Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 104:: Đáng ghét! Luôn có kẻ tiểu nhân muốn hãm hại đệ đệ của ta! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 10:03:05
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Các loại âm thanh trong triều đình cũng chìm xuống trong khoảnh khắc .

 

Ngay cả đám triều thần thể thấy tiếng lòng của tiểu điện hạ, cũng vì biểu cảm đột nhiên trở nên nghiêm trọng của các đồng liêu mà bắt đầu cẩn trọng từng li từng tí.

 

Giọng bé con đài vàng tiếc nuối và tức giận: 【Hai vị bá bá vốn quan hệ đến thế mà…】

 

Suy nghĩ của cũng khỏi trở nên xa xăm theo tiếng thở dài .

 

Trước khi hai bọn họ rạn nứt, Lôi Chí Tân và Khắc Thiệu Huy gần như thể coi là một cặp dị thường trong triều.

 

Một văn, một võ, rõ ràng tính tình và học thức hề hợp , nhưng kỳ lạ quan hệ vô cùng .

 

Chỉ là cặp đôi dị thường , từ ngày nào đó bắt đầu, đột nhiên trở nên bất hòa.

 

Ban đầu, chỉ là Khắc Thiệu Huy cố ý tránh mặt Lôi Chí Tân, mãi đến , Lôi Chí Tân cũng kích động tính tình, hai bọn họ dần dần mới đến cục diện như hiện tại.

 

Trong triều đình tĩnh lặng đến mức thể thấy tiếng kim rơi, ánh mắt của các quần thần đều như như đổ dồn về phía tiểu công chúa với khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì tức giận.

 

【Phan Thừa Bật , Trừng Trừng tối nay về sẽ mẩu giấy nhỏ tố cáo ngươi!】

 

Các quần thần hít một lạnh.

 

Câu “Tò mò hại c.h.ế.t , hôm nay bọn họ mới thực sự hiểu ý nghĩa của nó.

 

Bọn họ nên để tiểu công chúa suy nghĩ lung tung đến !

 

Những bí mật liên quan đến Phan gia, nào là những điều mà đám bọn họ thể ?!

 

Cho dù của Phan gia hiện tại thể thấy tiếng lòng của tiểu công chúa, nhưng…

 

Lòng vốn đổi, ai thể đảm bảo rằng, vị trung thần ngày hôm nay còn triều đình đục ngầu vấy bẩn mà thể tiếng lòng của tiểu công chúa, sẽ một ngày nào đó đầu quân trướng Phan gia, trở thành mũi d.a.o sắc bén đ.â.m lưng bọn họ?!

 

Sau khi triều hội kết thúc, trăm quan tuần tự bước khỏi Trọng Vân Điện.

 

Minh Trạch Đế lấy lý do tiểu công chúa khóa học nặng, dời chuyến quan sát thao trường quân đội sang ngày mai.

 

Lôi Chí Tân thời gian để bận tâm về chuyện , y bước qua ngưỡng cửa Trọng Vân Điện, liền sải bước dài, nhanh chóng về phía cổng cung, mục tiêu thẳng tiến về phủ của .

 

Thằng nhóc thối tha, hôm nay xem lão tử lột da ngươi xuống!

 

Khắc Thiệu Huy lẳng lặng theo Lôi Chí Tân, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm trọng.

 

Tuy rằng kẻ chủ mưu khiến hai bọn họ tan vỡ là một khác, nhưng kẻ dùng thủ đoạn giả giọng để vu khống Lôi gia, là một hạ nhân ẩn trong phủ y từ lâu!

 

Kẻ giật dây mà với địa vị hiện tại của bọn họ còn thể động đến thì chỉ thể từ từ tính kế, nhưng những kẻ tép riu trong chính phủ của , y còn đến mức hèn nhát mà đành mặc kệ!

 

Bóng dáng hai nhanh chóng biến mất trong ánh sáng lờ mờ của buổi sớm mùa đông, dường như cuốn theo ngọn lửa giận dữ ngút trời.

 

Sau khi các triều thần tan họp, Giang Ánh Trừng Trường Thuận công công hộ tống, chiếc kiệu mềm mà vị phụ hoàng mỹ nhân của nàng chuẩn , đưa đến học đường xa cách mấy ngày.

 

Sau khi xuống kiệu, cô bé còn vẻ nũng nịu mà ồn một chặp.

