Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 261: Tương tác này quả thật rất có linh khí!! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-08 13:13:19
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiếm của bé con còn vững, suýt chút nữa biểu diễn cho xem một màn đại hí "kiếm múa ", nhưng tiếng reo hò của màn cao hơn màn của Hứa Túc Tuyết nhiều.
Tiếng hô “” của quan Đại Thụy vang lên dứt, liên miên nửa buổi tan.
Mấy vị quốc chủ hiểu rõ mức độ sủng ái của bé con, từ phía vươn lên, gào lên khí thế lật đổ núi non, nghiêng đổ biển cả.
Hứa Túc Tuyết tức đến má đỏ bừng, vẫn nén giận, đưa tay vỗ tay.
Sự đối lập tự nhiên giữa hai nước khiến nàng quên cách phận thực sự giữa họ, Hứa Túc Tuyết hừ một tiếng nặng nề trong lòng, khẽ mở đôi môi, hai câu cảm nghĩ khi chiến thắng, liền một âm thanh trầm đục chợt vang lên——
“Biểu diễn cốt yếu ở sự thưởng thức, đoạn của tiểu công chúa kiêm tính thưởng thức, tính thú vị và tính tương tác, cho rằng, đoạn của tiểu công chúa cao hơn một bậc về cả ba phương diện, lẽ là thắng cuộc của trận tỷ thí !”
Hứa Túc Tuyết: “...”
Giang Yến Xuyên: “...”
Quan Đại Thụy thiên vị: “...”
Ngoài còn , ngoài trời còn trời!
Tương tác quả thật linh khí!!
Mọi từng thấy ai thể khen ngợi một cách thanh thoát đến , hầu như trong khoảnh khắc lời dứt, những âm thanh khác trong Vân Khê Điện liền đều dừng , một nhóm đều chuyển ánh mắt về phía Quốc chủ Giang Cổ quốc lên tiếng.
Trong lòng đều nghĩ——
Không hổ là “thiên tài” thể nghĩ chuyện dùng cống phẩm giả đổi lấy thưởng thật, trong việc vận dụng ngôn ngữ quả là vô cùng thiên phú!
Mèo Dịch Truyện
Mấy vị quốc chủ xung quanh lời lẽ kinh ngạc nửa buổi, mấy thở , mới hậu tri hậu giác mà hưởng ứng.
“Huynh Khâu cực kỳ đúng!”
“Tuyệt diệu!!”
“Ta cũng cho là !”
Giang Ánh Trừng cũng ngờ tình thế còn thể xoay chuyển đến mức kỳ lạ như , ngây một lúc ——
【Hắn đúng.】
Mặc dù phẩm hạnh Quốc chủ Giang Cổ quốc , nhưng đúng!
Càng nghĩ, nàng càng thấy lời Quốc chủ Giang Cổ quốc lý: 【Hứa Túc Tuyết đó chẳng chỉ là một đoạn kiếm vũ lợi hại một chút ? Lợi hại thì lợi hại thật, nhưng các bá bá đều xem chán !】
【Trừng Trừng đều thấy đó, mấy vị bá bá khi Trừng Trừng múa kiếm thành tiếng , bọn họ nhất định là thấy Trừng Trừng đáng yêu!】
Trước nàng còn cho rằng, nhóm bá bá đó nàng ngây ngô, nhưng giờ thì khác , giờ Quốc chủ Giang Cổ quốc cho nàng một ý tưởng mới!
Bọn họ chính là thấy Trừng Trừng đáng yêu!
Hiểu rõ điều xong, Giang Ánh Trừng ưỡn n.g.ự.c ngẩng cao đầu, chuẩn đón chào tiếng vỗ tay vang như sấm của khách nhân tại chỗ!
【Các bá bá thể bắt đầu vỗ tay đó!】
Toàn thể văn võ bá quan: “...”
Phối hợp mà hổ vỗ tay.
Hứa Túc Tuyết từ nhỏ theo bên cạnh Quốc chủ Chu Cẩn quốc, từng thấy sự nhẫn nhịn, từng thấy mưu lược, cũng từng thấy dã tâm của đối phương.
Nàng tưởng rằng quốc chủ thiên hạ đều giống , nhưng ngờ, đời , cả những cúi xu nịnh, uốn chiều lòng đến !
Vô sỉ!
Ti tiện!!
Không hổ!!!
Sau đó, nàng giơ tay lên, nhục nhã cùng vỗ tay phụ họa.
Trên đường , còn thấy một tiếng khẽ đè nén, lạnh lẽo, phát từ “phụ hoàng” bên nàng.
Hứa Túc Tuyết khẽ run lên một chút, thở kế tiếp, lặng lẽ dịch sang bên cạnh mấy phần.
Giang Nguyệt Tịch giữ bé con .
Bằng những đĩa điểm tâm bàn.
Mặc dù Giang Ánh Trừng vốn dĩ ở chỗ mỹ nhân phụ hoàng của nàng cũng , nhưng những thứ đó nàng ăn hết gần nửa , còn những món điểm tâm nhỏ ở chỗ nhị tỷ của nàng, là những miếng chỉnh, động đến một miếng nào!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-261-tuong-tac-nay-qua-that-rat-co-linh-khi.html.]
【Vậy, Trừng Trừng sẽ, sẽ ăn xong mới về!】 Giang Ánh Trừng ánh mắt sáng rỡ, nhưng chột về phía mỹ nhân phụ hoàng của nàng.
