Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 175: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:11:35
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Rất Ngọt

 

Giang Ánh Trừng vốn dĩ là đến tìm mỹ nhân phụ hoàng của nàng, nhưng nàng phụ hoàng của nàng nghĩ rằng nàng đang lén họ bàn chuyện chính sự.

 

Và một cách tự nhiên, nàng cảm thấy rằng, nếu mỹ nhân phụ hoàng của nàng phát hiện lúc , nàng sẽ đ.á.n.h lòng bàn tay.

 

Bởi , khi phụ hoàng của nàng hạ xuống mặt nàng, nàng theo bản năng liền nhắm chặt hai mắt.

 

Cho đến khi một bàn tay lớn ấm áp nâng nàng lên khỏi mặt đất, cho đến khi nàng rơi vòng ôm đầy mùi long diên hương, càng thêm ấm áp, Giang Ánh Trừng mới thử mở hé một con mắt.

 

Giọng của Giang Yến Xuyên phần ôn hòa nhưng cũng mang chút bất lực: “Sao xổm ở đó?”

 

Đầu óc đang mơ hồ của Giang Ánh Trừng tự động dịch câu thành “ trộn đây và xổm ở đó” mất .

 

“Trừng, Trừng Trừng chia hết mấy gói điểm tâm mua ở ven đường cho các bá bá phụ trách thông truyền ạ~” Nàng nắm chặt gói giấy dầu to đùng còn sót trong tay, giọng rụt rè, “Trừng Trừng còn đảm bảo với họ, phụ hoàng nhất định sẽ phạt họ ạ.”

 

Nói xong câu , nàng mới khôi phục sự tỉnh táo.

 

Giang Ánh Trừng hai tay ôm lấy cổ mỹ nhân phụ hoàng của nàng, như một chú mèo nhỏ nhẹ nhàng cọ hai cái lên má Người: “Phụ hoàng sẽ để Trừng Trừng thất hứa , đúng ạ?”

 

Giang Yến Xuyên vì hành động đột ngột cũng hiếm khi sững sờ một chút, chỉ trong khoảnh khắc im lặng đó, Giang Ánh Trừng cọ thêm mấy cái, liên tục lặp : “ đúng đúng ?”

 

Giang Yến Xuyên bất lực mở miệng: “Được——”

 

【Hì hì hì, thật trơn nha, da phụ hoàng thật trơn nha~】

 

Ánh mắt nhỏ của Giang Ánh Trừng hết đến khác liếc khuôn mặt mỹ nhân phụ hoàng của nàng, dường như sắp sửa nhào tới cọ thêm vài cái nữa.

 

Giang Yến Xuyên: “…”

 

Tâm tư lưu manh nhỏ , là học từ ai.

 

Người trực tiếp ôm tiểu gia hỏa tẩm điện.

 

Hôm nay quả thực quá muộn, nếu đưa tiểu gia hỏa về Tinh Sương Điện, sẽ giày vò bao lâu, Giang Yến Xuyên đơn giản là liền giữ nàng .

 

Giang Yến Xuyên dặn Trường Thuận công công lấy thêm một chiếc chăn, còn thì tự tay ướt khăn mặt, tỉ mỉ lau lau khuôn mặt tiểu gia hỏa: “Trong túi là gì?”

 

Khăn mặt ấm nóng lau mặt thoải mái, thế nhưng Giang Ánh Trừng đang nhắm mắt hưởng thụ mỹ nhân phụ hoàng của nàng tự phục vụ, đột nhiên mở to hai mắt khoảnh khắc thấy câu hỏi, cả lùi về phía một bước: “ ạ!”

 

Nàng thần bí mở gói giấy dầu to đùng , để lộ những chiếc phù dung tô còn đang bốc nóng hổi: “Cái là phù dung tô, Trừng Trừng đặc biệt gói về, mang cho phụ hoàng đó ạ!”

 

Hôm nay nàng gói chỉ một phần, phần để dành cho phụ hoàng của nàng, là phiên bản “khổng lồ ba trong một” thiên vị nhất.

 

Sau khi về cung hôm nay, phần mang cho mẫu phi trực tiếp giao đến tay đối phương, phần cho mấy vị ca ca cũng cất kỹ trong phòng nàng, duy chỉ phần của phụ hoàng nàng, nàng Người nếm thử, hương vị nhân gian khói lửa còn đang ấm nóng .

 

Bàn tay nhỏ mũm mĩm véo một miếng nhỏ đưa đến bên môi mỹ nhân phụ hoàng của nàng, khi việc , đôi mắt Giang Ánh Trừng sáng lấp lánh, bất cứ ai thấy cũng đều thể nhận nàng lúc hạnh phúc đến nhường nào: “Nhanh lên, phụ hoàng, nếm thử ạ!”

 

Giang Yến Xuyên nhướng một bên lông mày, đoàn mắt.

 

Một lát , cả đời từng dùng bữa khuya, Người từ từ mở miệng, c.ắ.n miếng điểm tâm thấm đượm tình cảm kính yêu chân thành .

 

“Rất ngọt.” Người nàng .

 

 

Giang Ánh Trừng vẫn là đầu tiên ngủ bên cạnh mỹ nhân phụ hoàng của nàng, nàng quấn trong chiếc chăn bông mềm mại, ngừng cựa quậy về phía mỹ nhân phụ hoàng của nàng.

 

Cho đến khi Giang Yến Xuyên thể chịu nổi nữa, một cánh tay dài vòng qua, trực tiếp ôm cả lẫn chăn .

