Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 522

Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:51:16
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Thư Nghi gật đầu: "Chàng yên tâm, vẫn thủ đoạn chạy trốn mà."

 

Tiêu Hoài ôm chặt nàng lòng: "Ta tuyệt đối sẽ để nàng gặp bất cứ nguy hiểm nào."

 

Hai bàn bạc xong xuôi, bữa tối lập tức cho ba bọn họ để chuẩn ngày mai rời . Ba bọn họ xong đều vô cùng sửng sốt, đó Tiêu Ngọc Minh : "Con , con cũng là binh sĩ của Tây Bắc quân, con !"

 

Tiêu Hoài nghiêm túc : "Nói con cũng là nhiệm vụ cho con, nhiệm vụ chính là bảo vệ cho ca ca và con."

 

Tiêu Ngọc Minh lời nào, nhưng thể nhỏ bé vẫn quật cường, cố chấp yên tại chỗ. Lúc Tiêu Ngọc Thần thẳng , dõng dạc : "Phụ , mẫu , con cũng thể . Con là trưởng tử, lẽ nên gánh vác trách nhiệm mà một trưởng tử ."

 

"Nhi tử cũng ." Tiêu Ngọc Châu khẳng định.

 

Thấy ba bọn chúng cố chấp như , sắc mặt Tiêu Hoài tối sầm . Đường Thư Nghi liếc Tiêu Ngọc Châu và Tiêu Ngọc Thần, hỏi: "Nếu cung biến xảy , hai con thể việc gì?"

 

Tiêu Ngọc Châu và Tiêu Ngọc Thần lặng im thốt nên lời. Ngữ khí của Đường Thư Nghi trở nên nghiêm túc: "Các con ở chỉ thể trở thành bia đỡ đạn, chúng bắt con tin, dùng để uy h.i.ế.p phụ các con mà thôi. Nếu các con rời khỏi kinh thành, phụ mới thể an tâm hành sự."

 

Nàng sang Tiêu Ngọc Minh: "Con tuy là binh sĩ Tây Bắc quân, nhưng nếu ở , con thể gì? Dùng sự dũng đơn độc đó để chiến đấu ?"

 

" ." Tiêu Ngọc Minh đáp.

 

Đường Thư Nghi hừ lạnh một tiếng: "Những đạo lý dạy con nay đều uổng phí hết ư? Với một binh sĩ, quyết chiến quyết tử quan trọng hơn, việc viện binh quan trọng hơn?"

 

Tiêu Ngọc Minh thất thần, thốt nên lời. Đường Thư Nghi tiếp tục: "Tuy rằng chúng nắm chắc phần thắng, nhưng vạn sự đều bất trắc. Vạn nhất thất bại, ba các con chính là hạt giống để nhà Đông sơn tái khởi."

 

Ba trầm mặc đó, khí nặng nề. Một lát , Tiêu Ngọc Châu bật : "Vậy phụ mẫu thì ? Vạn nhất thất bại, hai sẽ ?"

 

"Mẫu và phụ các con tự biện pháp chạy thoát." Đường Thư Nghi trấn an. "Mất mạng thì tất cả đều thành hư vô. Đạo lý nương từng dạy các con, tất nhiên chính cũng hiểu rõ."

 

Chậm rãi đó, Tiêu Ngọc Thần nghiêm nghị : "Chúng con nguyện ở bên ngoài tiếp ứng cho phụ và mẫu ."

 

Tiêu Ngọc Minh và Tiêu Ngọc Châu thấy lên tiếng, đều gật đầu phụ họa. Đường Thư Nghi mỉm : "Tốt lắm."

 

Một nhà họ trò chuyện thêm một lát, ba mang theo tâm sự nặng nề mà cáo lui. Đường Thư Nghi với Tiêu Hoài: "Tuy rằng ba đứa trẻ vẫn còn chút thiếu sót, nhưng đều là những hài tử hiếu thảo."

 

Tiêu Hoài kéo nàng phòng ngủ: "Tất cả là nhờ phu nhân dạy dỗ khéo léo."

 

Cùng lúc đó, Thái phi cũng đang thương nghị với Lý Cảnh Tập về chuyện rời khỏi kinh thành.

 

"Hôm nay Định Quốc Công sai tới truyền tin, bảo chúng ngày mai rời khỏi thành. E rằng Hoàng đế sắp sửa hạ thủ ." Thái phi .

 

Lý Cảnh Tập mặt bà, nghiêm trang đáp: "Tổ mẫu, ngày mai hãy lặng lẽ rời , tôn nhi sẽ ."

 

Thái phi : "Ngươi chắc chắn ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-522.html.]

Lý Cảnh Tập gật đầu quả quyết: "Tôn nhi chắc chắn. Những gì tôn nhi cần gánh vác, xin để tôn nhi tự gánh vác."

 

Thái phi chăm chú một hồi, : "Tốt, ngươi hãy phối hợp hành sự với Định Quốc Công ."

