Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 534
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:52:19
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm triều sớm, Tiêu Hoài thức giấc từ canh năm. Đường Thư Nghi quá buồn ngủ, đôi mắt nàng chẳng thể nào mở nổi. Tiêu Hoài tự sửa soạn xong xuôi, cẩn thận chỉnh góc chăn cho nàng mới yên tâm rời .
Cưỡi ngựa đến Hoàng cung như thường nhật, nhiều quan viên đợi ở Cửa cung. Điều khác biệt lớn nhất chính là, hôm nay khi xuống ngựa, các quan viên phía đều chủ động tránh đường cho .
Chỉ là vẫn giữ phong thái cũ, chào hỏi các vị quan viên quen thuộc, đó chờ đến khi Cửa cung mở , cùng bước . Vừa đến Kim Loan điện, liền thấy một vị thiếu niên mặc mãng bào vương đợi sẵn bên trong.
Nhìn từ xa, hình tuy chút đơn bạc, nhưng sự trọng và phong thái chẳng hề giảm sút. Các vị đại thần khi trông thấy, trong lòng khỏi bội phục Tiêu Hoài: quả nhiên là tuệ nhãn ngọc! Ai ngờ Hoàng tử giam hãm ở Lãnh cung năm nào, giờ thể trở nên dáng vẻ như thế .
Còn Đường Thư Bạch và Tề Lương Sinh, những rõ nội tình, trong lòng bội phục Đường Thư Nghi vô cùng. Nàng chỉ tuệ nhãn ngọc, mà còn tài năng dạy dỗ . Dẫu Lý Cảnh Tập bái Phương đại nho sư, nhưng thứ nó học từ Đường Thư Nghi nhiều hơn bội phần. Tề Lương Sinh khẽ thở dài trong lòng, nàng chính là sự hối tiếc lớn nhất trong cuộc đời .
"Khang Thân vương."
"Khang Thân vương."
Các đại thần tiến đến hành lễ với Lý Cảnh Tập. Lý Cảnh Tập cung cung kính kính đáp lễ , lấy lòng mà cũng chẳng xa cách, tiến thoái vô cùng phép, nữa khiến các đại thần lau mắt mà .
Cuối cùng Lý Cảnh Tập đến bên cạnh Tiêu Hoài, cùng bước Kim Loan điện. Sau khi vị trí, đợi một lúc lâu mới thấy Tiêu Khang Thịnh bước , ở phía tuyên bố: "Hoàng thượng hôm nay thể khỏe."
"Bổn quan Hoàng thượng hôn mê bất tỉnh, như ?" Quốc cữu Ngô Kinh Vĩ, đại ca của Hoàng hậu, bước lên phía cất lời.
Tiêu Khang Thịnh vẻ mặt khó xử, song vẫn đáp lời: " là như ."
"Quốc gia thể một ngày thiếu quân chủ. Hoàng thượng long thể bất an, hôn mê bất tỉnh, chi bằng để Tam hoàng tử lâm triều giám quốc." Ngô Kinh Vĩ đề nghị.
Lúc , Tề Lương Sinh bước : "Đất nước cố nhiên thể một ngày thiếu vua, nhưng vị quân chủ cũng là một vị quân vương hiền minh bản lĩnh trị quốc, nếu đại loạn tất sẽ nổ ."
"Tề đại nhân đây là ý gì?" Ngô Kinh Vĩ : "Tam hoàng tử từ thuở nhỏ thông thạo thi từ vănChương, hành sự trầm trật tự, lẽ nào thể là bản lĩnh?"
Tề Lương Sinh mỉm , sang Tam hoàng tử hỏi: "Điện hạ, ngài xem Đại Càn chúng hiện tại, việc khẩn yếu nhất cần là gì?"
Tam hoàng tử đột nhiên gọi tên, lập tức chút hoảng loạn. Hắn liếc Ngô Kinh Vĩ, nhưng Ngô Kinh Vĩ hài lòng với thái độ rụt rè , sắc mặt ông tất nhiên cũng dễ coi.
Tam hoàng tử càng thêm bối rối, ấp úng lắp bắp: "Phụ... Phụ hoàng long thể bất an, thể… thể chủ trì triều chính, nên cần chủ trì triều chính."
Tề Lương Sinh thì khẽ gật đầu, đó chắp tay hành lễ về phía Lý Cảnh Tập, hỏi: "Khang vương điện hạ, ngài xem Đại Càn chúng hiện tại, việc khẩn yếu nhất cần là gì?"
Câu hỏi của Tề Lương Sinh từng với Lý Cảnh Tập, nên lúc hỏi bất ngờ, cũng chút lo lắng. Chỉ là vẻ mặt của Khang vương vẫn bình tĩnh. Suy nghĩ một lát, chậm rãi đáp: "Mặc dù Hoàng bá phụ thể chủ trì triều chính, nhưng Đại Càn ngoại xâm diệt, tứ hải thái bình. Các vị đại nhân bây giờ hẳn nên đồng lòng hiệp sức, tận tâm tận lực phận sự của ."
