Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 168: Bí mật thâm sâu xuyên vào đầu họ theo một cách khó tin ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:11:27
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khí áp thấp của Giang Yến Xuyên vẫn duy trì cho đến khi các đại thần tham gia nội triều vị trí trong điện.

 

Một nhóm các đại thần khó khăn vượt qua buổi thiết triều, hy vọng Minh Trạch Đế thể tiểu đoàn tử đáng yêu chữa lành đường , trong lòng trăm mối ngổn ngang.

 

Việc Khấu Kỳ Văn tự ý động đến quân lương vẫn như một lưỡi d.a.o sắc bén treo lơ lửng đầu , thế mà giờ đây thêm vụ phi tần hậu cung liên kết với ngoại nam phản quốc, quả thực là sợ bọn họ c.h.ế.t đủ triệt để.

 

, kể từ giây phút họ bước điện, tiếng lòng của tiểu gia hỏa vẫn luôn lảm nhảm, đến bây giờ vẫn ngừng .

 

Những bí mật thâm sâu bằng một cách khó tin tự động chui đầu họ, mặc kệ họ , cũng mặc kệ họ nên ——

 

Mang theo vẻ nửa phần để ý đến sống c.h.ế.t của mấy lão già bọn họ.

 

【…Cái, cái đầu óc mà còn hãm hại Trừng Trừng, !!】 Giang Ánh Trừng giận dỗi buông tiếng lòng cuối cùng, nhưng quần thần thể vững nữa .

 

Không , ngài rõ xem, Huệ phi rốt cuộc hại ai?!!

 

Tuy bọn chỉ là hạng triều thần, tiện nhúng tay chuyện hậu cung của Bệ hạ, nhưng nếu sự tình cứ chuyển biến theo hướng , mấy lão già cũng chẳng thể sức một phen!

 

Quần thần đưa mắt chăm chú về phía Minh Trạch Đế, mong từ nét mặt Người thể chút manh mối.

 

Bệ hạ tay ? Nếu Bệ hạ động thủ, mấy lão già bọn đây e rằng sẽ gánh vác!

 

Dù tiểu gia hỏa thần dị đến thế, chỉ riêng tấm lòng luôn nghĩ suy vì bọn họ, thì bọn họ cũng tuyệt đối sẽ để nàng gặp nửa điểm bất trắc!

 

Giang Yến Xuyên nhướng một bên mày, như như xuống đám triều thần bên .

 

Cả đời tiếng hung ác lẫy lừng, dù khi đối mặt với trung thần lương tướng cũng cố ý kiềm chế, nhưng triều thần bằng ánh mắt nghi ngờ như thế, quả thực là đầu tiên trong bao năm qua.

 

“Chư khanh lời nào ?” Giang Yến Xuyên chợt mở miệng, chấm dứt màn kịch câm .

 

Mấy vị đại thần ngẩng đầu , đều chút nên mở lời thế nào.

 

Theo lý mà , bọn họ lẽ nên về tranh chấp giữa Tuyên phi nương nương và Huệ phi nương nương, nếu đột nhiên mở miệng, e rằng sẽ khiến tiểu gia hỏa chuyện bọn họ thể tiếng lòng của nàng.

 

Khi quần thần im lặng tiếng động, Phan Cấp Phong trực tiếp vọt từ hàng ngũ: “Thần, quả thật một việc cần thỉnh tấu lên Bệ hạ!”

 

Ngày Nguyên đán yến hội càng lúc càng gần, nếu cứ để Hoài An và Phan Tĩnh Uyển tiếp tục cấm túc trong điện của , hậu quả của việc , mỗi y chỉ cần thoáng nghĩ qua, liền cảm thấy đau đầu như búa bổ.

 

Tuy nghi ngờ về Thừa Bật chứng minh là vô căn cứ, nhưng y từng mặt xin từ chức một , nếu do y mở lời, khó bảo Thiên tử sẽ nghĩ gia tộc bọn y dùng việc để uy hiếp.

