Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 615
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:53:40
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tổ phụ, Định Quốc Công coi Khang Lạc quận chúa như bảo bối, thể để nàng bước nơi thâm cung hiểm ác? Hậu cung của bậc Thiên tử là chốn ăn thịt , vợ chồng Định Quốc Công thể nào hiểu rõ điều ."
Phạm đại công tử khẩn thiết trình bày: "Định Quốc Công phu nhân là Đế sư, học thức uyên bác là điều bàn cãi. Khang Lạc quận chúa chính tay nàng dạy dỗ, tài trí và tâm cơ cũng hơn thường nhiều. Hơn nữa, xét về địa vị Định Quốc Công hiện tại, nếu hai nhà chúng thể kết , việc tuyệt đối sẽ mang lợi ích to lớn cho Phạm gia ."
Hắn rõ điều gì mới thể tác động mạnh mẽ nhất đến một giữ vai trò gia chủ như tổ phụ .
Phạm gia chủ quả nhiên lâm trầm tư, Phạm đại công tử thầm thở phào một nhẹ nhõm. đúng lúc , một giọng bất ngờ truyền đến: "Tuyệt đối ."
Phạm gia chủ và Phạm đại công tử cùng hướng mắt về phía cửa, thấy Phạm đại phu nhân đang bước . Nàng hành lễ với Phạm gia chủ cất lời: "Trước , con từng thăm dò ý tứ của phu thê Định Quốc Công, bọn họ thẳng thừng từ chối ."
"Mẫu ," Phạm đại công tử Phạm đại phu nhân biện giải: "Lúc bấy giờ, phu thê Định Quốc Công rằng con sẽ định cư ở Thượng Kinh, hẳn là họ lo ngại An Cẩm cách kinh thành quá xa xôi."
Phạm đại phu nhân thở dài: "Con tình yêu che mờ tâm trí . Dù phu thê Định Quốc Công từ chối vì bất cứ lý do gì, thì đó vẫn là lời từ chối dứt khoát. Hơn nữa, hiện tại Hoàng thượng rõ ràng ý với Khang Lạc quận chúa, Thượng Kinh thiếu các vị quý nữ trâm thế phiệt khác, cớ chúng vì chuyện mà đối đầu với Thiên tử?"
Phạm gia chủ gật đầu: "Mẫu con đúng. Chuyện dừng tại đây thôi. Ngày mai con nên khởi hành trở về An Cẩm , đợi hai năm nữa về Thượng Kinh."
Đây chính là thái độ mà Phạm gia biểu thị với Hoàng thượng.
"Tôn nhi cam tâm!" Phạm đại công tử cầu xin tha thiết: "Tổ phụ, mẫu , cho dù Hoàng thượng lòng với Khang Lạc quận chúa, nhưng chỉ cần Định Quốc Công chịu kết cùng Phạm gia, Hoàng thượng còn thể gì nữa?"
Phạm gia chủ ngẫm nghĩ một hồi lâu: "Thôi . Nếu quả thật Định Quốc Công vẫn chấp thuận, con dứt khoát từ bỏ ý định, ngoan ngoãn về An Cẩm."
Phạm đại công tử lập tức gật đầu: "Tôn nhi tuân lệnh."
Sáng hôm , Phạm gia chủ đến phủ Tạ gia bái phỏng Tạ gia chủ . Tạ gia liên hôn với Định Quốc Công phủ nên nhiều thông tin nội bộ hơn ngoài. Hơn nữa, lão cũng thông qua chuyện để dò xét rõ ràng mối quan hệ thực sự giữa Định Quốc Công và Hoàng đế.
Gặp gỡ hàn huyên vài câu, Phạm gia chủ liền thẳng ý định. Tạ gia chủ xong, chậm rãi : "Chúng giao tình nhiều năm, một chuyện sẽ giấu . Nếu ngoài dự liệu, đích nữ Định Quốc Công tất sẽ là Hoàng hậu. Và hậu cung của Hoàng thượng, e rằng chỉ một nàng mà thôi."
