Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 107:: Xông lên nào! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 10:03:08
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai đứa trẻ mà Phương Ý Uyển gọi đến, một đứa tên Lâm Cảnh Sơn, một đứa tên Lâm Diệp Lỗi. Cả hai đều chừng sáu bảy tuổi, hình cao lớn, trông vẻ dễ chọc ghẹo chút nào.

 

khi đến, chúng dặn dò cẩn thận rằng khách hôm nay là quan lớn ở kinh thành, ngay cả phu nhân Phương Ý Uyển, phận tôn quý nhất trong Lâm phủ, cũng tiếp đón cẩn thận.

 

Thêm đó, Giang Ánh Trừng xinh xắn đáng yêu như tuyết, thái độ của hai đứa trẻ đường đều vô cùng ân cần.

 

“Muội khát ? Muội đói ? Muội chơi?”

 

Giang Ánh Trừng mặt đờ đẫn ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, hàng mày chau .

 

Luôn cảm thấy những lời quen thuộc, như thể lâu đây từng đó.

 

Nàng nghĩ mãi , liền sảng khoái bỏ qua cho chính .

 

“Đi cũng ?” Giang Ánh Trừng khẽ .

 

Nói xong câu , nàng nắm chặt ống tay áo của Giang Tinh Nhiên, vẻ rụt rè toát từ đôi mắt đẽ, khiến hai đối diện lập tức hào sảng vạn phần đáp: “Đương nhiên thể!”

 

Giang Ánh Trừng mím môi, chợt nở nụ tươi.

 

【Hì hì hì, đồ ngốc nghếch!】

 

Nàng chỉ tay về một hướng: “Bên hình như vui nha~”

 

Giang Tinh Nhiên đầu đôi mắt lanh lợi của tiểu gia hỏa, khóe môi khẽ nhếch, cũng theo đó nở một nụ mắt.

 

Tiểu đoàn tử vẻ mặt , tức là sắp gặp xui xẻo .

 

Lâm Cẩm Thư còn nhỏ, Phương Ý Uyển để cảm kích ân tình của nàng, hai vẫn sống chung một viện. Viện của họ gần trung tâm nhất trong bộ Lâm phủ, là nơi môi trường nhất trong Lâm phủ, ngoại trừ viện của lão phu nhân.

 

May mắn là một phòng riêng, còn tiện cho bọn họ thăm dò.

 

Hai đứa trẻ xui xẻo Lâm phủ chọn , sự chỉ dẫn của Giang Ánh Trừng, một đường dẫn họ về phía căn tiểu viện đó. Vừa vắt óc giới thiệu cho hai rằng cảnh quan nào tốn bao nhiêu bạc, chậu cây cảnh nào quý hiếm đến mức ngàn vàng khó cầu.

 

Hoàn hề nhận mục đích của Giang Ánh Trừng.

 

Mãi đến khi mấy Tuyết Trúc Viện, họ mới nhận vô tình dẫn đến đây.

 

“À cái ……”

 

Lâm Cảnh Sơn nhíu mày vì cảm thấy xui xẻo, định mở miệng dẫn hai chỗ khác chơi, thì thấy tiểu đoàn tử bên cạnh kinh ngạc : “Oa, trong sân thật nhiều thứ ho!”

 

Mày Lâm Cảnh Sơn cau chặt hơn.

 

Căn viện , chỉ , bên trong còn đủ loại đồ chơi dành cho những đứa trẻ bằng tuổi nàng. Nơi từng khiến đám trẻ trong Lâm phủ chúng cũng vô cùng ghen tị với thằng nhóc Lâm Cẩm Thư .

 

Tuy nhiên ——

 

Ánh mắt Lâm Cảnh Sơn sáng lên.

 

Mắt y đảo quanh trong hốc mắt: “Ở đây nhốt một sát tinh, đều , nếu thể trấn áp sát tinh, chính sẽ gặp may mắn.”

 

Y chậm rãi đầu , như ác quỷ đang dụ dỗ tín đồ thuần khiết: “Ca ca dẫn hai hưởng ké chút may mắn, ?”

 

Bọn chúng mắng vì đ.á.n.h , nhưng nếu quý khách trong phủ tay , e rằng ai cũng thể thêm gì !

 

Giang Ánh Trừng ngẩng đầu đối diện ánh mắt Lâm Cảnh Sơn, một lúc , nở một nụ rạng rỡ: "Được thôi ạ ~"

 

……

 

Lâm Cẩm Thư trong sương phòng thiếu sáng, ánh mắt trống rỗng lên xà nhà.

 

Những chuyện xảy hai ngày qua, cuối cùng khiến y thể thừa nhận, tất cả những tâm tư hiểm độc của dì mà tiểu gia hỏa Giang Ánh Trừng tiết lộ trong tiếng lòng đều là thật.