 

Y cũng chỉ đành tự mở lời.

 

Mèo Dịch Truyện

“Hôm nay, Nhu Quý phi nương nương nhờ mang thư về nhà, trong thư nàng cũng vô cùng hối hận về những việc đây, tìm cơ hội đích tạ tội cùng tiểu điện hạ. Nếu tiểu điện hạ bất kỳ yêu cầu nào về lễ vật bồi thường, nàng nhất định sẽ dốc lực, đích vì tiểu điện hạ mà thành.”

 

Phan Cấp Phong một tràng lời lẽ vô cùng khẩn thiết, thẳng vấn đề, còn vẻ kiêu ngạo khí thế như .

 

Một nỗi giận chất chứa trong lòng Giang Yến Xuyên cuối cùng cũng tìm lối thoát.

 

Mắt Người đen nhánh thẳng Phan Cấp Phong, khí tức nguy hiểm tựa phong ba sắp nổi cũng chút che giấu mà đè ép tới: “Phan khanh giúp phi tử của Trẫm lấp l.i.ế.m sai sót đến thế——”

 

“Không bằng, Phan khanh hãy trực tiếp mang về phủ, dạy dỗ một phen.”

 

Cả Võ Dương Điện đều lặng trong chốc lát theo lời .

 

Quần thần đến thở mạnh cũng dám, Phan Cấp Phong càng là ngay tại chỗ run rẩy kịch liệt, quỳ rạp xuống đất.

 

Mặt y tái nhợt, mồ hôi lạnh lập tức toát khắp , cả tựa như vớt từ nước: “Thần, thần tự nhiên dám nhúng tay chuyện gia sự của Bệ hạ, chỉ là——”

 

“Chỉ là Phan gia ngươi quá coi trọng hoàng tử do Nhu Quý phi hạ sinh, nên,” Giang Yến Xuyên đôi mắt nguy hiểm khẽ híp , giọng điệu thiếu kiên nhẫn ngắt lời Phan Cấp Phong đang cố gắng biện bạch vô nghĩa, “ nên các ngươi căn bản hề bận tâm, Nhu Quý phi suýt hủy hoại cả đời một hài đồng vô tội .”

 

Mồ hôi lạnh trán Phan Cấp Phong chảy thành từng dòng nhỏ, theo từng nhịp y dập đầu mà rơi xuống đất: “Bệ hạ minh giám, thần vạn dám suy nghĩ như ! Thần cũng chỉ vì Nhu Quý phi mà cầu xin một cơ hội sửa sai thôi ạ Bệ hạ!”

 

Tiếng dập đầu “đông, đông, đông” vang lên liên tiếp, khiến quần thần xung quanh ai nấy đều cảm thấy như xương đầu đang nhói đau, Giang Yến Xuyên nửa điểm phản ứng, chẳng mở miệng gọi dừng , cũng thốt lời an ủi tử tế.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-168-bi-mat-tham-sau-xuyen-vao-dau-ho-theo-mot-cach-kho-tin.html.]

Chỉ : “Cô cũng chỉ lệnh cho mẫu tử Nhu Quý phi cấm túc mà thôi, nếu Phan khanh vẫn hài lòng, thì cứ theo luật lệ trong cung .”

 

Đồng tử Phan Cấp Phong co rút.

 

Tội mà Nhu Quý phi phạm chính là trọng tội vu oan công chúa đương triều. Trong lòng bọn họ đều vô cùng rõ ràng, chỉ cấm túc nàng là hình phạt nhẹ nhất . Cái dở là, thời điểm thực sự quá nguy hiểm.

 

Nếu quả thực xử lý theo luật lệ thông thường, ngay cả đày lãnh cung cũng xem là Minh Trạch Đế khoan dung độ lượng .

