Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 253: Ngài có biết không?! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 09:48:23
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Việc nặng nhẹ, gấp gáp từ tốn, Giang Ánh Trừng chọn nhắm mũi nhọn Dật Thủy quốc Quốc chủ .

 

Nàng vẻ đầu óc choáng váng, vô cùng liều lĩnh đập đầu mặt bàn, động tác đột ngột đến nỗi ngay cả Giang Yến Xuyên cũng kịp ngăn cản.

 

Sau một tiếng va chạm nhẹ đến cực điểm—

 

“Đầu, đầu con thật chóng mặt…” Giang Ánh Trừng đưa tay ấn thái dương, vẻ mặt yếu ớt, “Trừng Trừng sắp c.h.ế.t —”

 

Giang Yến Xuyên: “…”

 

tâm thanh truyền , Giang Yến Xuyên cũng lập tức hiểu thấu thâm ý trong đó, bất đắc dĩ phối hợp : “Sao thế?”

 

Sự đến nước , kỳ thực còn cần tiểu gia hỏa thêm dầu lửa, y tự nhiên sẽ buông tha hai kẻ , nhưng tiểu gia hỏa diễn...

 

Cứ để nàng diễn .

 

khi vị dì cầm kiếm g.i.ế.c Trừng Trừng, tim Trừng Trừng đập thình thịch thình thịch, đập thật nhanh nha,” Giang Ánh Trừng tội nghiệp ngẩng đầu, “Thật sự sẽ chuyện gì ạ?”

 

Nàng đầu , ánh mắt quét một vòng qua mấy tiểu đồng bạn cùng hoạn nạn: “Còn Thời Tự ca ca và Duẫn Bạch ca ca, hai từ xa tới, vì Trừng Trừng mà chịu nỗi kinh hãi như thế, Trừng Trừng trong lòng thật~~ khó chịu quá ——”

 

“…”

 

Tiếp nhận tín hiệu từ tiểu gia hỏa, Thịnh Thời Tự uất ức cúi đầu, Kiều Duẫn Bạch cũng hiếm khi lanh lợi một phen, vươn tay mạnh mẽ véo một cái đùi , trực tiếp “Ngao——” một tiếng òa lên.

 

Dật Thủy quốc Quốc chủ da đầu căng thẳng, mắt cũng từng trận tối sầm!

 

Ý đồ ám sát tiểu công chúa sủng ái nhất của Đại Thụy vốn vô cùng gai góc, y còn kịp nghĩ lời biện bạch, tiểu gia hỏa kéo hai hoàng tử của hai nước khác !

 

Phải rằng, những hoàng tử các Quốc chủ các nước đưa đến tham dự yến tiệc, về cơ bản đều là những hy vọng kế thừa đại thống, và những công chúa kỳ vọng sẽ liên hôn, chạm đến an nguy của nhóm , chẳng khác nào liên tục thử thách nghịch lân của nước khác!

 

Dật Thủy quốc Quốc chủ trong lòng càng hoảng sợ, lời y càng tứ vô kỵ đạn.

 

“Bệ hạ! Ý Miên với tiểu công chúa điện hạ ngày oán, gần đây thù, thể đột nhiên cùng tiểu điện hạ đến mức bất tử bất hưu như ?!”

 

“Vẫn mong Bệ hạ minh giám ạ!!” Y mạnh mẽ dập đầu xuống đất.

 

Sự đến nước , y chẳng màng đến tôn nghiêm của một Quốc chủ, nếu việc thể xử lý thỏa, y Dật Thủy quốc e rằng sẽ còn là quốc gia, gì đến tôn nghiêm của Quốc chủ nữa?!

 

Lời của Dật Thủy quốc Quốc chủ dứt, Nhu Quý Phi liền giọng sắc nhọn tức giận lên tiếng: “Lời Quốc chủ căn cứ gì ?!”

 

“Khi trong hậu viện Dao Quang Điện tuy còn ai khác thể chứng, nhưng mấy tiểu gia hỏa cũng đích thấy, là sủng phi của Quốc chủ chủ động nhắc đến việc trừ khử Thập Nhất công chúa, bổn cung từng chấp thuận việc !”

 

Dật Thủy quốc Quốc chủ hít thở ngừng .

 

Giọng cũng còn vẻ chắc chắn như : “, nhưng nếu Quý Phi nương nương yêu cầu , Ý Miên nàng thể——”

 

“Trong dân gian quả thực vài lời đồn, bổn cung và Thập Nhất công chúa nhiều hiềm khích, Quốc chủ và phi tử của lời đồn cũng lấy lạ.”

 

“Phi tử của đại khái cũng cho rằng, nha đầu Lạc Phù Doanh khiến Tứ hoàng tử cấm túc, trong lòng bất an, liền đề nghị dùng cách để đền bù cho bổn cung một chút.”

 

Mèo Dịch Truyện

Nhu Quý Phi hừ lạnh một tiếng, từng lời đanh thép: “, ân oán giữa bổn cung và tiểu Thập Nhất sớm giải quyết, bổn cung tuyệt nhiên sẽ thỉnh một khác họ đến nhúng tay chuyện trong cung Đại Thụy của !”

 

Dật Thủy quốc Quốc chủ hai môi mấp máy hồi lâu, cũng thể tìm lời phản công thích hợp, khiến Giang Ánh Trừng vô cùng sốt ruột.

 

【Hây da! Uổng ngươi còn là một Quốc chủ, ngay cả trận cãi vã trình độ cũng thắng !】

 

【Hóa ngươi chỉ hạ lệnh "diệt cả nhà " với , ngay cả một nữ tử cũng ?!】

 

Giang Ánh Trừng nắm chặt một mẩu nhỏ vạt áo của mỹ nhân phụ hoàng nàng, trong lòng ngừng cân nhắc.

