Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 492
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:48:43
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng cung.
Hoàng đế Tiêu Khang Thịnh trình báo: "... La tiểu thư quỳ gối cổng Định Quốc Công phủ, lóc van xin Định Quốc Công phu nhân chấp thuận nàng nhập phủ. Phu nhân sai đến Kinh Triệu Doãn, chính thức tố cáo La đại nhân cùng La tiểu thư."
"Rầm!"
Một chén sứ đập xuống đất vỡ tan tành, khuôn mặt Hoàng đế giận đến tái mét, y cảm thấy Tiêu Hoài đang công khai tát mặt .
"Loạn thần tặc tử! Loạn thần tặc tử!"
Hoàng đế gầm lên giận dữ, hất tung vật dụng bàn ngự xuống đất. Dù trút giận như cũng thể xoa dịu cơn tức trong lòng, y bật dậy tiếp tục đập phá Thư phòng một trận, cơn thịnh nộ mới dịu đôi chút.
"TriệuChương Nguyên đến đây." Hoàng đế dựa bàn thở dốc, .
Tiêu Khang Thịnh xong, lập tức "Rầm" một tiếng quỳ sụp xuống.Chương Nguyên là sát thủ bí mật của Hoàng đế, gọi lúc thì ý đồ rõ mười mươi.
"Bệ hạ thể như !" Giọng Tiêu Khang Thịnh mang theo tiếng nức nở, thực lòng thấy vị Hoàng đế quá ư là khó khăn. Không đủ tài năng để Hoàng đế, cố chấp ở ngôi vị chí tôn. Nếu y thật sự là một vị hôn quân thì cuộc sống còn tự tại hơn một chút, đằng cứ khăng khăng minh quân, ngày ngày tự dằn vặt đến mức một nô tài như cũng thấy khó chịu .
"Tiêu Hoài sỉ nhục trẫm đến mức , chẳng lẽ trẫm còn thể g.i.ế.c ?" Hoàng đế nghiến răng rít lên.
"Bệ hạ, Định Quốc Công nên c.h.ế.t, nhưng hiện tại tuyệt đối cơ hội để tay!" Tiêu Khang Thịnh quỳ rạp đất can gián: "Định Quốc Công thể xông pha vạn quân, lấy thủ cấp của nguyên soái địch quốc, thường khó lòng g.i.ế.c . Nếu thành công, sợ rằng Định Quốc Công sẽ phản ứng khó lường."
" trẫm thể nuốt trôi mối hận ." Hoàng đế cảm thấy cơn tức giận cứ dâng trào, nếu phát tiết ngoài, y sợ rằng bản sẽ uất ức đến c.h.ế.t. Y kiên định : "TriệuChương Nguyên đến đây."
Tiêu Khang Thịnh hết đường xoay xở, đành tuân lệnh ngoài gọi . Chẳng bao lâu ,Chương Nguyên, mang hắc y, quỳ xuống mặt Hoàng đế, "Thần xin Bệ hạ ban lệnh."
Hoàng đế cúi đầu xuống : "Đêm nay, ngươi g.i.ế.c Định Quốc Công."
Chương Nguyên xong khẽ nhíu mày, nhưng vẫn đáp: "Tuân lệnh."
Hoàng đế xua tay bảo lui , đó ngả ghế, thoải mái thở dài một . Cho dù Tiêu Hoài c.h.ế.t, trong lòng y cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn đôi chút.
Ở Định Quốc Công phủ, Đường Thư Nghi đang tiếp Kiều thị—kế thất của La Tường Văn. La Tường Văn cũng đến, tự tạ tội với Tiêu Hoài, nhưng Tiêu Hoài diện kiến , khiến La Tường Văn chỉ còn cách khó xử uống tại sảnh đường tiền viện.
"... Làm kế mẫu thật khó, những năm qua tận tâm dạy dỗ, nhưng rốt cuộc nàng vẫn trở thành bộ dạng . Dù thế nào, đó cũng là quản giáo nghiêm của , mong phu nhân thứ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-492.html.]
Kiều thị xong, dậy hành lễ với Đường Thư Nghi, đoạn đẩy chiếc hộp gấm nhỏ trong tay đến mặt nàng, "Đây là chút lễ vật bồi tội của phủ chúng , mong Quốc Công phu nhân vui lòng nhận cho."
Đường Thư Nghi hề liếc mắt đến chiếc hộp, phất tay áo ý bảo nàng xuống, lạnh giọng : "Việc hôm nay ngươi cũng mặt tại yến tiệc, rốt cuộc xảy chuyện gì, trong lòng ngươi và La đại nhân đây còn rõ hơn ai hết."
Trên mặt Kiều thị hiện lên một tia hổ thẹn. Lúc , thái giám cận của Hoàng đế đến phủ, truyền ý chỉ bọn họ chọn một nữ nhi tiến cử cho Định Quốc Công. Nàng và La Tường Văn khi vô cùng hân hoan.
