Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 510
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:48:58
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Theo lẽ thường tình, phụ tái giá, nữ nhi nên can dự. Giai Ninh quận chúa vốn cũng quản, nhưng nàng từng chịu ít khổ từ vị kế thất của phụ vương, nên nàng dám để Phụ vương rước thêm họa nữa.
Huống hồ, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Với tính cách của Phụ vương nàng, mấy kẻ qua với mấy là ? Nếu cưới một vị phu nhân khắc nghiệt trở về, cuộc sống của tỷ bọn họ e rằng sẽ chìm bể khổ như thuở .
Sáng hôm , dùng bữa sáng xong, Thúy Vân đến bẩm báo với Đường Thư Nghi rằng, phái theo dõi Phan Bân hồi phủ, bẩm rằng Phan Bân đến chỗ Mạnh thị.
Đường Thư Nghi trầm ngâm một lát, đó dậy đến Bình Dương Hầu phủ. Hai nhà cách xa, một lát liền tới nơi. Người canh cửa thấy đó là xe ngựa của Định Quốc Công phủ, vội vàng chạy lên phía thỉnh an. Thúy Vân rõ ý đồ bọn họ đến hôm nay, tiểu tư lập tức chạy trong bẩm báo. Không lâu đó, một quản sự ma ma bước nhanh .
Bà bên ngoài xe ngựa hành lễ, cất giọng trang trọng: "Thỉnh an Quốc Công phu nhân."
Đường Thư Nghi xuống xe ngựa, theo thị tỳ dẫn đường viện của lão Hầu phu nhân. Bình Dương Hầu phu nhân và Phan nhị phu nhân đều mặt, gặp mặt tất nhiên hành lễ hàn huyên một hồi. Sau đó, lão Hầu phu nhân hỏi Đường Thư Nghi: "Sao dẫn tiểu nha đầu nhà ngài cùng tới đây chơi?"
"Việc nhà chút vướng bận, con bé vẫn đang ở phủ." Đường Thư Nghi mỉm đáp lời.
"Ngài quả là khéo dạy con, ba đứa trẻ đều ngài dạy dỗ chu đáo." Lão Hầu phu nhân , ánh mắt phần thăm dò: "Tiểu nha đầu nhà ngài năm nay bao nhiêu tuổi ?"
Đường Thư Nghi câu , liền bà ý dò hỏi, nàng đáp: "Mới mười một tuổi thôi."
"Cũng là đại cô nương ." Lão Hầu phu nhân mỉm tán thưởng.
Lúc , Bình Dương Hầu phu nhân xen : "Văn Thụy nhà cũng trạc tuổi con bé đấy thôi."
Thế tử Bình Dương Hầu tên là Phan Văn Thuỵ.
Đường Thư Nghi tiếp lời, Bình Dương Hầu phu nhân và lão Hầu phu nhân hiểu rằng chuyện hôn sự thể vội vàng thành chỉ trong một hai câu, liền nhắc đến nữa.
Lại tán gẫu thêm vài câu, Đường Thư Nghi liền chuyển chủ đề: "Hôm nay đến đây, chút chuyện riêng thương nghị cùng Nhị phu nhân."
Lời khiến lão Hầu phu nhân sững sờ trong chốc lát, Phan nhị phu nhân càng ngạc nhiên hơn, vì ngày thường nàng vốn thường qua với Quốc Công phu nhân. Lão Hầu phu nhân kịp trấn tĩnh, Phan nhị phu nhân : "Vậy con mời Quốc Công phu nhân đến viện chơi ."
"Vâng."
Phan nhị phu nhân dậy động tác mời, Đường Thư Nghi liền theo đến viện của nàng . Sau khi định chỗ , Đường Thư Nghi thẳng: "Hôm nay đến đây, trong lòng cũng băn khoăn, nhưng một việc cảm thấy nhất định để Nhị phu nhân đây mới ."
Phan nhị phu nhân , liền đây là chuyện lành. Nàng cau mày : "Xin Quốc Công phu nhân cứ phân trần."
