Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 506

Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:48:55
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghe Tào thị hết tất cả chuyện, đừng là Giai Ninh quận chúa, ngay cả Tiêu Ngọc Thần cũng thấy chuyện thật sự mở mang kiến thức.

 

Người trong Định Quốc Công phủ nhiều, cho dù là đây hiện tại thì quan hệ giữa Tiêu Hoài và Đường Thư Nghi luôn vô cùng thiết, khăng khít, nên trong phủ từng xảy chuyện nhơ nhuốc, hoang đường như . Những kết giao trò chuyện cùng bằng hữu cũng giống , nên cơ bản sẽ đến những chuyện yêu đương bất chính khiến khinh thường.

 

tính của Mạnh Tú Trân quả thật vẫn đổi. Vốn dĩ Lương Kiện An và nhị hoàng tử đều c.h.ế.t, nàng cũng hòa ly với Lương Kiện An, coi như ân oán giữa nàng và Định Quốc Công phủ chấm dứt. Không nghĩ tới nàng vẫn âm thầm tay loại chuyện như thế , thật sự chẳng chút lợi ích đáng nào đối với nàng , đúng là rảnh rỗi sinh nông nổi.

 

"Thế tử, xem việc nên xử lý ?" Giai Ninh quận chúa hỏi Tiêu Ngọc Thần, chuyện liên quan đến ân oán cũ của Định Quốc Công phủ, một nàng quyết định cũng .

 

Tiêu Ngọc Thần Tào thị đang lóc, nước mắt tuôn trào quỳ mặt đất, : "Tào thị , nàng cứ tự quyết định là . Về phần Mạnh Tú Trân... Đợi khi hồi phủ sẽ thương nghị mới đưa quyết định ."

 

Một Mạnh Tú Trân đáng ngại, song, chuyện của nàng dây dưa đến ít thế lực. Đầu tiên là Mạnh gia, đó là Lương quý phi, thêm mà Mạnh Tú Trân thông đồng là Phan Bân của Bình Dương Hầu phủ, khắp chốn đều cần tính toán kỹ lưỡng.

 

Giai Ninh quận chúa cũng suy nghĩ những chuyện đan xen trong đó, nàng xuống chỗ Tào thị, : "Đối với ngươi, chỉ duy nhất một yêu cầu, đó là cắt đứt liên lạc tư thông với phụ vương . Ngươi cũng đừng là phụ vương tìm ngươi nên ngươi cách nào từ chối. Ngươi cứ trốn trong phủ khỏi cửa, chẳng lẽ ông thể dễ dàng xông phủ của ngươi để tìm ngươi ?"

 

Đương nhiên nàng cũng sẽ bỏ qua chỗ của Đoan vương bên .

 

Tào thị dám cãi lời: "Vâng, thần phụ cam đoan sẽ lui tới Vương gia nữa, về cửa lớn dám bước nửa bước."

 

"Ngươi ." Giai Ninh quận chúa .

 

Tào thị chống tay định dậy, song vì quỳ quá lâu nên thể mềm nhũn, ngã vật xuống đất. Hạnh Nhân đưa mắt Giai Ninh quận chúa một cái, thấy sắc mặt Giai Ninh quận chúa vẫn giữ vẻ tĩnh lặng, nàng lập tức chạy tới đỡ Tào thị dậy.

 

"Tạ ơn Quận chúa bỏ qua cho thần phụ." Tào thị cúi hành lễ với Giai Ninh quận chúa. "Giờ thần phụ trở về, sẽ bước chân khỏi cửa nữa."

 

Giai Ninh quận chúa phất tay, Tào thị Hạnh Nhân đỡ khỏi cửa. Lúc , Xuân Khê cũng thức thời mà rời khỏi phòng, trong phòng chỉ còn Thế tử Tiêu Ngọc Thần và Giai Ninh quận chúa.

