Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 186:: Người trưởng thành mới làm bài trắc nghiệm, Trừng Trừng muốn tất cả! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:13:52
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu gia hỏa cũng từ kiếm loại gỗ cứng , tốn nhiều công sức, cho đến cuối cùng vận dụng nội lực, mới miễn cưỡng khắc xong một nửa nhỏ.
Giang Y An ánh mắt sâu thẳm một vòng công chúa hoàng tử đang vây kín , cam chịu cúi đầu tiếp tục động tác tay.
Giang Ánh Trừng thấy động tác điêu khắc của Giang Y An càng lúc càng nhanh, ẩn hiện xu hướng thuần thục, nàng đảo mắt láo liên hai vòng, một ý đồ vô cùng tai quái liền nảy .
Nàng thò đầu lòng Cửu công chúa bên cạnh: "Cửu tỷ, con thỏ của tỷ thật đáng yêu!"
Giang Nhan Hạ tiếng đó cho giật , chậm nửa nhịp ngẩng đầu chằm chằm Giang Ánh Trừng một lát, đó luyến tiếc con thỏ trong tay, nhắm mắt : "Tặng, tặng cho !"
Con thỏ Cảnh Vương thúc thúc khắc vô cùng sống động, như thật, nàng thích, nhưng đôi mắt to của nàng cũng thích, mùi hương ngọt ngào nàng cũng thích...
Vì mà nàng thích cũng thích con thỏ , Giang Nhan Hạ liền hai tay đưa lòng , trực tiếp trao tiểu thỏ con , cảm xúc luyến tiếc cũng chỉ lưu trong chốc lát, tan thành mây khói.
Giang Ánh Trừng kinh ngạc đến ngây .
【Ngu, ngu ngơ ngây thơ!】
Vẻ mặt ngu ngơ ngây thơ càng thêm ngây ngốc: "Cái gì..."
Ngu ngơ ngây thơ là ý gì?
Giang Thu Tự đang phía Giang Ánh Trừng thấy thần sắc của Giang Nhan Hạ, đầu tiên đầu óc linh quang chợt lóe, vội vàng vẫy tay về phía đối phương.
Hắn trong lòng điên cuồng gào thét——
Đừng ! Đừng để Tiểu Thập Nhất chúng thể thấy tiếng lòng của nàng!!!
Giang Nhan Hạ biểu cảm do dự gật đầu.
Mặc dù nàng hiểu ý của Bát ca, nhưng...
Làm thật sự ?
"Ưm?" Giang Ánh Trừng cảm nhận luồng khí do Bát ca vẫy tay từ phía , và vẻ mặt kỳ lạ của Cửu tỷ đối diện, nghi hoặc hỏi, "Sao thế?"
Giang Thu Tự lập tức thẳng tắp, mỉm lắc đầu.
Chỉ là, còn đợi tâm tình định, thấy Giang Nhan Hạ đối diện rụt tay về phía ——
"Bát, Bát ca cho Nhan Hạ tặng tiểu thỏ con cho !"
Lời lẽ đanh thép, vang dội như vàng đá.
Nhất thời, các loại âm thanh xung quanh đều lắng xuống.
Giang Thính Hoài ngang qua, trọn vẹn chuyện, liền quăng ánh mắt khâm phục về phía Giang Thu Úy.
Được đó tiểu Bát, ngay cả tiểu tổ tông cũng dám chọc giận .
Thật đúng là tiền đồ!
Nụ khóe miệng Giang Thu Úy cứng đờ, đôi mắt lập tức trợn tròn như hai chiếc chuông đồng.
Giang Thu Úy: “???”
Ta lúc nào lời ?!
Ngươi đừng hại kẻ yếu ớt đáng thương bất lực chứ!!!
Trong khóe mắt, Giang Ánh Trừng đang bên cạnh y chậm rãi đầu , nụ gương mặt nguy hiểm mà quỷ dị: “Bát ca nãy phất tay còn phất gió, cứ Trừng Trừng một con thỏ con ?”
Tuy rằng nàng cũng sẽ con thỏ gỗ , nhưng Bát ca vẫn quá đáng !
Giang Thu Úy vẻ mặt kinh hãi: “Ngươi giải thích…”
Giang Ánh Trừng mới thèm y giải thích , nàng lập tức nhảy xuống ghế, cất bước chạy thẳng về phía mỹ nhân phụ hoàng của —
【Trừng, Trừng Trừng cáo ngự trạng!!】 Tiếng lòng cứng đầu mang theo một tia tủi .
【Bát ca thích Trừng Trừng nữa hu hu hu—】
Hồn vía Giang Thu Úy suýt bay mất: “Tổ tông!!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-186-nguoi-truong-thanh-moi-lam-bai-trac-nghiem-trung-trung-muon-tat-ca.html.]
Giang Thu Úy hết lời khuyên nhủ, cuối cùng hứa hẹn một loạt các điều khoản “tổn hại quyền lực quốc gia” thì mới khuyên tiểu gia hỏa .
