Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 542
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:52:26
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Thư Nghi gật đầu: "Cũng đừng nên trì hoãn quá lâu, nên kết thúc sớm ."
"Cho y thêm một ngày nữa." Tiêu Hoài .
Đường Thư Nghi khẽ thở dài: "Sắp đến kỳ thi xuân , đừng gây ảnh hưởng đến sĩ tử. Lát nữa sẽ thương nghị với Lão Lễ Quốc Công phu nhân một chút về ngày thành hôn của Ngọc Thần và Giai Ninh. Ta sắp trở thành chồng !"
Tiêu Hoài nàng mỉm : "Đợi Ngọc Minh thành đại hôn, chúng liền khởi hành."
Đường Thư Nghi ung dung ngả , tựa chiếc ghế gấm thêu hoa, khóe môi khẽ cong, lộ vẻ mong chờ.
Bọn họ bên đang thảo luận về việc du sơn ngoạn thủy, còn phu thê Ngô Chính Tín đang tính toán cách đào tẩu. Nhận tin tức truyền đến từ trong cung, Ngô Chính Tín lập tức bồn chồn yên. Việc Hoàng đế giao phó, tuyệt đối thể thành. Nếu theo, chỉ con đường c.h.ế.t chờ đợi.
nếu , e rằng cũng c.h.ế.t. Mặc dù Hoàng đế bây giờ đang giam lỏng trong Hoàng cung, nhưng y vẫn là Hoàng đế chính danh. Y dám lệnh g.i.ế.c Hướng Thiên Hà, nhưng dám ban c.h.ế.t cho .
"Ngươi đừng xoay nữa, đầu óc loạn hết cả lên ." Ngô phu nhân .
Ngô Chính Tín dừng , "Ta đang gấp gáp! Phu nhân nàng xem chúng thế nào bây giờ?"
"Nếu ... Nếu chúng đào tẩu thôi, chạy càng xa càng .” Ngô phu nhân đề nghị.
Ngô Chính Tín nặng nề thở dài: "Hiện giờ, mỗi một cửa thành đều do binh sĩ của Định Quốc Công trấn giữ, chúng thể đào thoát?"
" mà, bách tính trong thành vẫn thể thành bình thường!"
"Đó là bách tính bình thường," Ngô Chính Tín đến mép ghế xuống, thở dài: "Ta dám khẳng định, phần lớn các đại thần trong triều đều sự giám sát của Định Quốc Công. Chuyện trong cung đến gửi thư cho , chắc chắn Định Quốc Công sớm rõ. Hắn thể thả chúng khỏi thành ?"
"Vậy... Vậy giờ đây?” Ngô phu nhân siết chặt khăn tay, qua một lúc mới : "Nếu để đến cầu xin Định Quốc Công phu nhân, lúc g.i.ế.c bọn họ chính là Hoàng đế, liên quan gì đến chúng ."
Ngô Chính Tín cau mày suy nghĩ: "Được, bây giờ nàng gửi thư, ngày mai đến bái phỏng Định Quốc Công phu nhân."
Ngô phu nhân vội vàng dậy đến thư phòng thư. Không lâu , Đường Thư Nghi nhận bái của Ngô phu nhân. Nàng đại khái thể đoán Ngô phu nhân gì, liền với Thúy Vân: "Trả lời bọn họ, mấy ngày nay trong nhà bận bịu công việc, tiện tiếp khách."
Quả báo sai chạy . Là tín của Hoàng đế, Ngô Chính Tín trong những năm qua gây ít tội ác. Đã hưởng thụ những thứ nên hưởng thụ, cũng gánh vác hậu quả cần gánh vác.
Ngô Chính Tín và Ngô phu nhân nhận câu trả lời, cả hai thất hồn lạc phách, mặt mày xám xịt như mất cha . bọn họ dám theo mệnh lệnh của Hoàng đế, chỉ thể ở nhà giả bệnh.
Ngày hôm , Hoàng đế nhận tin tức Ngô Chính Tín mắc bệnh hiểm nghèo. Hoàng đế hất đổ vài chén , thịnh nộ : "Truyền ý chỉ của trẫm, Ngô Chính Tín kháng chỉ bất tuân, lập tức tru trảm."
