Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 103:: Chà! Lôi bá bá cũng là một 'bảo tàng' đáng giá đó nha! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 10:03:03
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếng lòng của Giang Ánh Trừng mang theo một vẻ bất chấp sống c.h.ế.t của hai đương sự, đập mạnh tai các đại thần.
【Chà! Kha bá bá , mỗi ngày tan ca về nhà, đều than thở với phu nhân nhà vài câu về Lôi bá bá, hơn nữa nội dung than thở bao nhiêu năm nay từng lặp !】
【Không hổ là văn nhân mà!】 Giang Ánh Trừng chân tình thật cảm mà kinh ngạc, 【Sau Trừng Trừng cũng lợi hại như Kha bá bá!】
Mọi : Không cần thiết tiểu điện hạ!
Mặc dù bọn họ nội dung cụ thể mà Kha Thiệu Huy than thở, nhưng chỉ cần nghĩ thôi cũng đó nhất định là những lời !
Các quần thần lo lắng tiểu công chúa từ đó học điều , oán trách trợn mắt Kha Thiệu Huy mấy cái.
Chỉ ngươi mặt! Ngươi thể hiện ?!
Kha Thiệu Huy: “……”
May mắn , 'Thống ca' dường như cũng cảm thấy những lời đó thích hợp cho một đứa trẻ , nhanh chuyển sang chủ đề khác.
【Ối chao! Sau khi hai vị bá bá cãi , Khắc bá bá còn ném chuột c.h.ế.t phủ Lôi bá bá nửa đêm nữa đấy ạ!!】
Các quần thần: “!!!”
Lôi Chí Tân giận dữ đầu!
Quả nhiên! Y thắc mắc một dạo trong phủ luôn xuất hiện xác chuột một cách vô cớ, hóa là do cái tên tiểu tử ngươi gây !
Khắc Thiệu Huy: “…”
【Ối! Khắc bá bá còn từng đặt bẫy con đường Lôi bá bá nhất định qua khi hồi phủ nữa, ối —— cái trận mưa rác phủ kín trời , may mà Lôi bá bá thủ ——】
“Bệ hạ!” Khắc Thiệu Huy bỗng cao giọng , “ thần chợt nghĩ , nếu thể để các tiểu điện hạ rèn luyện thể theo cách , thì cũng là chuyện !”
Khắc Thiệu Huy ngơ những ánh mắt đủ loại của đồng liêu xung quanh, ánh mắt kiên nghị như xông pha chiến trường.
Lôi Chí Tân nặng nề hừ lạnh một tiếng, tiếng nghiến răng ken két vang vọng khiến các đồng liêu xung quanh cũng rõ mồn một.
Tên khốn , trận mưa rác đó cũng là do ngươi đúng ?
Lão tử ghi nhớ !
【Ể? Sao Khắc bá bá đột nhiên đổi giọng ạ?】 Tiếng lòng của cô bé thất vọng, 【Trừng Trừng vẫn thích dáng vẻ ngông nghênh nãy của Khắc bá bá hơn!】
“Còn thể vì cái gì nữa,” Một vị triều thần khẽ thì thầm, “Nếu còn để tiểu công chúa tiếp, đến cả quần lót màu gì cũng sắp bóc .”
“Người thể mặt mà bắt hình dong, Khắc đại nhân mà tay ném chuột!”
“Chậc…”
Bọn họ đang hăng say, tên gian xảo cắt ngang!
Trong lòng Khắc Thiệu Huy hề chút hổ nào.
Gió chiều nào xoay chiều thì ?
Y tin, nếu hôm nay đối tượng tiểu công chúa điện hạ moi móc chuyện xưa biến thành bọn họ, ai còn thể kiên cường chống đỡ đến cùng!
Các quần thần đổ dồn ánh mắt đầy mong đợi về phía bóng dáng nhỏ nhắn đài vàng.
Tiểu điện hạ đừng dừng ! Bọn họ còn nữa!
Giang Ánh Trừng cũng khiến bọn họ thất vọng, một thoáng tạm nghỉ, cô bé tiếp tục vui vẻ hóng chuyện.
Chỉ là , hướng hóng chuyện lệch một chút.
【Ưm, Khắc bá bá nhiều như , Lôi bá bá phản công ?】 Giang Ánh Trừng phát hiện một điểm mấu chốt mới, 【Hệ thống ca ca, xông lên nào! Chúng hóng chuyện của Lôi bá bá!】
Lôi Chí Tân như sét đánh, suýt nữa thì bật thành tiếng ngăn cản hành vi hóng chuyện của cô bé!
Y nào cấm moi móc!
Trên đài vàng, Giang Ánh Trừng chợt mở to mắt: 【Hả! Lôi bá bá cũng là một kho báu đấy nha!】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-103-cha-loi-ba-ba-cung-la-mot-bao-tang-dang-gia-do-nha.html.]
Lôi Chí Tân trong lòng tuyệt vọng, thầm rơi lệ.
Ngăn cản là thể ngăn cản , giờ y chỉ thể mong tiểu điện hạ ít chuyện thôi, để chút thể diện cuối cùng cho cái nửa đời ngu dại của .
