Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 562

Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:52:52
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong Hoàng cung, Lý Cảnh Tập đang lắng vị lễ quan cáo tri các nghi thức của đại điển đăng cơ, cùng từng bước gì, nên thốt lời nào. Kỳ thực, những việc , mấy ngày qua vị lễ quan dặn dò ít , thậm chí còn bắt diễn tập tới hai lượt.

 

vị Hồ đại nhân quả thực quá mức cẩn trọng và tận tâm, hôm nay còn khởi giường thì ông vội vàng cung, đ.á.n.h thức dậy, khẩn khoản dặn dò từng bước từng bước một. Mặc dù Lý Cảnh Tập chút bất nhẫn, nhưng thấy đầu tóc râu ria của vị Hồ đại nhân bạc trắng, cơn khó chịu trong lòng cũng tan biến.

 

Hắn thể lý giải, đại điển đăng cơ hôm nay, nếu như bất kỳ sơ suất nào xảy , tất cả nhân sĩ thuộc Lễ Bộ chừng đều khó giữ mũ ô sa. Chỉ thể cảm thán, quan chẳng hề dễ dàng.

 

"Bệ hạ, xin ngài ôn tập kỹ càng lời tuyên cáo ." Hồ đại nhân Lý Cảnh Tập, thận trọng khẽ . Ông vô cùng vui mừng, vị tân Hoàng tuy tuổi nhỏ nhưng hề mang chút khí chất ngang ngược, còn hợp tác với ông.

 

Lý Cảnh Tập khẽ ừm một tiếng, đang chuẩn cất giọng ôn tập. lúc , Diệp Đức Bổn khép nép chạy , ghé sát tai Lý Cảnh Tập khẩn khoản thì thầm: "Bẩm Hoàng thượng, Khang Lạc quận chúa đến."

 

Đôi mắt Lý Cảnh Tập chợt sáng rực, sải bước ngoài, miệng với Hồ đại nhân: "Hồ đại nhân, trẫm ghi nhớ bộ, cần ôn tập nữa."

 

Thấy , Hồ đại nhân chút kinh hãi, chân nhấc chuẩn đuổi theo. Diệp Đức Bổn vội vàng ngăn ông , : "Hồ đại nhân, xin dừng bước. Hoàng thượng há chẳng đủ hợp lòng ngài ?"

 

Khuôn mặt già nua của Hồ đại nhân đỏ bừng, "Bổn quan chỉ sợ sẽ xảy sơ suất nào đó."

 

Diệp Đức Bổn đáp: "Hoàng thượng vì niệm tình ngài cao niên việc nghiêm cẩn nên mới phối hợp như . Hoàng thượng vốn thông tuệ, chút khẩu quyết thuộc lòng từ lâu ."

 

"Vâng, , ." Hồ đại nhân vội vàng đáp lời, trán lấm tấm mồ hôi. Bây giờ ông chỉ sợ kẻ gán cho tội danh bắt nạt vị Hoàng thượng trẻ tuổi .

 

Trên triều quả thật vài vị lão thần cảm thấy Hoàng thượng hiện tại còn ấu trĩ, dễ dàng câu thông, nảy sinh ý đồ "huấn dưỡng đế vương". Bọn họ nhào nặn tân đế thành hình dáng mà họ mong . ông chỉ là một lễ quan, quá nhiều quyền hành, cũng d.ụ.c vọng lớn lao nào, giờ từng những ý niệm nên .

 

Diệp Đức Bổn một bên ông lau mồ hôi trán, trong lòng thầm hừ lạnh. Những vị đại thần , quả thực kẻ nào cũng nuôi ảo tưởng viển vông.

 

Ở một bên khác, Lý Cảnh Tập bước thiên điện, thấy Tiêu Ngọc Châu đang khoan thai bên bàn, thưởng thức điểm tâm. Hắn mỉm tới bên cạnh nàng, khẽ hỏi: "Có hợp khẩu vị ?"

 

Tiêu Ngọc Châu gật đầu: "Món bánh là do Thái phi đích ?"

 

Lý Cảnh Tập cũng cầm một miếng bánh ngọt lên nếm thử, "Hôm qua tổ mẫu dọn cung, hôm nay đến, liền đích chuẩn món thích ăn."

