Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 21: --- Đổ lỗi cho ai? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 10:00:43
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trình Vân Mộng nhắm chặt hai mắt, mí mắt khẽ run.

 

Tình Quý phi thì lo lắng Lan Chiêu dung thật sự sẽ ức hiếp, tiểu gia hỏa quá nhiều ý tưởng quái gở, nàng đây từng chứng kiến .

 

Nhìn ánh mắt láu lỉnh của tiểu gia hỏa, phần lớn là đang lên kế hoạch cho một màn “ăn vạ” mới.

 

Tuy nhiên, đầu tiên lên tiếng, là Giang Tinh Nhiên vẫn luôn im lặng.

 

Hắn cong hai chân quỳ xuống đất, ngay tại chỗ “đông đông đông” dập ba cái đầu thật mạnh, khi thẳng lên, vết đỏ trán rõ ràng thể thấy.

 

“Nhu phi nương nương, ngày hôm qua Tinh Nhiên nhất thời căng thẳng, nên mới quên mất giúp Tứ ca biện giải đôi lời. Nếu nương nương trong lòng khí, xin nương nương cứ trực tiếp trách phạt Tinh Nhiên ạ!”

 

Lời dứt, trong phòng đều tĩnh lặng hồi lâu.

 

Nhãn cầu Giang Hoài An láo liên đảo hai vòng, như thể phát hiện điều gì thú vị: “Tiểu Mộc Đầu, tiểu gia còn tưởng ngươi độc câm chứ, thì ngươi cũng .”

 

Trước sửa trị Giang Tinh Nhiên thế nào, đối phương cũng đều im thin thít như một cái hồ lô bịt miệng, khiến thú vui của giảm nhiều. Lần .......

 

Cuối cùng cũng để tìm nhược điểm của Giang Tinh Nhiên : “Mẫu phi, phụ hoàng ghét nhất tương tàn, chúng hôm nay thể động đến một sợi lông của Thất đấy~”

 

Trình Vân Mộng trong lòng sốt ruột, lập tức quỳ xuống theo: “Nhu phi nương nương, Tinh Nhiên tuổi nhỏ, hiểu chuyện, đều là thần dạy dỗ đúng cách, xin nương nương cứ trực tiếp trách phạt thần ạ......”

 

Mặt Giang Tinh Nhiên tái , vẫn dập đầu thỉnh cầu, Trình Vân Mộng nhanh tay lẹ mắt ngăn : “Tinh Nhiên, con lời mẫu phi, đây đều là điều mẫu phi nên chịu, con đừng nữa......”

 

Tinh Nhiên của nàng, hàng ngày đều bôn ba vì miếng ăn của hai con họ. Nàng là một , con chịu một chút tai ương cũng là điều nên ......

 

Hơn nữa trong tiếng lòng của tiểu gia hỏa cũng , đây vốn là kiếp nạn nàng nên gặp.

 

Đều là vì phận của nàng, mới khiến hai con họ sống trong cung khổ sở đến nhường .

 

Trình Vân Mộng nhất thời hồi tưởng cái đêm năm xưa, khỏi hối hận, giá như năm xưa nàng khác trực ban đêm thì .

 

Giang Tinh Nhiên vẻ mặt lo lắng vẫn còn mở miệng, Trình Vân Mộng luống cuống đưa tay , c.h.ế.t tiệt bịt kín miệng .

 

Là một , vốn dĩ nên bảo vệ con cái của .

 

Cho dù hôm nay nàng thật sự phạt quỳ ngoài tuyết, nàng cũng quyết hối hận!

 

Trong khoảnh khắc, mặt cả hai đều đầy vệt nước mắt.