Một mặt Hoàng đế hứa hẹn nếu thành công sẽ thăng quan tiến chức cho La Tường Văn, mặt khác, nữ nhi nhà bọn họ thể hầu hạ Định Quốc Công, chẳng khác nào dựa quyền thế bậc nhất. Bọn họ hề cảm thấy việc đích nữ của quan tam phẩm là mất mặt, bởi đó là nhân duyên do chính Hoàng thượng ban tặng!
Tuy nhiên, ban đầu Kiều thị và La Tường Văn từng nghĩ đến việc đẩy La Tiếu Nam Tiêu Hoài, dù nàng cũng là đích nữ của chính thất, truyền ngoài khó tránh khỏi tiếng đàm tiếu. Hơn nữa, xuất phát từ lòng ích kỷ, nàng càng chấp thuận. Dung mạo tinh xảo của La Tiếu Nam , khả năng mê hoặc Tiêu Hoài thật sự hề nhỏ. Nếu khi nàng Tiêu Hoài nâng đỡ, trả thù thì Kiều thị sẽ khó lòng đối phó.
khi La Tiếu Nam tin, nàng chủ động bày tỏ nguyện vọng gả cho Tiêu Hoài , thậm chí còn thuyết phục cả La Tường Văn, khiến nàng còn cách nào khác đành thuận theo. Bây giờ chuyện thành, Hoàng đế đổ hết tội lên đầu bọn họ. La Tường Văn e rằng cả đời khó mà tiến thêm một bước. Nói chừng, đến một ngày nào đó Hoàng đế nhớ chuyện , còn trị tội cả gia đình bọn họ.
Muốn để La Tiếu Nam chước vị phủ Định Quốc Công, Định Quốc Công phu nhân tay càng thêm tuyệt tình, thẳng thừng đến Kinh Triệu Doãn cáo kiện bọn họ. Giờ đây, La gia chỉ bồi thường tiền bạc mà còn chịu đủ tai tiếng, quả là nỗi uất ức khó bề nuốt trôi.
Phàm thế gian, ai nấy đều mưu tính riêng. Tính toán đúng thì nguyện vọng đạt thành; tính toán sai, e rằng tất cả đều thành công dã tràng. La Tường Văn và Kiều thị lúc quả thực đang ôm nỗi khổ cách nào giãi bày.
Đường Thư Nghi cũng phí lời với bọn họ thêm nữa, bởi lẽ, kẻ bọn họ thật sự đang đối đầu là Hoàng đế, còn La gia cùng La Tiếu Nam chẳng qua chỉ là những con thí mạng. Nàng chuyện với Kiều thị đôi lời cho nàng cáo lui, đó phái đến Kinh Triệu Doãn rút cáo trạng.
Về phần La Tiếu Nam rốt cuộc sẽ đối diện với kết cục , đó tuyệt nhiên là điều nàng cần bận tâm.
La Tường Văn và Kiều thị tin Định Quốc Công phủ rút đơn cáo trạng, cả hai mạnh mẽ thở phào một tiếng. Sau đó, họ nhờ đưa La Tiếu Nam về phủ.
"Ngươi cứ an phận ở trong nhà . Đợi thêm một thời gian nữa, sẽ tìm cho ngươi một mối lương duyên ở Nam Ổ." La Tường Văn dặn dò nàng .
Nam Ổ chính là quê hương của La gia.
La Tiếu Nam cúi đầu im lặng, một lời. Nàng từng vì phận mà vùng vẫy một phen, nhưng giờ rơi tình cảnh bi đát , nàng còn ý chí tranh đấu nữa.
Sắc trời tối hẳn. Thế An Uyển của Định Quốc Công phủ lúc đèn hoa rực rỡ. Chuyện nơi cung yến cũng hề ảnh hưởng đến tâm trạng của Đường Thư Nghi và các con. Tiêu Ngọc Châu ăn lẩu, Đường Thư Nghi liền phái sắp xếp. Giờ phút , cả nhà đang quây quần bên nồi lẩu nóng hầm hập, khung cảnh thật sự vui vẻ đầm ấm.
Phạm Khắc Hiếu
Đã ăn uống vui vẻ, tất nhiên thể thiếu rượu để góp phần tăng thêm hưng phấn. Chỉ điều Tiêu Ngọc Châu còn nhỏ, nên chỉ phép uống chút rượu trái cây chua ngọt. Tiêu Hoài rót cho Đường Thư Nghi một chén rượu, đó cầm chén của lên, khẽ chạm chén của nàng, đầu thì thầm bên tai nàng: "Mừng tân hôn."
Đường Thư Nghi xong bật , cũng đáp bằng giọng nhỏ nhẹ: "Mừng tân hôn."
Sau đó, cả hai ngẩng đầu uống cạn chén rượu. Nói theo một nghĩa nào đó, hai bọn họ quả thực đang hưởng tuần trăng mật muộn.