"Ta tình cờ , Phan nhị lão gia qua mật cùng Mạnh thị ." Đường Thư Nghi trực tiếp tiết lộ.
Phan nhị phu nhân nghiến răng ken két, bàn tay siết chặt đến mức run rẩy, tức giận cảm thấy nhục nhã ê chề. nàng cũng vì cơn giận mà mất lý trí, nàng cố gắng kiềm chế hỏi : "Làm Quốc Công phu nhân chuyện ?"
"Là tình cờ ." Đường Thư Nghi trả lời.
"Theo như , Quốc Công phu nhân vốn thích xen chuyện khác." Phan nhị phu nhân nhấn mạnh.
Đường Thư Nghi nàng , : "Quả thật như , nhưng nhà chút ân oán với Mạnh thị, Nhị phu nhân hẳn là chuyện ."
Phan nhị phu nhân gật đầu. Đường Thư Nghi tiếp: "Vốn dĩ chuyện qua, ân oán cũng nên kết thúc. Mạnh Thị ở lưng giở trò ám toán, vui, tất nhiên sẽ dễ dàng bỏ qua cho nàng ."
Nàng thẳng thừng như , nhưng tràn đầy chân thành. Điều chẳng khác nào rõ: chính là dùng tay ngươi để thu thập Mạnh Thị. Phan nhị phu nhân là một thông minh, tất nhiên lập tức hiểu ý tứ của nàng. Chỉ điều, nàng cũng vì Đường Thư Nghi lợi dụng mà cảm thấy khó chịu.
Nếu như Đường Thư Nghi giữa Phan Nhị và Mạnh thị tư tình, nàng vô cách để bôi nhọ thanh danh Mạnh thị, khiến nàng thể ở Thượng Kinh. nếu nàng như thế, nhất định sẽ kéo theo Phan Nhị.
Nếu điều đó xảy , Phan nhị phu nhân, một đang ở tình huống , đột nhiên đối mặt với chuyện phu quân ngoại tình, chỉ đời nhạo, mà còn trở nên động. bây giờ nàng , thì thể chuẩn đầy đủ, tranh thủ chút lợi ích cho bản và hài tử, đồng thời thể mạnh mẽ trừng trị Phan Nhị và Mạnh Thị một cách thích đáng.
"Đa tạ Quốc Công phu nhân báo cho ." Phan nhị phu nhân nghiêm túc .
Đường Thư Nghi mỉm : "Không cần, và ngươi vốn là chung lợi ích."
Vốn dĩ lợi dụng , nàng dám nhận lời cảm tạ .
Nhị phu nhân cũng mỉm : "Quốc Công phu nhân quả thực thẳng thắn."
Hai coi như chuyện tận hứng. Lại tán gẫu thêm một lúc, Đường Thư Nghi về viện của lão Hầu phu nhân cáo từ rời . Đợi nàng khỏi, lão Hầu phu nhân hỏi Phan nhị phu nhân: "Quốc Công phu nhân tìm con chuyện gì?"
Phan nhị phu nhân vẻ mặt bi thương, bi ai : "Mẫu , nhi nữ thực sự mất hết thể diện ."
Lão Hầu phu nhân cau mày hỏi: "Sao ? Đã xảy chuyện gì?"
Phan nhị phu nhân dùng khăn tay lau nước mắt, đó kể : "Quốc công phu nhân , nàng tình cờ Nhị lão gia qua thiết với Mạnh thị."
Lão Hầu phu nhân thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, cũng may chuyện sinh tử đại sự. Chỉ là nghĩ như , nhưng bà thể lộ vẻ mặt đó. Bà hỏi: "Mạnh thị nào ?"
Phan nhị phu nhân rơi nước mắt đầy mặt, : "Là tiện nhân Lương gia hưu thê, tự ngoài sống một ."
Lão Hầu phu nhân hiểu , đúng lúc khuyên can, giảng hòa, thấy Phan nhị phu nhân : "Mẫu , dù ai ngăn cản, cũng quyết thiện bãi cam hưu với ."