Tiêu Khang Thịnh thở dài khỏi tẩm điện, thấy Tiêu Ngọc Minh liền thuật thánh chỉ của Hoàng đế. Tiêu Ngọc Minh xong : "Chuyện , ngươi hãy hỏi Khang vương, xem ý kiến thế nào."
Tiêu Khang Thịnh đáp , đến nội các tìm Lý Cảnh Tập. Lúc , các đại thần nội các mặt đông đủ. Hắn bước hành lễ với Lý Cảnh Tập, "Khang vương, Hoàng đế hạ chỉ , Ngô Chính Tín kháng chỉ bất tuân, lập tức tru trảm. Ngài... ngài thấy thế nào?"
Căn phòng nhất thời chìm im lặng. Thánh chỉ của Hoàng đế thể thực hiện , còn hỏi Khang vương, điều rõ, chuyện Khang vương kế vị gần như là chuyện ván đóng thuyền, còn gì bàn cãi.
Lý Cảnh Tập cảm nhận ánh mắt dò xét của các vị đại thần nội các, trầm tư chốc lát lên tiếng: "Ngô Chính Tín là tín, coi như nô tài, của Hoàng bá phụ. Chủ tử vốn quyền sinh sát nô tài của , cứ theo ý chỉ của Hoàng bá phụ ."
"Vâng."
Tiêu Khang Thịnh lui ngoài, nhưng căn phòng vẫn yên tĩnh. Vài vị đại thần nội các nữa nhận thức rõ vị thiếu niên đến mười lăm tuổi . Những lời bé thật sự đáng khen ngợi.
Đồng ý Hoàng đế g.i.ế.c Ngô Chính Tín, vì y là Hoàng đế, quân bảo thần c.h.ế.t thần thể c.h.ế.t. Mà là vì, Ngô Chính Tín là nô tài của Hoàng đế, chủ tử quyền xử lý nô tài. Mặc dù cả hai kết quả Ngô Chính Tín đều c.h.ế.t, nhưng ý nghĩa ẩn sâu khác biệt một trời một vực.
Kể từ sự việc , ngôi vị Hoàng đế của y chỉ còn tồn tại danh nghĩa mà thôi. Hơn nữa, y thể Hoàng đế danh nghĩa bao lâu, còn tùy thuộc ý định của Định Quốc Công.
Chỉ điều, các vị đại thần nội các đều kêu oan là thương tiếc cho Hoàng đế, cho dù xuất phát từ góc độ lợi ích là vì suy nghĩ cho giang sơn Đại Càn, Lý Cảnh Tập đều hơn vị Hoàng đế hiện tại nhiều.
"Mới nãy đến ?" Giọng của Lý Cảnh Tập phá vỡ sự im lặng trong phòng, vài vị đại thần nội các tiếp tục triều chính, Lý Cảnh Tập vẫn bên cạnh im lặng lắng , như thể chuyện từng xảy .
Ngô Chính Tín nhanh sẽ xử tử, lý do công bố bên ngoài chính là lý do mà Lý Cảnh Tập . Các quyền quý ở Thượng Kinh gần như chuẩn sẵn sàng cho việc tân hoàng đăng cơ.
Tiêu Hoài cho Hoàng đế một ngày, chính là một ngày. Ngày hôm , đến tẩm điện của Hoàng đế, thấy Hoàng đế liền sững . Giờ khắc , Hoàng đế tóc bạc trắng đầu, tử khí bao phủ thể.
"Ngươi đến ."
Hoàng đế cong lưng giường, ngước mắt lên Tiêu Hoài hỏi: "Ta đỗi hiếu kỳ, bây giờ ngươi thể tự lên Hoàng vị, vì đẩy Tiểu Thất lên?"
Tiêu Hoài kéo một chiếc ghế, đối diện y, "Ngươi Hoàng đế vui vẻ ?"
