Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 260:: Thắng Trừng Trừng, ngươi cũng thắng chẳng quang vinh gì! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-08 13:13:18
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Ánh Trừng đập bàn dậy, xong cũng màng phản ứng của những xung quanh, "đát đát đát" một đường từ phía phụ hoàng mỹ nhân của nàng giữa điện, vươn tay nhận lấy thanh kiếm dài trong tay "công chúa" Chu Cẩn quốc.
Tay nàng vươn một hồi lâu, vẫn nhận phản hồi từ đối phương.
Tay nàng mỏi nhừ.
"Đưa cho Trừng Trừng chứ?!" Thấy đối phương bất động như một bức tượng, Giang Ánh Trừng khỏi thúc giục một tiếng.
Hứa Túc Tuyết cuối cùng cũng phản ứng tiếng thúc giục .
Nàng động tác chậm chạp đầu , vẻ mặt ngây dại thoáng qua "phụ hoàng" của vẫn đang tại chỗ, cả chìm sự mơ hồ.
Quốc chủ Chu Cẩn dường như cũng ngờ sự việc phát triển đến bước , động tác nâng chén rượu của dừng giữa trung, trong lòng sắp tức đến bốc khói.
Đây vốn là một màn kịch nhằm Nhị công chúa Đại Thụy, tiểu gia hỏa Minh Trạch Đế sủng ái cố tình chen chân !
Đó là tiểu gia hỏa mà ngay cả Hoàng hậu Đại Thụy cũng ôm ấp cẩn thận trong lòng, cho dù nàng mất mặt, thì thể coi là đầu hàng Thái tử ?!
Hơn nữa, một tiểu gia hỏa nhỏ đến , dù thua nữa, cũng chỉ coi đó là một trò chơi thú vị thôi ?!
Hứa Túc Tuyết đầu , tiểu đoàn tử đang tức giận phồng má mặt.
Theo dự tính ban đầu của bọn họ, khi nàng câu , quả thật sẽ một vị công chúa Đại Thụy đập bàn dậy, thẳng đến mặt nàng, vẻ mặt kiêu hãnh nhận lấy thanh kiếm dài trong tay nàng.
Mọi chuyện xảy đều chứng thực dự đoán của "phụ hoàng", nhưng——
Đồng tử Hứa Túc Tuyết run rẩy.
Người đúng!!!
Tiểu đoàn tử rốt cuộc là đến gì !!!
Nàng về phía văn võ bá quan Đại Thụy, ý bọn họ khuyên tiểu công chúa về——
Văn võ bá quan ánh mắt lảng tránh, trốn tránh ánh .
Bọn họ vốn cũng khuyên, nhưng cảm thấy lời mà tiểu gia hỏa trong tâm thanh quả thực lý.
Thắng, thắng Trừng Trừng, ngươi cũng thắng chẳng quang vinh gì!
—— Nghe xem, một câu triết lý đến nhường nào!!
Dù thanh kiếm đó cũng mở lưỡi, sẽ nguy hiểm gì, bọn họ cứ coi như là dỗ tiểu gia hỏa chơi đùa thôi.
Hơn nữa, Nhị công chúa quả thực thích cạnh tranh, nếu thực sự bại trận trong cuộc tỷ thí ...
Ai mà sẽ xảy chuyện gì!
Giang Nguyệt Tịch ánh mắt nghi ngờ của văn võ bá quan chợt đập mạnh bàn, phẫn nộ dậy!
Giang Ánh Trừng động tĩnh dọa cho cả run b.ắ.n lên, cũng còn màng đến lễ nghi xã giao, trực tiếp bám lấy tay Hứa Túc Tuyết để giật lấy thanh kiếm trong tay đối phương: "Nhanh nhanh nhanh! Mau đưa cho Trừng Trừng !!"
Nếu đưa cho Trừng Trừng, Nhị tỷ sẽ xông lên đó!
Hậu quả sẽ nghiêm trọng!
Hứa Túc Tuyết đề phòng, quả nhiên để tiểu gia hỏa giật lấy mất thanh kiếm.
Sự việc đến nước , nàng đành c.ắ.n chặt môi, cam lòng mà lùi về.
Thanh kiếm nặng, Giang Ánh Trừng thử hai mới cầm vững một chút.
Nàng múa kiếm, nhưng vẻ khí phách thì đủ.
Giang Ánh Trừng ngoan ngoãn cúi hành lễ với ba phía: "Vậy Trừng Trừng bắt đầu nhé~"
Nói xong, nàng nâng kiếm lên, một thế khởi thủ tiêu chuẩn——
Rồi đó thì cứ loạng choạng múa loạn xạ.
"Hây da!"
"Ha!"
Hoạt động múa kiếm đối với nàng vẫn còn khó khăn.
Kiếm với trọng lượng vốn , thêm quán tính khi vung lên, gần như khiến tính chất của màn biểu diễn từ “ múa kiếm” biến thành “kiếm múa ”, Giang Ánh Trừng chỉ kiên trì quá vài thở suýt chút nữa văng ngoài!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-260-thang-trung-trung-nguoi-cung-thang-chang-quang-vinh-gi.html.]
