Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 156:: Rau xanh, cứu ta. ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:11:15
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trương Định An gần như cấm quân mặc giáp bạc kéo lê ngoài.

 

Hắn chẳng còn phong thái hăng hái như , phảng phất chỉ một đêm già mấy chục tuổi.

 

Các quan viên cùng tham ô đều hai chân run rẩy, sợ rằng Lục Dao sẽ nhắm mục tiêu tiếp theo .

 

Tuy trong lòng bọn họ cũng vô cùng rõ ràng, Trương Định An cẩn thận nhất trong họ còn nắm thóp, thì những còn , đa phần cũng khó thoát.

 

Lục Dao từ từ thoát khỏi cảm xúc tức giận.

 

Chức vị của định thường xuyên đối mặt với những âm u của triều đình, mỗi trải qua, dù mặt ngoài biểu lộ, nhưng trong lòng đều buồn bã thật lâu.

 

Vì vạn dân gặp khó khăn kêu oan, vì trung lương gian thần hãm hại.

 

Chỉ là , tình hình cuối cùng chút khác biệt.

 

【Ồ ồ ồ, Lục bá bá của thật lợi hại a!】

 

Tiếng khen ngợi chút che giấu của tiểu gia hỏa đột nhiên vang lên: 【Hắn nhất định là Cẩm Y Vệ Chỉ Huy Sứ tuyệt vời nhất thiên hạ! Quả là minh sát thu hào! Minh biện thị phi!】

 

【Khôi ngô như , còn năng lực như , thế chẳng khiến vạn ngàn thiếu nữ trong thành mê mẩn ?!】

 

Lục Dao khẽ nhếch khóe môi, khó mà nhận .

 

Sự dịu dàng ẩn sâu trong lòng cũng đồng thời nổi lên mặt nước.

 

Tiểu gia hỏa luôn tiếc lời khen ngợi đám lão già bọn họ, nhưng tự , nàng mới là sự tồn tại lợi hại nhất, trong trẻo nhất.

 

【Hì hì hì, Lục bá bá chỉ gầy yếu một chút thôi, cơ bắp còn nhiều bằng Uông gia gia của , cũng nhiều bằng Lôi bá bá, cũng nhiều bằng Cao bá bá, cũng nhiều bằng...】

 

Lục Dao: “...”

 

Lục Dao: “???”

 

“Bệ hạ!” Trước khi tiểu gia hỏa càng lúc càng quá giới hạn, vội vàng lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của đối phương: “Vụ án tham ô tiền tu sửa đê điều liên quan đến nhiều khâu, quyết thể do một Trương Định An thành, thần khẩn cầu Bệ hạ hạ lệnh điều tra kỹ càng sự việc , trả cho bách tính xung quanh một sự công bằng!”

 

Đoạn lời chính nghĩa ngút trời, ý chí hăng hái, tựa hồ một lòng một lo nước lo dân, nhưng quần thần xung quanh...

 

Lại mua chuộc.

 

Hộ bộ Thượng thư Tiêu Hoành Mão đầu đ.á.n.h giá Lục Dao vài thở, lắc đầu, thở dài .

 

Lễ bộ Thượng thư Chử Gia Hứa khi đ.á.n.h giá Lục Dao, quanh hai lượt các nhân vật nhắc đến trong tiếng lòng của tiểu gia hỏa, mặt lộ vẻ khẳng định.

 

Uông Quốc công càng chỉ nửa mặt, khinh miệt hừ một tiếng .

 

Mấy vị võ tướng tiểu gia hỏa nhắc đến trong tiếng lòng, thì đều ưỡn thẳng lưng, hận thể tới mặt Lục Dao mà hai vòng.

 

Đàn ông mà, chút cơ bắp chứ?!

 

Lục Dao: “...”

 

Mèo Dịch Truyện

Hắn nghiến răng nghiến lợi mà giận dữ trong lòng , thầm nghĩ sẽ ngày đến lượt đám các ngươi, những lời đột nhiên vọt từ tiếng lòng của tiểu gia hỏa cho mặt đỏ tai hồng!

 

Mười hai miện lưu đầu Giang Yến Xuyên khẽ lay động, tiếng vang nhỏ bé nhưng trong trẻo thành công thu hút sự chú ý của tiểu gia hỏa.

 

Hắn tiểu gia hỏa tới, ánh mắt trong trẻo tràn đầy vẻ ngưỡng mộ, trong lòng trầm trầm thở dài một .

 

Vụ án liên quan nhiều quan viên, cách nhất hiện tại là âm thầm điều tra chậm rãi, thế nhưng...

 

Y theo tâm tư tiểu gia hỏa luôn giúp giải quyết khó khăn, e rằng nếu để vụ án tạm dừng tại đây, nàng bận rộn mấy đêm ngủ, chỉ để đổi lấy vài đêm yên giấc cho .

 

Nghĩ đến đây, trầm giọng : “Lục khanh manh mối ?”