Hoàng đế nheo mắt, trầm ngâm suy nghĩ: "Ban đầu trẫm mực vui vẻ, đạt ngôi vị hằng mong ước thì vui cho . về , trẫm chẳng còn thấy chút niềm vui nào. TấuChương mỗi ngày phê dứt, công việc triều chính đếm xuể, còn đám triều thần ngày ngày dụng tâm cơ lừa lọc trẫm, quả thực khiến mỏi mệt vô cùng."
Tiêu Hoài y, trong lòng chợt nghĩ đến tiên hoàng, nỗi chua xót kể xiết. Tiên hoàng vốn nghĩ, Lý Thừa Ý tuy tài cán xuất chúng, nhưng cũng chẳng quá mức ngu dốt, vẫn thể giữ vững cơ nghiệp. Nào ngờ, tiên đế lường y là kẻ tự cho là thông minh, suýt chút nữa khiến xã tắc tiêu vong.
"Có đôi lúc trẫm nghĩ, nếu Lục của trẫm đăng cơ, sẽ đây?" Hoàng đế ngưng một chút: "Có lẽ sẽ hơn trẫm, ít nhất, nếu lấy mạng Tiêu Hoài ngươi, thể ."
" chính ngươi sát hại ." Tiêu Hoài đáp.
Hoàng đế trầm mặc hồi lâu, cất lời: "Hắn thông tuệ hơn trẫm, tài năng hơn trẫm. Tiên hoàng hề ưa trẫm, ngay cả lúc lâm chung vẫn để di chỉ dặn dò trẫm, bất kể gì, trẫm cũng sát hại , ha ha..."
Y lớn, tiếng mà t.h.ả.m thương, đến trào cả nước mắt: "Tiên hoàng tin tưởng trẫm đến mức chứ?"
Y Tiêu Hoài, mà vẻ mặt Tiêu Hoài vẫn bình đạm y, hề lên tiếng.
Hoàng đế : "Tiên hoàng thể tin tưởng trẫm chứ? Chắc chắn còn để mật chiếu cho Lục , rằng nếu trẫm sai điều gì, lão Lục quyền phế truất trẫm. Tiêu ái khanh ngươi thử nghĩ xem, trong tay một đạo mật chiếu như , trẫm dám dung thứ cho ?"
"Làm ngươi tiên hoàng để di chỉ cho ?" Tiêu Hoài hỏi.
"Chỉ cần tùy tiện suy đoán một chút liền rõ!" Hoàng đế vẫn khăng khăng cho là hợp lý.
Tiêu Hoài chợt nở nụ lạnh: "Ngươi chẳng qua là tìm cớ để tự biện hộ cho việc sát hại mà thôi."
Hoàng đế im, hề phản bác. Quả thực, trong lòng y vẫn luôn hoài nghi tiên hoàng để di chỉ cho Lý Thừa Duẫn.
Tiêu Hoài còn kiên nhẫn dây dưa với y nữa, lạnh lùng : "Ngươi tự tay tội chiếu, để ngươi chấp bút?"
Hoàng đế , siết c.h.ặ.t t.a.y : "Tại ngươi chịu buông tha cho trẫm? Ta đồng ý với ngươi để Tiểu Thất kế vị, đồng ý ban cho ngươi kim bài miễn tử..."
Lúc , Tiêu Hoài đột nhiên dậy, bước đến bên giường, vươn tay khẽ dùng lực túm lấy cổ Hoàng đế. Hoàng đế hô hấp khó khăn, giãy giụa tóm lấy tay , nhưng y nào sức mà chống cự.
"Bởi vì chính là Lý Thừa Duẫn." Bàn tay đang siết cổ Hoàng đế của Tiêu Hoài càng thêm mạnh bạo: "Ngươi hạ thủ với như thế nào, chẳng lẽ ngươi quên ư?"
Hoàng đế kinh hãi , như thể tin lời, dường như thể tin nổi.
"Ta tận mắt chứng kiến những kẻ ngươi phái tới, chúng băm vằm xác thành từng mảnh, từng mảnh một, vứt bỏ nơi đất hoang." Tiêu Hoài Hoàng đế với vẻ tàn khốc: "Ngươi đối đãi với như , bảo thể tha thứ cho ngươi?"