Giang Nguyệt Tịch thấy mà da đầu tê dại, còn bận tâm đến lễ nghi tỷ thí, trực tiếp bay tới, ôm chầm lấy bé con.
Giang Ánh Trừng buông kiếm, cả vẫn một cảm giác chân thực của sự đầu nặng chân nhẹ, nàng dùng sức lắc lắc cái đầu nhỏ, vẻ mặt ngây ngô : “Một, hai, ba... năm, sáu, sáu nhị tỷ!!”
Giang Nguyệt Tịch: “...”
Xong , múa đến ngây dại cả bé con !
Nàng đầu lườm một cái Quốc chủ Chu Cẩn quốc và “công chúa” đang gây sự, xoay đưa bé con về chỗ của .
Nâng tách , đưa đến môi bé con: “Nào, uống một ngụm thức uống trái cây.”
Giang Ánh Trừng đầu óc choáng váng, nhưng cực kỳ nhạy cảm với hai chữ “thức uống trái cây”, nàng lập tức há miệng, để nhị tỷ của đút thức uống ngon lành miệng nàng.
【Ư ư ư ngon quá mất, mau rót hết miệng Trừng Trừng !】
Thức uống trái cây uống xong, cũng tỉnh táo trở .
Giang Ánh Trừng đôi mắt sáng trong veo nhị tỷ mặt, ý lập công rõ như ban ngày: “Trừng Trừng giỏi !”
Giang Nguyệt Tịch: “...”
Toàn thể văn võ bá quan: “...”
Ngài xem , ngài những gì ?!
Mèo Dịch Truyện
Dù nhị công chúa chậm hơn một chút, ngài cũng sẽ văng thẳng ngoài Vân Khê Điện !
Giang Ánh Trừng hề sự đổi biểu cảm của những xung quanh, chỉ chuyên chú nội tâm càu nhàu phong phú của : 【Hừm hừm hừm, Hứa Túc Tuyết thật xa, khi nàng Quốc chủ Chu Cẩn quốc nhét cho Thái tử ca ca phi tử, thì cứ luôn ở trong điện của Thái tử ca ca mà tay!】
【Nào là hương liệu d.ư.ợ.c tính tương khắc, nào là món ăn thể dùng chung... tóm là thứ gì thể khiến Thái tử ca ca c.h.ế.t sớm, thì nàng cho Thái tử ca ca dùng thứ đó!】
【Cuối cùng dẫn đến việc Thái tử ca ca c.h.ế.t yểu khi còn trẻ, nhị tỷ mới xem như cái cớ để cài cắm Hứa Túc Tuyết cung Đại Thụy!】
【Nhị tỷ hổ khó lòng chịu nổi, cuối cùng cũng uất ức mà qua đời...】
Tâm thanh tức giận dần trở nên ai oán.
Ánh sáng trong mắt bé con dần biến mất, dường như vì đoạn kịch tình trong tuyến truyện gốc mà chìm nỗi buồn.
Giang Nguyệt Tịch ánh mắt dịu dàng bé con mặt, cuối cùng cũng hiểu lý do vì nhiều yêu thương bé con một cách lạ thường như .
Trong hậu cung, những yêu thương bé con vì quan hệ huyết thống thì đành, trong các triều thần cũng thiếu những xem bé con như con gái ruột mà sủng ái.
Người đời đa phần lạnh lùng, hiếm ai yêu thương ngoài như con ruột.
Bọn họ , tất thảy đều là vì bé con đáng giá.
Nàng sẽ vì kết cục bi t.h.ả.m của yêu mà đau lòng buồn bã, cũng sẽ vì đổi kết cục đó mà dũng cảm .
Là bé con tuyệt vời nhất thế gian .
Giang Ánh Trừng khi uống đủ thức uống trái cây, liền đẩy tách hai cái, Giang Nguyệt Tịch liền đặt ly lưu ly cạn trở bàn.
Giang Ánh Trừng rút khỏi cảm xúc thương cảm, quyết định giải quyết kẻ đáng ghét mắt.
Nàng kiêu hãnh ngẩng cái cằm nhỏ mũm mĩm, vẻ mặt đắc ý Hứa Túc Tuyết đối diện: “Ngươi thắng đó, xem như ngươi thắng đó!”
Lời thì , nhưng vẻ mặt đắc ý của nàng trông cứ như thể thắng cuộc là chính nàng .
【Thắng , đó thì ?】
【Ngươi kiêu ngạo lắm ?!】
Hứa Túc Tuyết: “...”
Trên đời đứa trẻ hư hỏng đáng ghét đến chứ!!
Toàn thể văn võ bá quan như vô tình liếc hai Chu Cẩn quốc đối diện, ánh mắt tràn đầy sự đồng tình.
Ngươi hai các ngươi chọc ai, cố tình chọc đúng vị .
Đụng ván thép chứ gì?!
Đáng đời!