Nàng xong liền dậy ngoài, lão Hầu phu nhân cũng vội vàng lên: "Con đây là cái gì?"
Phan nhị phu nhân hừ lạnh một tiếng: "Đi bắt gian."
Lão Hầu phu nhân gấp gáp: "Con hồ đồ! Ta sẽ phái bắt về cho con xử lý. Nếu con lớn chuyện ở bên ngoài, danh tiếng của nhi tử chẳng sẽ hủy hoại !"
Phan nhị phu nhân đầu bà , ánh mắt kiên quyết: "Nương, nương tính khí của con mà. Nếu để con xả cơn uất hận , quãng đời về con sống nổi đây."
Nói xong, nàng lập tức sang phân phó nha cận: "Mau đến phủ Xương Minh bá một chuyến, bẩm báo bộ chuyện cho Phụ và Mẫu !"
Nha đáp lời tức tốc chạy . Phan nhị phu nhân xoay khỏi viện, dẫn theo bà tử, tiểu tư hùng hổ sục sôi rời khỏi phủ. Lão Hầu phu nhân vội vàng với Hầu đại phu nhân: "Mau với Đại lão gia, bảo đến cứu Nhị lão gia. Nếu Nhị lão gia đ.á.n.h trọng thương thì ?"
Bình Dương Hầu phu nhân xong trong lòng khỏi ghê tởm, nhưng ngoài miệng vẫn miễn cưỡng đồng ý, đó dẫn rời khỏi viện Lão Hầu phu nhân. Nàng chậm rãi bước về phía viện của , cố tình kéo dài thời gian đến mức tối đa.
Trong lòng nàng thầm vui. Nếu Phan Bân đ.á.n.h cho một trận nhừ tử, ngược thể giải tỏa cơn uất hận trong lòng nàng. Nàng vốn ưng ý đích nữ của Định Quốc Công từ lâu, rước nàng về dâu cho nhi tử nhà . nay trong phủ xảy chuyện tai tiếng ô uế thế , liệu phu thê Định Quốc Công còn chịu gả con gái chăng?
Phan nhị phu nhân hung hãn dẫn đến chỗ ở của Mạnh Tú Trân. Ấy là bởi Quốc Công phu nhân Đường Thư Nghi sớm sắp xếp dẫn đường cho nàng!
Đoàn hùng hổ rốt cuộc cũng đến nơi ở của Mạnh Tú Trân. Phan nhị phu nhân nha đỡ xuống xe, một tiểu tư của phủ Định Quốc Công từ góc khuất chạy tới hành lễ: "Khải bẩm Nhị phu nhân, Nhị lão gia vẫn còn đang ở bên trong ạ."
Phan nhị phu nhân liếc tên tiểu tư, thể thừa nhận, Quốc Công phu nhân việc quả thực chu , tính toán tỉ mỉ. Nàng dứt khoát : "Thưởng cho ."
Nha bên cạnh lập tức lấy ngân lượng nhét tay tiểu tư. Gã tiểu tư mừng rỡ cảm tạ rối rít, đó lùi về phía .
Phan nhị phu nhân nheo mắt cánh cổng lớn sơn son, đầu chỉ vài gã sai vặt dặn dò: "Mấy các ngươi chia canh giữ bốn phía đông, tây, nam, bắc của viện tử. Nếu Nhị lão gia nhảy tường bỏ trốn, lập tức bắt lấy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-510.html.]
Những gã sai vặt đều là gia đinh nàng mang theo từ nhà đẻ khi xuất giá, dĩ nhiên là vô cùng lời. Vài đáp một tiếng lập tức tản . Phan nhị phu nhân hít một thật sâu, dằn giọng: "Phá cửa cho !"
Lời dứt, mấy gã sai vặt lập tức tiến lên, dùng lực đạp cánh cửa. Chẳng mấy chốc, cánh cửa đạp mở toang. Phan nhị phu nhân khí thế hung hãn dẫn xông thẳng . Hạ nhân trong viện thấy vội vã xông lên ngăn cản, nhưng Phan nhị phu nhân mang đến đều là hạng tay chân rắn rỏi, dễ dàng đẩy hạ nhân của Mạnh Tú Trân , mở đường cho chủ nhân.
