Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 114: Ha, ra là ngươi đó sao! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 10:03:15
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngao Gia Vinh dần dần rơi mê mang.

 

Từ khi tiểu công chúa điện hạ lên triều đường, trong triều dường như mới nổi lên một tà giáo.

 

Có một đám đại thần, luôn luôn khi đồng liêu phát biểu thì lộ vẻ hoảng hốt, đó biểu cảm sẽ đổi luân phiên, từ sự mong đợi ban đầu, dần dần trở nên hoặc hưng phấn hoặc giận dữ tột độ, ai giống ai.

 

Bọn họ còn một điểm chung, chính là ánh mắt luôn thỉnh thoảng về phía Kim đài.

 

Cảm xúc trong mắt Ngao Gia Vinh dần trở nên ngưng trọng.

 

Chẳng lẽ...

 

Minh Trạch Đế đặt ám hiệu gì cho bọn họ ?

 

Hắn loại trừ ngoài ?!

 

Ngao Gia Vinh ánh mắt nghi hoặc trái , nhưng nhận bất kỳ hồi đáp nào.

 

Những "tà giáo đồ" đó đều nín thở chờ đợi tiếng lòng tựa như thiên lai.

 

Đôi mắt hạnh của Giang Ánh Trừng dán chặt tấm bảng nhỏ bán trong suốt mắt, trong ánh mắt tràn đầy sự kinh ngạc.

 

【Vị Ngao đại nhân quả là một nhân tài!】

 

Quần thần lộ vẻ khinh thường.

 

Mặc dù các triều thần phổ biến đều thích quan viên Đô Sát Viện, khi đ.á.n.h giá khó tránh khỏi mang chút thành kiến, nhưng cái tên Ngao Gia Vinh , là kẻ đáng ghét một cách khách quan.

 

Khác với Tất Hoành Lãng, cái gì cũng kiến nghị đôi câu, Ngao Gia Vinh chuyên chọn loại, những chuyện nhỏ nhặt vô cùng bình thường trong mắt khác mà tấu lên, mỗi phát biểu đều khiến một loại xúc động cạy não xem thử.

 

Cứ thế , còn là nhân tài ?

 

Giang Ánh Trừng Kim đài điều nghĩ trong lòng, vẫn cúi đầu đắm chìm trong "dưa lớn nóng hổi" mà thấy.

 

【Hắn như thế , khác gì kỹ nữ thanh lâu b.a.o n.u.ô.i chứ?!!】 Dưới sự chấn động, tiếng lòng của nàng cũng tự chủ mà vang lên cao hơn nhiều.

 

Quần thần hít một ngụm khí lạnh.

 

Ra là loại nhân tài !!

 

Loại bọn họ thể!!

 

【Tiền bạc của chính đều dùng chi tiêu gia đình, đó đến thanh lâu dùng lý do giúp thoát khỏi phận tiện tịch để lừa gạt kỹ nữ, lừa ăn lừa uống lừa tình cảm, cuối cùng còn lấy tiền từ tay tiêu xài ?】

 

Giang Ánh Trừng thấy một nửa thì nhăn mày đầy vẻ khinh ghét: 【Nhân phẩm nát bươm đến mức , còn mặt mũi nào tấu cáo Tiêu bá bá của chứ?!】

 

【Tiêu bá bá hôm qua, từ chối một chồng ngân phiếu lớn mà Lâm phủ đưa tới!】 Giang Ánh Trừng vẻ lớn lắc đầu "chậc" hai tiếng, 【Sự khác biệt giữa với , thể lớn đến chứ?!】

 

Tiêu Hoành Mạc lời , trong lòng ấm áp, thẳng lưng.

 

Hắn tự cho phận cao phí lời với , nhưng mấy câu trong tiếng lòng của tiểu điện hạ, thì các trung thần đang mặt đều thể !

 

Cái "Hệ thống ca ca" vô sở bất tri chứng thực !

 

Công bộ Thượng thư Nhiễm Hoằng Ích bên cạnh Tiêu Hoành Mạc nghiêng đầu, đè thấp giọng buôn chuyện : “Ta nhớ hai tháng khi Cẩm Y Vệ truy tìm án kiện, từng ở phố Phong Lâm tình cờ gặp Ngao Gia Vinh ngoài, lúc hỏi nguyên do, còn cẩn thận lạc đường ?”

 

Tiêu Hoành Mạc nghiêm trang nhịn một lát, cuối cùng vẫn nhịn lòng hóng chuyện của .

 

“Nghe đồn Hình Tuấn Sở án ẩn trong con hẻm đó, còn thấy về phía Giang Cổ Lâu bên cạnh, ở bên trong đủ mấy canh giờ!”

 

“Chà!”

 

Cái Giang Cổ Lâu đó, là một tiểu quán nổi tiếng đó!

 

Vị Ngao đại nhân , chơi thật đủ trò hoa hoè nha!

 

Cuộc bàn tán của hai nhanh thu hút nhiều triều thần khác tham gia , bọn họ tuy thể di chuyển hình, nhưng cũng cố gắng hết sức mà vươn dài cổ.

 

“Ngao đại nhân xin tiền kỹ nữ, đến tiểu quán tiêu xài, cũng coi như ở phố Phong Lâm tự sản tự tiêu !”

 

“Ta nhớ phu nhân của Ngao Gia Vinh , là độc nữ của Khương Mậu Học Khương đại nhân ?!”

