Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 102:: Làn gió khảo cổ, rốt cuộc cũng thổi đến người hắn sao?! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 10:03:02
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trình Vĩnh Ngôn với vẻ mặt cứng đờ, cùng Hà Phác Du sánh vai cửa Tướng quân phủ, cung tiễn Minh Trạch Đế và tiểu công chúa điện hạ hồi cung.

 

Lúc , trời tối hẳn, những hàng đèn lồng chiếu sáng một khu vực nhỏ rực rỡ như ban ngày.

 

Ánh sáng cam đỏ dịu dàng in lên khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu của tiểu công chúa điện hạ, như phủ lên nàng một tầng hư ảnh mờ ảo, khiến tiểu gia hỏa trông vô cùng hiền thục, đoan trang.

 

Tuy nhiên, Trình Vĩnh Ngôn , tất cả những điều đều là giả dối.

 

Tiểu điện hạ bề ngoài vẻ đang yên tĩnh chờ đợi hồi giá, nhưng tiếng lòng thì ngừng tuôn , một khắc cũng ngơi nghỉ.

 

【Nôn nóng mở miệng đón về như , là còn tình cảm dứt! Trình bá bá nhất định là còn tình cảm dứt mà!】

 

Trình Vĩnh Ngôn: “……”

 

【Theo thấy, tuy Hà Phác Du ham tiền một chút, nhưng trộm cướp, tất cả đều dựa bản lĩnh của từ khác, cũng coi như là tự cường bất tức nha~】

 

Trình Vĩnh Ngôn: Cái quỷ tự cường bất tức gì chứ!!

 

【Mặc dù Hà Phác Du một đoạn quá khứ dám , nhưng mà……】 Giang Ánh Trừng nhanh chóng ngẩng đầu liếc Hà Phác Du đang ngoan ngoãn cạnh Trình Vĩnh Ngôn, 【Hai bọn họ sống qua ngày, thì còn quan trọng hơn bất cứ điều gì!】

 

Trình Vĩnh Ngôn nhắm chặt hai mắt.

 

Hôm qua mới tình cờ gặp một nữ tử khiến gặp yêu tại thi hội, chỉ là khi chuyện của Hà Phác Du hôm nay đồn ngoài, cái thoáng gặp gỡ kinh hồng đó, e rằng sẽ là cuối cùng.

 

【Ôi... chính là chuyện , Trình bá bá cũng quyền , Trừng Trừng còn tìm cách, lén lút cho chuyện !】

 

Trình Vĩnh Ngôn rơi lệ vì cảm động.

 

Đa tạ, đa tạ tiểu công chúa .

 

Hắn bây giờ .

 

Không chỉ , mà ngay cả những đồng liêu phía , đang với vẻ tinh quái, cũng đều cả !

 

【Hề hề, tình chủ nghĩa xã hội sống động, hề hề hề……】 Vẻ dịu dàng mà Giang Ánh Trừng cố giả vờ lập tức tan biến trong một giây, nàng ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng lấp lánh hai đang cạnh , 【Biết thở đó!】

 

Đợi đến khi ngự liễn cuối cùng cũng biến mất khỏi tầm mắt mấy trong ngàn tiếng gọi vạn lời mong của Trình Vĩnh Ngôn, cuối cùng cũng như hiện thực quá tàn khốc đ.á.n.h gục, trong chốc lát buông thõng hai vai.

 

Khám Duệ Phong đầu , thu ý , động tác đưa tay mời trong phủ: “Vị công tử , mời .”

 

Hà Phác Du rụt rè đầu Trình Vĩnh Ngôn một cái, đó mới theo Khám lão tướng quân, chậm rãi về phía Tướng quân phủ.

 

Suốt quãng đường ít về những sự tích trung quân ái quốc của Khám lão tướng quân, nguyện ý tin tưởng vị lão nhân gia trông vẻ hiền từ và đáng tin cậy .

 

Vị lão nhân gia hiền từ và đáng tin cậy khẽ dừng bước khi sắp bước đại môn, chau chặt mày : “Sao cảm giác như quên mất điều gì đó……”

 

Mấy vị võ tướng sắp vây lấy Trình Vĩnh Ngôn cũng cứng .

 

Một lát , gần như đồng thời đầu.

 

“Xoạt ——” Lôi Chí Tân vặn quá mạnh, cơn đau nhói lập tức xộc lên.

 

Thế nhưng bận tâm nhiều đến , hai mắt trợn tròn : “Tiểu công chúa!!”

 

Tiểu công chúa mà bọn họ chờ đợi một ngày cửa Đông Xưởng, vẫn hề nhắc đến nửa điểm thông tin nào liên quan đến bản đồ địa hình!

 

……

 

Trên triều đường, Giang Yến Xuyên phê duyệt tấu chương suốt đêm và Giang Ánh Trừng cũng bài tập cả đêm đều chút buồn ngủ, chỉ là Giang Yến Xuyên sớm quen với tiết tấu như , còn Giang Ánh Trừng thì cái đầu nhỏ cứ gật gù, như thể bất cứ lúc nào cũng thể ngủ .

 

Hôm nay triều đường hề yên bình, đại thần bỗng từ trong hàng ngũ bước , ngôn từ kịch liệt hặc tội một đồng liêu.

Mèo Dịch Truyện

 

Việc hặc tội lớn, chứng cứ cũng tìm đầy đủ, Giang Ánh Trừng ngay cả hứng thú 'hóng hớt' cũng , nhưng nàng cũng đ.á.n.h thức bởi tiếng ồn.

 

Nàng hai tay chống cằm, gương mặt nhỏ tràn đầy vẻ rối rắm.