 

"Đợi khi đại điển kết thúc, sẽ đến thỉnh an Thái phi, , là Thái hoàng thái hậu mới ." Tiêu Ngọc Châu đính chính.

 

"Tổ mẫu chắc chắn sẽ hoan hỉ."

 

Tiêu Ngọc Châu nuốt miếng điểm tâm trong miệng xuống, ngước Lý Cảnh Tập hỏi: "Huynh hồi hộp ?"

 

Lý Cảnh Tập gật đầu: "Có đôi chút."

 

Cho nên, cho dù ghi lòng tạc những lời tuyên cáo đó, khi Hồ đại nhân yêu cầu duyệt , vẫn nghiêm túc theo. Chỉ sợ đến lúc đó lỡ chút hồi hộp mà quên mất lời lẽ chuẩn .

 

"Vậy hãy nghĩ đến những chuyện vui vẻ, giữ tâm tính thư thái, sẽ còn bồn chồn nữa ." Tiêu Ngọc Châu khuyên nhủ.

 

Đôi mắt nàng long lanh, ánh lên ý quan tâm chân thành đối với . Lý Cảnh Tập chỉ cảm thấy lòng đong đầy. Hắn , cần nghĩ đến chuyện vui vẻ nào khác, giờ đây hân hoan, chỉ cần thấy Ngọc Châu, liền cảm thấy vui sướng.

 

Hai hàn huyên thêm một lát, Diệp Đức Bổn tới bẩm báo đại điển sắp chính thức cử hành, Lý Cảnh Tập rời . Tiêu Ngọc Châu tiễn cửa, dặn dò: "Lát nữa sẽ ở Đài Ngắm Sao theo dõi ."

 

Lý Cảnh Tập trầm gật đầu, nhưng cuối cùng vẫn kìm , nắm lấy tay Tiêu Ngọc Châu, khẽ : "Hiện tại còn chút hồi hộp nào nữa."

 

Tiêu Ngọc Châu xuống bàn tay hai đang nắm chặt, mặt nàng ửng hồng: "Huynh nhanh lên, đừng để chậm trễ chính sự quốc gia."

 

Lý Cảnh Tập lưu luyến buông tay nàng , đó xoay rời . Tiêu Ngọc Châu cũng cung nhân dẫn đến Đài Ngắm Sao.

 

Nghi thức đại điển đăng cơ vô cùng rườm rà và tốn kém thời gian. Không ít vị đại thần lo sợ Hoàng đế thiếu niên chỉ mới mười bốn, mười lăm tuổi, sẽ phạm sai sót ở giữa chừng. trong bộ quá trình, Lý Cảnh Tập đều giữ thái độ trầm , hào sảng, hề bất cứ một lầm nào.

 

Đại điển đăng cơ kết thúc viên mãn, tân hoàng cùng các vị triều thần tiến Kim Loan Điện. Tiếp đến là sắc phong đầu tiên của tân đế. Lý Cảnh Tập an tọa vững vàng long ỷ, khẽ phất tay. Diệp Đức Bổn liền bắt đầu đạo thánh chỉ thứ nhất: "Trẫm, thừa thiên mệnh kế vị, xét thấy trọng trách truyền thừa của hoàng thất, nhân đây ban bố ý chỉ phong Thái hoàng thái hậu...."

 

Đọc xong ý chỉ sắc phong Thái phi thành Thái hoàng thái hậu, Diệp Đức Bổn mở một đạo thánh chỉ khác, đó bắt đầu : "Trẫm niên thiếu gặp tai ương, bốn tuổi cấm túc trong lãnh cung, lúc chỉ mới vỡ lòng. Tám năm chịu cấm túc nơi lãnh cung, chỉ thể duy nhất một cuốn Tam Tự Kinh, hiểu đạo lý đối nhân xử thế, thông lễ nghi phép tắc, càng hiểu việc chính trị quốc gia.”

 

trẫm may mắn, gặp Định Quốc Công phu nhân, Đường thị Thư Nghi, từ đó sư phụ dạy trẫm kinh thư, trẫm mới phân biệt thị phi, thấu hiểu nhân tình, tu tề gia, cùng an định trị quốc. Không sự chỉ dạy của sư phụ, sẽ trẫm của ngày hôm nay. Bởi , Đường Thư Nghi xứng đáng tôn Đế Sư..."