Giang Nguyệt Tịch khẽ nhếch khóe môi, chẳng để ý đến luồng khí lạnh lẽo từ phía Ngũ Trọng Tịch.
Nàng vì mẫu phi của nàng trưởng ruột của nàng tham gia tranh đoạt thái tử vị, nhiều năm qua, nhóm tỷ cận với Thái tử và Tứ hoàng tử đều cận với nàng.
Tính hiếu thắng, lập dị của nàng, chẳng qua cũng chỉ là vỏ bọc để che giấu việc ai nguyện ý kết giao cùng nàng.
Bé con vẫn là đầu tiên, nguyện ý an tĩnh bên cạnh nàng, để nàng nựng nịu ôm ấp, trải nghiệm tình chị em của một bé con mềm mại ngọt ngào.
Sau hai màn náo kịch, khách khứa mang đầy tâm sự tuy chút trầm lắng, nhưng khí chung của yến tiệc Nguyên Đán cũng duy trì một sự cân bằng vi diệu.
Người đầu là Quốc chủ Xương Lan quốc và phái thanh lưu Đại Thụy rôm rả, còn Giang Nguyệt Tịch thì hai tai chẳng buồn chuyện ngoài cửa sổ, chuyên tâm cho tiểu đoàn tử ăn điểm tâm.
Lan Quý phi nhíu mày một chút: “Đừng cho Tiểu Thập Nhất ăn nhiều quá.”
Bé con từ khi xuống, liên tục Giang Nguyệt Tịch cho ăn, nàng thấy bốn năm miếng điểm tâm , huống hồ gì, khi bé con chỗ Minh Trạch Đế, còn Hoàng hậu cho ăn ít.
Nếu bảo bối của Minh Trạch Đế ăn đến hỏng bụng, hai con bọn họ, khó tránh khỏi chịu oán trách.
Giang Nguyệt Tịch thở dài thất vọng: “Vâng.”
Lòng khỏi dâng lên mấy phần tiếc nuối.
Nếu điều mẫu phi nàng cầu khẩn quá đỗi hư ảo, há cớ gì nàng nỡ dừng tay khi nắm bắt cơ hội một .
【A...】
【Dì Tâm Nghiên thực cũng là mà~】
【Mặc dù nàng Nhị hoàng tử ca ca lên ngôi hoàng đế, nhưng từng chuyện tận cùng như Phan gia, nàng chỉ từng bước từng bước một, phò tá Nhị hoàng tử ca ca trở thành một hoàng tử đủ xuất sắc, đó dựa bản lĩnh của để tranh đoạt thái tử vị.】
【Mặc dù nàng ngày thường nghiêm khắc với con cái của , nhưng nàng yêu Nhị hoàng tử ca ca và Nhị công chúa tỷ tỷ mà~】
【 nàng sắp c.h.ế.t ?】
Thân hình Giang Nguyệt Tịch đột ngột cứng đờ, nửa buổi , mới với vẻ mặt ngây dại đầu , về phía mẫu phi của .
Lan Quý phi nhíu mày một chút: “Sao ?”
Giang Nguyệt Tịch chậm rãi, động tác cứng đờ lắc đầu.
Mẫu phi của nàng thể thấy tâm thanh của bé con.
nàng thể .
Phụ hoàng nàng phái cảnh báo nàng từ sớm, chuyện tâm thanh của bé con, tuyệt đối cho thể , nàng vẫn luôn ghi nhớ trong lòng.
“Rốt cuộc là ?” Lan Quý phi truy hỏi.
Giang Nguyệt Tịch hiểu , chỉ cảm thấy cảnh tượng mắt bắt đầu dần dần trở nên mờ ảo, âm thanh xung quanh như ngăn cách bởi một bức tường dày, thể truyền đến tai nàng nữa.
Cả thế giới chỉ còn tâm thanh của bé con.
【Ừm... để Trừng Trừng xem, dì Tâm Nghiên rốt cuộc là ?!】
Giang Nguyệt Tịch đột ngột đầu .
Bé con bên cạnh cúi đầu xuống, như thể mắt một tấm bình phong nàng thấy, đó ghi chép bộ cuộc đời của nhóm bọn họ.
Trái tim nàng bắt đầu đập điên cuồng kiểm soát.
Nếu mẫu phi nàng may qua đời vì một t.a.i n.ạ.n nào đó, thì nàng thể thông qua nội dung bé con trong tâm thanh, cứu mẫu phi nàng!
Giang Nguyệt Tịch đưa cánh tay lên, lau sạch nước trong mắt.
Ánh mắt lập tức trở nên tràn đầy kiên nghị.
Nàng nhất định thể cứu mẫu phi của !
【Ssshhhh——】
Giang Ánh Trừng kéo tài liệu ghi chép về dì Tâm Nghiên đến cuối cùng, trực tiếp tìm thấy dấu chấm hết cho cuộc đời đối phương.
【Nàng là vì phát hiện Hứa Túc Tuyết lén bỏ độc đồ ăn của Thái tử ca ca, nên mới đối phương hại c.h.ế.t ngay tại chỗ đó!!】
Toàn thể quan trong triều đang lén : Ssshhhh!!
Giang Nguyệt Tịch đột ngột ngẩng đầu lên, ánh mắt thẳng tắp về phía Hứa Túc Tuyết đang chuyện gì đó với Quốc chủ Chu Cẩn quốc ở đối diện!