 

“Không, hài lòng…” Phan Cấp Phong giọng khó khăn, “Tạ Bệ hạ ân——”

 

Lời còn dứt, liền phía chủ tọa bỗng nhiên vang lên một giọng trẻ con non nớt: “Phụ hoàng, ý của Phan đại nhân là, thể để Trừng Trừng tự đưa yêu cầu ?”

 

Cả triều văn võ đều ngẩn .

 

Sắc mặt Giang Yến Xuyên cũng hiếm khi cứng đờ trong chốc lát: “Trừng Trừng suy nghĩ gì ?”

 

Đây là đầu tiên tiểu gia hỏa chủ động lên tiếng kể từ khi đưa triều đường, ánh mắt của tất cả đều vô thức sang.

 

Giang Ánh Trừng ranh mãnh: “Trừng Trừng đấy ạ!”

 

【Trên Nguyên đán yến hội sóng ngầm cuộn trào, bất kỳ cô dì xinh nào vì thế mà liên lụy, Trừng Trừng đều sẽ đau lòng đó nha!】

 

Nhu Quý phi thì khác đó nha~】

 

Giang Ánh Trừng thành tâm thành ý cảm thán: 【 là một đối tượng thế tội mỹ bao!】

 

Vừa thể trở thành tiêu điểm của sóng ngầm trường, thể dùng công cụ cho địch quốc lợi dụng, nếu kế hoạch thỏa đáng, thậm chí còn thể khiến kế hoạch của Nhu Quý phi sớm bại lộ mặt !

 

Đơn giản là quá mỹ !

 

Văn võ bá quan: “…”

 

Giang Yến Xuyên: “…”

 

 

Trời mùa đông tối sớm.

 

Giang Ánh Trừng từ sớm sửa soạn tươm tất, đợi ở Tinh Sương Điện để xuất cung, thế nhưng vẫn kéo dài đến giờ Dậu, mới cùng Nhu Quý phi chờ sẵn ở tiền sảnh từ sớm lên xe ngựa.

 

Liễu Trần bốn quang minh chính đại theo phía hộ tống, trong bóng tối còn bố trí bao nhiêu ám vệ, danh nghĩa là bảo vệ an cho hai , thực chất, sự khẩn cấp và tầm quan trọng của việc , tất cả những mặt đều vô cùng rõ ràng trong lòng.

 

Nhu Quý phi mấy ngày cuối cùng cũng giải trừ cấm túc, khi đối mặt với tiểu gia hỏa suýt nàng hãm hại thành công, mặt hề chút thần sắc ngại ngùng nào: “Hôm nay chúng rốt cuộc là ?”

 

Giang Ánh Trừng thần bí : “Đến nơi sẽ thôi ạ~”

 

Nói xong, nàng liền tự xuống nhắm mắt dưỡng thần, chuẩn cho đại nghiệp gây chuyện tối nay sớm dưỡng đủ tinh thần.

 

Nhu Quý phi thấy liền thêm lời nào nữa, xe ngựa trầm tĩnh và chậm rãi chạy về phía ngoài cung.

 

Không qua bao lâu, cuối cùng bọn họ cũng tiến một con hẻm nhỏ ồn ào.

 

Màn đêm bên ngoài xe ngựa ánh nến hắt sáng như ban ngày, cũng khiến một gian nhỏ trở nên cực kỳ sáng sủa. Nhu Quý phi cuối cùng cũng muộn màng nhận , việc dường như gì đó quá đỗi kỳ lạ.

 

“Ưm… đến ?” Tiểu đoàn tử phía đúng lúc tỉnh giấc khi xe ngựa dừng , khi vươn vai một cái liền trực tiếp bước ngoài.

 

Nhu Quý phi c.ắ.n răng, cũng đành theo .

 

Chỉ là——

 

Chỉ tùy ý liếc mắt bên ngoài xe, khiến cả nàng cứng đờ tại chỗ.

 

Tiểu gia hỏa nàng, rốt cuộc chọn một nơi như thế nào ?!

 

 

Loading...