Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 675

Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:56:20
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phạm Triết cúi đầu, trầm mặc đáp. Phạm Kinh Luân thở dài: "Các công tử, tiểu thư nhà Định Quốc Công thường vội vã định kết hôn, ngay cả Hoàng hậu cũng mười bảy, mười tám tuổi mới thành hôn. Nếu nghĩ đến Ngọc Ngôn, nàng cũng sẽ kết hôn sớm, chẳng lẽ con cứ định tâm chờ đợi mãi ?"

 

Hơn nữa, dù chờ cũng chắc kết quả mong .

 

Phạm Triết vẫn giữ im lặng, nhưng toát vẻ cố chấp rõ rệt.

 

"Biểu Thu gia của con cũng đang chờ đợi đấy," Phạm Kinh Luân : "Con dù ngoài hai mươi tuổi vẫn thể tìm nữ tử thích hợp để kết duyên, nhưng Vọng Thư nếu cứ mãi đợi con..."

 

"Con từng rõ, cần chờ đợi." Phạm Triết bằng giọng chút mất kiên nhẫn.

 

Phạm Kinh Luân dậy ngoài: "Vậy lời con nên với mẫu con."

 

Sau khi Phạm Kinh Luân rời , Phạm Triết tại chỗ lâu. Quyển sách bày ngay mắt, nhưng lọt dù chỉ một chữ. Lần đầu gặp Tiêu Tiểu Quai, nàng chỉ mới tám tuổi. Từ đến nay, từng thấy một tiểu nữ hài nào xinh hồn nhiên đến thế. Lúc thiết, nàng luôn vẻ tiểu đại nhân, khiến thấy buồn đáng yêu. Sau khi quen, nàng lộ vẻ tinh nghịch, thông minh, khiến thể kìm lòng mà bầu bạn mãi bên nàng.

 

Hắn lớn hơn Tiêu Tiểu Quai sáu, bảy tuổi, dĩ nhiên ban đầu hề tình cảm nam nữ với nàng, bởi lúc nàng chỉ là một hài tử. chứng kiến nàng lớn lên từng ngày, từ một tiểu nha đầu hóa thành thiếu nữ xinh , trái tim dần dần nảy sinh tình ý khác. Bởi , mấy năm qua, mỗi khi trong nhà nhắc đến chuyện hôn sự, đều tìm cớ chối từ hết đến khác.

 

Hắn hít sâu một , khép sách , dậy tới viện của mẫu . Khi đến nơi, bữa tối dọn lên. Hắn cùng phụ mẫu và biểu Thu Vọng Thư dùng bữa.

 

"Biểu ca, đây là món tự tay chuẩn ." Thu Vọng Thư gắp thức ăn bát Phạm Triết, khuôn mặt thoáng vẻ ngượng ngùng.

 

Phạm Triết liếc nàng một cái, đáp: "Biểu nên tự dùng bữa thì hơn."

 

Thu Vọng Thư thẹn thùng e lệ, cúi mặt đỏ bừng gật đầu. Phạm Kinh Luân và Phạm tam phu nhân trao đổi ánh mắt, đều thấy sự bất lực nơi đối phương. Dùng bữa xong, Phạm tam phu nhân với Phạm Triết: "Con dẫn biểu dạo trong hoa viên một lát."

 

Phạm Triết nhận thấy đây là cơ hội để chuyện với Thu Vọng Thư, gật đầu đồng ý, cùng nàng tới hoa viên. Hai im lặng một đoạn, Phạm Triết bèn lên tiếng: "Biểu thấy Lưu đại công tử thế nào?"

 

Nghe lời , Thu Vọng Thư chợt dừng bước, cúi gằm mặt xuống, tay siết chặt chiếc khăn lụa. Khi ngẩng đầu lên, trong mắt nàng ngấn lệ: "Biểu ca thực sự hiểu tâm tư của ư?"

 

Phạm Triết khẽ cau mày: "Ta là bến đỗ cuối cùng của biểu ."

 

Thu Vọng Thư khổ một tiếng, nước mắt cũng theo đó lăn dài: "Vậy bến đỗ của Biểu ca là ai? Lẽ nào là Phúc Thụy Công chúa?"

 

"Biểu cẩn thận ngôn từ!" Phạm Triết nghiêm nghị nhắc nhở.

 

"Huynh còn giả vờ che giấu chi, tâm tư của rành rành đó." Thu Vọng Thư cầm chiếc khăn lụa lau nước mắt, "Biểu ca đang đợi Phúc Thụy Công chúa trưởng thành, đợi biểu ca."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-675.html.]