 

Tiêu Ngọc Thần đang thầm cân nhắc nên giải thích với Giai Ninh quận chúa về chuyện của Liễu Bích Cầm . nếu giải thích, cũng chẳng nên mở lời thế nào. Lúc , vì chuyện trong nhà mà Giai Ninh quận chúa đang cảm thấy hổ, đồng thời nàng cũng chút lo lắng, sợ phu thê Định Quốc Công sẽ bất mãn với nàng vì chuyện .

 

Tuy rằng nếu mối hôn sự thật sự thể tiếp tục , nàng thể tìm cách để từ hôn. nàng cũng thể thừa nhận rằng mối hôn nhân , nàng hề nó phát sinh bất kỳ biến cố nào.

 

Trong lòng hai đều tâm sự, nhất thời khí giữa họ chút ngượng ngùng. Cuối cùng, vẫn là Tiêu Ngọc Thần mở lời . Hắn nghiêng Giai Ninh quận chúa, ánh mắt hạ xuống, : "Ta... chuyện của và Liễu... Liễu tiểu thư ..."

 

Mặc dù nghĩ tới việc như thế nào, nhưng khi thực sự cất lời, vẫn nên giải bày . Quả thật lúc từng yêu sâu đậm Liễu Bích Cầm, nhưng trong thời gian đó, cả hai từng chuyện mật nào với .

 

những lời , thế nào đây?

 

Giai Ninh quận chúa nghĩ sẽ nhắc đến chuyện . Nàng để ý đến Liễu Bích Cầm ? Quả thật là một chút. Vị hôn phu của từng hết lòng che chở cho một nữ tử, mạo hiểm giấu nàng , từ đó thể thấy tình sâu nghĩa nặng đến nhường nào.

 

đó là chuyện quá khứ, nàng để ý cũng chẳng ích gì, chỉ khiến tăng thêm phiền não mà thôi. Ta từng thích một đến mức c.h.ế.t sống , và cũng bản như . Ta chỉ nghĩ đến việc tìm một bình thường, sống một cuộc sống hòa thuận.

Phạm Khắc Hiếu

 

"Chuyện quá khứ Thế tử cần nhắc đến. Quá khứ là quá khứ, về chúng cần tới nữa." Nàng chậm rãi .

 

Tiêu Ngọc Thần thở một nhẹ nhõm, đó : "Được, về sẽ nhắc ."

 

Hắn thật sự vô cùng may mắn mới gặp một Giai Ninh quận chúa phóng khoáng như thế.

 

"Phụ vương chuyện như thế , thật sự khiến Thế tử chê ." Giai Ninh quận chúa .

 

"Không ." Tiêu Ngọc Thần vội vàng . "Nàng cần khách khí với , phụ vương nàng là phụ vương nàng, còn nàng là nàng. Hơn nữa nàng cũng cần lo lắng đến thái độ của phụ mẫu nhà . Mẫu thật sự thích nàng."

 

Giai Ninh quận chúa lúc cũng yên tâm, nàng mỉm : "Chàng trở về với Quốc công phu nhân, hôm sẽ đến quý phủ chúc tết Bá mẫu."

 

"Được."

 

Hai còn trò chuyện thêm một lát nữa Tiêu Ngọc Thần mới tìm bằng hữu của để tiếp tục thưởng , còn Giai Ninh quận chúa thì về phủ Đoan vương.

 

Tào thị mệt mỏi tựa thành xe, nghĩ về cuộc đời trôi qua nửa chặng đường. Nàng vốn xuất là một quý nữ, từ nhỏ sống trong ngàn kiều trăm sủng, nếu gặp một đức lang quân , nàng thể một cuộc đời mỹ vô cùng. Tất cả những bất hạnh đều bắt đầu kể từ ngày nàng coi trọng Nhậm Kiến Thụ.

 

Cho nên nàng hận Nhậm Kiến Thụ, hận thấu xương những trong Nhậm gia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-506.html.]

 

"Phu nhân, ngài chuyện ngày hôm nay cho Mạnh phu nhân ?" Hạnh Nhân nhỏ giọng hỏi Tào thị.

