Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 117: Sức Vóc Cường Tráng Lại Mỏng Manh ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 10:03:18
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lôi Chí Tân giả vờ như chuyện gì, về chỗ của , trong lúc đó thản nhiên đối mặt với ánh mắt trêu chọc từ các đồng liêu, trong lòng hề gợn sóng.

 

Bản chất của con ngóng chuyện đời, chỉ là thành thật đối diện với bản thôi, chứ?!

 

Vả , đó nào gián điệp, đó là bằng hữu khác họ cao quý tương lai của bọn họ mà!

 

【Nhân tiện nhắc, lâu chúng chú ý đến Tạ Cẩm Nhu nha, Thống ca Thống ca, tra nàng ~】

 

Tạ Cẩm Nhu hóa danh Cố Ngữ Nhu ở phủ Uông gia gia mưa gió gây động tĩnh lớn đến , chỉ hại Uông gia gia lao lâu như thế, giờ còn nàng phát hiện đối phương cài gián điệp quân doanh!

 

Điều , Giang · Nữu Hỗ Lộc · Ánh Trừng thể nhịn!

 

【Thống ca Thống ca, tìm chút tin tức về Tạ Cẩm Nhu cho , tìm cho Trừng Trừng ~】

 

Giọng mềm mại ngọt ngào khi cầu xin cao lên một chút, khiến trái tim đều tan chảy.

 

Quần thần ánh mắt lộ vẻ nôn nóng.

 

Ban cho nàng !

 

Mau ban cho nàng !

 

Tiểu công chúa đáng yêu như , mau ban cho nàng !

 

May mà “Thống ca” cũng là kẻ mềm lòng, cũng bộ, giọng hưng phấn của tiểu gia hỏa liền vang lên.

 

【Ấy hả? Bị nhốt thiên lao mà còn âm mưu trốn thoát cơ ?】

 

【A!! Đã sắc dụ ngục thành công ?!】 Tiểu đoàn tử chủ vị bắt đầu khắp nơi tìm kiếm bóng dáng Cẩm Y Vệ Chỉ Huy Sứ, tiếng lòng ngừng kêu gào, 【A a a a nàng ba ngày nữa là vượt ngục ! Trừng Trừng nhanh chóng cho Lục bá bá !!】

 

【Ngục tên Mục Huy phản!!!】

 

Lục Dao đồng tử co rút, đột nhiên dậy: “Bệ hạ, bụng thần cũng khỏe, thần xin một bước!”

 

Nói xong, y liền như Lôi Chí Tân ban nãy, bước chân vội vã về phía ngoài trướng.

 

Y xem, ai thể thoát khỏi tường đồng vách sắt tay y !

 

“Ừm?” Bên trong trướng, giọng biến dạng của Lục Dao dọa cho giật , nàng liền sực tỉnh nhận , mấy chữ “bụng khỏe” , nàng hình như mới qua lâu.

 

Nàng lập tức xoay nhào tới, thành công đ.á.n.h rơi miếng thịt nai đang kẹp đũa của mỹ nhân phụ hoàng nàng: “Đừng ăn cay! Phụ hoàng đừng ăn cay!”

 

【Món ăn hôm nay sạch sẽ nha!!】

 

Giang Yến Xuyên suýt chút nữa đ.á.n.h rơi cả đũa, một tay giữ lấy nửa của tiểu gia hỏa đang nhào tới, một tay ngẩng đầu, mặt biểu cảm liếc Lôi Chí Tân, kẻ đầu tiên dùng cái cớ để thoát .

 

Trong ánh mắt đó tuy nhiều cảm xúc, nhưng thế nào cũng thấy rợn .

 

Lôi Chí Tân lặng lẽ nâng chén rượu bằng đồng, cố gắng che ánh mắt tử thần từ phía chủ vị.

 

Cái tên Lục Dao thì chuồn mất , bỏ một ở đây gánh chịu tai họa vô cớ !

 

 

Hoạt động hôm nay là một buổi diễn tập mô phỏng cuộc chiến giữa hai quân, địa điểm chọn ở sườn núi Tùng Vân phía doanh trại, đường núi gập ghềnh quanh co, tuyết đọng còn tan hết, Giang Ánh Trừng gần như Giang Yến Xuyên bế suốt lên đó.

 

Khám Duệ Phong sớm lệnh thiết lập một khu vực phù hợp để quan sát ở vị trí cao hơn một chút, chờ tất cả xuống, liền hạ lệnh, bắt đầu buổi diễn tập quân sự hôm nay.

 

Hai trăm quân binh chọn từ doanh trại chia đều thành hai tiểu đội, tiếng còi vang lên, bọn họ liền ẩn những khu rừng rậm rạp tạo thành từ những cây khô chất chồng.

 

Bọn họ vẫn còn cách một đoạn, Giang Ánh Trừng vươn dài cổ, cũng thể thấy bóng dáng cái tên ch.ó đẻ .

 

【Ở , bằng hữu ch.ó đẻ cao quý của chúng ?】 Giọng non nớt đầy vẻ hớn hở, khác với giọng điệu cảnh giác đó.

 

【Hắn thể thật sự rơi xuống vách núi mà c.h.ế.t nha!】

 

Quần thần đều nở nụ cưng chiều.

 

Chỉ trong chốc lát một bữa cơm, địa vị của tên gián điệp trong lòng tiểu công chúa nhảy vọt ba bậc, từ mong đợi bất ngờ bỏ mạng đến trở thành bằng hữu cao quý, sự đổi quả thực là một trời một vực.

 

Tuy nhiên, tiểu công chúa e rằng định thất vọng .

