Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 229:: Cái nhà này, không có Trừng Trừng thì không ổn! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 08:54:59
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bốn vẫn cùng lên đường.

 

Trong lãnh cung, khắp nơi đều là những từ các quốc gia khác đang tìm chỗ ẩn nấp. Dọc đường, thấy bóng dáng Giang Ánh Trừng thì mắt sáng rỡ, nhưng khi rõ cả một đội ngũ dài dằng dặc, lộ vẻ khó xử lùi .

 

Trò chơi trốn tìm hôm nay phần thưởng. Người trốn đến cuối cùng sẽ nhận phần thưởng do chính tiểu công chúa thiết lập –

 

Trốn cùng nhiều như , thấy dễ bại lộ.

 

Thôi bỏ .

 

Không khí trong đội của Giang Ánh Trừng cũng vô cùng kỳ lạ.

 

Giang Tinh Nhiên là cư dân bản địa thường xuyên chạy nhảy trong cung, đương nhiên đảm nhận công việc dẫn đường. Giang Ánh Trừng và Lạc Phù Doanh khoác tay ở giữa, Thịnh Thời Tự theo ám hiệu của Giang Tinh Nhiên cuối cùng, đề phòng tiểu gia hỏa chạy mất giữa chừng.

 

Giang Tinh Nhiên bề ngoài thì đang tìm kiếm nơi ẩn nấp, nhưng tâm thần chú ý đến tiểu gia hỏa.

 

【Ôi…】

 

【Vốn dĩ Trừng Trừng thể trực tiếp dẫn Lạc Phù Doanh chạy về phía mật thất, Thất ca và Thời Tự ca ca cứ nhất định theo…】

 

Tiểu gia hỏa tuy rõ, nhưng ý "kẻ vướng víu" vô cùng rõ ràng, khiến y nhất thời cũng dở dở .

 

Giang Tinh Nhiên dẫn mấy đến một ngã rẽ, bước một bước sang trái.

 

【Ối chà! sai ! Mật thất ở hướng đó !】

 

Giang Tinh Nhiên khựng .

 

Phía là một ngã ba, những con đường nhỏ quanh co uốn lượn giữa mấy căn nhà đổ nát, dẫn đến ba hướng khác .

 

Y cứng đầu bước thêm mấy bước về phía .

 

Thấy Thất ca vẫn theo con đường chọn lúc , Giang Ánh Trừng vô cùng đau khổ: 【Ôi ô ô ô, Thất ca cứ nhất định cùng Trừng Trừng gì chứ, cứ nhất định cùng Trừng Trừng gì chứ…】

Mèo Dịch Truyện

 

Giang Tinh Nhiên mặt biểu cảm tiếp tục thêm vài bước, đó nhân lúc mấy để ý, tùy ý tìm một viên đá mặt đất, đột nhiên dùng sức đá cánh cửa gỗ phía .

 

Bên trong cửa nhanh chóng vang lên tiếng kêu nhỏ –

 

“Úi chà – Chúng sắp phát hiện !”

 

“Ôi ô ô ô đừng mà –”

 

Giang Tinh Nhiên đầu ngược : “Phía trốn ở trong , chúng đổi đường khác.”

 

Giang Ánh Trừng mắt sáng rỡ: “Được đó!”

 

Sau đó bước con đường thứ hai.

 

【Ôi…】

 

Giang Tinh Nhiên: “…”

 

Ánh mắt Giang Tinh Nhiên nhắm một viên đá mặt đất, lặng lẽ nhấc chân, đá về phía

 

【Cuối cùng cũng tìm đúng hướng , ôi…】

 

Giang Tinh Nhiên đột nhiên nhấc cao chân , mũi giày lướt qua phía viên đá chọn với độ cao thấp, động tác lớn đến mức suýt chút nữa là trật cả lưng.

 

Động tác quá đỗi kỳ lạ nhanh chóng thu hút sự chú ý của mấy . Giang Ánh Trừng ngẩng đầu khó hiểu: “Thất ca?”

 

【Thất ca thế?】

 

Giang Tinh Nhiên nỗi khổ thể : “Không vững.”

 

Y thể rằng, nãy là do tâm thanh giật của tiểu gia hỏa can thiệp, nên mới suýt thể dừng động tác đá, gây một sự cố như chứ?!

 

“Ồ ồ ồ,” Giang Ánh Trừng gật đầu, “Vậy Thất ca ngươi cẩn thận một chút nha~”

 

【Hì hì hì, Thất ca ngốc quá mất!】

 

Giang Tinh Nhiên: “…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-229-cai-nha-nay-khong-co-trung-trung-thi-khong-on.html.]

Thế là tiếp tục về phía .

 

Cuối con đường là một căn phòng cung nữ đơn sơ, nhưng từ bên ngoài chăm sóc tỉ mỉ hơn căn phòng ở phía chính viện.

