Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 515

Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:49:01
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ánh mắt thiếu nữ mang theo ý , cả dịu dàng tựa dòng suối ấm áp ngày xuân, khiến Lý Cảnh Tập chỉ cảm thấy trái tim mềm mại rung động mãnh liệt. Cậu hạ mắt xuống che giấu cảm xúc, : "Ta yêu thích mùi hương , năm ngoái cho phơi khô một ít hoa hải đường. Thật may mắn, thể dùng tới."

 

Ngày hôm đó, khi săn hai con thỏ, tự tay lột lông, rửa sạch phơi khô, đó dùng hương liệu điều chế từ hoa hải đường mà ướp thật lâu. Quả nhiên, nàng thật sự thích nó.

 

Tiêu Ngọc Châu đặt hai bàn tay nhỏ xinh đôi bao tay, bên trong quả thực mềm mại thoải mái, nụ mặt nàng càng rạng rỡ hơn: "Ta vô cùng thích nó."

 

Lý Cảnh Tập cảm thấy trái tim như vỡ òa vì hân hoan, "Sau sẽ săn thêm nhiều thú vật nữa, may... may áo ấm cho ."

 

Tiêu Ngọc Châu , khẽ mỉm : "Được."

 

Ở bên cạnh Đường Thư Nghi lâu ngày, tiếp xúc với nhiều nhân tình thế thái, Tiêu Ngọc Châu cũng và hiểu rõ nhiều điều. Nàng tâm ý Lý Cảnh Tập dành cho .

Phạm Khắc Hiếu

 

Hai chậm rãi cất bước, chỉ chốc lát , Tiêu Ngọc Châu hỏi: "Cữu cữu của trưởng về Thượng Kinh ư?"

 

Lý Cảnh Tập khẽ gật đầu: "Hoàng thượng ban trả phủ cùng một ít tài vật cho Minh gia. Vài ngày nữa, sẽ sai đến dọn dẹp tổ trạch của Minh gia."

 

"Thời tiết giá rét như , đường sá quả là vất vả muôn phần." Tiêu Ngọc Châu cảm thán.

 

Minh gia chính là những kẻ chịu tội cho sự hồ đồ của Bệ hạ.

 

"Ta vốn còn chút ký ức nào về những ," Lý Cảnh Tập trầm giọng , "nhưng sẽ tận tâm tận lực giúp đỡ họ."

 

Dù là chí của mẫu phi y, nhưng vì từng tiếp xúc, cũng thể tình cảm sâu đậm. Chỉ là, thích vẫn là thích, nên việc cần giúp đỡ vẫn gánh vác.

 

Đường Thư Nghi dẫn ba tiểu hài tử về phủ, lập tức tin Mạnh Tú Trân c.h.ế.t. Nàng hề kinh ngạc về việc ; với tính khí nóng nảy của Lương quý phi, nếu Mạnh Tú Trân còn thể tiếp tục sống sót mới là điều kỳ lạ.

 

Tiêu Hoài trở về bữa tối, Đường Thư Nghi vẻ phong trần mệt mỏi của , bèn hỏi: "Hôm nay đến nơi nào?"

 

Tiêu Hoài uống vài ngụm nước ấm mới cất lời: "Ta lên núi Bát Giác."

 

Đường Thư Nghi gật đầu tỏ vẻ hiểu: "Vậy việc đều thỏa cả chứ?"

 

Tiêu Hoài xuống bên cạnh, đáp: "Mọi việc đều suôn sẻ, chỉ còn chờ Lý Thừa Ý khi nào động thủ mà thôi."

 

Đường Thư Nghi khẽ "ừm" một tiếng. Dù nàng giữa bọn họ và Hoàng đế, sớm muộn gì cũng sẽ xảy một trận chiến long trời lở đất, nhưng mỗi khi nhắc đến, lòng nàng vẫn khỏi thấp thỏm lo âu. Dù nữa, đến lúc đó khả năng sẽ chính là một hồi cung biến.

 

Tiêu Hoài cảm nhận sự bất an của nàng, bèn nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, an ủi: "Nàng cứ yên tâm, chuẩn chu cả . Hơn nữa, đến lúc đó, nàng cùng ba hài tử sẽ rời khỏi đây ."

 

Đường Thư Nghi lắc đầu: "Đến lúc đó, ba hài tử thể rời , nhưng . Nếu cũng rời , dễ bại lộ phận và kế hoạch của chúng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-515.html.]

