Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 463
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:47:26
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói xong trải nghiệm, hai đều cảm thán khôn xiết, đó Đường Thư Nghi chợt nhận một nghi vấn, nàng : "Kiếp cũng mang tên Đường Thư Nghi, kiếp ngài cũng là Lý Thừa Duẫn. Điều ... quan hệ gì ?"
Vẻ mặt Tiêu Hoài cũng rơi trầm tư. Đường Thư Nghi tiếp: "Vậy Tiêu Hoài và Đường Thư Nghi ở thế giới khi nào xuyên đến thời hiện đại, trở thành chúng ?"
"Cũng khả năng là như ." Tiêu Hoài : "Ở hiện đại nhà khoa học đưa lý luận về thời đối ứng. Lúc đó vốn tin, nhưng bây giờ xem , khả năng là ."
Đường Thư Nghi tiếp thu lời , đó : "Nói cách khác, Đường Thư Nghi ở đây và là hai giống hệt sống trong gian đồng vị. Ta là nàng, nàng là ?"
Tiêu Hoài nàng thì lắc đầu: "Hai là hai cá thể khác biệt. Nàng là nàng, nàng là nàng ."
"Vậy Tiêu Hoài là chuyện gì?" Đường Thư Nghi hỏi.
Tiêu Hoài lắc đầu: "Ta thể rõ."
Đường Thư Nghi trầm tư một lát, cũng thể nghĩ nguyên nhân. Nàng xua tay : "Quên , quên . Sự việc như thế , chẳng cần bận tâm quá mức. Chỉ mong Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài nơi đây sẽ xuyên đến thế giới , trở thành chúng . Có như , mới thấy nhẹ lòng hơn."
Tiêu Hoài gật đầu, cũng cùng suy nghĩ.
Lời đều xong, cả hai đều cảm thấy mối quan hệ của họ đang tiến gần thêm một bước. Đường Thư Nghi nhắc đến vấn đề của Dương thái sư và Viên phi: "Cũng rõ Viên phi rốt cuộc là nhân vật thế nào, khiến Dương thái sư mê đắm đến ."
"Ngày phu nhân gặp mặt liền ." Tiêu Hoài : "Dù là Tứ hoàng tử Dương thái sư đều gì đáng ngại, chỉ Hoàng hậu và nhà Ngô gia nàng mới là điều đáng lo nhất."
"Quốc Công gia định liệu thế nào?" Đường Thư Nghi hỏi.
Phạm Khắc Hiếu
"Phu nhân hẳn là đoán ." Tiêu Hoài mỉm .
Đường Thư Nghi cũng mỉm đáp: "Phe phái của Tứ hoàng tử đoạn thời gian vẫn luôn rục rịch. Chắc chắn đây là kết quả do Hoàng hậu và Ngô gia dung túng, bọn họ Tứ hoàng tử tự tìm đường c.h.ế.t."
Tiêu Hoài gật đầu: "Phu nhân và quả nhiên tâm ý tương thông."
Tiêu Hoài và tâm linh tương thông, Đường Thư Nghi nhịn mà bật . Nàng xem như phát hiện, Tiêu Hoài bình thường những lời ngọt ngào, nhưng những thời khắc mấu chốt, giỏi lời ngon tiếng ngọt. Chỉ là hai bọn họ, tạm thời tâm linh tương thông , nhưng quả thực ăn ý hợp .
Nàng tự là cá tính kiên cường, nếu chung sức với một nam nhân cũng cương nghị, e rằng sẽ khó tránh khỏi xung đột. riêng Tiêu Hoài, lúc đối diện với ngoại giới, quả thực là bậc cường giả thể nghi ngờ, song khi trở về nhà, luôn thuận ý nàng. Phải , phong thái của thật khiến lòng, vô cùng lòng.
Đường Thư Nghi Tiêu Hoài, khẽ hỏi: "Quốc Công gia nghĩ, việc đám Tứ hoàng tử quấn lấy chúng rời, liệu bóng dáng của Hoàng hậu giật dây chăng?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-463.html.]
"Chắc chắn là ." Tiêu Hoài dựa lưng ghế, tư thế nhàn nhã, chậm rãi đáp: "Dẫu nữa, sớm muộn gì chúng cũng đối đầu với phe Hoàng hậu. Tam hoàng tử đủ tư chất để gánh vác giang sơn xã tắc."