Đi tới giữa sân viện, Nhị phu nhân thẳng về chính phòng, cất tiếng quát lớn: "Phan Bân! Ngươi cút đây cho !"
Trong phòng, Phan Bân và Mạnh Tú Trân đang quấn quýt giường, thấy động tĩnh bên ngoài liền vội vàng mặc y phục. mới tìm xiêm y, giọng của Phan nhị phu nhân vang vọng tới.
"Nàng... Sao nàng đến đây?" Phan Bân vội vã mặc xiêm y .
Mạnh Tú Trân tuy Phan nhị phu nhân, nhưng quá thuộc nên nhận giọng, liền hỏi: "Là ai? Chàng ở bên ngoài còn nữ nhân khác ?"
"Là phu nhân của ." Phan Bân mặc vội một bộ y phục, đẩy cửa sổ nhảy ngoài trốn thoát, nhưng cúi đầu xuống, thấy hai gã sai vặt đang canh giữ bên ngoài. Thấy , một gã sai vặt lên tiếng: "Nhị lão gia, ngài nhất nên cửa chính, bên ngoài khắp nơi đều canh gác."
Phan Bân: "........"
Hắn đành đóng cửa sổ . Ngay đó, giọng của Phan nhị phu nhân truyền đến: "Ta đếm đến ba, Phan Bân, nếu ngươi vẫn chịu , sẽ xông ! Một..."
Phan Bân vội vàng bước đến cửa, định mở . Mạnh Tú Trân thấy , cuống quýt chạy tới ngăn , : "Chàng mở cửa thì ?"
Phan Bân đẩy ả : "Phu nhân tính tình nóng nảy, nếu , nàng e là sẽ xé nát mất."
Vừa dứt lời, hai tay kéo, cánh cửa mở . Hắn liền thấy phu nhân nhà ngay ngưỡng cửa, vẻ mặt lạnh lùng . Trái tim Phan Bân thắt , vội vã cầu khẩn: "Phu nhân, sai . Về nhà sẽ bồi thường cho nàng, ?"
Phan nhị phu nhân phớt lờ lời , giơ tay chỉ Mạnh Tú Trân đang nép ở cửa, lạnh giọng lệnh: "Trói ả tiện nhân cho !"
Lời nàng dứt, bà tử, tiểu tư mà Phan nhị phu nhân dẫn tới đều xông lên. Người của Mạnh Tú Trân tất nhiên cố gắng ngăn cản, hai bên nhất thời đ.á.n.h hỗn loạn. lúc , một nhóm khác hùng hổ tiến trong viện. Ai nấy đều cao to, vạm vỡ, khí thế áp .
Phan nhị phu nhân động liền đầu . Thấy nam tử dẫn đầu, nàng bỗng chốc mũi cay mắt xót, nước mắt đầm đìa, bước tới kêu lên: "Tam ca!"
Người đến chính là Tam ca ruột của Phan nhị phu nhân, cùng với vài vị công tử của phủ Xương Minh bá. Thấy ruột thịt chịu ủy khuất đến mức , Hà tam gia siết chặt nắm đấm, nghiến răng: "Đợi đấy, Tam ca sẽ trút hết cơn giận ."
Phan nhị phu nhân gật đầu. Hà tam gia chỉ thẳng Phan Bân, quát lớn: "Đánh cho !"
Vừa nhận lệnh, gia đinh cao lớn của phủ Xương Minh bá lập tức nhào tới, đè chặt Phan Bân xuống đất, sức tay đ.ấ.m chân đá.
"Còn ả nữ nhân , định xử lý ?" Hà tam gia hỏi Phan nhị phu nhân.
Phạm Khắc Hiếu
Phan nhị phu nhân nghiến răng nghiến lợi Mạnh Tú Trân đang hoảng loạn co rúm trong góc, lạnh lùng : "Kéo ả ngoài. Đánh một trận nhừ tử ngay tại phố xá đông đúc!"
