Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 143:: Cửu Tộc của Ngươi Có Biết Chuyện Này Không?! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 12:13:35
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian một chén đó.
Giang Ánh Trừng cuối cùng cũng xem xong tài liệu 007 điều tra , vẻ mặt đầy kinh ngạc.
【Oa ——】
Mấy mặt lập tức nín thở, sợ rằng sẽ bỏ lỡ bất kỳ tin tức quan trọng nào thể giúp giải cứu tiểu gia hỏa.
Thế nhưng câu đầu tiên Giang Ánh Trừng tiết lộ trong tiếng lòng, khiến tất cả bọn họ đều sững tại chỗ—
【Chung bá bá vì tru di cửu tộc thật sạch, nghĩ cách giả vờ hành thích Phụ hoàng để giải quyết một vĩnh viễn!】
“???”
Cái gì ?!
Tiểu gia hỏa là vì cái gì cơ?!
Cửu tộc của ngươi chuyện ?!
Giang Thính Hoài và mấy đều ngây .
Đừng Giang Tinh Nhiên và Giang Thu Dữ những tiểu đoàn tử mới mấy tuổi, ngay cả Giang Thính Hoài từ khi chuyện đến nay, cũng là đầu tiên thấy chuyện hoang đường như !
【Cha cha c.h.ế.t thảm, tỷ tỷ duy nhất cũng thúc bá ức h.i.ế.p đến mức treo cổ tự vẫn, bá bá khi học thành trở về, phát hiện ruột thịt đều c.h.ế.t nhắm mắt, cơ nghiệp đồ sộ đều chi thứ trong tộc nuốt gọn, hít——】
【Ôi một bá bá thật t.h.ả.m thương nha!】
【Ôi chao, nhà của bá bá đúng là tầm thấp quá nha, bá bá chính là kỳ tài võ học Đại Tông Sư đích chứng nhận, rõ ràng nếu yên đợi bá bá trở về kế thừa gia nghiệp, bá bá thể dẫn dắt gia tộc đạt đến một tầm cao mới , giờ thì……】
【Hì hì hì, bây giờ, một bá bá to lớn lợi hại như , đành để Trừng Trừng chiếm lợi !】
Chung Thừa Vọng bức tường gạch thấy mấy dường như từ bỏ ý định giành , liền nhún vai, tựa bộ trọng lượng cơ thể cây phía , bề ngoài trông vẻ thoải mái phóng khoáng, nhưng thực chất bộ tâm trí đều tập trung lắng động tĩnh xung quanh.
Giang Ánh Trừng cũng vô thức tựa lòng Chung Thừa Vọng, tự tìm một tư thế thoải mái.
【Trừng Trừng nghĩ cách mua chuộc bá bá mới !】Trong lòng nàng đột nhiên dâng lên một cỗ hào khí, 【Phải để bá bá hộ vệ của Phụ hoàng!】
Giang Thính Hoài: “……”
Giang Thính Hoài nhưng nước mắt.
Y cứ cảm thấy phía nhất định sẽ một cái hố lớn đang chờ .
“Kinh thành một tiệm điểm tâm nhỏ ngon,” Giữa một mảnh tĩnh mịch, Giang Ánh Trừng chợt ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, vì hành động của mà sớm tìm sẵn lý do, “Nếu bá bá thể giúp Trừng Trừng mua một ít về, Trừng Trừng thể giúp bá bá trốn thoát đó nha~”
Dù Chung bá bá cũng ý định thật sự hại Phụ hoàng của nàng, nàng đành miễn cưỡng giúp y một tay !
Chung Thừa Vọng sững sờ, đầu tiên cúi đầu, cẩn thận đ.á.n.h giá tiểu đoàn tử trong lòng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa hồng hào, đôi mắt hạnh đặc biệt sáng ngời, trông ngoan ngoãn đáng yêu, ngờ là một kẻ…
Hãm cha ư?
Chung Thừa Vọng nhe răng : “Ta đây là đến hành thích Phụ hoàng của ngươi đó?”
Mèo Dịch Truyện
Giang Ánh Trừng nghiêm túc lắc đầu, ánh mắt lóe lên vẻ ranh mãnh: “Bên cạnh Phụ hoàng nhiều tài giỏi lắm, công phu của bá bá còn luyện thêm nữa mới đó nha~”
Chung Thừa Vọng: “……”
Cái đồ tiểu hỗn đản nhà ngươi chuyện kiểu gì ?!
Không khí trong con hẻm dài nhất thời trở nên quỷ dị.
Chung Thừa Vọng ôm tiểu gia hỏa ở phía đám đông, động tác nhẹ nhàng nâng đỡ, khắp nơi đều toát lên vẻ cẩn trọng.
Còn Giang Yến Xuyên mặt lạnh như băng xe, phía là hộ vệ áo giáp sắt bạc tuốt đao cảnh giới, tình cảnh , ai cũng sẽ y mới là ma vương phản diện ngăn cản phụ nữ ngoài du ngoạn.
Trong đầu Trường Thuận công công đột nhiên hiện lên một từ, một từ từ tiếng lòng của tiểu công chúa——
“Tu la tràng”.