Phạm gia chủ ngẩn trong chốc lát. Ngẫm Định Quốc Công nạp thất, còn là dốc sức phò tá đương kim Hoàng thượng lên ngôi, y liền hiểu rõ. lúc , Tạ gia chủ hỏi: "Ngươi từng diện kiến Hoàng thượng ?"
Phạm Khắc Hiếu
Phạm gia chủ gật đầu: "Đã gặp ."
Tạ gia chủ hỏi: "Ấn tượng ?"
Phạm gia chủ đáp: "Quả ngoài dự liệu, tương lai tất sẽ là một minh quân trị thế."
Tạ gia chủ gật đầu : "Hoàng thượng từ thuở bé sống trong lãnh cung, thiếu vắng sự dạy bảo. May mắn , cơ duyên xảo hợp khiến Người quen Định Quốc Công phu nhân, thể Người Phu nhân khai sáng tâm trí, chỉ dạy cặn kẽ cho đến ngày hôm nay. Ngươi qua những việc về Định Quốc Công phu nhân ?"
Phạm gia chủ: "Đã phong phanh đôi điều."
Mặc dù Phạm gia chủ lúc ở Thượng Kinh, song vẫn tai mắt tại kinh thành. Mọi chuyện lớn nhỏ ở Thượng Kinh, cơ hồ y đều nắm rõ.
"Định Quốc Công phu nhân, xét đến học vấn uyên thâm của nàng, thì nàng dù là nữ nhi, nhưng hành sự quyết đoán, thậm chí hề thiếu sự tàn nhẫn." Tạ gia chủ dồn nén lời : "Hoàng thượng do nàng đích dạy dỗ, há thể mềm yếu ư? Huống chi, bên cạnh Người còn Định Quốc Công phò trợ."
Phạm gia chủ trầm mặc. Mãi một lúc lâu , y mới cất lời: "Vậy ngày mai, sẽ cho Phạm Lê về An Cẩm ngay lập tức."
Tạ gia chủ vỗ vai Phạm gia chủ: "Hoàng thượng là minh quân, đây là phúc khí của bách tính, cũng là điều may mắn cho chúng . Còn chuyện hậu cung của Người bao nhiêu phi tần, thì liên quan gì đến chúng ? Gia tộc như chúng , cần dùng đến nữ quyến để duy trì sự thịnh vượng."
Phạm gia chủ gật gù, nhưng trong lòng thầm bĩu môi: Ngươi thì ho đấy, nhà ngươi cũng sớm liên hôn với Định Quốc Công ? Chẳng qua, y quả thực ý định đưa nữ nhi cung, chỉ là tiếc nuối vì bỏ lỡ vị đích nữ của Định Quốc Công mà thôi.
Hai hàn huyên thêm một hồi. Phạm gia chủ cáo từ trở về nhà, ngay đó hạ lệnh cho Phạm đại công tử Phạm Lê lập tức khởi hành về An Cẩm ngày mai, đồng thời trong vòng hai năm phép bước chân đến Thượng Kinh. Phạm đại công tử đương nhiên phục, nhưng sự cam lòng của y cũng chẳng thể đổi quyết định .
Hôm , Phạm đại công tử rời khỏi Thượng Kinh lâu thì Lý Cảnh Tập nhận tin tức. Người khẽ 'ừm' một tiếng nhàn nhạt, tiếp tục phê duyệt tấuChương. Dù nữa, yếu tố thể ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa Người và Ngọc Châu, Người đều sẽ tìm cách để nhổ cỏ tận gốc.
Đường Thư Nghi cũng mau chóng tin tức , bao gồm cả việc Lý Cảnh Tập triệu kiến Phạm gia chủ cung nàng cũng tường tận. Mối liên hệ giữa hai sự việc , chỉ cần suy ngẫm đôi chút là rõ ràng.
Nàng mỉm với Tiêu Hoài: "Hoàng thượng hành sự ngày càng khuôn phép, giờ đây thể trực tiếp giao phong với nhân vật quyền thế như Phạm gia chủ ."
"Đều là do phu nhân dạy dỗ khéo léo." Tiêu Hoài đáp.