 

“Trừng Trừng hôm qua học bài đến muộn nè, Trừng Trừng còn buồn ngủ lắm,” Giang Ánh Trừng đưa một loạt lý do trốn học, “Nếu lát nữa cẩn thận ngủ quên, phu tử sẽ tức giận đấy.”

 

Cô bé đưa tay , lòng bàn tay ngửa lên, một động tác chuẩn đ.á.n.h lòng bàn tay, đáng thương : “Phu tử đ.á.n.h đau lắm ạ!”

 

Trường Thuận công công mặt lạnh như tiền, mảy may lay động.

 

Đừng tưởng ông , phu tử tuy thể thấy tiếng lòng của tiểu điện hạ, nhưng ông cũng yêu thích cục bột nhỏ tinh quái mắt , và bao giờ phạt thể xác tiểu điện hạ.

 

Phu tử tiếng lòng của tiểu điện hạ là bởi vì, cục bột nhỏ trời sinh một loại tâm lý chống đối đối với phu tử!

 

Giang Ánh Trừng thấy một chiêu trúng, cúi đầu suy nghĩ một lát, khi ngẩng đầu lên, đổi chiến thuật mới.

 

“Trừng Trừng lâu lắm gặp Hoàng hậu nương nương, cũng nương nương gần đây ăn ngon , mặc ấm , nhớ Trừng Trừng ,” Vừa , cô bé liền cúi đầu chui trở kiệu, “Hay là bây giờ chúng thăm nương nương !”

 

Trường Thuận công công liền ngăn Giang Ánh Trừng : “Nương… Hoàng hậu nương nương khỏe, nếu tiểu điện hạ thực sự nhớ , nô tài thể truyền đạt, lẽ thể gặp nương nương khi kết thúc khóa học.”

 

Nếu tiểu cô bé thực sự gặp Hoàng hậu nương nương, cũng chuyện gì khó.

 

Từ khi trở về cung từ Lăng Cát Am, tiểu cô bé lon ton chạy đến Linh Hi Cung, giao chiếc bánh bao hấp nhét t.h.u.ố.c viên cho Hoàng hậu.

 

Theo lời đồn, ngày đó Hoàng hậu nương nương xé bánh bao hấp , thấy những hạt t.h.u.ố.c màu nâu đen nghiền nát vụn vặt như kiểu “giấu đầu hở đuôi” , mặt biểu cảm dở dở .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-104-dang-ghet-luon-co-ke-tieu-nhan-muon-ham-hai-de-de-cua-ta.html.]

, Hoàng hậu nương nương mang ơn tiểu điện hạ, vẫn luôn tìm cơ hội để chăm sóc cô bé nhiều hơn.

 

Giang Ánh Trừng thấy một cái cớ nữa lật tẩy, dứt khoát giở trò vô , cố gắng bày một vẻ mặt mà cô bé cho là hung dữ: “Trừng Trừng vẫn đang tuổi lớn đó, Trừng Trừng ngủ nhiều, nhiều, nhiều, mới !”

 

Trường Thuận công công tiểu gia hỏa ngủ đủ bốn canh giờ, lạnh lùng vô tình : “Giờ Ngọ sẽ thời gian dành riêng để tiểu tức, Điện hạ lúc đó thể ngủ bù.”

 

Giang Ánh Trừng thấy lời hết đến khác phủ quyết, ánh mắt đầy vẻ thể tin nổi Trường Thuận công công lạnh lùng một cái, “oa” một tiếng liền bật : “Oa oa oa, Trường Thuận bá bá thích Trừng Trừng nữa —”

 

【Hắn lạnh lùng, vô tình, gây sự vô cớ!!】

 

Tiểu gia hỏa gào , lén biểu cảm của Trường Thuận công công qua kẽ ngón tay. Trong đôi mắt hạnh linh động , ngay cả nửa giọt nước mắt cũng chẳng rơi xuống.

 

Trường Thuận công công: “…”

 

Cảm giác xót xa trong lòng tức thì dịu xuống, vẻ bối rối mặt thậm chí còn trụ nổi một .

 

“Miêu Phu tử!” Trường Thuận công công về phía tiểu gia hỏa, trong ánh mắt tràn đầy vẻ thoát c.h.ế.t cứu rỗi: “Ngài đây?!”

 

Tiếng gào của Giang Ánh Trừng ngừng bặt, vội vàng buông hai tay xuống, đầu ——

 

Phía trống rỗng, chỉ thất ca của nàng lúc vặn bước từ học đường, hai còn cách cả một sân viện.