"Hừ!" Ngô Kinh Vĩ nặng nề hừ một tiếng: "Nói thì dễ, nhưng dù mỗi một việc, thì triều đình vẫn chủ sự."
"Hạ quan bây giờ một việc khải bẩm." Đường Thư Bạch chắp tay về phía Tam hoàng tử, "Có quan viên trướng hạ quan bẩm báo, rằng Đại Càn nhiều đất đai bỏ hoang, nhưng nhiều bách tính đất để trồng trọt mưu sinh. Chuyện nên xử lý ?"
Tam hoàng tử hỏi đến mức hoang mang tột độ, suy nghĩ một lúc đáp: "Cái đó... Vậy thì bán đất cho bọn họ. Triều đình còn thể kiếm thêm chút thu nhập."
" trong tay bách tính căn bản tiền để mua đất." Đường Thư Bạch .
"Vậy... Vậy thì bán đất cho địa chủ và thương hộ .” Tam hoàng tử .
Đường Thư Bạch: " đất cằn cỗi khó khai khẩn, địa chủ và thương hộ cũng mua."
Tam hoàng tử: "Vậy... Vậy các ngươi nên thế nào? Cần các đại thần như các ngươi chính là để giải quyết vấn đề ."
Đường Thư Bạch gật đầu: "Điện hạ ."
Tam hoàng tử , thở phào nhẹ nhõm. lúc , Đường Thư Bạch sang Lý Cảnh Tập hỏi: "Khang vương điện hạ, ngài cảm thấy chuyện nên giải quyết ?"
Lý Cảnh Tập suy nghĩ một hồi : "Bách tính của Đại Càn nên phép ruộng cày cấy."
Lời của khiến triều đình yên tĩnh . Đại ti nông Trương đại nhân bước lên hỏi: "Làm thế nào để điền thổ giao về tay cày cấy? Điện hạ thể giải thích chi tiết hơn ?"
"Canh tác thất bát, trăm họ ruộng cày, đây là sự lãng phí tài nguyên đất đai, cũng là lãng phí nhân lực. Bách tính thể tự khai khẩn đất hoang, trong vài năm cần nộp thuế tô, chỉ cần đợi đến khi đất đai màu mỡ mới tính toán... Việc chỉ giảm bớt gánh nặng cho dân chúng mà còn giúp triều đình khai phá tài nguyên..."
Chính sách " cày ruộng cày", thật Đường Thư Nghi từng giảng giải cho , nhưng lúc đó chỉ là một ý tưởng đại khái. Lý Cảnh Tập trở về liền cẩn thận suy nghĩ vấn đề thấu đáo. Cho nên bây giờ khi trình bày, cũng coi như lưu loát và hệ thống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-534.html.]
535
Sau khi Lý Cảnh Tập xong, triều đình bắt đầu nghị luận sôi nổi. Phương pháp mà Khang vương , những từng xuất hiện ở Đại Càn, mà còn từng sử dụng trong các triều đại đó. Bởi vì đất đai trong tay triều đình, thì chính là trong tay các hương địa chủ.
Cho dù diện tích đất hoang rộng lớn, triều đình cũng chính sách khuyến khích bách tính khai khẩn đất hoang một cách chủ động như .
Mà phe cánh của Tam hoàng tử và Hoàng hậu, sắc mặt đều vô cùng khó coi. Bọn họ đều nghĩ tới, hôm nay Tề Lương Sinh sắp xếp một màn để Tam hoàng tử công khai cạnh tranh với Lý Cảnh Tập mặt quần thần.
Mọi thương thảo xong, Định Quốc Công Tiêu Hoài : "Khang vương , mặc dù Hoàng thượng long thể khoẻ, cách nào chủ trì triều chính. Lúc chúng nên đồng tâm hiệp lực, mỗi một việc. Nếu như thực sự chuyện trọng đại cần định đoạt, thì các vị đại thần cùng thương nghị."
" , Định Quốc Công chí lý."
"Nên như thế."
Tiêu Hoài nắm đại quyền trong tay, cũng ý định suy yếu quyền lợi của bất kỳ đảng phái nào, những đại thần tất nhiên đều đồng ý phụ hoạ theo.
Lúc Tiêu Hoài tiếp lời: "Ta thấy Khang vương cơ trí trầm , am hiểu về dân sinh. Các vị đại thần nội các chuyện cần bàn bạc, cũng thể để Khang vương cùng thương nghị."
"Đương nhiên." Tề Lương Sinh lên tiếng , mấy vị đại thần nội các khác cũng phụ hoạ theo. Vẫn là câu cũ, mặc dù Tiêu Hoài khống chế Hoàng cung và thành Thượng Kinh, nhưng rõ ràng ý định thao túng triều chính.
