Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 210:: Từ khóa: Bá chủ. ---
Cập nhật lúc: 2025-10-08 08:54:39
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Nghe Hoài nửa ngày thốt nên lời.
Giang Ánh Trừng thực sự đói đến mức chịu nổi, do dự một lát, cuối cùng vẫn vươn bàn tay nhỏ thăm dò——
【Trừng Trừng nhận đây nha, Thái tử ca ca ngươi mà gì nữa, Trừng Trừng thật sự sẽ nhận đó nha——】
Tốc độ vươn tay còn chẳng nhanh hơn rùa là bao. Cuối cùng, Thịnh Thời Tự thấy sốt ruột, liền chủ động đưa điểm tâm tới , trực tiếp nhét tay tiểu gia hỏa.
Còn thừa cơ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc búi mềm mại của nàng.
Mềm mại bồng bềnh, cảm giác chạm khác mấy so với tưởng tượng của .
Ánh mắt Giang Ánh Trừng khẽ sáng lên.
【A—— Điểm tâm tự bay tay Trừng Trừng , đây Trừng Trừng tự lấy nha!】
Vì điểm tâm tự bay tới , thì nàng cũng chẳng cách nào khác, đành miễn cưỡng ăn chúng thôi!
Nàng hướng về phía Thịnh Thời Tự đối diện, lộ ánh mắt tán thưởng.
【Tiểu tử tuyệt nha, Trừng Trừng tuyên bố ngươi chính là bạn nhất thứ mười bảy của đó!】
Khóe môi Thịnh Thời Tự hiện lên nụ nhạt.
Người dân Xương Lan Quốc ai nấy đều mong một tiểu công chúa, nhưng vẫn luôn thành nguyện. Nay chợt thấy một tiểu đoàn tử phấn nộn đáng yêu đến thế, trong lòng bất giác dấy lên niềm vui.
Hai tiểu gia hỏa tương tác hòa thuận, ái, nhưng khiến một đám triều thần theo Giang Nghe Hoài khổ sở.
Ánh mắt của cứ như khách du lịch ngắm cảnh, lượn qua lượn giữa hai đứa trẻ, sốt ruột đến nỗi chỉ gào thét tại chỗ——
Bá chủ gì chứ, ngài rõ xem bá chủ gì !
Đại Thụy quốc lực cường thịnh như , thể đến lượt khác bá chủ ?!
Thái tử , Thái tử ngài mau gì chứ!!
Khi Giang Nghe Hoài hồn, Xương Lan Quốc quốc chủ Thịnh Văn Lễ đối diện hiền từ, xổm xuống đất, ánh mắt ngang tầm với tiểu gia hỏa, dụ dỗ ——
“Tiểu công chúa Minh Trạch Đế yêu thích nhất nhất nhất năm nay bao nhiêu tuổi ?”
“Có thích ăn điểm tâm ?”
“Có thích Thời Tự ca ca đưa điểm tâm cho ngươi ?”
Giọng ngọt ngào chỉ khiến các quần thần Đại Thụy sởn gai ốc, mà ngay cả đội ngũ Xương Lan Quốc của họ cũng tránh khỏi. Vài khẽ run, trông như đang rũ bỏ những nốt gai ốc .
Giang Nghe Hoài: “…”
Trọng điểm là câu cuối cùng đúng ?
Lộ rõ dã tâm đúng ?!
Giang Nghe Hoài ngầm nghiến răng, nhưng cũng tiện gì nhiều, chỉ thể thầm mong trong lòng——
Mau lắc đầu tiểu Thập Nhất! Mau thích !!
Trong ánh mắt mong chờ của , Giang Ánh Trừng ngoan ngoãn lượt trả lời các câu hỏi của “chú quái dị”.
“Trừng Trừng sắp bốn tuổi !”
Không còn là đứa trẻ ba tuổi nữa nha!
“Thích điểm tâm!”
Đặc biệt là khi đói bụng lắm lắm!
Sau đó, nàng ngẩng đầu, ánh mắt thẳng tắp rơi thiếu niên bên cạnh “chú quái dị”.
Thiếu niên dáng cao ráo, thanh tú, lông mày đôi mắt đoan chính, mặt như ngọc quan, tuấn tú mà kém phần khí, vài phần thần thái giống với phụ hoàng mỹ nam mà nàng mực yêu quý.
Đặc biệt là——
Giang Ánh Trừng luôn vô thức kéo về cho những chỗ dựa vững chắc, cho nên nàng cũng tự nhiên mà “thích”.
Thịnh Thời Tự đang lưng Thịnh Văn Lễ, đầu ngón tay bất giác khẽ động đậy.
Đáng yêu, mang .
Giang Nghe Hoài và thể triều thần Đại Thụy cứ như thể trời sắp sập, nhưng mặt Thịnh Văn Lễ chợt nở một nụ cực kỳ ngây ngô: “Vậy lát nữa cùng bản vương chung một cỗ——”
Lời còn dứt, tiểu đoàn tử mắt ai đó kéo mạnh phía , cả bay thẳng về phía Thái tử Đại Thụy.