 

Thánh chỉ tuyên xong, Kim Loan điện lập tức trở nên lặng như tờ. Ánh mắt quần thần đều đổ dồn về phía Đường Thư Nghi. Giờ khắc , họ mới thấu hiểu vì Định Quốc Công phu nhân xuất hiện ở triều đình, khoác quan phục.

 

Cũng đến bây giờ họ mới vỡ lẽ, cớ Định Quốc Công hết lòng ủng hộ đương kim Hoàng đế. Thì , sự đều sắp đặt từ ! Phu thê Định Quốc Công quả nhiên bày một ván cờ lớn!

 

Lúc , Đường Thư Nghi tiến lên vài bước, vén áo bào, quỳ rạp xuống đất, cung kính tâu: "Thần khấu tạ Hoàng thượng, Ngô hoàng vạn tuế, vạn vạn tuế."

 

Lý Cảnh Tập lập tức dậy, bước xuống bậc thềm, đích cúi đỡ nàng lên, ôn tồn : "Sư phụ mời bình ."

 

Bầu khí hòa hợp giữa hai sư đồ chợt cắt ngang bởi một giọng đột ngột: "Khải bẩm Hoàng thượng, vi thần dị nghị."

 

Đại thần nội các Triệu đại nhân tiến lên một bước, liếc mắt Đường Thư Nghi, tâu: "Từ cổ chí kim, triều đình xưa nay từng nữ tử nhập triều quan, huống hồ là đảm nhiệm Đế sư. Khẩn cầu Hoàng thượng thu hồi mệnh lệnh ."

 

Lý Cảnh Tập khẽ cau mày, đang định cất lời phản bác, thì Đường Thư Nghi đưa mắt hiệu cho , ý bảo cần lo lắng, để nàng tự giải quyết. Lý Cảnh Tập Triệu đại nhân bằng ánh mắt sâu sắc, đó xoay bước lên bậc thềm, an tọa trở long ỷ.

 

Đường Thư Nghi sang Triệu đại nhân, chất vấn: "Đại Càn pháp luật nào quy định nữ nhân thể nhập triều quan, thể Đế sư chăng?"

 

"Không ," Triệu đại nhân đáp, " xưa nay, nam tử hành tẩu bên ngoài, nữ tử tề gia nội trợ. Trong suốt nghìn năm qua, nào triều đại nào để nữ tử quan?"

 

"Nguyên quán của Triệu đại nhân tại Ninh Thủy, tổ phụ ngài đây Triệu gia đều lấy việc cày cấy để mưu sinh, ?" Đường Thư Nghi Triệu đại nhân, chậm rãi hỏi.

 

Triệu đại nhân hiểu vì nàng đề cập đến quê quán của , nhưng đây là sự thật hiển nhiên, y thể bác bỏ, cũng cần bác bỏ, bèn gật đầu: " thế."

 

Đường Thư Nghi gật đầu: "Gia tộc Triệu đại nhân nhờ quyền lợi của chế độ khoa cử mà mới thể đổi địa vị hiện tại. Ta nghĩ, ít vị đại nhân tại đây, cũng đều nhờ con đường ."

 

Lời nàng dứt, bộ đại điện tĩnh lặng như tờ. Chư vị quan viên đều hiểu vì nàng đột ngột đề cập đến chuyện thi cử, khoa bảng.

 

"Trước triều Đại Tùy, quan viên trong triều đình đều thông qua tiến cử tuyển chọn. Dân nông gia thương hộ căn bản hề cơ hội đổi phận."

 

Đường Thư Nghi Triệu đại nhân: "Thế nhưng, Đại Tùy áp dụng chế độ khoa cử, cho phép bách tính bình thường cơ hội đổi vận. Triệu đại nhân, gia tộc ngài chính là thụ hưởng lợi ích từ chế độ khoa cử. Ngài cho rằng khoa cử là một bước tiến của thời đại ?"