Nàng bộ Thượng Kinh đều , Mạnh Tú Trân chính là một ả đãng phụ dâm loạn.
"Được." Hà tam gia vẫy tay, lập tức thêm vài tên gia đinh nhào tới, kéo lê Mạnh Tú Trân ngoài.
Gia đinh, hạ nhân của Mạnh Tú Trân cứu chủ nhân, nhưng lượng của bọn họ thể địch của Phan nhị phu nhân!
“Các ngươi buông ! Tổ phụ và phụ sẽ bỏ qua cho các ngươi !” Mạnh Tú Trân đầu tóc rối bời, xiêm y tả tơi, khuôn mặt vặn vẹo điên cuồng gào thét. Giờ khắc , nàng chỉ còn mượn uy thế của gia tộc để hù dọa.
liệu Phan nhị phu nhân và Hà tam gia chút sợ hãi nào chăng? Dĩ nhiên là hề.
“Tốt lắm! Ta xem Mạnh gia các ngươi rốt cuộc thể tha cho như thế nào.” Phan nhị phu nhân đáp lời, ngữ khí tràn ngập ngạo nghễ.
Đều là danh gia vọng tộc tại Thượng Kinh , Mạnh gia còn Nhị hoàng tử hậu thuẫn, nào dám so bì với phủ Xương Minh bá gia?
“Ta ! Buông ! Mau buông !” Mạnh Tú Trân điên cuồng gào thét, song vẫn đám hạ nhân thô bạo lôi . Vừa đến cổng lớn, bọn họ bắt gặp một đoàn , chính là Bình Dương Hầu dẫn theo gia đinh tới.
Đệ ruột thịt chuyện ô nhục đến nhường , Bình Dương Hầu dù địa vị tôn quý đến mấy cũng khó mà ngẩng mặt lên , đành cố gắng hòa nhã. Hắn mỉm chuyện với Hà tam gia, thuận thế cứu vớt tên vô tích sự của khỏi sự trừng phạt.
Hà tam gia vẫn chung sống với Phan Bân, nên thể đ.á.n.h quá tàn nhẫn, bèn phất tay hiệu cho của dừng . Lúc , Phan Bân đ.á.n.h đến mức mặt mũi sưng vù, bẹp mặt đất như một con ch.ó sắp c.h.ế.t. Bình Dương Hầu thấy mất hết thể diện, chỉ hận thể đ.á.n.h thêm một trận để hả giận.
Mạnh Tú Trân lôi đến khu phố phồn hoa, nơi đó vài v.ú già tay đ.ấ.m đá nàng một trận, thêm một bà tử hắng giọng kể lớn những chuyện ô uế xảy giữa Mạnh Tú Trân và Phan Bân. Quần chúng vây xung quanh chỉ trỏ bàn tán, ánh mắt miệt thị chẳng hề che giấu. Mạnh Tú Trân rạp đất giả c.h.ế.t, đây là cách duy nhất nàng thể lúc để tránh sự sỉ nhục.
Nàng ngờ , cả đời lúc chịu đựng sự tủi nhục khủng khiếp đến thế.
Sự việc xảy tại đây nhanh chóng truyền đến Mạnh gia. Mạnh lão thái gia tin, tức giận đến mức thiếu chút nữa thì ngất . dẫu Mạnh Tú Trân ô danh gia tộc, Mạnh gia vẫn thể khoanh tay , bằng thể diện càng vấy bẩn nặng nề hơn.
Bởi , lâu , hạ nhân của Mạnh gia vội vã chạy tới khu phố náo nhiệt. Người của Phan nhị phu nhân thấy đối phương, liền thu tay dứt khoát rời . Dù , mục đích cảnh cáo và sỉ nhục công khai đạt .
Hạ nhân Mạnh gia lôi Mạnh Tú Trân về phủ. Trò hề công khai kết thúc, nhưng màn kịch đen tối phía mới thực sự vén màn.