Việc Khang vương thượng vị, là Tam hoàng tử thượng vị, còn xem bản lĩnh của riêng hai bọn họ.
Đương nhiên, trong các đại thần ở đây, cũng ít đang thầm tính đến chuyện lập công phò trợ minh quân.
Triều sớm kết thúc, các đại thần lượt bước khỏi Kim Loan điện. Không thể phủ nhận, hành động hôm nay của Tiêu Hoài giống như một liều t.h.u.ố.c an thần trấn định lòng , khiến cục diện tạm thời định trở .
Tiêu Hoài quyền thế áp đặt, khống chế Hoàng cung và bộ Thượng Kinh, khiến hầu hết triều thần, trừ một ít nội tình, đều cho rằng y nhất định bức ép Hoàng thượng thoái vị. Dẫu là y đăng cơ Khang vương lên ngôi, triều đình ắt hẳn sẽ đại loạn. Nếu xử lý thỏa, họa sát , m.á.u nhuộm sông hồ là điều khó tránh.
Hôm nay, bọn họ thượng triều, đều cẩn trọng gấp bội. điều ngờ tới chính là, Tiêu Hoài những bức vua thoái vị, mà cũng hề ý định thao túng triều chính. Cho dù là đẩy Khang vương lên vị trí đó, thái độ cũng hề tỏ cứng rắn.
Chỉ điều, Khang vương quả thực tài năng hơn Tam hoàng tử nhiều.
Một bên khác, Tiêu Hoài dẫn Lý Cảnh Tập đến gặp Đường Thư Bạch và Tề Lương Sinh, dặn dò vị Điện hạ: "Sau Điện hạ thể học hỏi nhiều từ hai vị đại nhân đây."
Lý Cảnh Tập vội vàng đáp lời, cung kính hành lễ với Đường Thư Bạch và Tề Lương Sinh: "Sau , Cảnh Tập mạo phạm phiền hai vị đại nhân ."
Đường Thư Bạch và Tề Lương Sinh vội vàng hồi lễ , đáp rằng phiền phức, là bổn phận nên . Tiêu Hoài thấy liền cáo từ với bọn họ rời . Hai vị đại nhân , thần sắc bất đắc dĩ: Cứ thế mà giao phó quân chủ tương lai cho bọn ? Hắn quả thực quá mức tin tưởng!
Phạm Khắc Hiếu
Thần sắc Lý Cảnh Tập vẫn bình tĩnh như thường. Hắn hiểu Tiêu Hoài sớm ngày tiếp xúc với những đại thần . Thứ nhất là để họ mạnh hơn Tam hoàng tử, thứ hai là để hiểu tính cách của những . Đối với chuyện , cảm thấy áp lực quá lớn, nhưng đồng thời cả như nguồn sinh lực dùng mãi hết.
Đường Thư Bạch và Tề Lương Sinh vốn định hạ triều xong cùng uống , nhưng giờ phút chỉ thể đổi kế hoạch. Ba họ cùng đến Tề phủ. Hôm nay, họ đóng kín thư phòng, cùng quân chủ tương lai phân tích triều chính.
Hướng Thiên Hà nào ngờ Tiêu Hoài tay nhanh như sấm sét, thế mà khi nhập thành an bài việc đấy, như trời yên biển lặng. Chỉ là chuyện triều chính liên quan nhiều đến . Hạ triều, liền tăng nhanh bước chân, còn mua điểm tâm về cho phu nhân nhà .
vài bước, Ngô Chính Tín, một tín của Hoàng đế, gọi : "Hướng tướng quân."
Hướng Thiên Hà dừng bước chân , đầu lên tiếng. Ngô Chính Tín tính khí của nên cũng để ý, mà mỉm chắp tay về phía : "Không thể mời Hướng tướng quân nhâm nhi một chén chăng?"
Mặc dù Hướng Thiên Hà tính tình ngang bướng thích chuyện, nhưng cũng kẻ ngốc. Ngô Chính Tín là tâm phúc của Hoàng thượng, hai họ bình thường qua , bây giờ mời đến uống , chỉ cần động não một chút liền là chuyện lành gì.
"Ta còn việc cấp bách , thể cùng Ngô đại nhân phẩm ."
Nói xong, sải bước rời . Ngô Chính Tín thể để rời dễ dàng? Hắn vội vã đuổi theo, khẩn thiết: "Tướng quân, tại hạ chuyện quan trọng trao đổi cùng ngài."
Hướng Thiên Hà dừng bước, lạnh nhạt: "Cứ thẳng."
Ngô Chính Tín: "......"
Thanh thiên bạch nhật, nhiều quan viên qua qua như , dám mở lời?
Hắn vẻ mặt khó xử: "Đại tướng quân, một việc tiện ở đây."
Hướng Thiên Hà cau mày . Ngô Chính Tín sợ câu từ chối, vì vội vàng bước lên phía , kéo gần cách giữa hai , đè thấp giọng : "Khẩu dụ của Hoàng thượng."