 

“Xì——”

 

Mấy đều nghiêng đầu về phía Khương Mậu Học ở phía chéo.

 

Khương Mậu Học mặt mũi tái mét, gân xanh nổi đầy ở cổ, trông như đang cố gắng hết sức kìm nén cơn giận của .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-114-ha-ra-la-nguoi-do-sao.html.]

mà—

 

Hiệu quả ít ỏi.

 

Hắn gầm lên trong lòng.

 

Hòa ly!

 

Nhất định bắt nữ nhi của hòa ly với tên cặn bã !

 

Khương Mậu Học tức giận đầu trừng mắt Ngao Gia Vinh, thấy sắc mặt đối phương cũng khá hơn là bao.

 

Ngao Gia Vinh sắc mặt tái nhợt, trán hạt mồ hôi to như hạt đậu chảy dọc xuống hai thái dương.

 

Hắn tự nhiên chú ý tới ánh mắt của Khương Mậu Học, nhưng rảnh bận tâm.

 

Tiếng bàn tán xung quanh tuy lớn, nhưng đủ để rõ mồn một, hai chuyện đột nhiên các đại thần nhắc tới, trong lòng vô cùng rõ ràng, một khi nảy sinh hứng thú với chuyện , thì nhất định sẽ thể tìm manh mối.

 

Khương Mậu Học định mở miệng mắng mấy câu, liền Kim đài truyền đến một tiếng lòng kinh ngạc—

 

【Aaa!!】

 

Trong mắt Giang Ánh Trừng ánh nến chiếu rọi sáng choang: 【Tuyệt vời! Kỹ nữ cuối cùng cũng phát hiện tên Ngao đại nhân lừa gạt , hôm qua khi Ngao đại nhân cải trang qua đòi tiền, nàng trực tiếp xé nát quần áo của Ngao đại nhân, đẩy khỏi phòng!】

 

Giọng non nớt luyến láy lặp : 【Oa~ Đẩy, , khỏi, phòng, !】

 

Chính giữa triều đường yên tĩnh một lát, đột nhiên thêm nhiều bắt đầu bàn tán.

 

“Nói đến đây, hôm qua quả thật từng , trong một hoa lâu ở phố Phong Lâm gây một trò nhỏ, ngờ đó mà—”

 

Ha, là ngươi đó !

 

Ngày thường khi tấu cáo khác vẻ đường hoàng chính trực xiêu lòng, thì lưng chơi bẩn hơn bất cứ ai!

 

【Haizz, Trừng Trừng mà, Ngao đại nhân dám vượt cấp tấu cáo Tiêu bá bá của chứ, là như nha!】

 

Giang Ánh Trừng lắc lư đầu, vẻ mặt hưng phấn dường như đang : “Cuối cùng cũng moi bí mật của ngươi .”

 

【Ngao đại nhân mới kỹ nữ đẩy khỏi phòng, liền đối mặt gặp của Lâm phủ cố ý tìm , nhận một chồng ngân phiếu dày cộp từ đó!】

 

【Ôi dào~ Mau xem, ngay cả của Lâm phủ cũng nên tìm đó!】

 

【Thật mất mặt nha!】

 

Giọng non nớt giá trị châm biếm kéo căng, khiến quần thần cũng khỏi nghiêng mắt .

 

Xem xem, đạo lý mà một tiểu công chúa nhỏ xíu như thế cũng , ngươi một sống lớn chừng còn ?!

 

nhịn trực tiếp châm chọc lên tiếng: “Không mang tiền mà còn đến nơi đó tiêu dao, kỹ nữ đuổi chứ gì?!”

 

“Chậc chậc chậc, Ngao đại nhân quả hổ là quan trong lòng bá tánh nha, mới nhận tiền việc cho .”

 

“Chỉ là đáng thương Tiêu đại nhân, nhận tiền còn kẻ nhận tiền tấu cáo một bản.”

 

Ngao Gia Vinh: “!!!”

 

Mèo Dịch Truyện

Hắn hôm qua khi giao dịch với của Lâm phủ, rõ ràng cẩn thận xác nhận ai lén, của Lâm phủ cũng ngụy trang chu đáo, xác nhận nguy cơ bại lộ, mới dám yên tâm mà thu tiền.

 

Đám trong thời gian ngắn như chứ?!

 

Ngao Gia Vinh dám ngẩng đầu biểu cảm của Minh Trạch Đế đang cao đài, nhưng uy áp độc quyền của Thiên tử nặng nề giáng xuống vai , khiến hai chân run rẩy, suýt chút nữa ngất .

 

Hắn chắc tiếng bàn tán xung quanh dừng , tiếng ồn ào ngừng truyền đến bên tai khiến còn rõ bất kỳ âm thanh nào khác.

 

Một lúc lâu.

 

“Đùng——”

 

Giang Ánh Trừng vẫn đang đắm chìm trong việc vui vẻ hóng chuyện đời Ngao Gia Vinh tiếng động lớn đột ngột dọa giật , ngẩng đầu lên, liền thấy "chủ dưa" còn khí phách ngút trời thẳng cẳng ngã vật xuống đất, trông như bất tỉnh nhân sự .

 

【Ưm?】 Giang Ánh Trừng vươn dài cổ xuống, 【Đang chuyện ngon lành, đột nhiên ngất xỉu ?】

 

Mấy vị đại thần lên tiếng ánh mắt lảng tránh.

 

Không .

 

Bọn họ cũng !

 

 

Loading...