 

Tuy Quốc chủ Dật Thủy cũng gì, nhưng lúc chỉ y, là nhân tuyển nhất để kéo Nhu Quý Phi xuống nước!

 

【Trừng Trừng giúp một tay!】

 

Giang Ánh Trừng bỗng nhiên nức nở một tiếng.

 

【Hề hề hề, phụ hoàng mau đến hỏi Trừng Trừng nha!】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-253-ngai-co-biet-khong.html.]

 

Giang Yến Xuyên: “…”

 

Phương Tư Uyển: “…”

 

Giang Tinh Nhiên: “…”

 

Trong Võ Dương Điện quỷ dị yên tĩnh một lát.

 

Giang Yến Xuyên trầm giọng hỏi: “Sao ?”

 

Giang Ánh Trừng ngẩng đầu, rúc lòng mỹ nhân phụ hoàng nàng, đắc ý nhếch một bên khóe môi.

 

【Hề hề hề~】

 

“Phù Doanh tỷ tỷ thích Trừng Trừng ạ,” nàng nức nở thút thít cáo trạng, “Trừng Trừng rõ ràng thích Phù Doanh tỷ tỷ đến thế, nhưng Phù Doanh tỷ tỷ tại giúp Trừng Trừng khuyên mẫu phi của nàng ạ…”

 

Nhấn mạnh trọng điểm: Phù Doanh tỷ tỷ.

 

【Trừng Trừng gợi ý cho ngươi đó nha!】 Giang Ánh Trừng khẽ nghiêng đầu, thỉnh thoảng liếc Quốc chủ Dật Thủy, 【Ngươi ngàn vạn nắm lấy cơ hội nha!】

 

Dật Thủy quốc Quốc chủ một lúc hoảng loạn ngắn ngủi, như phúc đến tâm linh mà nghĩ luận cứ mới!

 

“Quý Phi nương nương, nếu khẳng định chắc chắn là Ý Miên tự tiện ám sát tiểu công chúa, từng chỉ thị Ý Miên,” ngữ khí của Dật Thủy quốc Quốc chủ cứng rắn thêm vài phần, “Vậy thì——”

 

“Nàng một yêu thương Phù Doanh đến thế, vì yên tâm để Phù Doanh cùng với Quý Phi nương nương, về phía tiểu công chúa, cùng ở trong hậu viện Dao Quang Điện chứ?!”

 

“Đương nhiên là——”

 

Nhu Quý Phi định mở miệng, sắc mặt liền đột nhiên tái nhợt.

 

Nàng đương nhiên thể biện giải, Trì Ý Miên thể lo nghĩ quá nhiều, mà bất đắc dĩ để Lạc Phù Doanh ở đó, nhưng thể giải thích, vì nàng uy h.i.ế.p Lạc Phù Doanh, để đe dọa Trì Ý Miên, hòng giúp mấy tiểu gia hỏa thoát khỏi nguy hiểm.

 

Nhu Quý Phi thể bận tâm đáp lời những lời buộc tội tới tấp của Dật Thủy quốc Quốc chủ nữa, chỉ ánh mắt run rẩy về phía Minh Trạch Đế ở thượng vị, cũng ngừng khẽ run: “Bệ, Bệ hạ, Trì Ý Miên võ công cao cường, thần, thần cũng là nhất thời dọa vỡ mật, mới …”

 

Âm điệu của Nhu Quý Phi cái lạnh băng của Giang Yến Xuyên ngày càng thấp, cho đến cuối cùng, ngay cả chính nàng cũng chút rõ tiếng của .

 

Bên tai nàng truyền đến từng trận ù ù, ngay cả tiếng của Dật Thủy quốc Quốc chủ bên cạnh, cũng giống như thủy triều rút mà ngày càng xa.

 

Cho đến khi nàng thần sắc hoảng hốt ngẩng đầu lên, đối diện với khuôn mặt tái nhợt còn chút m.á.u của Tử Đường.

 

Sao ?

 

Sao vẻ mặt khó coi đến ?

 

Nàng như thể quên hết thứ xung quanh, cũng quên cả vì xuất hiện ở đây.

 

Tử Đường ngừng liếc mắt hiệu cho Nhu Quý Phi, cuối cùng cũng khiến nàng khi Minh Trạch Đế lên tiếng, khôi phục chút ít thần trí.

 

Vừa mới thanh tỉnh, giọng lạnh lẽo của Minh Trạch Đế giáng cho nàng một đòn nặng nề cuối cùng——

 

“…Giáng Nhu Thục Nghi, lập tức dọn khỏi Lưu Hoa Điện.”

 

“Bệ… hạ?” Tiếng ù ù trong đầu ngày càng nặng, nhưng kỳ lạ, nàng đối với các cảm quan xung quanh đều rõ ràng, nàng chăm chú vẻ mặt lạnh băng của Minh Trạch Đế, đôi mắt tràn ngập vẻ thể tin nổi.

 

Giáng nàng Thục Nghi?!

 

Một Thục Nghi còn thấp hơn một phẩm cấp so với mẫu phi ti tiện của Giang Ánh Trừng?!

 

Nàng là đích trưởng nữ của Phan gia, thể chịu nhục nhã như chứ!!

 

Nhu Quý Phi mắt đỏ ngầu, thẳng thừng từ đất dậy!

 

“Bệ hạ, , vị công chúa của đây, trong ngày trọng đại như hôm nay, mang theo bao nhiêu ám khí thể dễ dàng lấy mạng ?!”

 

Người ?!

 

 

Loading...