 

Tào thị lạnh: "Không cần."

 

Hiện tại ngẫm , Mạnh Tú Trân kết duyên cho nàng và Đoan vương cũng chẳng ý gì. Nếu nàng qua với Đoan vương, thì chuyện xảy ngày hôm nay.

 

Bánh xe ngựa lộc cộc lăn về Nhậm phủ, chỉ thấy cánh cửa lớn giăng đèn kết hoa, một khí hân hoan tột độ. Trong nháy mắt, lửa giận của Tào thị phun trào như núi lửa. Nhậm Kiến Thụ dựa Tào gia bọn họ mới ngày hôm nay, dựa cái gì mà một đám Nhậm gia thể sống thoải mái, còn nàng thì chà đạp, sống nghẹn khuất như thế?

 

Nàng vén màn lên xuống xe, bước đến cánh cửa. Tiểu tư giữ cửa trông thấy nàng, vội vàng hành lễ: "Phu nhân bình an."

 

Tào thị ngẩng đầu híp mắt tấm biển đề hai chữ "Nhậm phủ" thật to treo cửa, khóe miệng cong lên một nét trào phúng. Nàng cất bước trong phủ, tiến thẳng về hướng yến tiệc. Giờ phút , ngọn lửa giận dữ đốt cháy tất cả lý trí trong nàng, chỉ còn sự hưng phấn. Nàng thậm chí còn cảm giác cơn đau đớn đùi.

 

Chỉ chốc lát nàng tới nơi tổ chức yến tiệc. Bước , chỉ thấy bên trong đang ăn uống linh đình, Nhậm lão phu nhân – chồng nàng – mang theo tiểu Kỷ thị ( vốn là biểu của nàng ) bên , đang vui vẻ với ả. Nàng lạnh bước qua, mặt Nhậm lão phu nhân, giọng sắc lạnh: "Mẫu ngài cũng thật là, trong trường hợp long trọng như thế , thể mang theo một thất bên ?"

 

Lời của nàng khiến cả phòng tiệc đều lặng ngắt như tờ, trong mắt nhiều lộ vẻ hưng phấn chờ xem kịch . Nhậm lão phu nhân ngờ rằng nàng bỗng nhiên trở về, càng thật ngờ nàng sẽ chỉ trích bà ngay mặt như thế.

 

chỉ ngón tay Tào thị, phẫn nộ : "Tào thị! Đây là thái độ chuyện với trưởng bối của ngươi ?"

 

Tào thị thèm để ý đến bà , chỉ Kỷ thị đang rưng rưng nước mắt, gương mặt đỏ bừng. "Đồ quy củ, quỳ xuống!"

 

Kỷ thị với vẻ mặt sợ hãi lẫn ủy khuất, đưa mắt Nhậm lão phu nhân, quỳ rạp xuống đất, nước mắt lưng tròng, cất lời: "Thỉnh phu nhân trách phạt."

 

Tào thị Kỷ thị đang quỳ, đột nhiên hồi tưởng cảnh nàng quỳ Giai Ninh quận chúa, cơn giận trong lòng càng lúc càng trào dâng. Nàng Kỷ thị, lạnh giọng phán: "Kỷ thị giữ tôn ti trật tự, Nhậm phủ dung chứa loại ngươi, hãy về nhà ." Dứt lời, nàng Hạnh Nhi bên cạnh, dặn dò: "Dẫn ả thu dọn hành lý, dọn khỏi phủ bữa tối."

 

Kỷ thị sững sờ, vẻ yếu ớt gương mặt nhất thời tan biến. Nhậm lão phu nhân ngờ Tào thị tung chiêu , lẽ nào nàng phận thật sự của Kỷ thị ?

 

"Ngươi dám !" Nhậm lão phu nhân bật dậy, trừng mắt Tào thị, chất vấn: "Đây là lễ giáo của Tào gia các ngươi đó ?"