 

Giang Ánh Trừng bên cạnh với vẻ mặt ngơ ngẩn, chớp chớp mắt, trong lòng tràn đầy hoang mang: 【A......】

 

【Trừng Trừng chuẩn xong để giả vờ ngã , bây giờ đây......】

 

【Ngự liễn của phụ hoàng sắp đến cửa Lưu Hoa Điện , nếu Vân Mộng dì và Thất ca cứ mãi, Trừng Trừng sẽ thể cố ý dàn cảnh vu oan Nhu phi nương nương nữa ......】

 

Thân hình Trình Vân Mộng cứng đờ, ngay cả tiếng nức nở cũng vô thức dừng .

 

Bệ hạ sắp đến ư?

 

Nàng hôm nay cần quỳ tuyết nữa ?

 

“Sắp” là bao lâu? Nếu tiểu gia hỏa giả vờ ngã, Bệ hạ thật sự sẽ vì xót xa mà trách phạt Nhu Quý phi ?

 

Những nghi vấn trong lòng nối tiếp , nhưng điều quan trọng nhất lúc , vẫn là khiến Nhu Quý phi nhanh chóng hành động, để Bệ hạ bắt tại trận.

 

Nghĩ đến đây, Trình Vân Mộng vội vàng nhẹ nhàng vỗ từng cái lên lưng Giang Tinh Nhiên, nhỏ giọng dặn dò bên tai : “Đừng sợ, Tinh Nhiên, phụ hoàng con sắp đến .”

 

Tình Quý phi đang uống phía cũng khựng .

 

Hay cho nha đầu , quả nhiên là dàn cảnh vu oan......

 

Nhu Quý phi những suy tính quanh co trong lòng mấy , thấy tiếng của hai tạm ngừng, liền với giọng giễu cợt: “Hay cho một màn mẫu tử tình thâm, kẻ , còn tưởng bản cung dìm Lan Chiêu Dung xuống giếng đấy chứ.”

 

Nàng chậm rãi dậy từ ghế mềm, bước tới hai bước: “Người đời đều con dạy, là của cha, nhưng Bệ hạ hàng ngày chính vụ đều cực kỳ bận rộn, chúng là phi tần, thì nên Bệ hạ gánh vác phần nào.”

 

“Chuyện trách phạt ngươi Lan Chiêu Dung, hai các ngươi trong lòng còn oán giận ?”

 

Trình Vân Mộng vội vàng cúi dập đầu: “Thưa nương nương, vạn dám nửa phần oán giận.”

 

Nhu Quý phi nhếch một bên khóe môi, khẽ nhếch lên một nụ giễu cợt đầy bất cần, đối với sự thức thời của Lan Chiêu Dung, nàng coi như hài lòng.

 

Giang Hoài An mặc dù cũng hy vọng thấy mẫu phi của trách phạt Lan Chiêu Dung, nhưng điều thích thú hơn, là vẻ mặt đau khổ của Giang Tinh Nhiên. Đột nhiên thấy đối phương chấp nhận hiện trạng, kìm buông lời giễu cợt: “Giang Tinh Nhiên, ngươi , tội mà mẫu phi ngươi hôm nay chịu, đều là vì ngày hôm qua ngươi chống đối .”

 

“Nếu ngươi hôm qua trực tiếp nhận lời, là ngươi đẩy Tiểu Thập Nhất, hôm nay chẳng nhiều chuyện như ?”

 

“Ngươi nghĩ cung là nơi nào, với địa vị của mẫu phi ngươi, liệu thể cho ngươi chỗ để lựa chọn ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-21-do-loi-cho-ai.html.]

“Hôm nay chính là cho ngươi một bài học, để ngươi , trong cung gặp tiểu gia, nên dùng thái độ như thế nào.”

 

Trong lòng tràn đầy khoái ý, ngay cả từng đợt đau nhức ngừng phía cũng cảm thấy nhẹ nhiều.

 

Trước khi bắt nạt Giang Tinh Nhiên, mặc dù đối phương từ đến nay dám phản kháng, nhưng mặt Giang Tinh Nhiên luôn tràn ngập khí chất kiêu ngạo, với ánh mắt như thể đang lũ kiến. Mặc dù cuối cùng đều là chiếm lợi lộc, nhưng vẫn luôn cảm thấy, ở khí thế thì thua kém hơn.