 

Triệu đại nhân nhíu chặt đôi mày, y hiểu rõ ý đồ của Đường Thư Nghi, nhưng vẫn thể bác bỏ lập luận của nàng, đành đáp: "Là tiến bộ, nhưng việc khác xa với chuyện nữ tử nhập triều quan."

 

Đường Thư Nghi y, mỉm nhạt: "Có gì khác biệt? Con tiến hóa từ bộ lạc đến quốc gia, quốc gia từ chế độ nô lệ phát triển đến bây giờ, đây đều là sự tiến bộ. Cớ nữ tử quan xem là tiến bộ? Chẳng lẽ nữ tử sinh là kẻ điều ác? Hay Triệu đại nhân cảm thấy rằng, nữ tử một khi quan, sẽ vượt qua tất cả nam tử?"

 

"Một lũ lời lẽ hàm hồ!" Một vị quan viên râu tóc bạc phơ bước . Đường Thư Nghi nhận y, chính là Lễ bộ Thượng thư Ngưu đại nhân.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-562.html.]

Ngưu đại nhân tiến lên, chằm chằm Đường Thư Nghi, lớn tiếng : "Mấy nghìn năm nay nữ tử quan, là bởi nữ tử kiến thức nông cạn, tâm chí chẳng kiên định, trong mắt chỉ thấy lợi ích nhỏ mọn. Nữ tử sinh là kẻ yếu đuối, thể gánh vác việc triều chính?"

 

Đường Thư Nghi lạnh y: "Ngưu đại nhân thể thốt những lời , chỉ thể nhận xét ngài là kiến thức nông cạn, tựa ếch đáy giếng. Lý Thanh Chiếu, Tô Huệ, Thái Văn Cơ, Ban Chiêu, thành tựu của những nữ tử tài hoa , Ngưu đại nhân thể so bì chăng?"

 

"Ngươi đúng là miệng lưỡi sắc sảo!"

 

Đường Thư Nghi thản nhiên: "Không thể biện bác , liền sang miệng lưỡi sắc sảo. Ngưu đại nhân, ngài cũng chỉ thế mà thôi."

 

Ngưu đại nhân giận dữ, sang Tiêu Hoài hét lớn: "Định Quốc Công! Ngài cứ thế mà phu nhân của ngài… năng bất kính, lễ nghi như ?"

 

Tiêu Hoài liếc y với ánh mắt băng lạnh: "Ngưu đại nhân là Tòng nhất phẩm, còn Đường đại nhân là Chính nhất phẩm. Ngài chuyện với vị quan phẩm trật cao hơn như , rốt cuộc là ai lễ nghĩa?"

 

Lời khiến Ngưu đại nhân tức đến run rẩy. lúc , Tề Lương Sinh bước , cất lời: "Nữ tử thể quan , thể Đế sư , còn cần xét đến học thức của nàng. Nếu học thức của Đường đại nhân ưu việt, cớ thể đảm đương chức vụ Đế sư?"

 

"Tốt," Nội các Triệu đại nhân Đường Thư Nghi, lạnh giọng: "Vậy bổn quan sẽ đích kiểm tra một phen."

 

Đường Thư Nghi: "Mời đặt câu hỏi."

 

"Tần Vũ dùng độc đoán dẹp yên quân Ngô, Phù Kiên cũng dùng độc đoán nhưng quân Tần g.i.ế.c c.h.ế.t; Tề Hoàn tin tưởng Quản Trọng mà xưng bá chư hầu, Yến Khoái tin tưởng Tử Chi mà bại vong. Cùng là một việc chuyên nhiệm/độc đoán, nhưng kết quả khác . Hỏi lý do vì ?"

 

Vừa câu hỏi Triệu đại nhân đưa , các quan viên mặt khỏi hít một khí lạnh. Đây là một luận đề cực kỳ hóc búa, từng khó vô học tử. Cho dù là bây giờ, bọn họ cũng chắc đưa đáp án thấu đáo.

 

Không ít ánh mắt đổ dồn về Đường Thư Nghi, mang theo chút hả hê và chờ đợi thấy nàng gặp khó. Nữ tử chỉ nên an phận tề gia nội trợ, thể gánh vác việc triều chính cao thâm?