【Lúc Khắc bá bá cố gắng gây phiền phức cho Lôi bá bá, Lôi bá bá cũng chẳng hề rảnh rỗi chút nào nha!】
【Nửa đêm đến ngõ phủ Khắc bắt chước tiếng sói tru, nhanh chóng chạy trốn khi kiểm tra…】
【Cố ý thả chim bồ câu bay nóc phủ Khắc, để phân chim bồ câu rơi đầy cả một sân nhỏ của phủ Khắc!】
【Còn nữa, còn nữa, Lôi bá bá còn tìm một cái mặt nạ vẻ ngoài giống Khắc bá bá, tuy rằng chế tác thô sơ, nhưng thoáng qua cũng đáng sợ!】 Giang Ánh Trừng hóng chuyện đến nỗi liên tục hít khí lạnh, 【Sau đó chuyện cố ý để tên, khiến Khắc bá bá một dạo luôn bá tánh vây chặn!】
【Oa, Trừng Trừng học !!】 Giọng bé con vô cùng phấn khích, dường như cảm giác nôn nóng lập tức bắt tay hành động.
Đồng tử của đều chấn động: Cái thể học lung tung !
Tiểu điện hạ hiện giờ chỉ giỏi giở trò ăn vạ mà khó đối phó như , nếu còn để nàng “chuyện ” mà sợ lưu danh, thì còn thể thống gì nữa?!
Trong một gian tĩnh lặng như tờ, Khắc Thiệu Huy khẽ , hai mắt c.h.ế.t lặng chằm chằm mặt Lôi Chí Tân, như xem rốt cuộc là bộ óc thông minh đến mức nào mới thể nghĩ những chiêu trò ấu trĩ như .
Lôi Chí Tân nghển cổ, cố gắng che giấu sự chột mà trợn mắt .
Nhìn cái gì mà , ngươi cũng chẳng khá hơn là bao!
【 mà…】 Giọng non nớt tràn đầy tò mò, 【Trên , quan hệ của hai vị bá bá như , bọn họ thậm chí còn định sẵn hôn ước cho con cái của nữa.】
【Hai quan hệ thiết đến , là vì đến bước đường chứ?】
Mèo Dịch Truyện
Vẻ mặt hung dữ của Lôi Chí Tân chợt cứng đờ, ánh mắt cũng tràn ngập sự mơ hồ.
Y cũng , hai bọn họ đến tình cảnh như ngày hôm nay, y ngẩng đầu lên, khóe mắt liếc thấy Khắc Thiệu Huy , mặt biểu cảm.
【À! Tìm thấy !】
Giọng của tiểu sữa đoàn cắt ngang suy nghĩ của Lôi Chí Tân, y cũng khỏi lắng tai kỹ.
【Để xem nào, ừm… một năm , con gái của Khắc bá bá, Khắc Tử Nguyệt, bệnh nặng, Lôi bá bá cùng con trai Lôi Mẫn Tài đến thăm…】
【Trong cơn mơ màng, Khắc Tử Nguyệt thấy dùng giọng của Lôi Mẫn Tài kịch liệt chỉ trích các hành vi của Khắc bá bá triều đình, vốn là giọng chỉ giống bảy phần, nhưng vì cơn bệnh mà Khắc Tử Nguyệt tin chắc đó là lời của Lôi Mẫn Tài !】
【Ban đầu Khắc bá bá vẫn tin trong phủ Lôi bá bá nghĩ về như , nhưng đúng lúc đó, món quà Lôi bá bá dặn Lôi Mẫn Tài mang theo Lôi Mẫn Tài đang thiếu tiền bán , mua tạm một món quà khác từ tiệm bên đường để thế.】
【Món quà đó đúng là d.ư.ợ.c liệu thể bệnh tình của Khắc Tử Nguyệt nặng thêm, Lôi bá bá còn thiếu tinh ý mà cứ liên tục rằng d.ư.ợ.c liệu ích cho bệnh tình của Khắc Tử Nguyệt, dặn dò bọn họ nhất định dùng, thế nên Khắc bá bá mới tin lời của Khắc Tử Nguyệt!】
【Đây quả thực là một bước sai, vạn bước sai !】
Dưới đài vàng, hình của Lôi Chí Tân và Khắc Thiệu Huy đều khựng , dường như ngờ nội tình bên trong là một sự tình cờ trớ trêu đến .
Hai bọn họ ngẩng đầu lên trong sự mơ hồ, đầu tiên cảm thấy tiếng lòng của tiểu công chúa tựa như tiếng trời.
Khắc Thiệu Huy cũng đầu tiên, hiểu vì đám võ tướng si mê việc đón tiểu công chúa khỏi cung đến .
Có thần trợ lực thế , vạn sự đều thể đạt hiệu quả gấp đôi!
Tuy nhiên, điều y quan tâm nhất lúc vẫn là ——
Kẻ nào?
Kẻ nào giả giọng Lôi Mẫn Tài để vu khống?
Giang Ánh Trừng cúi đầu, cũng ngừng lướt tấm bảng bán trong suốt .
【Ở đây !!】
Cô bé cuối cùng cũng tìm thấy tên xa đó !
Cả hai đều tinh thần chấn động, ánh mắt gắt gao chằm chằm cục bông nhỏ mềm mại phía , căng thẳng đến mức thở cũng khẽ run rẩy.
Trên đài vàng, Giang Ánh Trừng cũng trừng mắt hung ác chằm chằm cái tên của kẻ chủ mưu bảng, dường như phút chốc sẽ phun lửa.
【Đáng ghét, là tên xa nữa chứ?!】