Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 145:: Lại có chuyện tốt như thế này sao?? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:11:04
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chung Thừa Vọng da đầu căng chặt, lập tức cũng màng đến việc đặt tiểu nha đầu xuống nữa, cắm đầu cắm cổ chạy như điên về phía .
Trong lòng ngừng thầm mắng, che kín cả khuôn mặt tiểu nha đầu , tên quái vật nhận ngay khoảnh khắc lướt qua !
Trong tình trạng cực kỳ căng thẳng, thể tăng tốc độ chạy lên mức từng đây.
Mèo Dịch Truyện
Chỉ là, luôn thong dong theo sát phía , những khí tức hề xáo động chút nào, khi mở miệng thậm chí còn khẽ một tiếng coi như hòa nhã: “A Di Đà Phật, vị thí chủ , bần tăng khuyên thí chủ một câu, khổ hải vô biên, đầu là bờ.”
Chung Thừa Vọng hít một thật sâu, gượng gạo : “Đại sư ngài nhận lầm—” .
“Liễu Trần bá bá!”
Hai giọng gần như vang lên cùng lúc, giọng Chung Thừa Vọng bỗng nhiên khựng , bước chân cũng loạn nhịp trong chốc lát.
Giang Ánh Trừng hai tay bám cánh tay Chung Thừa Vọng, thò đầu từ phía bàn tay lớn của , đôi mắt sáng lấp lánh: “Bá bá về !”
Liễu Trần giải quyết xong việc riêng trở về kinh thành, tiểu nha đầu đáng yêu đến ngứa ngáy trong lòng, liền vươn tay vượt qua để vuốt ve khuôn mặt bầu bĩnh của nàng—
Chung Thừa Vọng cả đều đột ngột nhảy sang một bên, đó liền như phát điên mà chạy con hẻm gần nhất.
Người mà tiểu công chúa thể gọi tên, phận chỉ một loại—
Đó chính là đến bắt !
Cảnh tượng mắt dần trở nên mờ ảo, chỉ còn tiếng gió bên tai ngày càng rõ rệt.
Chung Thừa Vọng dường như đột nhiên đả thông nhâm đốc nhị mạch, tốc độ còn nhanh hơn một bậc.
Tuy nhiên, mới quẹo qua một góc, bóng dáng đột ngột như quỷ mị xuất hiện ngay giữa con hẻm.
Liễu Trần vẻ mặt âm trầm, gằn : “Trước đây quên tự giới thiệu, bần tăng là Liễu Trần, tục gia tên là—”
“Chu Kỳ Xuyên.”
Chung Thừa Vọng: “…”
Hắn nhắm chặt hai mắt, lập tức từ bỏ giãy giụa.
Chu Kỳ Xuyên, một trong ít võ học tông sư trong lãnh thổ Đại Thụy.
Hắn đó còn vọng tưởng thể trốn thoát khỏi tay …
Thôi , đời đến đây là kết thúc .
Hắn nghĩ.
Ta thể tự tìm đến cái c.h.ế.t.
…
Trong Thiên Lộc Các, tửu lầu nhất kinh thành.
Liễu Trần một thanh toán tiền thuê phòng Thiên tự một trong ba ngày, từ chối lời dẫn đường của tiểu nhị, tự thong thả lên.
“Kẽo kẹt—” một tiếng giòn tan vang lên, cảnh tượng trong phòng cũng theo đó hiện mắt.
Trên bàn tròn trong phòng chất đầy đủ loại bánh ngọt, Chung Thừa Vọng phòng , tay bưng một ly nước trái cây, ngừng đưa đến bên miệng tiểu nha đầu, nàng nếm thử một ngụm.
Giang Ánh Trừng đầu , giọng đầy sự bướng bỉnh: “Ta !”
[Đừng hòng hối lộ Trừng Trừng!]
Ánh mắt cực kỳ thành thật liếc về phía ly nước trái cây đó: [Nếu lát nữa Liễu Trần bá bá mà đút Trừng Trừng uống, Trừng, Trừng Trừng sẽ nể mặt bá bá một chút !]
Liễu Trần: “…”
Hắn đóng cửa, từ từ đến bên bàn xuống, nhận lấy ly nước trái cây từ tay Chung Thừa Vọng đưa đến bên miệng tiểu nha đầu, ngẩng đầu : “Ngươi ngay cả chuyện cung hành thích như thế cũng , còn sợ gánh thêm một tội danh nữa ?”
Chỉ là mang tiểu công chúa ngoài chơi ba ngày thôi mà, sợ hãi đến mức đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-145-lai-co-chuyen-tot-nhu-the-nay-sao.html.]
Giang Ánh Trừng cảm thấy cuối cùng cũng tìm lớn đáng tin cậy, vội vàng dịch chuyển hai cái về phía Liễu Trần bá bá, khi nếm thử một ngụm nước trái cây, giọng trong trẻo: “ đó đúng đó!”
【Trừng Trừng chỉ ở bên ngoài ba ngày thôi, , , , chứ?!】
Là ba ngày, ba tháng, cũng chẳng ba năm, chứ!
Vốn nàng cũng định trực tiếp về cung để phụ hoàng lo lắng, nhưng khoảnh khắc nàng thấy Bách bá Trần liền nhớ Vu Nhạc Vịnh xuất hiện cùng ngày, nghĩ đến Tạ Cẩn Nhu sắp vượt ngục.