 

Lục Dao liền hiểu ẩn ý trong lời của Minh Trạch Đế, phối hợp : “Việc tu sửa đê điều là do Công bộ, Hộ bộ và các phương diện khác phối hợp lẫn , vì , thần cũng sẽ từ mấy phương hướng từng bước điều tra, chỉ là...”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-156-rau-xanh-cuu-ta.html.]

Hắn do dự : “Việc cũng qua một thời gian dài, các chứng cứ e rằng sớm xử lý sạch sẽ...”

 

【Bá bá đừng sợ! Cứ giao cho Trừng Trừng , Trừng Trừng cái gì cũng !】

 

Giang Ánh Trừng kim đài đến đây, vô cùng kiêu ngạo mà ưỡn ngực.

 

Quần thần phía biểu cảm hiền từ.

 

Tiểu điện hạ vẫn dễ mắc câu như .

 

【Trừng Trừng ngay cả việc Uông gia gia hôm nay chiếc tất ở chân rách một lỗ cũng !】

 

Uông Quốc công đang nhe răng ngây ngô , nụ cứng đờ ở khóe môi, hình cũng đột nhiên khựng .

 

Bọn họ đều tiểu gia hỏa cái gì cũng , cũng ai tin mà, tiểu điện hạ dùng chuyện để chứng minh bản !

 

Lục Dao đại thù báo khẽ khẩy một tiếng, thành công khiến hình Uông Quốc công một nữa chao đảo.

 

【Tiền bạc Đào Dương Thu tham ô , tuy phu nhân của tiêu xài sạch bách , nhưng phu nhân cũng nhiều lo lắng như Đào Dương Thu, khi tiêu xài trong thành từng tránh né bách tính, chỉ cần theo đường dây điều tra xuống, là thể tìm chứng cứ chứng minh thu chi phù hợp !】

 

Lục Dao thấy tiểu gia hỏa bắt đầu đến chính sự, vội vàng thu liễm tâm thần, gạt bỏ tạp niệm.

 

Phu nhân Đào Dương Thu cũng từng qua, hai quen khi còn hàn vi, gia cảnh đều mấy khá giả, phu nhân họ Kha nhà đẻ giúp đỡ, tiền tài sử dụng chỉ thể là bổng lộc của Đào Dương Thu.

 

Lời tiểu gia hỏa trong tiếng lòng, trùng khớp với hướng điều tra nghĩ đó.

 

Đại nghiệp điều tra của Giang Ánh Trừng vẫn tiếp tục.

 

【Còn về La Triều , dù thê trong nhà hài lòng việc thể sinh con, nhưng thể khiếm khuyết dẫn đến tâm lý bệnh, đám di nương xinh đó sớm chịu nổi , Lục bá bá cứ tùy tiện hỏi một chút, hỏi nhiều ‘chân ngôn rượu’ của đại nhân La đó!】

 

【Đỗ Bác Thiện gan nhỏ như chuột, luôn sợ xảy chuyện ai giúp đỡ, liền lén lút giấu nhiều thư tín qua giữa bọn họ, cứ để trong hộp trang sức của hoa khôi Tần cô nương mà b.a.o n.u.ô.i đó!】

 

【Còn nữa còn nữa...】

 

【Chà cái ...】

 

【Hừm— đại nhân cũng là một nhân vật tàn nhẫn a...】

 

【Ồ! Còn thể như ...】

 

Lục Dao càng , biểu cảm càng thêm ngưng trọng.

 

Không vì những việc mà đám quần thần phạm , chỉ là—

 

Tiểu gia hỏa một mạch gần mười quan viên tội chứng phạm án, trong đó chỉ bao gồm các khâu bọn họ tham gia, hướng của tiền bẩn, vị trí cất giấu chứng cứ, mà còn gom góp thêm mấy vụ án khác nữa...

 

Hắn nhớ nổi.

 

Nguyên bản khi mấy tin tức đầu tiên, còn miễn cưỡng coi là nhớ diện, nhưng theo những tin tức từ tiếng lòng của tiểu gia hỏa lộ càng lúc càng nhiều, cảm thấy, ngay cả những điều đó miễn cưỡng ghi nhớ, cũng dần trở nên mơ hồ.

 

Sau khi bãi triều, Minh Trạch Đế đích ôm tiểu gia hỏa về hướng Võ Dương điện, khi , còn liếc Lục Dao một cái đầy thâm ý.

 

Lục Dao nuốt xuống cả một bụng đắng chát, xoay liền phi nước đại ngoài điện!

 

Hắn tươi chặn đoàn bãi triều, chuyên chọn những quan viên thể tiếng lòng của tiểu gia hỏa mà tay.

 

“Bùi đại nhân, ngài vẫn phong thần tuấn lãng như mấy năm ngài nhớ của ai ?”

 

“Cao tướng quân, ngài cả cơ bắp , chẳng trách tiểu điện hạ thích – ngài cũng ‘tài trợ’ một điều ?”

 

“Uông Quốc công! Hạ quan hôm nay sẽ mua một tá tất gửi đến phủ của ngài – nên...”

 

Lục Dao chảy nước mắt đau khổ vui sướng.

 

Rau xanh, cứu .

 

 

Loading...