Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 213:: Ban đầu, họ còn tưởng, đây chỉ là một tin tức tầm thường... ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 08:54:42
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Cao đại nhân, ngài đây là ?”

 

Cao Tư Viễn mặt cảm xúc: “Chân đau.”

 

“Ồ ồ ồ,” lên tiếng , “Vậy Kha đại nhân ngài?”

 

Kha Thiệu Huy mặt đầy tê dại: “Đầu đau.”

 

Lại : “Vậy ngài đau ở ?”

 

Khương Mậu Học hỏi đến nhất thời nghẹn lời, đành trưng vẻ mặt hổn hển: “Phạm đại nhân ngài cứ .”

 

Phạm Kinh Nghĩa hít sâu một , mỉm : “...Được thôi.”

 

Đám bệnh.

 

Đột nhiên cứ im tại chỗ thì thôi, còn trưng vẻ mặt bí ẩn những lời đầu cuối.

 

Mấy dừng nỗi khổ nên lời.

 

Tiểu gia hỏa từ câu “kết hôn” kinh thiên động địa , thả lỏng bản , những suy nghĩ hão huyền trong lòng bao gồm nhưng giới hạn ở ——

 

【Thịnh bá bá gả sang đây ? Vậy Trừng Trừng thêm thật nhiều thật nhiều ca ca nữa ư?!】

 

【Thịnh bá bá bao nhiêu năm qua đối với phụ hoàng tình căn sâu đậm, ô ô ô điều thật sự quá cảm động !!】

 

【Vậy những phi tử của Thịnh bá bá đây, cũng cùng sang dì của Trừng Trừng ư?!】

 

—— Quả dưa lớn thơm lừng, nhưng bọn họ dám nữa . Chỉ thể cố gắng lùi xa một chút, giả vờ như thấy gì.

 

Một nhóm dừng Vân Khê Điện.

 

Việc triều thần kinh vốn nghi lễ riêng thiết yến đón gió, nhưng quan hệ giữa hai nước thực sự đặc biệt, bởi mỗi năm Xương Lan quốc đều phô trương hơn các quốc gia khác.

 

Mọi theo quan chức mà phân chia chỗ lượt vị trí, những buổi yến tiệc ca vũ xa hoa hơn cả “yến tiệc” Cảnh Vương liên tục trình diễn, khung cảnh vô cùng hoành tráng và xa hoa.

 

Tuy nhiên, những mặt chẳng mấy ai tâm tình thưởng thức.

 

Thịnh Văn Lễ vẫn chịu từ bỏ đại kế “dụ dỗ” của , mỗi khi tiết mục ca vũ kết thúc, liền tranh thủ thời gian mở lời.

 

“Bệ hạ, chẳng lẽ ngài cảm thấy, Đại Thụy và Xương Lan cũng đến lúc thúc đẩy thêm mối quan hệ giữa hai nước ?” Hôn ước từ nhỏ ngài tìm hiểu ?

 

“Minh Trạch Đế, đừng nhỏ nhen như , chẳng lẽ chúng tài ?!” Ta chẳng cũng dâng đứa con trai yêu quý nhất của ?!

 

“Hây, với giao tình giữa hai , chẳng lẽ ngay cả chút chuyện nhỏ cũng thể thành ?!” Ngươi mà mở lời, sẽ loạn đấy!

 

Giang Yến Xuyên cử chỉ vô cùng thong dong xoay chén lưu ly trong tay một vòng, rượu trong chén trong suốt sóng sánh tạo thành những gợn sóng mắt, y rũ mắt một lúc lâu, bỗng nhiên khẽ trầm thấp.

 

—— Là Giang Ánh Trừng chọc cho bật .

 

Tiểu gia hỏa ngay bên tay y, để nàng chuyên tâm dùng bữa, hôm nay y còn đặc biệt dặn dò ngự trù, yến tiệc chuẩn thêm nhiều bánh ngọt.

 

Thế nhưng cho dù , mỗi khi Thịnh Văn Lễ một câu, nàng tiếp lời một câu trong lòng, từng câu hồi đáp, từng việc kết cục, nếu như những điều là suy nghĩ trong lòng nàng, tiểu gia hỏa đơn giản thể xưng là ông hoàng cổ vũ nhất hôm nay ——

 

【Thịnh bá bá si tình đến nhường , thể cho một mái nhà chứ?!】 Chẳng lẽ trong cung chỗ ở ?!

 

đúng , Thịnh bá bá đều bằng lòng gả sang đây , phụ hoàng còn đang do dự điều gì nữa chứ!】 Đến lúc đó, bá chủ ca ca tương lai cũng sẽ là một phần tử của Đại Thụy bọn họ, siêu an tâm ?!

 

【Khách sáo đó, hai cứ như là khách sáo đó!】 Đều là một nhà mà!

 

Ánh mắt nhỏ của Giang Ánh Trừng chốc chốc liếc hai cha con họ Thịnh đối diện, trong đôi mắt hạnh tròn xoe tràn đầy vẻ giảo hoạt.

 

Nàng tự biên soạn cho hai vị trưởng bối một vở kịch tình cảm bi ai "lá rụng hữu tình, nước chảy vô ý", còn trong lòng một đóng hai vai, diễn diễn những vở kịch tình huống cho hai ——

 

【Hì hì hì,】 Giang Ánh Trừng vô cùng lý lẽ đầy , chẳng chút chột khi năng lung tung, 【dù Trừng Trừng cũng chỉ là nghĩ trong lòng thôi, ngoài !】

 

Quần thần ai nấy đều cúi đầu rũ mắt, chuyên chú chằm chằm chiếc bàn dài mắt, dường như kiếp từng thấy qua món ngon nào sắc hương vị vẹn đến thế.