Nàng giờ đang ở thời điểm khao khát chiêu mộ cao thủ, nên lập tức nảy sinh ý định với vị bằng hữu ngoại bang tôn quý .
Dù Bách bá Trần và Bách bá Chung ăn no nê , nàng giờ là đứa nhỏ an nhất!
Chung Thừa Vọng lén lút trừng mắt vị Tông sư chuyện đau lưng một cái, giận mà dám .
Nhìn bộ dạng Minh Trạch Đế lo lắng cho tiểu gia hỏa, nếu chỉ là ám sát đơn thuần, lẽ cường độ tìm kiếm sẽ quá lớn, nhưng nếu cộng thêm việc bắt cóc tiểu đoàn tử ...
Chung Thừa Vọng nhất thời cảm thấy mắt tối sầm.
Đường phía mười phần c.h.ế.t còn đường sống, chi bằng tự sát đầu thai .
Ngày mai mới là ngày Tạ Cẩn Nhu dự định vượt ngục, Giang Ánh Trừng ăn no uống đủ, liền cuộn chiếc giường duy nhất trong phòng, chiếc chăn nhỏ quấn chặt cứng.
"Các bá bá ngủ đất ?" Nàng chỉ cần nghĩ thôi thấy chắc chắn lạnh , "Các bá bá thể thuê thêm một phòng khách ?"
Trong túi tiền của nàng luôn nhiều hạt đậu vàng dùng đồ chơi, đủ để mấy bọn họ sống sung túc ba ngày!
Trần dùng khăn tay cẩn thận quấn ấm nước nóng, đưa tay tiểu gia hỏa, vươn tay vỗ vỗ lưng nàng.
Y tự nhiên từ tiếng lòng của tiểu gia hỏa rằng nàng ở ngoài cung là vì chuyện gì, cũng chính vì thế, y mới chủ trương đưa nàng về.
Phòng khách vẫn là y thuê danh nghĩa của một , ngay cả tiểu gia hỏa cũng là do Chung Thừa Vọng cõng, trèo cửa sổ mà .
Hiện tại Minh Trạch Đế nhất định sẽ cho kiểm tra nghiêm ngặt khắp thành, tuy nhất thời sẽ nghĩ tới thích khách dám ngang nhiên ở trong tửu lầu nhất thành, nhưng bọn họ vẫn cần cẩn thận khắp nơi.
Ánh nến cháy lập lòe chiếu rọi khuôn mặt y trở nên đặc biệt dịu dàng, y hạ thấp giọng, với tiểu gia hỏa: "Ngủ ."
Thế là tiểu gia hỏa ôm ấm nước nóng trong lòng, say giấc nồng.
Tiếng gõ cửa vang lên cùng lúc với tiếng canh giờ Tý.
Ba tiếng.
Tiếng động nặng nhẹ, đủ để hai luyện võ bọn họ thấy, mà thức giấc tiểu đoàn tử đang say ngủ giường.
Hai đang đả tọa đất đồng thời mở mắt, Trần mượn ánh trăng sáng tỏ, thành công rõ khuôn mặt Chung Thừa Vọng tái nhợt vô cùng.
Sau một tiếng thở dài, Trần chậm rãi dậy mở cửa.
Ngoài cửa, Giang Yến Xuyên vận y phục thường ngày màu đen, cùng với vẻ mặt đen như đáy nồi, cả dường như sắp ẩn trong ánh trăng.
Trần nghiêng mời Minh Trạch Đế trong phòng, đầu , liền thấy Chung Thừa Vọng vốn đang đả tọa từ lúc nào quỳ rạp đất, bộ dạng bốn chân chạm đất cực kỳ giống dáng vẻ đầu tiên gặp Minh Trạch Đế.
Giang Yến Xuyên chẳng thèm liếc đối phương một cái, thẳng về phía giường.
Tiểu gia hỏa ngủ say, bên ngoài bao nhiêu , tìm kiếm nàng ròng rã nửa ngày.
Hắn vươn tay nhẹ nhàng vuốt qua sống mũi cao vút của tiểu gia hỏa, đầu : "Nó nguội ."
Trần phản ứng một lát, mới nghĩ Minh Trạch Đế đang đến ấm nước nóng mà tiểu gia hỏa ôm trong lòng, vội vàng tiến lên nhận lấy, ý tứ mà lui ngoài.
Giang Yến Xuyên chậm rãi xoay , ánh mắt Chung Thừa Vọng băng hàn thấu xương.
"Chung Thừa Vọng," lạnh mặt, dường như ngay cả kiên nhẫn để thêm một chữ với cũng thiếu, "Cô phong ngươi Ngự tiền thị vệ phẩm cấp Lục phẩm."
Nếu tiểu gia hỏa cố chấp theo để thu phục Vu Nhạc Vịnh, thì cứ để hiểu thêm một chút về tâm tư của tiểu gia hỏa thì hơn.
Chung Thừa Vọng, từ bỏ kháng cự và cam tâm chờ c.h.ế.t vì sự tồn tại của Võ học Tông sư, ngơ ngác ngẩng đầu: "???"
Lại chuyện như ??