 

"Ta thấy lễ giáo của Tào gia điều gì sai trái." Tào đại phu nhân cũng dậy, bước đến bên cạnh Tào thị, lạnh Nhậm lão phu nhân: "Lão phu nhân giải thích cho xem, thọ đản của dẫn một thất yến hội xã giao là quy tắc gì? Hay là phủ các đang ngang nhiên sủng diệt thê?"

 

Tào đại phu nhân phát tác từ lâu. Nhậm lão phu nhân dám dẫn tiểu đến yến hội xã giao, rõ ràng là đang vả mặt Tào gia bọn họ. Tào thị vốn nên chủ trì yến hội vẫn mãi xuất hiện, nàng cũng tiện gì. Bây giờ Tào thị trở , Nhậm lão phu nhân trút giận lên nàng , Tào đại phu nhân tất nhiên về phía Tào thị.

 

"Các ngươi , phận của Kỷ thị nàng tầm thường." Nhậm lão phu nhân đuối lý, thêm Tào đại phu nhân đang mạnh mẽ tranh cãi, lời lẽ của bà còn hùng hồn như nữa.

 

"Vậy phận của nàng là gì?" Tào thị truy hỏi: "Mẫu đây từng cho con , bây giờ cho con , phận của Kỷ thị rốt cuộc là gì?"

 

“Nàng..." Nhậm lão phu nhân nào dám bộc lộ điều ngoài.

 

Tào thị lạnh lùng tại chỗ, thẳng Nhậm lão phu nhân, chờ đợi lời giải đáp từ bà. Trước đây, nàng quá bận tâm Nhậm Kiến Thụ, quá bận tâm đến con cái. Luôn lo sợ rằng nếu quá cứng rắn với phu quân, sẽ cho hài tử. giờ nghĩ , nàng luôn nhẫn nhịn, kết quả chẳng cũng chỉ rước lấy uất ức ? Dựa lẽ gì mà mỗi trong Nhậm gia đều sống vui vẻ, chỉ riêng nàng chịu đựng? Từ nay về , nàng sống theo ý , thoải mái thế nào thì sống thế đó.

 

"Ta với ngươi nữa, lát nữa sẽ để Kiến Thụ với ngươi." Nhậm lão phu nhân lấy tay ôm trán, trông như sắp ngất xỉu. Bà Kỷ thị : "Con đỡ trở về."

 

Kỷ thị vội vàng dậy đỡ bà , nhưng thấy Tào thị với một tiểu nha : "Qua đỡ phu nhân về nghỉ ngơi ."

 

"Ngươi..." Nhậm lão phu nhân chỉ Tào thị, một chữ ngất xỉu, đổ gục xuống đất.

 

Khung cảnh trở nên hỗn loạn, khách đến mừng thọ, dù vẫn tiếp tục xem kịch vui, nhưng thấy tình cảnh , nếu cáo từ cũng là điều thất lễ, liền lượt xin phép về.

 

Tào thị quan tâm lắm, bảo Hạnh Nhi dẫn theo vài vị bà tử kéo Kỷ thị dọn dẹp đồ đạc. Tào đại phu nhân thấy nàng quá khác với ngày thường, thấp giọng hỏi: "Lúc ?"

 

"Có vài chuyện cần ngoài." Tào thị mơ hồ , đó đổi chủ đề: "Đại tẩu tẩu trở về , bảo phụ mẫu cần lo lắng cho , nghĩ thông suốt , về sẽ sống trong uất ức nữa."

 

Tào đại phu nhân khẽ cau mày, nàng cho rằng hành động của là sai, nhưng cảm thấy biểu hiện của Tào thị quá đỗi bất thường. Nàng nhỏ giọng : "Muội đừng nên lui tới với Mạnh Tú Trân đó nữa."

 

“Ta đại tẩu, cũng sẽ ngoài nhiều nữa," Nàng lạnh, "Sau chuyên tâm thu thập Nhậm Kiến Thụ."

 

về Nhậm gia đừng nghĩ đến việc sống một cuộc sống thoải mái.

 

 

Loading...