Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 139:: Một màn Tam hoàng tử phiêu lưu ký thật hay ho! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 12:13:31
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu cô nương còn che giấu cảm xúc yêu ghét, khi trừng mắt, dường như nhăn nhó, nắm đ.ấ.m nhỏ siết chặt, mặt cũng tròn xoe, cảm xúc biểu lộ ngoài vô cùng rõ ràng.
Trong thoáng chốc, sự ghét bỏ mà tiểu cô nương biểu hiện khiến ánh mắt đều đổ dồn Hàn Oanh.
Những ánh mắt nghi ngờ, kinh ngạc, đồng cảm che giấu đổ ập lên nàng , Hàn Oanh dù ngẩng đầu lên, nhưng vẫn cảm nhận rõ ràng.
Cảm giác kinh hãi sắp nhấn chìm nàng , nàng dốc hết sức lực, mới miễn cưỡng ngăn đầu ngón tay khẽ run rẩy.
Lời khai đó, vốn dĩ nên khiến nghi ngờ mới .
【Hừ! Tuy nàng cũng là vì tận mắt chứng kiến Tam ca đẩy xuống giả sơn nên mới uy hiếp, nhưng tảng đá đó là nàng tự tay ném Tam ca !】
【Nếu viên t.h.u.ố.c nhỏ của ca ca hệ thống, Trừng Trừng, Trừng Trừng suýt chút nữa là Tam ca !】
Giọng non nớt hậm hực: 【Không thể bỏ qua cho nàng !】
Áp lực trong Đàn Hinh Điện nặng nề.
Giang Yến Xuyên, quanh năm hỉ nộ lộ sắc mặt, giờ đây trầm hẳn mặt xuống, khí lạnh tỏa quanh khiến Trường Thuận công công cũng vô thức lùi nửa bước.
Mấy vị hoàng tử càng ánh mắt như luyện trong lửa, hận thể xông lên ngay lập tức, để tiện tỳ cả gan tày trời cũng nếm thử cảm giác đá đập mạnh!
Nếu hôm nay bọn họ tình cờ gặp mấy Đỗ Thái y ở khúc quanh đó, bọn họ thật sự dám tưởng tượng, Trác Lam sẽ kết cục như thế nào!
Giang Thính Hoài khẽ dịch ánh mắt, lo lắng Huyên Phi đang cứng đờ , thở dài.
Trong tình huống mà tiếng lòng của tiểu cô nương, nghĩ thôi thấy là một sự tra tấn.
Giang Ánh Trừng cuối cùng cũng lướt xong bộ tư liệu, liên tục hít khí: 【Tam ca đây… cũng quá xui xẻo !】
【Rõ ràng chỉ là ngoài tản bộ thôi mà cũng đụng cảnh phi tần tư thông, về thì dẫm cành khô, hoảng loạn trốn lên giả sơn, nương tựa những tảng đá gồ ghề để che giấu hình, nhưng vì một con chim bất ngờ đậu xuống mà bại lộ tung tích…】
【Chậc chậc – Một màn Tam hoàng tử phiêu lưu ký thật ho!】
Giang Thính Hoài: “…”
Đoạn lời quá nhiều tình tiết, ngay cả , lúc cũng dám đầu vẻ mặt của hai đang ghế.
Phi tần tư thông còn mưu hại hoàng tử, quả nhiên là gan lớn tày trời!
【Ôi, đáng thương Tam ca thấy Hàn Oanh đến, còn tưởng cuối cùng cũng gặp cứu tinh, nào ngờ hai kẻ chỉ uy h.i.ế.p vài câu, khiến Hàn Oanh ngay tại chỗ gia nhập phe địch …】
Mèo Dịch Truyện
【Rõ ràng ngã đau đến , còn trơ mắt hai kẻ giơ đá đập xuống đầu …】 Giang Ánh Trừng đầu Tam ca đang hôn mê giường, 【Nếu dì Huyên Phi , nhất định sẽ đau lòng.】
Cảm xúc mà Huyên Phi vẫn luôn cố gắng kìm nén, khi tiếng lòng , cuối cùng cũng tan tác như quân thua trận.
Nước mắt cũng lập tức tuôn trào.
Chuyện xảy với Trác Lam thể coi là kỳ tích, khiến nàng thể tin rằng tiểu cô nương quả thật thần thông như , chỉ thể cứu Trác Lam từ tình cảnh đó trở về, mà còn thể những chuyện xảy trong quá khứ.
Bàn tay nàng đặt án thư bên cạnh, bấu chặt góc bàn.
Trác Lam của nàng, Trác Lam bé nhỏ và lương thiện của nàng, chỉ vì thấy cảnh nên thấy, mà chịu đựng sự tra tấn phi nhân tính đến !
Còn Hàn Oanh , khi chuyện tày trời đó, vẫn thể thanh thản an lòng về đây, giả vờ an ủi.
Hàn Oanh dám, dám chứ!!
23_Nàng chỉ đau lòng, trái tim nàng dường như m.ổ x.ẻ sống sờ sờ, từng nhát từng nhát cứa đó!
Bỗng nhiên.
Cảm giác ấm nóng từ lòng bàn tay kéo nàng trở về với suy nghĩ.
Huyên Phi cúi đầu, đối mắt với tiểu cô nương đang mang vẻ mặt lo lắng.