Khi Giang Ánh Trừng trở ghế, đám tiểu đậu bao xung quanh đều hiếu kỳ nàng, ngay cả Giang Hoài An bọn họ vây ở giữa cũng tạm thời dừng động tác, khuỷu tay chống đầu gối, nghiêng đầu tựa nắm đấm, đang đầy hứng thú hai .
Con cái hoàng thất phần lớn đều cử chỉ đoan trang, một tiểu gia hỏa tính cách nuông chiều đến mức vô pháp vô thiên như …
Cũng may nàng hoàng tử, nếu , e rằng sống nổi đến tuổi trưởng thành.
Giang Ánh Trừng Giang Hoài An đang nghĩ gì trong lòng, chỉ cảm thấy y một tay lên kế hoạch tai họa Mông Châu thật đáng ghét, mưu đồ ngôi vị của mỹ nhân phụ hoàng nàng thật đáng ghét, ngay cả bộ dạng như hiện tại của y cũng đáng ghét.
Giang Hoài An đáng ghét cố tình mở miệng lúc : “Cứ thích những con rối do Vương thúc điêu khắc đến ?”
“Không cần giành giật,” y lười biếng , đầy ẩn ý , “Trừng Trừng thích cái nào, lát nữa Vương thúc sẽ điêu khắc cho con là .”
Tiểu gia hỏa nhiều ngáng chân y, tuy y nên chấp nhặt với một đứa trẻ con, nhưng cơ hội như bày mắt, nếu y nắm bắt thì vẻ bất lịch sự.
【Tưởng là còn mấy món điêu khắc gỗ nữa là thành nhiệm vụ chứ gì? Muốn nhanh chóng về phủ chứ gì?!】 Giang Ánh Trừng “hừ” một tiếng, 【Ngươi vui mừng quá sớm đó!】
Ánh mắt nàng quét một vòng xung quanh, từ bỏ Cửu tỷ hợp tác : 【Ngốc bạch ngọt , ngốc bạch ngọt ngốc quá!】
Sau đó ánh mắt lướt qua gương mặt lạnh lùng của Thất ca, và gương mặt mếu máo của Bát ca, quyết định tự lực cánh sinh.
“Trừng, Trừng Trừng chỉ thích thỏ con,” nàng ngẩng cổ, khá đắc ý , “Trừng Trừng còn thích hươu con, dê con và cá con!”
Mèo Dịch Truyện
Giang Hoài An ngây , một dự cảm chẳng lành bỗng dâng lên.
Y chậm rãi thẳng , nụ gương mặt cũng thu , tiếp lời tiểu gia hỏa.
Giang Ánh Trừng quyết tâm hãm hại y một phen, lúc căn bản cần Giang Hoài An đáp , tự tiếp tục : “Tại bài tập trắc nghiệm?”
“Trừng Trừng hết!”
Giang Hoài An: “…”
Phát biểu cảm nghĩ như vẫn đủ, Giang Ánh Trừng còn khắp nơi xúi giục các tỷ xung quanh—
“Cửu tỷ, thỏ con của tỷ , nhưng tỷ thích hươu con, dê con và chim con ?!”
“Thất ca, sư tử con và hổ con ?!”
“Bát ca, nãy Cảnh Vương thúc thúc điêu khắc Kỳ Lân cho Tam ca như , thêm một cái nữa ?!”
【Xem Trừng Trừng cho ngươi điêu khắc đến sáng !!】
Đừng hòng ngoài báo tin cho thủ hạ của ngươi!
Mấy tiểu gia hỏa đều chút động lòng, những tâm tư trầm hơn cũng vì tiếng lòng của tiểu gia hỏa mà chần chừ một lát.
Sinh trong gia đình đế vương, bọn họ há , những lời Cảnh Vương thúc thúc rõ ràng là đang ly gián mối quan hệ giữa tiểu gia hỏa và Giang Nhan Hạ, tiểu gia hỏa đáng yêu như , bọn họ cũng nên giúp nàng trút giận một phen mới .
Mười mấy tiểu đậu bao , ánh mắt của đối phương dần trở nên kiên định.
Làm thôi!
Giang Nhan Hạ nắm chặt thỏ con trong tay, là đầu tiên lên tiếng: “Muốn, chứ!”
Giang Thu Úy Kỳ Lân trong tay Tam ca nuốt nước bọt: “Kỳ Lân thật …”
Giang Tinh Nhiên chỉ “ừ” một tiếng đơn giản, coi như ủng hộ lời .
Mọi cũng liên tục hưởng ứng, gian nhỏ lập tức trở nên náo nhiệt.
Sự chú ý của các triều thần xung quanh vốn dĩ vẫn luôn đặt tiểu gia hỏa, thấy tình huống xảy , từng một tự chủ mà tiến gần bọn họ hơn—
Không khí trong điện đang , hàng chục tiếng hòa lẫn , rõ cuộc trò chuyện của mấy tiểu gia hỏa, chỉ thể tiến gần hơn một chút.
Giang Hoài An chịu đựng những ánh mắt như như từ xung quanh đổ dồn tới, chậm rãi hé đôi môi—
“Hừ—”
Gân xanh mu bàn tay ống tay áo rộng nổi lên, đuôi ngựa điêu khắc gỗ trong tay “tách” một tiếng, rơi xuống đất.