 

Khám Duệ Phong sớm hạ lệnh, bố trí một mạng lưới giám sát chặt chẽ xung quanh Vu Nhạc Vịnh, để đảm bảo sẽ truyền bất cứ tin tức nào ngoài khi sự thật sáng tỏ, lúc vẫn còn ở doanh trại chân núi.

 

Khám Duệ Phong đầu , ánh mắt đối diện với Minh Trạch Đế đang ở giữa bách quan.

 

“Bệ hạ,” dậy, theo lời Minh Trạch Đế dặn dò ban nãy, cất cao giọng , “Nơi đây gió lớn, các tiểu điện hạ thể yếu ớt, bằng thần lệnh đưa bọn họ dạo một chút, tránh ở mãi một chỗ mà nhiễm phong hàn.”

 

Ánh mắt Giang Ánh Trừng đang dò xét khắp nơi khựng , đôi mắt sáng lấp lánh đầu .

 

Nắm bắt trọng điểm chính xác: 【Đi chơi ư?】

 

Giang Yến Xuyên khẽ nhếch môi tiếng động, rũ mắt giả vờ suy tư một lát, gật đầu: “Được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-117-suc-voc-cuong-trang-lai-mong-manh.html.]

 

Chẳng mấy chốc tướng sĩ tiến lên, dẫn Giang Ánh Trừng và Giang Tinh Nhiên vài , về hướng ngược với khu vực diễn tập.

 

Giang Thính Hoài lo lắng tướng sĩ sơ ý, thể chăm sóc các , do dự một lát, cũng xin theo.

 

Đồng hành còn một đội ám vệ thường xuyên theo Minh Trạch Đế.

 

Giang Ánh Trừng thất ca và bát ca dắt ở giữa, phía còn Thái tử ca ca ngừng đầu trò chuyện với bọn họ, cả đường , vui vẻ vô cùng.

 

Đột nhiên——

 

“Rầm!”

 

Một tiếng động lớn của vật nặng rơi xuống đất vang lên lưng mấy , Giang Ánh Trừng cả cứng đờ, kéo hai nấp lưng Thái tử ca ca mới thò đầu về phía .

 

“S- ?”

 

Dưới một cái cây phía mấy , kẻ đang ôm lấy thắt lưng, ngừng rên rỉ: “Ối chao, đau đau đau…”

 

Vừa , ánh mắt nhỏ từng chút từng chút liếc tiểu đoàn tử đang nấp Thái tử.

 

Giang Thính Hoài: “…”

 

Y gần như lập tức phản ứng , vở kịch xuất hiện là vì điều gì.

 

mà…

 

Từ cái cây cao như ngã xuống, cũng quá tàn nhẫn với bản .

 

Kẻ đất thấy mấy đối diện mãi chịu đến, tiếng rên rỉ lập tức vang vọng hơn: “Ối chao, đau quá, hảo tâm nhân nào thể đến giúp một tay …”

 

Giang Thính Hoài cúi đầu tiểu đoàn tử lưng.

 

Bảo bối xông lên nào, chỉ cần con mở miệng, sẽ điểm công đức sổ!

 

Giang Ánh Trừng cẩn thận chờ 007 tra xét tư liệu của mắt hồi lâu, xác nhận đối phương kẻ , lúc mới hai mắt sáng rỡ thẳng dậy.

 

【Tuyệt vời!】

 

Nàng buông tay hai hai bên, đôi chân ngắn cũn “đát đát đát” ngừng chạy nhanh: “Điểm Công Đức bá bá chờ Trừng Trừng nha, Trừng Trừng đến liền đây!”

 

Tướng sĩ chỉ đang diễn một vở kịch theo chỉ thị thì vẻ mặt đầy mơ hồ: “…”

 

Điểm Công Đức bá bá là thứ quái gì ?!

 

Tướng sĩ mất tên gọi (do ám vệ đưa ) khi ám vệ đột nhiên xuất hiện đưa , trong đầu là gương mặt tươi quá đỗi đáng yêu của tiểu công chúa.

 

Đáng yêu quá mất ư ư ư, thật sự quá đáng yêu.

 

Hắn thể xin ngã thêm nữa ?

 

Giang Ánh Trừng vui vẻ đỡ lấy là bá bá Điểm Công Đức thứ mấy, cuối cùng cũng chậm rãi nhận điều bất thường.

 

【Lạ quá nha…】

 

Giang Thính Hoài mấy trong lòng căng thẳng.

 

Bọn họ ngay, Khám tướng quân cứ tặng “Điểm Công Đức” dày đặc như , sớm muộn gì cũng sẽ khiến tiểu gia hỏa nghi ngờ mà!

 

【Đám bá bá …】 Nàng cúi đầu suy nghĩ lâu nên miêu tả thế nào, 【Cường tráng mà yếu ớt?】

 

Chỉ khẽ ngã một cái, yếu ớt chờ khác đỡ dậy.

 

【Như thật sự thể chiến trường ?】 Giang Ánh Trừng nghi hoặc sâu sắc.

 

Giang Thính Hoài thở phào một dài.

 

Thì là đang chuyện !

 

Y liền ——

 

“Rầm!”

 

Lại một tiếng vật nặng rơi xuống đất vang lên lưng mấy , Giang Ánh Trừng gần như theo phản xạ liền chạy tới.

 

Chỉ là , khi nàng chạy đến bên đó, 007 đột nhiên cất tiếng cảnh báo——

 

【Bảo bối, mau chạy!!】

Mèo Dịch Truyện

 

Bước chân Giang Ánh Trừng khựng .

 

【Thống ca?】

 

 

Loading...