“Dì khỏe thì, Trừng Trừng, Trừng Trừng đưa dì về nghỉ ngơi nhé!” Tiểu cô nương , đầu liếc Minh Trạch Đế, như đang xin phép ngài.
Huyên Phi hít sâu mấy liên tiếp, cuối cùng cũng tích góp chút sức lực, nhẹ giọng đáp: “Tiểu Thập nhất cần lo lắng, dì .”
Nàng sẽ cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-139-mot-man-tam-hoang-tu-phieu-luu-ky-that-hay-ho.html.]
Nàng sẽ đây, chờ xem khi việc Hàn Oanh vạch trần, nàng sẽ tuyệt vọng đến nhường nào!
Giang Ánh Trừng hiểu chuyện mà gật đầu đầy lo lắng.
【Vậy Trừng Trừng nhanh lên thôi!】 Nàng bây giờ tìm cách vạch trần Hàn Oanh, nếu , kẻ đó vì bảo mạng sống, nhất định sẽ tìm cơ hội hãm hại Tam ca!
【Phải đây ?】
Ánh mắt Giang Ánh Trừng vô định lướt trong điện, lòng nàng vô cùng sốt ruột.
Giang Yến Xuyên chợt khẽ cong khóe môi.
Tiểu cô nương tâm tính thuần chân như , Phương Tư Uyển bình thường dạy dỗ thế nào.
Nàng dường như luôn ý thức , nơi đây rốt cuộc là một nơi như thế nào.
Ngay cả khi bất kỳ lý do nào, ngài cũng thể tùy ý xử lý Hàn Oanh.
Huống hồ, tiếng lòng của tiểu cô nương ở chỗ ngài, đại diện cho bằng chứng tuyệt đối.
Giang Yến Xuyên khẽ mở đôi môi, định lên tiếng ——
【Có nè!】 Giọng non nớt đầy vẻ vui sướng “ cuối cùng cũng nghĩ ”, 【Trừng Trừng nghĩ nè!】
Giang Yến Xuyên liền ngậm miệng , nhường sân khấu cho tiểu gia hỏa.
“A!” Giang Ánh Trừng đột nhiên reo lên đầy kinh ngạc, “Trừng Trừng thấy ngón tay tam ca động đậy kìa!!”
Mặc dù thế chút với Huyên phi dì dì, nhưng mà—
【Hì hì hì, thế còn dọa c.h.ế.t tên đại ác nhân Hàn Oanh !】
Mặc dù tin tức lẽ là do tiểu gia hỏa bịa để lừa Hàn Oanh, nhưng lòng Huyên phi vẫn thắt .
Kể từ khi Trác Lam khiêng về trong tình trạng đầy máu, nàng vô tưởng tượng cảnh Trác Lam mở mắt nàng, nhưng nào cũng nhanh chóng tỉnh táo .
Mỗi khi trải qua một như , nỗi tuyệt vọng trong lòng nàng tăng thêm một phần.
Thế nhưng nàng vẫn đột nhiên bật dậy, về phía Trác Lam.
Trác Lam giường vẫn chút dấu hiệu nào sắp tỉnh , thế mà tiểu gia hỏa “leng keng leng keng” chạy đến. Mấy thể thấy tiếng lòng của tiểu gia hỏa một cái, vội vàng cũng theo.
Trước khi , Huyên phi lén lút liếc Hàn Oanh một cái, hình nàng ngừng run rẩy rốt cuộc cũng dịu một phần sự phẫn nộ trong lòng nàng.
Khi mấy vội vàng đến bên giường, Giang Ánh Trừng chân tay cùng dùng mà trèo lên, giọng điệu khoa trương: “Trừng Trừng hình như thấy tam ca chuyện !”
Nói xong, cũng chẳng đợi phản ứng, nàng liền úp sấp xuống, áp tai môi của tam ca .
Cứ như thể thật sự thấy gì đó mà ngừng đáp : “Ưm ưm… ưm ưm ưm!!”
Một lúc lâu , Giang Ánh Trừng với vẻ mặt nghiêm trọng ngẩng đầu lên, giọng điệu buộc tội: “Phụ hoàng, tam ca mới với Trừng Trừng, …”
Nàng đưa tay thẳng tắp chỉ về phía Hàn Oanh vẫn đang quỳ án thư, từng chữ từng chữ chắc nịch : “Tam ca , là Hàn Oanh dùng đá đập đầu !”
Huyên phi nín thở.
Mặc dù tin tức từ tiếng lòng của tiểu gia hỏa, nhưng mà, tận tai thấy vẫn khác.
Nàng kinh hãi tột độ đầu , giọng run rẩy như trút hết những đả kích chịu đựng suốt bấy lâu.
“Hàn… Oanh?”
Nhất thời, cả gian phòng tĩnh lặng như tờ, ngay cả thở cũng giữ cực nhẹ.
Hàn Oanh ngừng run rẩy ánh mắt của , một lúc lâu , cuối cùng chịu nổi nỗi sợ hãi tột cùng, run rẩy ngẩng đầu lên.
“Không , đập!”
Hàn Oanh đến mặt đầy nước mắt: “Là Huệ phi, là nam tử bên cạnh Huệ phi nương nương đập điện hạ đó nương nương!!”