Đường Thư Nghi lườm một cái, tiếp tục xuống sổ sách trong tay, lát nàng : "Khoản thu chi phía Hồ Quang năm nay, hãy xem xét giúp ."
Có lo liệu, nàng cần tự khổ bản . Về , nàng thật sự thể an hưởng tuổi già.
Tiêu Hoài đương nhiên chối từ, nhưng ôm lấy vòng eo của Đường Thư Nghi, ghé môi bên tai nàng thủ thỉ: "Ta thưởng."
616
Đường Thư Nghi hừ một tiếng: "Chàng phần thưởng gì?"
Tiêu Hoài thì thầm tai nàng, đó nhận cái đ.á.n.h nhẹ của nàng.
Bên ngoài, Triệu quản gia với Thúy Vân và Thúy Trúc: "Dung Vương đến, mau báo cho Quốc Công gia một tiếng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-615.html.]
Thúy Vân và Thúy Trúc chút băn khoăn. Hai nha về phía thư phòng, loáng thoáng thấy Quốc Công gia và phu nhân đang dựa sát . Tình cảnh , ai dám quấy rầy?
Triệu quản gia là cha chồng của Thúy Vân, lời , Thúy Vân thể . Nàng đành bấm bụng tiến đến bên ngoài thư phòng, hạ giọng thỉnh bẩm: "Quốc Công gia, phu nhân, Dung Vương đến."
Đường Thư Nghi đẩy Tiêu Hoài : "Mau , chừng là mai mối."
Tiêu Hoài hừ lạnh một tiếng. Tề Lương Sinh , mỗi chạm mặt đều trưng vẻ mặt khó coi , mới thèm bận tâm. Đường Thư Nghi đoán ý nghĩ của , liền : "Không từ chối. Nếu chịu , sẽ đích đến chuyện với Tề lão phu nhân."
Tiêu Hoài thêm lời nào, dậy đến tiền sảnh. Cho dù ghét bỏ đến mấy khuôn mặt cau của Tề Lương Sinh, việc mai mối cũng là bổn phận . Đến tiền sảnh, Dung Vương đang nhâm nhi trong phòng khách. Hai coi như cố nhân, vài câu hàn huyên, Dung Vương liền bày tỏ thẳng thắn ý đồ đến.
"Con trai của Tề đại nhân rốt cuộc là như thế nào?" Dung Vương hỏi.
Tiêu Hoài hề giấu giếm, tường thuật tình trạng của Tề nhị công tử, tổng kết: "Mặc dù đứa hài tử giỏi văn cũng chẳng võ, nhưng tâm địa thiện lương, việc cũng trách nhiệm."
Dung Vương khẽ 'ừm' một tiếng, quả nhiên khác những gì y ngóng. Tính cách nữ nhi của y hợp với một nhị thế tổ như thế , cả đời thể sống an nhàn sung sướng, cần lo nghĩ quá nhiều về chuyện gia tộc quan trường, thật sự thỏa. Hơn nữa, chỉ cần Tề Lương Sinh gặp biến cố, mối hôn sự ắt sẽ lành.
"Vậy phiền ngươi cầu nối cho hai đứa trẻ." Dung Vương chắp tay.
"Được." Tiêu Hoài chút do dự đồng ý, "Ngày mai sẽ đích đến Tề phủ bái phỏng."
Dung Vương hài lòng, vang : "Nghe Hồ Quang Tạ , ngươi mời đến chiêm ngưỡng một phen?"
"Ngày mốt , ngày mốt hạ triều sớm chúng cùng ." Tiêu Hoài .
Hai chuyện xong, Dung Vương cáo từ rời . Tiêu Hoài trở Thế An Uyển, thấy Đường Thư Nghi liền : "Quả nhiên là nhờ mai mối."
Đường Thư Nghi cúi sổ sách, khẽ bảo: "Vậy hãy mai thật chu , chớ vì ân oán cá nhân mà lỡ dở nhân duyên của con cháu."
Tiêu Hoài tỏ vẻ bất mãn, đáp: "Là do thấy mặt nhăn nhó."
Đường Thư Nghi ngẩng đầu y, nở nụ : "Phải. Quốc Công gia của đây vốn đại lượng, thèm chấp nhặt với ."