Giữa một mảnh tĩnh mịch, một loạt tiếng bước chân hỗn loạn nối tiếp vang lên——
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-143-cuu-toc-cua-nguoi-co-biet-chuyen-nay-khong.html.]
“Đuổi kịp đuổi kịp , bọn họ dừng ở phía !”
“Ân.”
“A hú, Thu Dữ đang bay, Thu Dữ đang bay nha!”
“Ưm…”
Giang Thính Hoài rẽ khỏi khúc quanh đột ngột dừng bước, phía còn kéo theo một hàng dài các “tiểu đậu bao” do ám vệ cõng.
Sự ngượng ngùng im lặng lan tràn trong khí.
“Giang Thính Hoài,” Giang Yến Xuyên mặt lạnh, trầm giọng , “Trẫm nhớ, tin tức trẫm nhận là, trong cung thích khách trộn .”
Y đây vốn nghĩ, tiểu gia hỏa phản ứng như là vì nặng nhẹ, nhưng ngờ, Giang Thính Hoài vốn luôn trưởng thành điềm đạm cũng đáng tin cậy đến .
Giang Thính Hoài thầm kêu khổ trong lòng: “Bẩm Phụ hoàng, đúng là như sai…”
Chung Thừa Vọng đích quả thực tự giới thiệu như , nhưng đỡ nổi trong đội ngũ của bọn họ một “kẻ phản bội” nhỏ trộn !
Ánh mắt y điên cuồng liếc về phía Giang Ánh Trừng, hy vọng tiểu gia hỏa thể nhanh chóng trả sự trong sạch cho y.
【 nha!】
Giang Ánh Trừng từ “thích khách” cho chú ý trở , tự cho rằng kín đáo vỗ nhẹ cánh tay Chung Thừa Vọng, giọng cũng hạ cực thấp: “Tay, tay!”
【Mau đặt tay lên cổ Trừng Trừng nha!】
Thích khách thì dáng vẻ của thích khách chứ!
Chung Thừa Vọng ngờ sẽ gặp Minh Trạch Đế trong tình huống đột ngột như , liền khẽ ho một tiếng như để che giấu, tự nhiên đặt một bàn tay lên cổ tiểu gia hỏa.
Gân xanh mu bàn tay nổi lên, trông như tay tàn độc với tiểu gia hỏa, nhưng tất cả mặt đều , y căn bản hề dùng nhiều sức lực.
Giang Yến Xuyên: “……”
Giang Yến Xuyên suýt nữa bật vì tức giận.
“Không đến hành thích trẫm ư?” Y hỏi, “Trẫm ngay mặt ngươi, vì các hạ còn động thủ?”
Chung Thừa Vọng khẽ một tiếng: “Ta nếu đối đầu cứng rắn, còn bắt cóc quý công chúa gì?”
“Vậy ngươi còn gì?”
Giang Yến Xuyên trầm mắt xuống, sát khí trải qua mấy c.h.é.m g.i.ế.c chiến trường mà luyện thành, tức thì áp thẳng về phía đối diện, ngay cả một kẻ lăn lộn giang hồ lâu năm như Chung Thừa Vọng cũng tự chủ run rẩy một cái.
Giang Ánh Trừng chậm chạp nhận , Phụ hoàng của nàng thật sự lo lắng cho nàng.
【A…】Nàng do dự, 【Nếu Trừng Trừng cách nào cho Phụ hoàng , Chung bá bá chỉ đến diễn kịch thôi thì mấy…】
【 mà! Lo lắng một chút xíu thôi mà đổi một bá bá lợi hại thế hộ vệ, vụ lỗ chút nào!】
【Trừng Trừng sai!】Giang Ánh Trừng một nữa bùng lên ý chí chiến đấu, 【Chung bá bá xông lên!】
Giang Yến Xuyên: “……”
Mấy mặt thể thấy tiếng lòng của Giang Ánh Trừng, ánh mắt đều vô thức tránh né hướng của Minh Trạch Đế.
Sắc mặt đáng sợ đến , e rằng thêm một cái thôi cũng gặp ác mộng mấy đêm liền.
Chung Thừa Vọng khi mở miệng, cúi đầu tiểu đoàn tử trong lòng một cái.
Y vốn ôm theo ý chí quyết tử mà đến cung, nay với y, nàng thể giúp y sống sót rời .
Y là sống.
Y sống để thấy những khuôn mặt xí cuối cùng nỗi sợ hãi đóng băng, cùng với nhát đao thủ rơi xuống, từng vòng từng vòng lăn lóc mặt đất, mặc tha hồ thưởng ngoạn.
Mặc dù tiểu đoàn tử thật sự như nàng , chỉ vì một gói điểm tâm nhỏ mà chọn giúp y, nhưng——
Y còn gì để mất nữa chứ?
Chung Thừa Vọng ngẩng đầu, ánh mắt kiên nghị như ánh mặt trời giữa trưa, cao giọng : “Đích tử Chung Thừa Vọng của Chung phủ, Thanh Trúc Hẻm, huyện Giang Nguyên, lấy an nguy của tiểu công chúa uy hiếp, đổi lấy Bệ hạ đơn độc ứng chiến!”