Thịnh Văn Lễ đồng tử kịch chấn: “???”
Mèo Dịch Truyện
Thật sự là bay qua đó!
Giang Nghe Hoài cuối cùng cũng còn giữ kẽ lễ nghi bang giao hữu hảo nữa. Khi đối diện với ánh mắt kinh ngạc từ lên của Xương Lan Quốc quốc chủ, như : “Phụ hoàng của vẫn đang chờ trong cung, Vĩnh Khang Vương, mời thôi——”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-210-tu-khoa-ba-chu.html.]
Thịnh Văn Lễ: “…”
Quá đáng!
Keo kiệt!
…
Xe ngựa chầm chậm tiến về phía Hoàng cung.
Giang Ánh Trừng trong chiếc kiệu mềm rộng rãi, xa hoa, c.ắ.n từng miếng điểm tâm nhỏ mà “bá chủ tương lai” đưa cho nàng.
Đây là điểm tâm do đích “bá chủ tương lai” tặng cho nàng, ngon tuyệt đỉnh, còn quý giá vô ngần, mới thể miêu tả hết giá trị của nó!
Cả nàng hạnh phúc đến nỗi như nổi bong bóng.
【Oaoa——】
Các đại thần chia hai bên chiếc kiệu mềm, theo kiệu.
Vốn dĩ họ phía kiệu, nhưng hôm nay, họ lý do bất đắc dĩ như .
39_Lễ bộ Thượng thư Chử Gia Hứa dẫn đầu mở lời: “Phải rằng, Đại Thụy chúng ngày nay đang ở thời thịnh thế, chư quốc triều bái, tất cả đều cảm tạ bệ hạ vĩ đại của chúng !”
Hộ bộ Thượng thư Tiêu Hoành Mão lên tiếng hưởng ứng: “Đương nhiên , bệ hạ của chúng quả thật là một bá chủ một phương!”
Gạch trọng điểm: Bá chủ.
Sau đó, hai liền vểnh tai, chuyên tâm lắng động tĩnh trong kiệu.
Thế nhưng——
【Hu hu hu cái điểm tâm mà ngon đến thế a hu hu hu——】
【Oa, cái cũng ngon tuyệt nữa!!】
Chử Gia Hứa: “…”
Tiêu Hoành Mão: “…”
Hai bất lực , hậm hực rời .
Hai vị đại thần ở một bên khác vội vàng bổ sung vị trí.
Hữu tướng Đàm Văn Hàn ngữ khí cảm khái: “Lão phu lâu lắm từng tỉ mỉ quan sát trăm thái chúng sinh ở kinh thành, nay cũng coi như bù đắp chút tiếc nuối.”
Thượng thư Bộ Công Nhiễm Hoằng Ích ánh mắt xa xăm: "Phải đó... Hiện giờ dân chúng kinh thành an cư lạc nghiệp, cũng nhờ vị bá chủ một phương của chúng , Minh Trạch Đế, mở thái bình cho Đại Thụy!"
Từ khóa: Bá chủ.
—— [Các bá bá đang ở cạnh kiệu ?]
Thôi , mặc kệ!
[Tiểu điểm tâm kinh thành bán nhỉ, Trừng Trừng còn ăn nữa!]
[Oa, cái Trừng Trừng cũng ăn bao giờ, để hai miếng cho mỹ nhân phụ hoàng nếm thử!]
Đàm Văn Hàn: “...”
Nhiễm Hoằng Ích: “...”
Đáng tiếc thất bại.
Giang Ánh Trừng trong kiệu mềm cuối cùng cũng lót một nửa, lúc mới nhớ cho Thái tử ca ca nàng hai miếng: "Thái tử ca ca ăn !"
Giang Thính Hoài liếc miếng bánh ngọt với vẻ mặt phức tạp, vốn thích đồ ngọt, lưỡng lự một lát, vẫn đưa tay nhận lấy: "Cảm ơn Trừng Trừng."
Y phục của tiểu gia hỏa chật , nên ít ăn đồ ngọt dính mới .
Giang Ánh Trừng trân trân Thái tử ca ca nàng đưa miếng điểm tâm nhỏ miệng, thở phào nhẹ nhõm một dài.
[Ăn điểm tâm của Trừng Trừng , thì thể giận Trừng Trừng nữa nha!!]
Vừa nãy ở cửa thành nàng cũng cố ý lơ Thái tử ca ca nàng, chỉ là nàng thật sự còn sức để chuyện nữa thôi!
Giải quyết xong chuyện đại sự đè nặng trong lòng, nàng cuối cùng cũng thời gian chú ý đến chính sự——
[Hệ thống ca ca, hệ thống ca ca, cái bá chủ rốt cuộc là ?]
Chẳng thất ca của nàng mới là bá chủ tương lai , bá chủ còn thể bán sỉ ?
Giang Thính Hoài trong kiệu mềm, vội vàng thẳng dậy, ánh mắt xuyên qua khe hở của tấm rèm vải dò xét ngoài, nhưng bộ tâm tư đặt tiểu gia hỏa.
Nửa ngày ——
[Ồ ồ ồ, hóa là như !]