 

Lý Cảnh Tập khẽ nhếch môi : "Tôn nhi lĩnh giáo."

 

Thái phi vỗ vai , trong lòng mừng thầm: Thật may mắn, tính tình đứa nhỏ giống Hoàng đế hiện tại, nhưng nét tương đồng với Tiên hoàng.

 

Ngày hôm , ba Tiêu Ngọc Thần cải trang thành hạ nhân, thần quỷ rời khỏi kinh thành, Thái phi cũng theo. Tiêu Hoài vốn Đường Quốc Công phủ cũng lánh , nhưng Đường Quốc Công kiên quyết chịu. Bởi , Tiêu Hoài phái ít binh lính tinh nhuệ ẩn nấp bên trong Đường Quốc Công phủ.

 

Sau khi rời , Lý Cảnh Tập mới bí mật tới Định Quốc Công phủ. Gặp Tiêu Hoài và Đường Thư Nghi, lập tức trình bày: "Ta xin tuân theo sự phân công của Định Quốc Công."

 

Tiêu Hoài , thẳng thắn: "Ngươi hiểu rõ, hành động cực kỳ nguy hiểm, họa sát cận kề."

 

Sắc mặt Lý Cảnh Tập vẫn bình thản: "Ta lĩnh hội. Lúc ngài từng hỏi lên vị trí cửu ngũ chí tôn . Ta đáp là , nếu dã tâm , tuyệt đối thể sợ hãi."

 

"Hoàng đế là phụ sinh của ngươi, nếu y mất mạng thì ngươi tính ?" Tiêu Hoài truy vấn.

Phạm Khắc Hiếu

 

Lý Cảnh Tập trầm ngâm một lát đáp: "Y chỉ là phụ , mà còn là quân chủ Đại Kiền. Thế nhưng, y tròn trách nhiệm của một quân chủ, khiến triều chính lâm nguy nan. Trong cuộc chính biến , nếu y gặp bất trắc, ... sẽ than cho y, đồng thời lấy đó lời cảnh tỉnh cho bản về ."

 

Tiêu Hoài khẽ 'ừ' một tiếng. Hắn cần lời Lý Cảnh Tập thốt bao nhiêu phần là thật, bao nhiêu phần là giả. Hắn chỉ cần giờ phút đây, hề lòng đàn bà. Còn về dã tâm, đối với một đế vương tương lai, đó chính là phẩm chất tất yếu . Tóm , vô cùng hài lòng với Lý Cảnh Tập.

 

"Giờ khắc , lẽ bọn chúng đang tìm cách tay với Ngọc Châu." Tiêu Hoài tiếp lời.

 

Nghe xong, trong mắt Lý Cảnh Tập thoáng lộ vẻ hung hãn, đôi tay nắm chặt thành quyền.

 

Tiêu Hoài thấy , khóe môi khẽ nhếch lên nụ . Hắn tiếp: "Vài ngày nữa là tới Tết Nguyên Tiêu, sẽ phái cải trang thành bộ dạng của Tiêu Ngọc Châu. Ngươi hãy cùng đó du ngoạn đường phố. Rất thể, bọn chúng sẽ động thủ đêm đó."

 

Lý Cảnh Tập gật đầu. Tiêu Hoài thêm: "Ngươi cứ yên tâm, sắp xếp đấy ."

 

Lý Cảnh Tập cúi đầu: "Ngài cứ an tâm, hành động thế nào."

 

"Tốt."

 

Sau khi trò chuyện thêm vài câu nữa, Lý Cảnh Tập mới cáo lui. Tiêu Hoài dõi theo bóng lưng của , khỏi sang Đường Thư Nghi mà cảm thán: "Phu nhân quả nhiên dạy dỗ tầm thường, nàng rèn giũa đứa trẻ vô cùng ."

 

Đường Thư Nghi bật sảng khoái: "Chắc hẳn là do con mắt tinh đời. Nếu vốn là kẻ bùn nhão thể trát tường, bản chất lương thiện, thì dù dày công dạy dỗ cách mấy cũng bằng thừa."

 

"Phu nhân quá khiêm tốn." Tiêu Hoài nghiêm nghị . "Lần hề nịnh nọt nàng, phu nhân dày công bồi đắp cho phong thái của một quân chủ. Tương lai của đứa trẻ thật đáng để kỳ vọng."

 

"Ta chỉ mong về , thể tạo dựng một thời thịnh thế cho Đại Kiền chúng mà thôi." Đường Thư Nghi chầm chậm đáp lời.

 

Hiện tại Đại Kiền mối lo ngoại xâm, khi dọn dẹp xong chuyện nội bộ, việc còn chỉ là chăm lo cho bách tính, phát triển dân sinh. Nàng hy vọng Đại Kiền thể huy hoàng, phồn thịnh như lịch sử Đại Đường ở thế giới của nàng.

 

Loading...