 

“Vẫn ngủ ?”

 

Giang Ánh Trừng thành thật đáp: “Trừng Trừng vui quá, , đợi một lát mới ngủ ạ!”

 

Nàng nhờ 007 tra , tẩm cung của mỹ nhân phụ hoàng nàng, vẫn từng ai ngủ .

 

Nàng là đầu tiên đó!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-175.html.]

 

Giang Ánh Trừng đôi mắt sáng lấp lánh, ngoan ngoãn : “Phụ hoàng nếu buồn ngủ thì cứ ngủ ạ~”

 

【Trừng Trừng thể tự chơi mà!】

 

Giang Yến Xuyên: “…”

 

Ý nghĩ dỗ nàng ngủ mới xử lý chính sự nhất thời khó mà thực hiện , Giang Yến Xuyên đơn giản là bèn trò chuyện với tiểu gia hỏa.

 

“Hôm nay ngoài cung vui ?”

 

“Vui lắm ạ!”

 

Giang Ánh Trừng vô cùng vui vẻ kể cho mỹ nhân phụ hoàng của nàng những chuyện thú vị cả đêm, tuy cố ý lược bỏ chuyện của Cảnh Vương khiến Người vui, nhưng trong tiếng lòng vẫn tiết lộ chuyện mười phần mười.

 

【Tên xa đó còn sai g.i.ế.c Trừng Trừng nữa chứ, hừ! Cũng xem bọn chúng cái bản lĩnh đó !】

 

mà Cảnh Vương đợi hôm nay đến, Trừng Trừng cũng coi như phá hỏng hành động của bọn chúng chứ nhỉ~】

 

Giang Ánh Trừng càng nghĩ càng thấy siêu giỏi!

 

Giang Yến Xuyên trong từng tiếng lòng , âm thầm rũ mắt xuống.

 

Ngày hôm nay, khi Từ Cửu mang tin tức trở về quá vội vàng, chỉ lướt qua tình cảnh hiểm nguy tiểu gia hỏa gặp tại Thiên Hương Lâu. Y vốn định đợi về sẽ hỏi kỹ càng, nào ngờ tiểu gia hỏa đến đây một bước.

 

Điều cũng khiến y, một bước, cảnh tượng kinh tâm động phách đến từ tiếng lòng của tiểu gia hỏa.

 

Tất cả đều , hôm nay Giang Dực An thật sự nảy sinh sát ý.

 

Trong lòng Giang Yến Xuyên hiếm hoi dấy lên một tia hối hận. Y lẽ nên cẩn thận hơn một chút, khi dò la bộ kế hoạch của tiểu gia hỏa từ tiếng lòng của nàng, mới đưa quyết định.

 

29_Y đưa tay khẽ vuốt ve đỉnh đầu tiểu gia hỏa hai cái, quyết định để nàng hồi tưởng cảnh tượng kinh hiểm lúc nữa: “Trừng Trừng còn nữa ?”

 

Nếu y quá ít thời gian dẫn nàng chơi, tiểu gia hỏa cũng sẽ đến nỗi ngay cả việc Thiên Hương Lâu cũng vui mừng đến mức .

 

Ánh mắt Giang Ánh Trừng chợt sáng lên, nàng vội vàng đưa tay khỏi chiếc chăn nhỏ, tóm chặt lấy bàn tay to lớn của phụ hoàng nàng đang định rụt về: “Phụ hoàng hỏi ý gì ạ? Phụ hoàng dẫn Trừng Trừng chơi ? Phụ hoàng bận xong công vụ ?”

 

Nàng thật sự quá đỗi hưng phấn, ngay cả trong môi trường tối tăm, mịt mờ khi rèm giường che khuất phần lớn ánh sáng, ánh mắt nàng vẫn sáng như trời.

 

Động tác của Giang Yến Xuyên khựng , trong lòng bỗng dưng cảm thấy khó chịu.

 

Sự kỳ vọng mà con cái nhà bình thường thể dễ dàng , tiểu gia hỏa cẩn thận giấu kín bấy lâu nay.

 

Mà y hưởng thụ sự tiện lợi mà sự thần dị của tiểu gia hỏa mang cho y bấy lâu.

 

Như quá đáng hổ , y nghĩ.

 

Yết hầu Giang Yến Xuyên khẽ nhúc nhích, y “ừm” một tiếng chút khàn khàn: “Có ?”

 

Này thì quá !

 

Giang Ánh Trừng chút ngập ngừng mở miệng, liền một tràng địa danh: “Trên núi Tùng Vân thể săn b.ắ.n ạ? Nước sông Thanh Châu thật sự trong vắt đến tận đáy ? Phụ hoàng cũng cần giành vé xem gánh hát của Ngu Viên …”

 

Những nơi nàng thật sự ——

 

【Tiện thể còn thể trốn học vài ngày nữa chứ!】 Giang Ánh Trừng nghĩ thầm trong sự thích thú, 【Hệ thống ca ca, hệ thống ca ca, mau giúp Trừng Trừng tìm thêm vài nơi vui chơi nữa !】

 

Giang Yến Xuyên: “…”

Mèo Dịch Truyện

 

Y đưa tay che lên đôi mắt hạnh đang cong như cáo của tiểu gia hỏa, giọng lạnh nhạt: “Ngủ .”

 

Giang Ánh Trừng: “???”

 

Hoạt động ước nguyện kết thúc ?!

 

Nàng còn hết mà!

 

 

Loading...