 

Trong ánh mắt đều là sự chấn động. Nàng đó!!

 

Mặc dù trực tiếp thốt miệng, nhưng Minh Trạch Đế thấy đó! Bọn họ cũng đều thấy đó!

 

Điều quan trọng nhất là —— Minh Trạch Đế cũng bọn họ đều thấy !!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-213-ban-dau-ho-con-tuong-day-chi-la-mot-tin-tuc-tam-thuong.html.]

 

Mọi khỏi chảy xuống dòng lệ hối hận. Ban đầu, bọn họ còn tưởng, đây chỉ là một tin tức tầm thường...

 

Ai mà ngờ , sự việc tiến triển đến bây giờ, tiểu gia hỏa thậm chí thể một tay lật tung nắp quan tài của bọn họ, còn nhiệt tình mời bọn họ sớm ngày !

 

Thịnh Văn Lễ thấy Giang Yến Xuyên nửa buổi lời nào, liền cấp thiết : “Bệ hạ, ngài rốt cuộc cũng nên một câu chứ Bệ hạ?!”

 

Tiếng lòng của tiểu gia hỏa cuối cùng cũng kết thúc, Giang Yến Xuyên cũng ngẩng đầu, từ xa liếc Thịnh Thời Tự đang bên cạnh Thịnh Văn Lễ một cái.

 

Tiểu thiếu niên dáng thẳng tắp, khi cởi bỏ áo choàng dày nặng, những đường nét cơ bắp hình thành từ việc rèn luyện quanh năm ở vai và cổ hiện rõ ràng mồn một, trình độ võ học thể thấy ngay.

 

Cách hành xử phong thái đoan chính của quân tử. Chỉ là y vẻ mấy bận tâm đến chuyện Thịnh Văn Lễ , nhưng ánh mắt thì chốc chốc liếc về phía tiểu gia hỏa.

 

Người lớn mấy thông minh, nuôi đứa nhỏ thành tiểu hồ ly.

 

Giang Yến Xuyên định mở lời, vở kịch nhỏ trong lòng tiểu gia hỏa tiếp tục trình diễn ——

 

【Người yêu dấu, yêu dấu!!】

 

Giang Yến Xuyên: “……”

 

Văn võ bá quan: “……”

 

Mệt quá , thế giới còn hủy diệt?!!

 

Giang Yến Xuyên khẽ thở dài một tiếng, quyết định tự cứu lấy .

 

Tiểu gia hỏa chỉ mới đoạn mở đầu bắt đầu những liên tưởng hoang đường tưởng, căn bản còn kịp xem nội dung phía , điều khiến tình hình mắt càng trở nên thể cứu vãn.

Mèo Dịch Truyện

 

Phải tự cứu thôi. Y nghĩ.

 

Giang Yến Xuyên nhẹ đặt chén trong tay lên bàn án mặt, ngẩng đầu lộ một nụ gần như hữu hảo: "Ân tình cứu mạng năm xưa vẫn còn đó, Thịnh hà tất khách sáo như ."

 

Thịnh Văn Lễ từng thấy Giang Yến Xuyên biểu lộ loại thần sắc , nụ mặt y chợt tắt, sống lưng tức thì nổi lên từng trận da gà.

 

Giang Yến Xuyên như , trực giác mách bảo y chắc chắn chẳng chuyện gì .

 

Giang Yến Xuyên cảm thấy thành bước quan trọng nhất, nụ nơi khóe mắt, khóe môi chân thành hơn nhiều.

 

Hắn thong dong nâng chén lưu ly, đưa đến chóp mũi khẽ ngửi một chút.

 

Lần , tiểu gia hỏa thể thoải mái hóng hớt .

 

Giang Ánh Trừng đang nhấm nháp ngừng như chuột hamster chợt ngừng , chợt nhận rằng miếng dưa ăn xong.

 

Sau đó——

 

Tâm thanh non nớt đầy vẻ chần chừ: 【...Ân cứu mạng, lấy báo đáp?】

 

Nàng sắp thêm một vị phụ hoàng ư?

 

Vị phụ hoàng ban đầu sẽ biến thành mẫu hậu ư?!

 

Giang Ánh Trừng đầy đầu những hình ảnh kỳ cục rũ bỏ , cả ngơ ngẩn yên tại chỗ.

 

【Trừng Trừng thế là... nhầm phe ư?!】

 

"Phụt——"

 

Uông Quốc Công, gần nhất với mấy , là đầu tiên nhịn , phun hết ngụm rượu ngoài.

 

Mấy vị đại thần phía cũng đồng thời rượu sặc ở mức độ khác , ho sù sụ.

 

"Đinh——"

 

Khóe môi Giang Yến Xuyên mím thành một đường thẳng, đôi mắt sắc bén thẳng tắp lia xuống Thịnh Văn Lễ ở phía .

 

Lông tơ Thịnh Văn Lễ dựng cả lên.

 

Làm gì chứ?! Làm gì chứ?!

 

Đây là rốt cuộc động thủ với y ?!

 

 

Loading...