Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 157:: Đây là gì nhân gian tật khổ?! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:11:16
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi nội triều, Lục Dao gọi riêng Võ Dương điện để báo cáo tình hình.
Vừa các đồng liêu chép thông tin mỗi nhớ , đều chép tuyên chỉ mà tiểu gia hỏa để ở Trọng Vân điện, lúc đang đặt trong tay Minh Trạch Đế, mặc lơ đãng lật xem.
Chữ phía hoặc thanh tú hoặc nguệch ngoạc, một cái liền ít nhất là từ mấy , nhưng hai thể thấy đều coi đây chỉ là cho lệ, cố ý lờ chuyện , còn thấy—
【Sao cho Trừng Trừng xem với?】
Giang Ánh Trừng bề ngoài vẻ chuyên tâm vẽ tuyên chỉ, thực chất bộ tâm thần bay đến phong thư đang cầm trong tay phụ hoàng mỹ nhân của nàng, trong tiếng lòng giấu nổi sự tò mò.
【Chứng cứ Lục bá bá nắm giữ đầy đủ , thể bắt hết những kẻ ...】 Nàng dùng tay chống cằm, bút lông sói cẩn thận lướt qua mặt, để một vòng mực nhỏ, 【Nếu lát nữa chúng tìm Chung bá bá, bảo dẫn chúng ngoài tìm Nguyên đại ca !】
Sau đó, sự chú ý của nàng càng lúc càng phân tán: 【Lần cùng Chung bá bá phi yến tẩu bích cảm giác thật tuyệt vời! Trừng Trừng còn chơi một nữa!】
【Nếu thể cung, Trừng Trừng còn mua một chút phù dung tô, cái đó thơm lắm!】
Lục Dao: “...”
Tiếng lòng của tiểu gia hỏa càng về càng hưng phấn, tựa hồ quên mất mục đích ban đầu khi ngoài, chỉ nhớ cung chơi là một chuyện đáng vui.
Hắn dám sắc mặt Minh Trạch Đế, chỉ cúi đầu cực thấp.
Giang Yến Xuyên như an ủi mà gấp phong thư, đó khí áp thấp trầm mà ngước mắt Lục Dao đối diện.
“Đào Dương Thu, La Triều, Đỗ Bác Thiện...” những cái tên tiểu gia hỏa nhắc đến triều đình từ miệng chậm rãi , ngữ điệu lạnh lùng như phán quan sinh tử vô tình, “Mấy ngược thể tạm hoãn xử lý, hết để bọn họ chạy đôn chạy đáo một phen.”
Lục Dao ngay lập tức hiểu ý hết của Minh Trạch Đế.
Tội ác của mấy chắc chắn là tày trời, dù trong tiếng lòng tiểu điện hạ bóc trần một phần chứng cứ phạm tội của bọn họ, nhưng nếu nhổ cỏ tận gốc nhóm tội phạm mà bọn họ thuộc về, chỉ dựa vụ án , vẫn là còn xa mới đủ.
Minh Trạch Đế đây là hết để bọn họ trong lòng bất an, tìm kiếm ô dù bảo vệ cho riêng , đến lúc đó, bọn họ cũng thể thuận thế mà...
“Còn về Trương Định An,” Giang Yến Xuyên ánh mắt u sâu, đột nhiên mở miệng cắt đứt dòng suy nghĩ của Lục Dao, “hãy an bài ở bên cạnh ‘vị ’ ...”
Lục Dao ánh mắt lóe lên.
Trong Chiếu ngục còn một nhà giam vị trí ẩn mật, bên trong giam giữ đều là những tù nhân phận cực kỳ đặc biệt, mà thể khiến Minh Trạch Đế dùng “vị ” để chỉ, càng là đối tượng bọn họ trọng điểm quan tâm suốt nhiều năm.
“Vâng!”
Mèo Dịch Truyện
【Vị nào vị nào?】 Giang Ánh Trừng ngay lập tức hành động giống như ám hiệu khơi dậy hứng thú, 【Vì ám hiệu? Có gì mà , bảo bối tôn quý nhất, phụ hoàng yêu thích nhất thể chứ?!】
Nàng Lục bá bá đối diện đầy mong chờ, kỳ vọng thể từ miệng lấy một chút thông tin ít ỏi, như nàng thể tìm 007 tra bát quái .
Lục Dao liếc Minh Trạch Đế mặt mày lạnh lùng, trong lòng sắt đá mà chọn cách chuyển chủ đề: “Điện hạ ngài đang vẽ gì giấy ? Thần—”
【A!!】
Còn đợi xong, tiểu gia hỏa kêu lên một tiếng kinh ngạc, vội vàng dùng bút vẽ vẽ bậy lên , che giấu dấu vết phía .
Giống như chuyện gì đó chột sợ khác phát hiện .