"Không… …” Hoàng đế cả run rẩy, giải thích nhưng nghẹn ở cổ, một câu chỉnh.
Tiêu Hoài thêm bất cứ lời biện bạch nào: "G.i.ế.c ngươi chỉ bẩn tay . Ngươi hãy tự tội chiếu, đó tự kết liễu ."
Hắn buông tay , Hoàng đế ngã quỵ xuống giường. Ho một trận dữ dội, y cố nâng lên, Tiêu Hoài : "Lẽ nên nhận ngươi sớm hơn mới , đôi cảm thấy ngươi thần thái giống Lục ."
Tiêu Hoài lạnh. Hoàng đế quỳ rạp giường, tiếng nức nở vang lên: "Lục , thật sự cố tình sát hại ngươi, là do ngươi nắm giữ di chỉ của phụ hoàng, sợ hãi, thực sự sợ hãi..."
Tiêu Hoài mất kiên nhẫn, lấy giấy bút, ném mạnh xuống mặt Hoàng đế: "Viết mau!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-542.html.]
Hoàng đế đôi mắt đẫm lệ : "Hóa con khi c.h.ế.t thực sự linh hồn. Ta… , sẽ bồi tội với tiên hoàng, bồi tội với tiên hoàng..."
Y cầm bút lên, nước mắt rơi như mưa, run rẩy xuống những chuyện xa mà y trong bóng tối, những hành vi đê tiện trong suốt những năm qua. Trong đó bao gồm cả việc đối xử tệ bạc với Tiêu Hoài, việc sát hại Tiêu Dao Vương và những tội ác khác.
Viết xong, y đưa bản tội chiếu cho Tiêu Hoài: "Sau khi c.h.ế.t, liệu gặp phụ hoàng ?"
Tiêu Hoài: "Ngươi gặp ?"
Hoàng đế lắc đầu: "Không... Không, gặp ngài , gặp."
"Ngươi nên ."
Tiêu Hoài ném một lọ sứ về phía Hoàng đế. Y run rẩy nhặt lên, mở nắp, ngẩng đầu Tiêu Hoài cuối, ngửa cổ dốc cạn chất lỏng bên trong. Chẳng bao lâu , thở của y ngừng .
Tiêu Hoài cầm bản tội chiếu, bước khỏi cửa, cất giọng sang sảng: "Hoàng đế Lý Thừa Ý phạm tội tày đình với Đại Càn, chiếu nhận tội và tự vẫn!"
Hoàng đế băng hà. Theo lệ thường, triều đình lo liệu hậu sự cho tiên đế, đồng thời lập tân quân. Thế nhưng, khi Lý Thừa Ý qua đời, việc gây chấn động nhất chính là bản tội chiếu y để .
Tiêu Hoài đương nhiên chiêu cáo thiên hạ về tội ác của Hoàng đế, khiến dân chúng Đại Càn rõ sự. Hắn hạ lệnh cho chép bản tội chiếu đó, dán khắp các nơi đông đúc nhất trong kinh thành, khiến khắp nơi chấn động mạnh.
Dân chúng bình thường lúc Hoàng đế ý đồ sát hại Tiêu Hoài, nay đều rõ, tất cả đều vô cùng phẫn nộ. Trong lòng dân chúng Đại Càn, Tiêu Hoài chính là chiến thần bất bại, là vị thần bảo hộ cho sự an nguy của cuộc sống bách tính.
Rất nhiều dân chúng kéo đến tụ tập Hoàng cung, đồng thanh hô lớn, cho phép hạ táng Hoàng đế Hoàng lăng, vì y xứng với ngôi vị cửu ngũ chí tôn.
Khi thấy tội chiếu rằng Hoàng đế những sát hại Tiêu Dao Vương mà còn băm vằm t.h.i t.h.ể thành vạn đoạn, các đại thần quan trong triều đều khiếp sợ thôi. Thực , ít đại thần trong triều từ lâu đoán Tiêu Dao Vương Hoàng đế sát hại. ai ngờ, khi g.i.ế.c , y còn lệnh băm vằm thi thể. Hành vi quả thực tàn bạo, biến thái đến mức nào!