 

【Phu tử ở ?】 Giang Ánh Trừng ngẩn .

 

“Trường Thuận bá bá thật ngốc, —” chứ. “Ấy?!”

 

Lần chỉ phía nàng trống rỗng, mà Trường Thuận công công cùng vài tên hộ vệ còn ở đây cũng đều biến mất tại chỗ. Thò đầu ngoài , vẫn còn thấy bóng lưng họ vội vã chạy xa.

 

Giang Ánh Trừng trợn mắt há mồm.

 

Lần nàng thật sự !

 

“Oa oa oa——”

 

【Trường, Trường Thuận bá bá đáng ghét!】

 

Chưa đợi nước mắt tuôn trào trong mắt, Giang Ánh Trừng cảm thấy một bàn tay nhỏ vươn từ phía nàng, nhẹ nhàng vỗ hai cái lên đỉnh đầu nàng.

 

Tiểu mặt Giang Tinh Nhiên vẫn lạnh băng, nhưng khi đối diện với tiểu gia hỏa , trong ánh mắt hiếm hoi vài phần cưng chiều: “Đừng .”

 

Hắn ít khi dỗ dành ai, dù vắt óc suy nghĩ, cũng chỉ tìm hai chữ khô khan như , nhưng lạ lùng khiến tâm trạng tiểu gia hỏa tức thì hơn nhiều.

 

“Thất ca!” Giang Ánh Trừng bĩu môi, sắp bắt đầu cáo trạng: “Trường Thuận công công chẳng thương xót Trừng Trừng gì cả, Trừng Trừng buồn lắm đó nha!”

 

Mèo Dịch Truyện

Giọng điệu nũng nịu giống nũng, hề vẻ ngang ngược của những công chúa kiêu căng thực sự trong hoàng thất.

 

Giang Tinh Nhiên lặng lẽ nàng một lát, ngón trỏ và ngón cái bên cạnh khẽ động đậy, thuận theo bản tâm đặt lên đỉnh đầu Giang Ánh Trừng, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc nàng hai cái: “Ừm.”

 

Giang Ánh Trừng thích thất ca dịu dàng như , chủ động lấy hai búi tóc nhỏ mà mẫu phi nàng vấn cho cọ cọ lòng bàn tay đối phương, cái miệng nhỏ mở , liền ngừng liến thoắng.

 

“Thất ca thất ca, Trừng Trừng hôm qua ngoài chơi, mua quà cho thất ca đường đó nha~” Âm điệu cuối câu cao lên, rõ ràng là giọng điệu đắc ý khen ngợi.

 

Giang Tinh Nhiên thấy nàng bộ dạng , lời định mở miệng liền nuốt ngược trong, gật đầu : “Đa tạ tiểu Thập Nhất.”

 

Giang Ánh Trừng chắp tay lưng, còn giả bộ trưởng thành điềm tĩnh một chút, nhưng trong lòng nàng thực sự quá vui sướng, đầy hai giây bật : “Không nha~”

 

“Trừng Trừng còn tin báo cho thất ca!” Nàng đột nhiên nhớ tới chuyện xảy triều đình, nhịn chia sẻ ngay lập tức: “Lôi bá bá , ngày mai sẽ dẫn chúng quân doanh chơi!”

 

【Lại thể trốn học một ngày !】

 

“Ánh Trừng,” Giang Tinh Nhiên với vẻ mặt rối rắm gọi nàng một tiếng, “Đệ của xin nghỉ hai ngày liên tiếp , là đột nhiên mắc bệnh nặng, cần nghỉ ngơi thêm một thời gian.”

 

Hắn kỳ thực vốn quản những chuyện phiền phức thể kéo đó, nhưng——

 

Mỗi khi giả vờ để tâm, ký ức về những ngày tháng ở cạnh nàng hiện lên rõ mồn một trong tâm trí.

 

Hắn thể thừa nhận, chút quan tâm tên nhóc tên Lâm Cẩm Thư , cũng thấy tiểu đoàn tử mắt đau lòng.

 

Giang Tinh Nhiên tiếp tục : “Hôm đến, mấy vết bầm tím, giống va chạm bình thường.”

 

Giang Ánh Trừng ngẩn phản ứng một lúc lâu, mới đột nhiên hiểu !

 

【Đáng, đáng ghét! Luôn dân đen hãm hại của !】

 

 

Loading...