Tiêu Hoài: "..." Được thôi, cứ xem như đại lượng .
Sáng hôm , Tiêu Hoài dùng bữa xong liền tới Tề phủ. Vì gửi mời , Tề Lương Sinh đang chờ y ở chính sảnh, sắc mặt tĩnh lặng như nước. Tiêu Hoài thấy , dĩ nhiên cũng chẳng buồn giữ vẻ mặt hòa nhã, ngược còn trưng bộ dạng lãnh đạm kém. Trong tình cảnh , tất nhiên bất kỳ lời hàn huyên khách sáo nào, xuống, cả hai chìm lặng.
Tiêu Hoài lên tiếng : "Tuổi của Hòa Quang xem cũng chẳng còn nhỏ nữa."
Tề Lương Sinh: "Phải, đến lúc thành gia lập thất."
Y chuyện giữa Tề Nhị và Hạ Đại Lan, cũng hỏi ý Tề Nhị, nên cũng bất kỳ dị nghị nào.
Tiêu Hoài hỏi: "Ngươi thấy đích nữ của Dung Vương thế nào?"
Tề Lương Sinh: "Không tồi."
Tiêu Hoài lập tức chốt: "Nếu như , liền xem bát tự, phái đến cửa cầu ."
Tề Lương Sinh đáp: "Được."
Tiêu Hoài dậy: "Vậy thì xong việc, xin cáo từ."
Tề Lương Sinh liền bảo quản gia tiễn khách. Quản gia cạnh ngoài cửa, mặt đầy hắc tuyến. Đây là đầu tiên y thấy cảnh mai mối nghiêm túc tùy tiện đến mức : mối lẫn chủ nhà đều nở nụ lấy một cái, chỉ bằng hai ba câu định xong chuyện hôn nhân đại sự.
Tiêu Hoài đích đến Tề gia bàn chuyện hôn sự, mặc dù y và Tề Lương Sinh vốn mắt từ lâu, nhưng chuyện hai hợp tác trong công việc thường ngày vẫn luôn suôn sẻ. Bởi thế, Đường Thư Nghi cũng chẳng lấy lo lắng. Song, nàng ngờ, Tiêu Hoài bao lâu về.
Nàng tò mò hỏi: "Hôm qua chẳng gửi thư ? Chẳng lẽ Tề đại nhân nhà?"
"Hắn ở nhà. Hắn đồng ý hôn sự, hai ngày nữa liền xem bát tự đến cầu ." Tiêu Hoài xuống bên cạnh nàng.
Đường Thư Nghi kinh ngạc: "Chàng đầy một khắc, thế mà mai mối xong xuôi ?"
Tề phủ và phủ Định Quốc Công cách quá xa, nhưng dù Tiêu Hoài cưỡi ngựa, về cũng mất mười phút đồng hồ. Thời gian còn e rằng chẳng đủ để hàn huyên vài câu khách sáo, thể nhanh chóng định xong chuyện hôn nhân ?
Tiêu Hoài đại khái kể cho nàng cuộc đối thoại giữa y và Tề Lương Sinh. Đường Thư Nghi xong, nhất thời cũng nên gì. Người phụ cùng mai quả thực là tùy tiện phi thường. Tuy nhiên, mặc kệ thế nào, chuyện hôn sự định đoạt là . Nàng còn : "Tiểu tử Hòa Quang tuy thành tựu gì lớn lao, nhưng tính tình lương thiện, cưới thì cuộc sống nhất định sẽ an ."
Là loại nhị thế tổ (con cháu nhà quyền quý), chỉ cần an phận thủ thường, cuộc sống khi còn thoải mái hơn so với những kẻ suốt ngày theo đuổi mục tiêu cao xa.
Tiêu Hoài ừm một tiếng, : "Ngày mai Dung Vương đến Hồ Quang Tạ, cũng sẽ gọi Tề Lương Sinh tới. Hai bọn họ thể quen, việc gì cứ tự trao đổi."
Đường Thư Nghi bật : "...Chàng mối như thế , quả thực là rảnh rỗi đáng ghen tị."