Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng đế thế cục kỳ bàn, đôi mày nhíu càng sâu. Thủ pháp bố cục của Tiêu Hoài, quả thực giống với lục khuất của y.
Tiêu Hoài như thấy vẻ mặt của y, hai kẻ tới , cuối cùng hạ một nước cờ bàn, : "Hoàng thượng, thần thắng."
Hai chữ "thần thắng" tựa như một đòn giáng thẳng tâm can Hoàng đế. Y híp mắt, hề che giấu sát ý lạnh lẽo trong đáy mắt. Tiêu Hoài vẫn bình thản đối diện, chút e sợ.
Hai quân thần cứ như , ánh mắt giao phong trong chớp mắt, Hoàng đế là thu hồi ánh mắt , khóe môi y khẽ nhếch, : "Kỳ nghệ của ái khanh quả nhiên ngày càng tinh tiến."
"Ngày thường chẳng việc gì vặt, nên mới dành tâm tư nghiên cứu thêm thôi." Tiêu Hoài đoạn liền dậy. "Nếu Hoàng thượng còn điều gì căn dặn, thần xin phép cáo lui."
Hoàng đế lên tiếng chuẩn cho phép, mà thần tử dám tự ý mở miệng xin rời , hành động quả là đại bất kính. tội danh đủ để đoạt mạng Tiêu Hoài, Hoàng đế đành nén giận. Y phất tay, nhạt bảo: "Được, ái khanh về phủ ."
Tiêu Hoài cung kính hành lễ với y: "Thần cáo lui."
Vừa bước khỏi cửa Ngự Thư Phòng bao lâu, chợt thấy âm thanh loảng xoảng của đồ sứ vỡ nát truyền từ bên trong. Hắn nhạt một tiếng, nhanh chóng rời khỏi cung cấm. Trong Ngự Thư Phòng lúc , Hoàng đế đang vịn chặt cạnh bàn mà ho khan, đầu óc chút hỗn độn. Mấy ngày gần đây, y càng cảm thấy tinh thần uể oải, suy nhược hơn hẳn.
Phạm Khắc Hiếu
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-520.html.]
Tiêu Khang Thịnh bước , thấy gương mặt Hoàng đế trắng bệch, trán thấm đẫm mồ hôi lạnh, liền lập tức cao giọng hô: "Truyền thái y! Mau truyền thái y!"
Sau đó là một trận rối loạn, các vị thái y chẩn đoán là do Hoàng đế ưu tư quá độ dẫn đến tinh thần suy kiệt, bèn sắc t.h.u.ố.c dâng lên Hoàng đế dùng.
Tiêu Hoài về đến phủ, mấy Đường Thư Nghi sớm dùng xong cơm trưa, nhưng đồ ăn của phòng bếp chuẩn sẵn. Thấy trở về, Đường Thư Nghi lập tức căn dặn hầu dọn cơm cho .
"Hoàng đế giữ để căn dặn chuyện gì?" Đường Thư Nghi xới cơm, cất tiếng hỏi.
"Bảo cần vội vã về Tây Bắc." Tiêu Hoài nhận lấy chén cơm từ tay nàng, tiếp lời. "Ta cố ý dùng thủ pháp chơi cờ của chính năm xưa để đối chiến cùng ."
"Hắn phát hiện ?" Đường Thư Nghi hỏi.
Tiêu Hoài lạnh: "Phát hiện, nhưng cũng chỉ là nghi ngờ mà thôi."
Ai thể ngờ, kẻ c.h.ế.t thể dùng phận Tiêu Hoài để tiếp tục tồn tại đây?
"Sau định tiết lộ với ?" Đường Thư Nghi hỏi.