 

Đường Thư Nghi dường như mảy may cảm nhận những ánh mắt soi mói của quần thần. Nàng cụp mắt, trầm tư một lát, cất giọng: "Nước Ngô phản loạn, Tần Vũ đế một trù tính, chỉ huy, chiến lược vẹn , cuối cùng bình định chiến loạn, đó gọi là tập quyền chứ độc đoán. Còn Phù Kiện khi phạt Tần, quá mức bảo thủ cố chấp, hề cân nhắc thế cục chiến đấu, cuối cùng đại bại, đó mới đích thực là độc đoán..."

 

Đường Thư Nghi giảng giải thông suốt, hùng hồn suốt gần một khắc mới xong. Lý Cảnh Tập ở bên hận thể cầm bút ghi chép. Ngay cả các quan viên mặt cũng thể thừa nhận, phần luận giải của Đường Thư Nghi quả thực vô cùng tinh diệu.

 

Triệu đại nhân, Ngưu đại nhân và những vị quan khác, sắc mặt khó coi. Theo ý bọn họ, Đường Thư Nghi dù cũng là nữ nhi, cho dù tài hoa biện luận, cũng nên khoe khoang ngoài. Nữ tử lấy việc tương phu giáo tử trọng.

 

"Tu tâm là gì?" Triệu đại nhân chất vấn.

 

Đường Thư Nghi mỉm y: "Tu tâm tiên tự vấn nội tâm, đó mới tu dưỡng. Cả đời luôn sẽ lúc gặp thăng trầm trắc trở, lúc đó oán hận, sa bi thương cũng là chuyện lẽ thường tình. lúc , việc nên nhất là tự vấn: rốt cuộc vì rơi cảnh giới ?”

 

Nàng một trăm quan viên, trầm giảng giải hiểu của về tu tâm. Cho dù là hàng ngũ của Triệu đại nhân vốn cho rằng nữ tử vô năng mới là đức hạnh, cũng thể thừa nhận nàng giảng giải quá xuất sắc.

 

Cuối cùng liền nàng : "Tự là thông minh, thắng mới là mạnh, phẫn nộ chỉ hại , tự cường mới thành công. Nội tâm mạnh mẽ thì gì sợ hãi. Đường Thư Nghi mặc dù còn đến mức sợ gì cả, nhưng chuyện quan đế sư, sợ thứ gì."

 

[1] Tự tri giả trí, tự thắng giả dũng, tự bạo giả khí, tự cường giả thành.

 

Câu cuối cùng, nàng thốt lên một cách hiên ngang, dõng dạc, đồng thời ánh mắt nhàn nhạt Triệu đại nhân. Ánh mắt Triệu đại nhân chút lảng tránh, y hừ mạnh một tiếng : "Không nữ tử nào cũng giống như ngươi."

 

Đường Thư Nghi đáp trả: "Cũng tất cả nam nhân đều như Triệu đại nhân tinh thông thi thư, thể khoa cử triều quan."

 

Triệu đại nhân cứng họng, thêm lời nào. Lý Cảnh Tập bên lớn : "Các vị đại nhân, cảm thấy học thức của sư phụ trẫm thế nào?"

 

Các đại thần vẫn nhất thời thể chấp nhận một nữ tử Đế sư, cho nên nhất thời ai trả lời Hoàng đế. Lúc một giọng vang lên: "Đường đại nhân học thức uyên bác."

 

Mọi âm thanh , khỏi lộ vẻ ngán ngẩm. Định Quốc Công, cả Thượng Kinh đều truyền ngài mang tiếng e ngại phu nhân, ngài thể kiềm chế đôi chút ?

 

"Đường đại nhân tài hoa mẫn tiệp, xuất khẩu thànhChương, xứng danh thiên tài." Giọng của Tề Lương Sinh cũng vang lên.

 

Tiêu Hoài đầu liếc nhẹ , chợt cảm thấy, Tề Lương Sinh dường như đối đãi với phu nhân nhà khác biệt!

 

"Nếu như , sư phụ của trẫm Đế sư là danh xứng với thực." Giọng của Lý Cảnh Tập tràn đầy vui mừng, đó : "Nếu chuyện gì, bãi triều ."

 

Hắn dậy rời , các đại thần hành lễ xong cũng lượt rời . Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài cùng , lâu Đường Thư Bạch đến bên cạnh hai , Tề Lương Sinh cũng theo .