Không ít đại thần cũng cho rằng, một vị Hoàng đế như thế nên cho nhập táng Hoàng lăng.
Kỳ thực, điều mà các đại thần chân chính quan tâm là nơi an táng Hoàng đế, mà là chuyện tân Hoàng đăng cơ. Tuy phần lớn triều thần đều cho rằng Khang vương kế vị là chuyện ván đóng thuyền, nhưng vẫn kẻ nghĩ , điển hình là Hoàng hậu.
Giờ phút , nàng đang mặt Tam hoàng tử và Tam hoàng tử phi, cất lời: "Hoàng thượng băng hà, con mới là kế vị hợp pháp nhất."
Tam hoàng tử quỳ sụp xuống đất, thanh âm run rẩy: "Mẫu hậu, nhi thần vô năng, dám đảm đương nổi ngôi vị Hoàng đế."
"Phế vật!" Hoàng hậu phẫn nộ bật dậy, chỉ thẳng Tam hoàng tử quát. "Lão thất chỉ là con thừa tự nhận nuôi từ bên ngoài, lấy tư cách gì kế thừa ngôi vị Chí tôn?"
" phía còn Định Quốc Công. Hiện tại chẳng Định Quốc Công lập ai Hoàng đế thì kẻ đó sẽ là Hoàng đế ?" Tam hoàng tử run rẩy đáp.
Hắn vốn là kẻ yếu đuối nhát gan, nhưng cũng kẻ đần độn. Lần ở triều, từng đối đầu với Lý Cảnh Tập một , khi trở về hiểu rõ bản tuyệt đối tố chất bậc Đế vương. Huống hồ, Lý Cảnh Tập còn Định Quốc Công hỗ trợ, nếu giờ còn tranh đoạt ngôi vị, quả thực là tự rước lấy cái c.h.ế.t.
"Chát!" Hoàng hậu giận dữ ném một chiếc chén về phía Tam hoàng tử. Chiếc chén vỡ tan tành, mảnh sứ văng mặt , m.á.u tươi rỉ . Thế nhưng Hoàng hậu như thấy, lạnh lùng : "Chuyện do ngươi quyết định. Ngôi vị Hoàng đế , ngươi tranh thì tranh, tranh cũng tranh!"
Nàng dậy, phất tay áo bỏ . Tam hoàng tử phi bước tới đỡ Tam hoàng tử dậy: "Điện hạ, chúng mau trở về vương phủ ."
Tam hoàng tử khẽ gật đầu, phu thê hai dìu rời khỏi Hoàng cung. Ngồi xe ngựa trở về vương phủ, Tam hoàng tử Tam hoàng tử phi, lòng đầy lo lắng hỏi: "Bây giờ ? Nếu bọn chúng mượn danh nghĩa của để tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế thì gì?"
Tam hoàng tử phi siết c.h.ặ.t t.a.y , trầm ngâm một lát đáp: "Thiếp sẽ cầu xin Định Quốc Công phu nhân."
"Liệu thỏa ?" Tam hoàng tử nhớ chuyện đây, Hoàng hậu từng đề nghị Định Quốc Công gả nữ nhi sủng ái nhất Vương phi của , nên trong lòng vô cùng bất an, chột .
Hắn nghĩ đến chuyện , Tam hoàng tử phi dĩ nhiên cũng . nàng vẫn hít một thật sâu, : "Ít nhất để Định Quốc Công và Khang vương rõ, hề ý tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế."
Khóe mắt Tam hoàng tử ửng đỏ, nắm c.h.ặ.t t.a.y Tam hoàng tử phi, nghẹn ngào : "Ta... Sau khi loạn cục qua , chúng hãy cùng sống một đời bình an."
Tam hoàng tử phi khẽ mỉm : "Thiếp hiểu, trong lòng Điện hạ luôn thần và hài tử."