【Ư ư ư, Lục bá bá cứ lén Trừng Trừng thế ?!】Tiếng lòng của Giang Ánh Trừng nức nở, 【Trừng, Trừng Trừng giải thích thế nào chuyện vẽ bản vẽ vũ khí đây chứ ư ư ư——】
Nàng còn cố ý dịch cái bàn nhỏ xa phụ hoàng mỹ nhân của một chút, chính là lén vẽ một ít, để buổi tối thêm thời gian ngủ, ai dè Lục bá bá phát hiện!
Giang Ánh Trừng tủi cực độ: 【Công cốc , Trừng Trừng vẽ bấy lâu nay đều công cốc!】
Lục Diêu xong, da đầu tê dại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-157-day-la-gi-nhan-gian-tat-kho.html.]
Đầu của như một cỗ máy gỉ sét, "kẽo kẹt kẽo kẹt" chậm rãi , đối diện với ánh mắt lạnh lẽo đến cực điểm của Minh Trạch Đế.
Trong lòng bi ai nghĩ.
Nhìn cái gì mà , một kẻ sắp c.h.ế.t thì gì đáng xem chứ?!
…
“‘Vị ’ ư?” Giang Yến Xuyên đầu , đưa tay khẽ gõ vài cái lên trán Giang Ánh Trừng, “Giang Ánh Trừng, con bù đắp bao nhiêu bài vở mà tâm trạng quản việc công của phụ hoàng?”
Giang Ánh Trừng cho đầu cứ giật giật , kiên cường dán lên: “Trừng Trừng hỏi cũng là vì học hỏi đó ạ!”
Nàng bẻ bẻ ngón tay , phản bác một cách lý lẽ: “Từ, từ khi Trừng Trừng phụ hoàng từ ‘vị ’ đó, Trừng Trừng liền thể chuyên tâm học hành, là lỡ tiến độ đó ạ!”
Cái lý lẽ gần như là ngụy biện suýt chút nữa khiến Giang Yến Xuyên bật : “Vậy con thử xem, khi phụ hoàng hai chữ , con bù đắp bao nhiêu bài vở .”
Nụ của Giang Ánh Trừng chợt cứng đờ môi.
Nàng cả ngày hôm nay, đều dùng để vẽ bản vẽ vũ khí cấu trúc phức tạp , bài vở bỏ bê đến một chữ cũng .
“Hừ! Không, thì thôi chứ!” Giang Ánh Trừng lạch bạch chạy đến mặt Trường Thuận công công, đưa một bàn tay nhỏ, “Trường Thuận bá bá, chúng ngoài dạo ạ~”
Họ dùng xong bữa trưa, cũng nên đến lúc tiêu hóa một chút .
【Phụ hoàng cho Trừng Trừng, Trừng Trừng sẽ hỏi Trường Thuận bá bá!】
Giang Yến Xuyên: “……”
Trường Thuận công công trong lòng chua xót.
Cứ cảm thấy, từ khi thể tiếng lòng của tiểu công chúa, môi trường sinh tồn trong cung càng trở nên nguy hiểm hơn nhiều.
…
Trường Thuận công công lâu lắm thong thả dắt bé con dạo khắp cung như hôm nay.
Từ khi ngày càng nhiều thể tiếng lòng của bé con, bé con liền trở nên bận rộn vô cùng, bận giúp phụ hoàng mỹ nhân của nàng tránh né hiểm nguy, bận giúp các trung thần lương tướng giải quyết khủng hoảng, còn bận lừa gạt từ các bá bá khác, chỉ để lấy vài thứ thể dùng giấy ghi chú.
Hắn đều , tuy mấy vị đại nhân mặt vẻ phiền lòng vì kéo việc, nhưng thực , họ đều thích hành động đáng yêu như của bé con.
Trường Thuận công công dắt bàn tay nhỏ mềm mại như xương của bé con, trong lòng mềm nhũn.
Trong lúc suy nghĩ đang miên man, cảm thấy tay kéo, khẽ lay động vài cái.
Trường Thuận công công hồn, cúi đầu tiểu đoàn tử bên cạnh.
“…Vậy, rốt cuộc ‘vị ’ là ai ạ?” Đôi mắt bé con long lanh, giọng cũng mềm mại ngọt ngào thể tả.
Cảnh tượng ấm áp tưởng chừng , khiến Trường Thuận công công mắt tối sầm.
Thấy Trường Thuận bá bá dường như cũng trả lời câu hỏi của , Giang Ánh Trừng phồng má giận dỗi đối diện .
Hai tay chống hông, hung dữ : “Bá, bá bá mà cũng cho Trừng Trừng , Trừng Trừng sẽ loạn đó!”
Trường Thuận công công: “……”
Đây là nỗi khổ gì ở nhân gian đây chứ?!