 

Nàng dung túng những cùng thế hệ trong phủ ức h.i.ế.p y, dùng lời lẽ hoa mỹ để khuyên giải an ủi y, một mặt là kẻ chủ mưu khiến chuyện xảy , một mặt là cọng rơm cứu mạng hư vô phiêu miểu giữa bể khổ của y.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-107-xong-len-nao.html.]

Y thật sự khó mà tưởng tượng nổi, từ khi y còn nhỏ bắt đầu bày mưu tính kế, mục tiêu nhắm thẳng tương lai đầy biến của mấy chục năm !

 

Trong lòng Lâm Cẩm Thư đang nung nấu hận ý ngút trời, hận ý gần như x.é to.ạc căn phòng nhỏ bé , kéo cả Lâm phủ vực sâu đáy.

 

Bỗng chốc, một tiếng sột soạt truyền đến từ phía đại môn—

 

"Cái đồ sát tinh ở ngay đây, lát nữa chúng mỗi đ.á.n.h vài cái, là thể lây chút hỉ khí !"

 

Là giọng Lâm Cảnh Sơn.

 

Lâm Cẩm Thư theo phản xạ đưa tay xuống gối, với lấy tảng đá mà y giấu sẵn.

 

Trong lòng y căm hận nghĩ, nếu Lâm Cảnh Sơn cùng mấy kẻ còn gây phiền phức cho y, y sẽ liều mạng với chúng!

 

"Ô ô ô!" Một giọng nữ đồng non nớt theo sát phía .

 

Lâm Cẩm Thư ngẩn .

 

Giang Ánh Trừng?

 

Nàng xuất hiện ở đây?

 

Lại còn cùng tên Lâm Cảnh Sơn nữa?!

 

Còn đợi y gỡ rối những thắc mắc trong lòng, thì khuôn mặt to lớn của Lâm Cảnh Sơn đột ngột xuất hiện đầu y.

 

"Ôi, còn thức ?" Lâm Cảnh Sơn nhe răng , "Tỉnh thì , mang mấy vị khách quý đến thăm , cẩn thận một chút, đừng đắc tội với họ——"

 

Lâm Cảnh Sơn đầu, hiệu Lâm Cẩm Thư về phía hai vị khách quý mà mang đến, nhưng ánh mắt chuyển sang tiểu đoàn tử thì ngẩn cảnh tượng mắt.

 

"Ngươi đang ?"

 

Ánh mắt của tất cả , đều giọng đột ngột cất cao thu hút về phía tiểu đoàn tử.

 

Giang Ánh Trừng, trung tâm ánh mắt , vẫn duy trì tư thế xổm mặt đất, ánh mắt ranh mãnh ngẩng lên.

 

Trên mặt nàng nàng tự bôi vài vệt tro đen, mà khi giọng Lâm Cảnh Sơn giật , nàng vẫn ngừng bôi lên.

 

Giang Ánh Trừng hì hì dậy từ mặt đất, cũng thèm để ý đến câu hỏi của Lâm Cảnh Sơn, thẳng đến mặt Giang Tinh Nhiên, đưa hai cánh tay .

 

Giang Tinh Nhiên cũng hiểu ý nâng tay, dùng sức xé rách ống tay áo của nàng vài đường.

 

Lâm Cảnh Sơn: "..."

Mèo Dịch Truyện

 

Lâm Cảnh Sơn: "???"

 

Đây là đang thực hiện nghi thức thần bí gì ?!

 

Ngay đó, trơ mắt cái tên vốn luôn lạnh lùng suốt dọc đường , cũng học theo động tác của tiểu đoàn tử, xổm xuống, bôi vài vệt tro lên mặt.

 

Hắn nhanh chóng tìm lời giải thích hợp lý cho hành vi : "Các ngươi đây là ... rằng cái đồ sát tinh động thủ với các ngươi?"

 

"Ha ha ha ha," Lâm Cảnh Sơn , "Không cần , trong Lâm phủ ai bênh vực cả, dù hôm nay chúng đ.á.n.h , cũng sẽ ai gì nhiều !"

 

lúc , Giang Ánh Trừng và Giang Tinh Nhiên cũng chuẩn xong, cả hai cùng lúc đầu , đôi mắt đen láy lặng lẽ Lâm Cảnh Sơn hồi lâu, đó, cùng lúc nở một nụ .

 

Lâm Cảnh Sơn cuối cùng cũng nhận , chuyện hình như chút khác biệt so với những gì dự đoán.

 

Bàn tay mũm mĩm của Giang Ánh Trừng nắm thành quyền, trong ánh mắt lóe lên tia sáng chói: "Xông lên!!"

 

【Báo thù cho thôi!!】

 

Giang Tinh Nhiên khẽ liếc Giang Ánh Trừng một cái đầy bất đắc dĩ, đó chậm rãi bước lên phía .

 

Lâm Cảnh Sơn bất giác lùi một bước: "Ha, ha ha, chuyện thế đương nhiên để các vị khách quý động thủ —— Ối!!!"

 

 

Loading...