 

bây giờ thì , cuối cùng cũng , Giang Tinh Nhiên rốt cuộc sợ điều gì.

 

Khóe miệng Giang Hoài An nhếch lên một nụ nham hiểm.

 

“Đấu với .”

 

“Cũng xem ngươi xứng đáng .”

 

Ánh mắt Giang Hoài An lướt qua một vòng trong phòng.

 

Tình Quý phi thiết với mẫu phi.

 

Tiểu tùy tùng Giang Ánh Trừng nấy.

 

Sau đó đổ dồn Giang Tinh Nhiên.

 

“Còn ngẩn gì,” Giang Hoài An với cung nữ đang sắp đến mặt Lan Chiêu Dung, “Mẫu phi sớm , tát miệng!”

 

“Nhanh lên mà tát, tát xong , mẫu phi của còn nhiều chiêu trò đang chờ đấy.”

 

Tịch Vụ đầu Nhu Quý phi.

 

Trên mặt Nhu Quý phi biểu cảm đặc biệt nào, nhưng Tịch Vụ theo nàng mấy năm , đây chính là ý tứ đồng ý ngầm.

 

Tịch Vụ liền một nữa nhấc chân, chuẩn bước nốt mấy bước cuối cùng về phía Lan Chiêu Dung.

 

【Ồ hố hố, phụ hoàng cánh cửa ư?!】

 

Tình Quý phi đặt chén xuống, giọng rối rít: “Tĩnh Uyển tỷ tỷ, như ......”

 

Nhu Quý phi ngạc nhiên đầu, như thể hiểu, tại Tình Quý phi, nãy giờ một lời, đột nhiên lên tiếng, xem còn ngăn cản nàng .

 

“Ngươi......”

 

Còn đợi nàng hết lời, phía liền đột nhiên vang lên mấy tiếng kinh hô.

 

Nhu Quý phi mạnh mẽ đầu .

 

Mấy mắt xảy chuyện gì, chân Tịch Vụ nhấc lên vẫn còn dừng giữa trung, vẻ mặt kinh ngạc hoảng sợ. Từ góc độ của nàng sang, tóc mai lấp lánh, dường như là rịn một chút mồ hôi mỏng.

 

Mà Giang Ánh Trừng......

 

Đang ở mặt đất, từng vòng tiếp nối từng vòng, lăn lộn về phía cửa......

 

Nhu Quý phi im lặng.

 

Nhìn từ tư thế lăn lộn của Giang Ánh Trừng, giống là nàng tự chủ động lăn về phía cửa.

 

từ phản ứng của Tịch Vụ, như thể là đối phương đá.

 

Cái tính là cái gì?

 

Nàng cho dù phận đến mức tôn quý như , khi vu oan hãm hại, cũng từng dùng qua thủ đoạn vụng về như thế .

Mèo Dịch Truyện

 

Giang Ánh Trừng khác trong lòng nghĩ gì, nàng thì sắp chịu nổi nữa .

 

Nàng trong lòng hỏi 007: 【Còn, còn bao xa nữa......】

 

Nàng vốn dĩ nghĩ, trực tiếp lăn đến cửa, để phụ hoàng của nàng xem bộ dạng đáng thương mà nàng giả vờ, nhưng mà......

 

Không ai cho nàng mặt đất cứng như , lăn lên cũng đau lắm chứ......

 

Nàng một đường đầu váng mắt hoa, mãi mới lăn đến giữa đường, ai ngăn .

 

Giang Ánh Trừng ngẩng đầu, vặn đối diện với đôi mắt mang theo chút tức giận của Giang Yến Xuyên. Miệng nhỏ bĩu , liền gào thành tiếng ngay tại chỗ: “Ô oa——”

 

【Thật, thật sự đau đó——】

 

Giang Yến Xuyên: “......”

 

“Trách ai?”

 

 

Loading...