 

【Ưm... hôm nay nếu thể đến học đường thì mấy...】

 

Mặc dù quá trình học bù vô cùng khó chịu, nhưng niềm vui mắt mới là thật!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-102-lan-gio-khao-co-rot-cuoc-cung-thoi-den-nguoi-han-sao.html.]

【Hay là, lát nữa Trừng Trừng sẽ đau bụng !】

 

Dưới Kim đài lập tức vang lên mấy tiếng ho sặc sụa.

 

Các triều thần thể tiếng lòng của Giang Ánh Trừng vội vàng cúi đầu thấp hơn nữa, dám sắc mặt Minh Trạch Đế.

 

Hành vi 'hẹn ' bệnh của tiểu điện hạ... trong mắt bọn họ thì vô cùng đáng yêu, nhưng đối với Minh Trạch Đế, tự nuôi dưỡng tiểu bảo bối, thì e rằng là chuyện như ...

 

Trong biển đen những chiếc ô sa mũ cúi rạp thành hàng, cái đầu ngẩng cao của Lôi Chí Tân đặc biệt chói mắt.

 

Hắn hai mắt ánh lên vẻ “sáng suốt”, từ trong hàng ngũ bước : “Bệ hạ, doanh trại của thần mấy ngày diễn tập một trận pháp mới, nếu hôm nay rảnh rỗi, thể đến doanh trại xem xét một phen ?”

 

Ngừng một lát, Lôi Chí Tân bổ sung : “Thần Thái tử điện hạ võ công cao cường, lẽ, cũng thể đưa mấy vị tiểu điện hạ cùng , cảm nhận một chút sĩ khí của tướng sĩ trong quân !”

 

Nếu tiểu điện hạ hôm nay đến học đường, thì đây chẳng là thời cơ nhất để 'dụ dỗ' ?!

 

Giang Ánh Trừng chợt thẳng ghế, ngay lập tức đầu cũng còn choáng váng, bụng cũng còn đau, cả đều tỉnh táo đến mức như thể chạy quanh đại điện mười vòng!

 

【Có thể dẫn Trừng Trừng ?】 Nàng kìm vỗ tay, 【Phải, đó! Trừng Trừng !】

 

Đi đại doanh tức là xuất cung, xuất cung tức là cần đến học đường !

 

Phải !

 

Giang Ánh Trừng đầu, dùng ánh mắt mong chờ về phía mỹ nhân phụ hoàng của , ý đồ dùng cách thức đáng yêu để vượt ải, giành sự đồng ý của đối phương.

 

Chỉ là còn kịp đợi mỹ nhân phụ hoàng của nàng mở lời, phía Kim đài một bước , lên tiếng cao giọng : “Bệ hạ, thần cho rằng, việc !”

 

Giang Ánh Trừng ngẩn , biểu cảm đờ đẫn đầu .

 

Kha Thiệu Huy đón lấy ánh mắt khó tin của tiểu điện hạ, chút hoảng sợ: “Tiểu điện hạ đang ở thời điểm khai tâm khai trí quan trọng, Lôi tướng quân luôn đưa tiểu điện hạ xuất cung, ngài đây rốt cuộc là tâm tư gì?”

 

Hắn cũng thể tiếng lòng của tiểu điện hạ, tự nhiên là mấy vị tướng quân tiếp xúc nhiều với tiểu điện hạ rốt cuộc là vì điều gì, nhưng điều , cũng ngăn cản và bọn họ hát đối!

 

Can thần , chắc !

 

Lôi Chí Tân một câu tục tĩu mắc kẹt trong cổ họng, suýt nữa thì bật thốt .

 

Hôm qua kẻ đưa tiểu điện hạ xuất cung chính là tên khốn Lục Dao , liên quan gì đến mấy bọn họ?

 

Hơn nữa Đại Thụy và Bắc Minh sắp khai chiến, mấy bọn họ thiện thêm chút thông tin, , , ?!

 

Sao chứ?!

 

Giang Yến Xuyên rũ mắt, vươn tay day day thái dương.

 

Kha Thiệu Huy và Lôi Chí Tân là oan gia truyền kiếp , hai thường xuyên tranh cãi vì chút chuyện nhỏ triều đường, chỉ là hôm qua nghỉ ngơi , hiện giờ cũng đau đầu.

 

Giang Ánh Trừng ủy khuất bĩu môi, chỉ cảm thấy chỉ đau đầu, mà lòng còn đau hơn.

 

Nàng sụt sịt nhỏ giọng than phiền với 007: 【Huhu, , cho Trừng Trừng ngoài chơi... Đồ xa!】

 

Tiếng nức nở cất lên, ngay lập tức ném ánh mắt oán trách về phía Kha Thiệu Huy.

 

Nhìn xem, vì chút tư oán dơ bẩn của các ngươi mà khiến tiểu công chúa ủy khuất đến nông nỗi , ngại mất mặt ?!

 

Nụ khóe môi Kha Thiệu Huy cứng đờ .

 

Hắn mở lời thêm điều gì, thì thấy tiểu gia hỏa Kim đài đột nhiên gian xảo một tiếng.

 

Kha Thiệu Huy chợt dấy lên một dự cảm chẳng lành.

 

【Thật ?】

 

Trong giọng của tiểu điện hạ ý hiển nhiên: 【Haizzz, hảo hữu năm xưa cắt bào đoạn nghĩa vì lẽ gì, cứ để xem cho rõ!】

 

Trước mắt Kha Thiệu Huy tối sầm.

 

Làn gió khảo cổ, rốt cuộc cũng thổi đến ?!

 

 

Loading...