544
Tam hoàng tử gật đầu mạnh. Tam hoàng tử phi cúi đầu đôi bàn tay đang đan chặt của phu thê. Dù trái tim nàng sớm phu quân cho thương tích đầy , nhưng giờ đây nàng chỉ thể dốc hết tâm tư tìm cách giúp thoát khỏi khốn cảnh. Dù , họ cũng là phu thê cột chặt . Nam nhân sống , nàng và hài tử cũng khó lòng yên .
Xe ngựa chạy lộc cộc về tới Tam hoàng tử phủ. Tam hoàng tử xuống xe phủ, còn Tam hoàng tử phi lập tức sai xa phu đ.á.n.h xe thẳng về phía Định Quốc Công phủ.
Đường Thư Nghi đang ở trong thư phòng sách cùng Tiêu Ngọc Châu. Nghe Thúy Vân tới bẩm báo Tam hoàng tử phi giá lâm, nàng sững sờ, đó nhanh chóng dậy, : "Ta tiếp đón."
Dẫn theo Thúy Trúc và Thúy Vân tới cửa lớn, thấy Tam hoàng tử phi đang đợi. Nàng bước tới, chắp tay hành lễ: "Tam hoàng tử phi."
Tam hoàng tử phi hoảng sợ, vội vàng nghiêng né tránh, đó đưa tay đỡ Đường Thư Nghi: "Phu nhân đại lễ như , sợ thụ sủng nhược kinh."
Đường Thư Nghi ôn hòa: "Lễ nghi thể bỏ, là chuyện đương nhiên ."
Phạm Khắc Hiếu
Nàng và Tiêu Hoài hề dã tâm soán vị, nên dù Tiêu Hoài nắm giữ cả kinh thành trong tay, đối mặt với thù oán gì, nàng vẫn hành xử như bình thường.
Hoàng hậu mượn danh nghĩa Tam hoàng tử để gây ít chuyện khiến đời ghê tởm. xét cho cùng, Tam hoàng tử và Tam hoàng tử phi vẫn từng chuyện gì ảnh hưởng đến Định Quốc Công phủ, bởi , đối với Tam hoàng tử phi, nàng vẫn lấy lễ mà đối đãi.
Hai cùng đến phòng khách ở tiền viện. Sau khi an tọa, Đường Thư Nghi thong thả nâng chén lên thưởng thức. Tam hoàng tử phi lén quan sát nàng một phen, thấy dáng vẻ Đường Thư Nghi hòa nhã, nàng mới cất lời: "Hôm nay mạo tới bái phỏng, mong phu nhân thứ ."
Đường Thư Nghi đặt chén xuống: "Không Tam hoàng tử phi tới đây, là vì chuyện gì?"
Tam hoàng tử phi siết c.h.ặ.t t.a.y : "Điện hạ nhà vốn nhát gan, bản lĩnh. Hoàng đế băng hà xuất hiện chuyện chiếu thư nhận tội, Điện hạ vốn vô cùng bất an. Lại thêm lúc nãy Hoàng hậu nương nương gọi đến giáo huấn một trận, hiện giờ tinh thần vô cùng hoảng loạn."
Vừa dứt lời, hai mắt nàng ầng ậng nước: "Sau khi Huệ phi nương nương qua đời, Điện hạ nuôi dạy danh nghĩa của Hoàng hậu nương nương. Rất nhiều chuyện Hoàng hậu nương nương , Điện hạ nhà đều , hoặc là dù cũng biện pháp phản kháng."
Nước mắt sớm lăn dài má nàng, trông vô cùng đáng thương. sắc mặt Đường Thư Nghi vẫn điềm tĩnh, hề lay chuyển, chỉ lặng lẽ đó lắng .
Tuy rằng Tam hoàng tử là con cờ trong tay Hoàng hậu, nhưng Tam hoàng tử vẫn bằng lòng con cờ . Chẳng qua hiện tại tình thế đổi , Tam hoàng tử và Tam hoàng tử phi sợ mất mạng, tiếp tục Hoàng hậu lợi dụng.