 

Trước đây khi Ninh phi sống ở đây vẫn luôn giả vờ điên điên khùng khùng, nên các cung nhân hầu hạ cũng mấy tận tâm, ngay cả phòng ốc cũng chỉ lo dọn dẹp phòng của , hề quan tâm đến sống c.h.ế.t của Ninh phi.

 

Trước mắt dường như chỉ còn một lựa chọn , Giang Tinh Nhiên nhấc chân, về phía căn phòng cung nữ cuối con đường.

 

【Ôi…】

 

Giang Ánh Trừng thở dài một tiếng.

 

【Thất ca thật sự ngốc quá mất –】

 

Ánh mắt Giang Tinh Nhiên do dự quét khắp bốn phía, cũng tìm thấy chỗ nào khác thích hợp để ẩn nấp.

 

【Ôi, một cái vòng cửa lớn như lộ mặt đất, Thất ca hề thấy!】 Tiểu gia hỏa đau lòng nhức óc, 【Cái nhà , Trừng Trừng thì !】

 

Giang Tinh Nhiên: “…”

 

Ánh mắt y nhanh chóng hạ xuống, rảo quanh mặt đất nửa vòng, cuối cùng ở một góc khuất vô cùng bí mật, y phát hiện thứ giống như then cửa.

 

Cái then cửa đó vùi lấp giữa một đám cỏ khô, nếu lúc đang là giữa mùa đông, e rằng dù các cung nhân tìm từng bước một cũng mất cả ngày trời.

 

Sự im lặng của Giang Tinh Nhiên kéo dài đến mức tưởng chừng như bao giờ kết thúc.

 

Mãi đến khi tiểu gia hỏa phía thể đợi thêm nữa, rục rịch chuẩn vượt qua y chạy đến gần đó giả vờ ngã, Giang Tinh Nhiên mới cuối cùng hồn, giơ tay hiệu cho những phía đợi một lát.

 

“Bên đó hình như gì đó, xem .”

 

Nói xong, liền thẳng về phía then cửa.

 

Trên cánh cửa gỗ phủ một lớp đất cát dày đặc, khi gạt bỏ , mới cuối cùng thấy bộ cánh cửa.

 

Ổ khóa cánh cửa thiết kế tinh xảo, chỉ là vì thời gian quá lâu, đó phủ đầy vết gỉ sét. Giang Tinh Nhiên tìm một tảng đá lớn ở góc, dùng sức đập mấy cái, ổ khóa liền vỡ nát.

 

Giang Tinh Nhiên đầu , định gọi mấy tới –

 

“Oa –” Khuôn mặt tiểu gia hỏa xuất hiện phía y chỉ cách hai bước chân. Giang Tinh Nhiên vẫn lùi một đoạn nữa, mới rõ vẻ mặt ngạc nhiên của nàng, “Thất ca Thất ca, bên trong là gì ?”

 

Giang Tinh Nhiên: “…”

 

Là gì, trong lòng ngươi ?

 

Trên mặt Lạc Phù Doanh vẻ căng thẳng rõ rệt, nhưng nàng c.ắ.n chặt môi một lời.

 

Thịnh Thời Tự một cách súc tích nhất: “Xuống xem .”

 

Phụ hoàng của y từng , tiểu gia hỏa dù ở trong cung, phía vẫn luôn ám vệ theo quanh năm, y cũng theo sư phụ giáo đầu học võ vài năm, trong điều kiện như , vấn đề an của chuyến hôm nay, ít nhất là cần lo lắng.

 

Giang Tinh Nhiên , dùng ánh mắt “hỏi ý kiến” hai cô gái.

 

Giang Ánh Trừng kiên định gật đầu, thế là với tỷ “ba chọi một” thông qua quyết định .

 

Giang Tinh Nhiên , đặt tay lên vòng cửa, đột nhiên dùng sức –

 

Cát bụi bay mịt mù cùng với tiếng “kẽo kẹt –” ập đến mấy . Đợi đến khi thứ cuối cùng trở yên tĩnh, con đường bậc đá tối đen và chật hẹp mới cuối cùng lộ ánh sáng.

 

“Oa khụ khụ – Oa!” Giang Ánh Trừng kiên cường “oa” lên tiếng, đôi mắt sáng lấp lánh, “Là mật đạo kìa!”

 

Là mật đạo bí ẩn kìa!

 

Giang Tinh Nhiên gật đầu, lấy hỏa chiết tử mang theo bên , một tay nắm lấy tay tiểu gia hỏa: “Xuống xem .”

 

Vì tiểu gia hỏa khi thông tin về mật thất vẫn quyết định , thì bên trong hẳn là quá nhiều nguy hiểm.

 

Bậc đá tổng cộng hai mươi hai bậc, càng xuống , ánh sáng mà hỏa chiết tử mang càng hạn.

 

Ba nắm tay dò dẫm xuống, Thịnh Thời Tự thì tài cao gan lớn, cuối đội hình.

 

Đi xuống bậc đá, tiến lên mười mấy mét, cánh cửa mật thất giống như một con yêu thú lòng đất ngủ say từ lâu, vươn nanh múa vuốt tỉnh .

 

 

Loading...