Đường Thư Nghi gật đầu tán thành. Hắn chẳng những là Tiêu Hoài, mà còn là Lý Thừa Duẫn. Thân là thuộc Hoàng thất, Tiên hoàng vô cùng sủng ái, y tất nhiên thấy ngai vàng một kẻ bất tài vô dụng cướp đoạt. Nếu chuyện đó xảy , giang sơn Lý gia e rằng sẽ sớm rơi tay kẻ khác.
"Đến ngày gặp Viên phi hẳn tính tiếp, tuyệt đối thể xem nhẹ bất cứ ai." Đường Thư Nghi . Dương thái sư xuất hàn môn, dù gia tộc của Dương lão phu nhân nâng đỡ, nhưng nếu bản ông năng lực, cũng chẳng thể đạt vị trí Thái sư như ngày nay. Thế mà một như vì Viên phi mà đoạn tuyệt với chính thất phu nhân ( từng ơn giúp đỡ ). Không thể thành công, giờ đây ông dốc sức giúp nhi tử của Viên phi mưu đồ giang sơn. Chỉ bấy nhiêu thôi đủ chứng tỏ, Viên phi hề tầm thường, mà còn là một nữ nhân vô cùng ích kỷ.
"Phu nhân vất vả ." Tiêu Hoài ôn tồn .
Hai ngày . Đường Thư Nghi dùng bữa sáng xong liền khởi hành đến Viên phủ. Nàng cùng Tiêu Hoài rời phủ, tiến đến cỗ xe ngựa. Tiêu Hoài đưa tay , Đường Thư Nghi đặt bàn tay lên tay , mượn lực của mà bước lên xe. Song, dù nàng an tọa vững vàng, Tiêu Hoài vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng buông.
Đường Thư Nghi ngờ vực y, chợt thấy gương mặt mang theo ý : "Yến hội kết thúc, sẽ đích tới đón phu nhân."
Đường Thư Nghi khẽ gật đầu: "Tốt."
Tiêu Hoài buông tay, cảm giác nóng ấm lập tức tiêu tán. Đường Thư Nghi khẽ siết bàn tay thành nắm đấm, bước hẳn trong xe. Tiêu Hoài đưa mắt theo nàng, tự tay hạ rèm xe xuống, xoay lên ngựa, phân phó mã phu: "Khởi hành ."
Cỗ xe ngựa bắt đầu lăn bánh. Thúy Trúc và Thúy Vân đồng hành bên nàng đều nở nụ rạng rỡ. Thúy Trúc còn ghé tai Thúy Vân thì thầm: "Ta thấy phu nhân và Quốc Công gia sắp sửa hòa hợp ."
Thúy Vân gật đầu hưởng ứng: "Ta cũng nghĩ ."
Trong xe, Đường Thư Nghi cúi đầu bàn tay , khóe môi bất giác cong lên. Quả thực, một đồng điệu cùng sánh bước hết quãng đời còn , đó là một cảm giác mỹ mãn khôn tả.
Cỗ xe ngựa lộc cộc tiến đến Viên phủ. Đường Thư Nghi Tiêu Hoài đỡ xuống xe, đúng lúc hai chuẩn chia tay, một giọng the thé từ phía chợt vang lên: "Viên phi nương nương giá lâm."
Cả Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài đều đầu . Họ thấy một nữ nhân chừng tam tuần, dung mạo thượng giai, khí chất dịu dàng, đang kiệu bao vây quanh hộ tống. Sau khi Viên phi xuống kiệu, Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài cùng chắp tay hành lễ với nàng : "Khởi bẩm Viên phi nương nương, xin chúc nương nương bình an."
"Mau bình ." Viên phi duyên dáng, đỡ lấy cánh tay Đường Thư Nghi: "Bổn cung danh phu nhân huệ chí lan tâm lâu, vẫn hằng mong kết giao thâm tình với phu nhân."
Đường Thư Nghi mỉm đáp : "Có thể kết giao với nương nương chính là vinh hạnh vô cùng lớn lao của thần phụ."
Viên phi liếc Tiêu Hoài: "Định Quốc Công quả thực phúc khí."
Tiêu Hoài nhàn nhạt đáp Vâng một tiếng: "Thần còn việc cần giải quyết, xin cáo từ ."