Thế thì ? Đây vốn là lẽ thường tình của nhân thế, phàm là ai chẳng tự bảo . lúc Hoàng hậu Tam hoàng tử cưới Ngọc Châu, chuyện quả thực khiến nàng cực kỳ kinh tởm.
Tam hoàng tử phi thấy nàng im lặng , gương mặt cũng đoán chút ý tứ nào, chỉ đành rưng rưng nước mắt, tiếp tục cất lời: "Hôm nay đến, là mong phu nhân thể với Định Quốc Công rằng, Tam hoàng tử điện hạ sẽ tranh đoạt ngôi vị Cửu ngũ chí tôn nữa, về dù Hoàng hậu nương nương bất cứ hành động gì, cũng đều liên can tới Điện hạ."
Lúc Đường Thư Nghi thể cất lời, nàng : "Có những chuyện, ngôn từ bằng hành động thực tiễn."
Tam hoàng tử phi thấy lời của nàng, nàng vò nhàu chiếc khăn tay, trầm tư suy nghĩ trong chốc lát, đó dậy cung kính hành lễ với Đường Thư Nghi: "Tạ ơn phu nhân chỉ điểm, trở về sẽ lập tức bẩm báo với Tam hoàng tử."
Đường Thư Nghi gật đầu. Tam hoàng tử phi dậy cáo từ, Đường Thư Nghi tiễn nàng tới cửa phủ. Nhìn xe ngựa chậm rãi xa, nàng mới xoay hồi phủ. Hiện tại cũng chỉ còn mỗi Hoàng hậu, nhưng nếu Tam hoàng tử bày tỏ thái độ tranh giành Hoàng vị, bước tiếp theo Hoàng hậu sẽ thế nào đây?
Tam hoàng tử phi trở về phủ gặp Tam hoàng tử, với về cuộc gặp mặt với Đường Thư Nghi. Tam hoàng tử xong lập tức hỏi: "Bây giờ gì đây?"
Tam hoàng tử phi suy nghĩ: "Có lẽ hiện tại Lễ bộ đang chuẩn tang nghi cho Phụ hoàng, Khang vương và Định Quốc Công hẳn đang ở trong cung. Hiện tại Điện hạ hãy cung, theo bên cạnh Khang vương, coi như thiên lôi sai đ.á.n.h đó."
Tam hoàng tử xong, vội vàng dậy ngoài: "Nàng , hiện tại lập tức theo bên cạnh lão Thất, một tấc cũng lìa."
Tam hoàng tử phi theo bên cạnh , căn dặn: "Thiếp Khang vương và Khang Nhạc quận chúa là thanh mai trúc mã, gặp Khang vương thì nên giải thích đôi chút. Nói chuyện Hoàng hậu đề nghị lúc đó, ."
Vẻ mặt Tam hoàng tử hổ, nắm lấy tay Tam hoàng tử phi, nghiêm túc : "Lúc thật sự . Chúng là phu thê nhiều năm, từng nghĩ đến việc cưới thêm khác."
Tam hoàng tử phi vỗ tay : "Thiếp hiểu."
Tam hoàng tử nàng một cái thật sâu, đó nhanh chóng rời . Tam hoàng tử phi theo bóng lưng hờ hững của , chuyện Hoàng hậu đề nghị với Định Quốc Công phu nhân để Tam hoàng tử cưới Khang Nhạc quận chúa lúc , quả thật là Tam hoàng tử , Hoàng hậu mới với .
nàng dám khẳng định, nếu phu thê Định Quốc Công đồng ý, nếu Hoàng hậu tay với nàng , Tam hoàng tử cũng sẽ bảo vệ cho nàng . Không vì lợi ích, mà là vì Tam hoàng tử, y dám. Gả cho một nam nhân thể bảo vệ thê tử của , chính là bi ai lớn nhất trong cuộc đời nàng .
Bên , Tam hoàng tử nhanh chóng Hoàng cung, hỏi thăm một chút, Tiêu Hoài và Lý Cảnh Tập cùng với một vài vị đại thần đều đang ở thiện điện trong Ngự Thư Phòng, lập tức chạy qua đó.