 

Đường Thư Bạch Đường Thư Nghi : "Hôm qua phụ răn dạy một hồi, bằng . Vinh quang của Đường gia đều dựa cả nữ nhi của ông ."

 

Đường Thư Nghi: "........"

 

Nàng thể gì đây?

 

Đường Thư Bạch : "Lát nữa về nhà một chuyến, phụ đang mong về."

 

Đường Thư Nghi vỗ vỗ cánh tay , "Ta sẽ tận lực đỡ cho vài câu."

 

Đường Thư Bạch vẻ mặt bất đắc dĩ, đó Tiêu Hoài : "Ngươi cẩn thận suy nghĩ, ngày tháng của ngươi e là chẳng dễ dàng gì."

 

Tiêu Hoài liếc mắt , "Ta vui ở trong đó."

 

Đường Thư Nghi lớn. Đường Thư Bạch thở dài, kéo Tề Lương Sinh : "Đi thôi, chúng uống rượu, mượn rượu giải sầu."

Phạm Khắc Hiếu

 

Đường Thư Bạch kéo rời . Ánh mắt Tiêu Hoài lặng lẽ dõi theo bóng lưng Tề Lương Sinh, ẩn chứa sự dò xét sâu xa. Lúc , Đường Thư Nghi vỗ vỗ vai : "Đi thôi!"

 

Tiêu Hoài ừm một tiếng, phu thê hai cùng về nhà. Mà cũng lâu , chuyện Đường Thư Nghi phong Đế sư truyền khắp thành Thượng Kinh.

 

Chuyện nhiều lời đồn đại trái chiều, thậm chí một nữ nhân cũng cảm thấy Đường Thư Nghi quá phận, là nữ nhân cho dù tài giỏi cũng nên xuất đầu lộ diện như , càng nên triều quan.

 

Còn danh tiếng Định Quốc Công e ngại phu nhân, từ nay càng khẳng định như đinh đóng cột.

 

Hội thi ba đợt thi, mỗi đợt ba ngày, mỗi đợt thi cách một ngày. Ngày hôm , Tiêu Ngọc Thần thi, cả nhà từ sớm tinh mơ tiễn đến trường thi. Đợi khi trường thi, Đường Thư Nghi trực tiếp Hoàng cung.

 

Thân là Đế sư, mặc dù lên triều sớm nhưng vẫn gánh vác thiên chức mà một Đế sư nên . Cứ cách vài ngày, nàng đều cung giảng bài cho Hoàng đế, đặc biệt là bây giờ Hoàng đế còn trẻ, là lúc cần chuyên tâm học tập.

 

Sau khi Đường Thư Nghi đến cung, tiên đến hậu cung thỉnh an Thái hoàng thái hậu. Thái hoàng thái hậu gặp nàng thì vô cùng vui vẻ, kéo nàng trò chuyện một lúc, hỏi về ba một lượt. Đường Thư Nghi còn tâm tình tỉ mỉ mà cho bà tình hình của Tiêu Hoài. Làm mẫu tất nhiên nhớ đến nhi tử của .

 

Hai chuyện một lúc, Đường Thư Nghi dậy cáo từ. Thái hoàng thái hậu nàng việc , cũng giữ nàng ở lâu.

 

Ra khỏi Từ Ninh cung của Thái hoàng thái hậu, Đường Thư Nghi thẳng đến Ngự thư phòng. Khi ngang qua vườn Ngự uyển, Lương quý phi bước từ tảng giả sơn, chặn đường của nàng: "Đường đại nhân xin dừng bước."

 

Đường Thư Nghi dừng nàng , hành lễ cũng gọi tên. Bây giờ nàng còn là quý phi nữa, Đường Thư Nghi nhất thời trong lòng kịp sắp xếp danh xưng phù hợp cho nàng .

 

"Thuở còn gọi ngài một tiếng Định Quốc Công phu nhân, thoáng chốc gọi là Đường đại nhân ." Lương quý phi Đường Thư Nghi, nở một nụ nhạt: "Nếu sớm Đường đại nhân tài năng đến nhường , e rằng gia tộc sẽ đến mức cửa nhà tan nát."

 

 

Loading...