 

Trái tim Tiêu Hoài dâng lên sự ấm áp, siết c.h.ặ.t t.a.y nàng, ôn tồn : "Được, chuyện đến lúc đó chúng sẽ tính toán kỹ lưỡng ."

 

Hoàng cung.

 

Lương quý phi đích bưng bát canh nàng tự tay nấu đến Ngự thư phòng. Hoàng đế trông thấy nàng, liền đặt bút trong tay xuống, cất lời: "Trời lạnh thấu xương, sai cung nhân mang tới là , ái phi cần chi tự chạy qua đây?"

 

Lương quý phi hành lễ với y, đó cung kính đặt bát canh tay Hoàng đế, nhẹ nhàng : "Hoàng thượng, ngài nên dùng lúc còn nóng hổi."

 

"Tốt lắm." Hoàng đế đón lấy bát ngọc, uống từng thìa một, nét mặt lộ rõ vẻ hưởng thụ.

 

Trên mặt Lương quý phi mang theo ý dịu dàng, : "Món canh hôm nay là phương t.h.u.ố.c do Thái y kê đơn, cực kỳ lợi cho long thể của ngài."

 

Hoàng đế dùng xong, đặt bát xuống, tán thưởng: "Tài nấu canh của Quý phi quả nhiên càng ngày càng tinh xảo."

 

Lương quý phi vui vẻ đáp: "Là bởi Hoàng thượng ghét bỏ thần mà thôi."

 

Hoàng đế ha hả lớn, bước tới mép chiếc ghế gấm an tọa, kéo Lương quý phi xuống cạnh , hỏi: "Nghe Mạnh thị gây chuyện phiền phức?"

 

Lương quý phi thở dài một thật nặng: " thế, Kiện An phạm tội lớn, đáng c.h.ế.t thể chối cãi. cả đời nó đối với Mạnh gia, đối với Mạnh thị, từng chỗ nào chu . Thế mà, Kiện An gặp chuyện, Mạnh thị liền lập tức cắt đứt quan hệ với nó."

 

Nói đến đây, nàng rưng rưng nước mắt: "Mỗi thần nghĩ đến những hành động của Mạnh thị, đều căm hận khôn nguôi. Hôm nay, thần sai đến Mạnh phủ, tiễn nàng xuống suối vàng."

 

"Hoàng thượng," Lương quý phi Hoàng đế, những giọt nước mắt lăn dài gò má: "Nữ tử vốn giữ trọn tiết hạnh, chung thủy rời, nhưng Mạnh thị loại chuyện bội bạc . Đây chẳng khác nào cho Kiện An c.h.ế.t thể nhắm mắt, cũng là một cái tát mặt thần !"

 

Hoàng đế vỗ nhẹ lên mu bàn tay nàng, đáp: "Trẫm hiểu, Mạnh thị vốn dĩ đáng c.h.ế.t vạn , ái phi như sai chút nào."

 

Lương quý phi dùng khăn tay lau những giọt lệ, khẽ: "Tạ ơn Hoàng thượng thấu hiểu."

 

Hoàng đế khẽ thở dài: "Chuyện của Kiện An, năm đó trẫm cũng lực bất tòng tâm."

 

"Thần đều thấu hiểu nỗi khổ tâm của Hoàng thượng. Thần hề oán hận ngài, chỉ là..." Lương quý phi đôi mắt đỏ hoe, tiếp: "Chỉ là thần nghĩ rằng, ân oán giữa Lương gia và Định Quốc Công phủ nên kết thúc theo cái c.h.ế.t của Kiện An và Cảnh Minh. Nào ngờ, Định Quốc Công phu nhân vẫn ôm giữ mối hận mãi buông."

 

Hoàng đế chau mày: "Định Quốc Công phủ bọn họ gây chuyện gì?"

 

Lương quý phi dùng khăn tay lau khóe mắt, thuật : "Thần nghĩ rằng, Định Quốc Công phu nhân vẫn luôn ngầm phái theo dõi Mạnh thị. Hôm nay, chính phu nhân đến báo tin cho Phan nhị phu nhân, khiến chuyện đó mới bại lộ."

 

"Hoàng thượng," Lương quý phi rơm rớm nước mắt, : "Dù Mạnh thị chuyện xa đó, c.h.ế.t cũng hết tội, nhưng nàng cũng là chính thê của Kiện An. Nếu chuyện bại lộ, khi thiên hạ nghị luận nàng , ắt sẽ kéo theo cả Kiện An! Định Quốc Công phu nhân chính là Kiện An và Cảnh Minh c.h.ế.t nhắm mắt!"

 

 

Loading...