Màn đêm buông xuống, Hoàng cung trở nên tịch mịch, tĩnh lặng. Thỉnh thoảng vài cung nhân bên ngoài cũng đều cố ý rón rén, bước chân nhẹ nhàng hết mức. Cung điện của Lương quý phi chìm trong bóng tối lạnh lẽo, chỉ riêng phương hướng tẩm điện là còn le lói ánh đèn.
Trong tẩm điện, Lương quý phi tựa giường nệm, một cung nữ thêu nhỏ nhẹ thuật : “...Phan nhị phu nhân dẫn đến chỗ Mạnh thị cư ngụ, bắt tại trận Phan nhị lão gia. Sau đó, nương gia của Phan nhị phu nhân cũng tới, đ.á.n.h Phan nhị lão gia một trận, còn lôi Mạnh thị giữa phố xá đông đúc sỉ nhục đ.á.n.h đập. Hiện tại, Mạnh thị Mạnh gia kéo về phủ.”
“Ả đáng c.h.ế.t!”
Lương quý phi giận dữ rời giường, tại chỗ thở dốc một hồi lâu, đoạn lệnh: “Sáng mai, lập tức đến Mạnh phủ truyền lời. Ta Mạnh thị c.h.ế.t, c.h.ế.t ngay lập tức!”
“Nô tỳ tuân lệnh.” Cung nữ lập tức cúi đầu, nàng cảm nhận sự phẫn nộ ngút trời đang bao trùm lấy chủ nhân.
Lương quý phi chống eo, bình tâm trạng, bước đến ghế gấm an tọa, cất lời: “Còn việc gì nữa , cứ việc thuật hết .”
“Dạ.” Cung nữ thận trọng đáp: “Hôm nay Định Quốc Công phu nhân đến phủ Bình Dương Hầu. Sau khi nàng rời lâu, Phan nhị phu nhân liền dẫn bắt gian ngay lập tức.”
“Hừ!”
Lương quý phi hừ lạnh một tiếng nặng nề: “Ta vốn định từ từ tay xử lý bọn chúng, nào ngờ bọn chúng dám bức hành động sớm như .”
Cung nữ nép một bên, dám thốt nửa lời. Thật , nàng khuyên can Quý phi nương nương đừng mãi cố chấp níu giữ ân oán năm xưa, an phận một sủng phi trong cung cũng là điều hạnh phúc. lúc , Lương quý phi gần như phát điên, nàng thể khuyên bảo nữa. Nếu cứ khăng khăng can gián, e rằng sẽ chủ nhân ghét bỏ.
Một lúc , Lương quý phi dậy nghỉ giường. Cung nữ nhẹ nhàng dập tắt ngọn đèn, lặng lẽ lui ngoài.
Ngày hôm .
Đường Thư Nghi dẫn theo ba , cùng đến phủ Tiêu Dao Vương. Mùng một Tết, nàng phái gửi lễ vật chúc mừng đến Thái phi, hôm nay là đích tới thỉnh an, chúc mừng năm mới.
Nhìn bề ngoài, quan hệ giữa Định Quốc Công phủ và Tiêu Dao Vương phủ vốn quá thiết, thế nên việc đến phủ chúc Tết cũng xếp , đây là để giữ kín tung tích cho Lý Cảnh Tập. Nếu hai nhà lui tới quá mật thiết, tất sẽ những kẻ hữu tâm nghi ngờ. Hiện tại, thời cơ để Lý Cảnh Tập lộ mặt vẫn tới.
Dùng bữa sáng xong, Đường Thư Nghi sửa soạn thêm chút ít, chuẩn khởi hành. Hôm nay Tiêu Hoài đại doanh ngoài Kinh thành, cả hai phu thê cùng rời khỏi Thế An Uyển. Vừa tới cổng, Triệu quản gia vội vã chạy tới, hành lễ xong bèn bẩm: “Lương quý phi trong cung hẳn nắm chuyện của Mạnh thị .”
Tiêu Hoài khẽ “ừm” một tiếng, “Ta .”