 

Thấy nàng chấp mê bất tỉnh như , trong lòng Phạm Triết dâng lên một cỗ lửa giận. Hắn cúi đầu nàng, trầm giọng : "Muội còn là tiểu hài tử, chẳng lẽ thế nào mới thể mang hạnh phúc thực sự cho ?"

 

Thu Vọng Thư đáp, trong đáy mắt ánh lên sự cố chấp đến cực độ.

 

"Trong tim bóng hình giai nhân khác, hiểu tính cách của . Cho dù thể sống cùng với nàng , nàng vẫn sẽ ngự trị cả đời trong lòng . Nếu như , còn cam tâm tình nguyện chờ đợi ?"

 

Giọng điệu Phạm Triết mang theo sự phẫn nộ, trái tim Thu Vọng Thư đau nhói như ngàn kim châm. Nàng bật thốt: "Huynh thể chờ, tại thể đợi?"

 

Phạm Triết cảm thấy vô cùng bực bội trong lòng, "Dù cho thể cùng Phúc Thụy Công chúa nên duyên, cũng sẽ cưới . Muội đừng uổng công chờ đợi nữa."

 

Nói đoạn, phất tay áo bỏ , để Thu Vọng Thư đó nước mắt rơi lã chã. Qua một lúc lâu, nàng dùng chiếc khăn lụa lau vết lệ, trở viện của Phạm tam phu nhân. Nàng thấy Phạm tam phu nhân đang đợi ở tiểu hoa thính. Nhìn đôi mắt nàng đỏ hoe, phu nhân lập tức nàng một trận.

 

Phạm tam phu nhân thở dài, kéo nàng xuống bên cạnh, ôn tồn khuyên giải: "Vọng Thư , đừng chờ biểu ca cháu nữa. Nó từ nhỏ chủ ý riêng, ngay cả và cô phụ cháu cũng thể quản nó."

 

"Cô mẫu!" Nước mắt Thu Vọng Thư tuôn rơi như mưa, Phu nhân vội lấy khăn lau cho nàng.

Phạm Khắc Hiếu

 

"Nó đợi Phúc Thụy Công chúa. Nếu y chờ , đến lúc đó cháu tính ? Còn nếu y chờ , nhưng trong tim vẫn canh cánh bóng hình khác, cháu một trượng phu như thế ?” Phu nhân .

 

"Cô mẫu!"

 

Thu Vọng Thư nhào vòng tay Phu nhân nấc lên từng hồi, nước mắt của Phạm tam phu nhân cũng bất giác chảy theo. Bà nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng nàng, đợi tiếng nhỏ dần, lau nước mắt mà :

 

"Mặc dù Thu gia nhà cao môn quyền quý, nhưng cũng là gia tộc danh giá, cháu là đích nữ đại phòng, thiếu nhà môn đăng hộ đối đến cầu . Hôn sự cháu chọn đều thể là những gia đình giàu sang, ấm êm."

 

"Cô mẫu, cháu chỉ biểu ca thôi." Thu Vọng Thư nức nở .

 

"Cháu gái cố chấp đến mức ?" Phạm tam phu nhân lau nước mắt cho nàng, "Cháu thử nghĩ xem, cho dù biểu ca cháu đợi Phúc Thụy Công chúa, cháu thành với y, nhưng trong lòng y chỉ khác, cháu thể vui vẻ ? Cuộc sống hôn nhân của hai đứa thể hạnh phúc?"

 

"Cháu sẽ đợi biểu ca. Nếu đợi Phúc Thụy Công chúa, tự khắc sẽ đầu cháu." Thu Vọng Thư kiên quyết đáp.

 

"Cháu ...." Phạm tam phu nhân tức đến nghẹn lời, cuối cùng chỉ đành thở dài: "Nếu cháu chờ thì cứ chờ . Chỉ là cuộc sống như ý, chớ trách cô mẫu hề quan tâm đến cháu."

 

Phạm tam phu nhân dậy rời khỏi tiểu hoa thính. Về đến tẩm thất, bà phịch xuống ghế gấm đầy tức giận. Nha bên cạnh nhẹ giọng khuyên giải: "Biểu tiểu thư chỉ là nhất thời nghĩ thông suốt. Qua một đoạn thời gian, chắc chắn nàng sẽ thôi."

 

 

Loading...