Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 451
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:47:14
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
vết thương băng bó xong, quản gia đến bẩm báo: "Vương gia, thánh chỉ trong cung truyền đến."
Đoan vương nặng nề hừ một tiếng, đó dậy ngoài. Đến tiền sảnh, thấy Giai Ninh quận chúa và Lý Cảnh Hạo mặt. Hắn mặt Giai Ninh quận chúa, chỉ trán : "Nhìn , ngươi ! Bổn vương vì hôn sự của ngươi mà gánh tội ."
Giai Ninh quận chúa bất lực, nàng : "Phụ vương, Tiêu công công vẫn đang chờ truyền thánh chỉ. Chuyện ngài thương thế nào, chúng lát ?"
Đoan vương nặng nề hừ một tiếng, đó Tiêu Khang Thịnh : "Truyền chỉ ."
Phạm Khắc Hiếu
Tiêu Khang Thịnh cũng nên lời, lúc Đoan vương là hồ đồ, bây giờ mới thật sự tận mắt thấy. Chỉ là còn may, hai hài tử qua đều là .
Đợi Đoan vương và hai tỷ Lý Cảnh Hạo quỳ xuống, Tiêu Khang Thịnh bắt đầu tuyên thánh chỉ rời . Đoan vương lên, Giai Ninh quận chúa : "Ngươi cùng tới thư phòng, chuyện với ngươi."
Dáng vẻ của như hưng sư vấn tội, Lý Cảnh Hạo vội vàng chắn mặt tỷ tỷ, "Phụ vương gì thì cứ ở đây ."
Đoan vương thấy bé phòng như phòng trộm, tức giận đến mức trực tiếp bóp c.h.ế.t bé. nghĩ đến chính chỉ còn một nhi tử là bé, vẫn nhịn xuống, nhưng miệng vẫn quên : "Chẳng lẽ còn thể ăn thịt nó ?"
Lý Cảnh Hạo bày vẻ mặt chứng tỏ đúng là khả năng ăn thịt tỷ tỷ , Đoan vương tức đến c.h.ế.t.
"Cảnh Hạo, tỷ , về viện của ."
Giai Ninh quận chúa cho bé một ánh mắt trấn an, đó theo Đoan vương đến thư phòng. Vừa xuống, Đoan vương rầm rĩ kể chuyện xảy trong ngự thư phòng, đó : "Ta vì hôn sự của ngươi, chịu tội lớn như , ngươi về tuyệt đối nhắc đến… chuyện đội mũ xanh ."
Giai Ninh quận chúa nên nên , Hoàng thượng cùng Phụ vương quả nhiên hổ là đường , hành sự đúng là chẳng hề chút quy củ nào. Chẳng qua nàng cũng chiếm tiện nghi, cứ nhân nhượng Phụ vương nàng một chút .
Nàng hành lễ đáp: "Cảm tạ Phụ vương bảo hộ, ân đức ngài dành cho nữ nhi, nữ nhi khắc cốt ghi tâm. Chỉ cần về những chuyện gây hại cho con và , chuyện ngài con tất nhiên sẽ ."
Đoan vương giơ tay chỉ nàng: "Phủ Lễ Quốc Công ngoài ngươi , chẳng mấy kẻ thông minh. Ngươi rốt cuộc là giống ai chứ?"
Giai Ninh quận chúa mỉm : "Có lẽ con giống tổ phụ."
Đoan vương nặng nề hừ một tiếng, đó dậy rời khỏi thư phòng, trở về dưỡng thương.
Giai Ninh quận chúa về viện của , mở thánh chỉ đặt ở mặt, cẩn thận kỹ từng từ từng chữ. Có đạo thánh chỉ , nàng và Tiêu Ngọc Thần gắn kết triệt để. Nghĩ đến thời gian ở chung với Tiêu Ngọc Thần lúc , nghĩ đến Quốc Công phu nhân phóng khoáng, đại khí thấu tỏ sự đời, khóe môi nàng bất giác cong lên.
Tương lai thể thực sự .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-451.html.]
Cất thánh chỉ , nàng lấy giấy bút , cẩn thận những chuyện xảy ở ngự thư phòng mà Đoan vương kể cho nàng , đó đưa cho tỳ nữ bên , "Ngươi đến phủ Định Quốc Công đưa bức thư cho Tiêu thế tử."
Nếu định sẵn thành một nhà, thì cũng thường xuyên trao đổi tin tức.
Tỳ nữ cầm thư nhanh chóng đến phủ Định Quốc Công, thị vệ mở cửa nàng là tỳ nữ của Giai Ninh quận chúa, liền lập tức cho dẫn nàng trong. Bởi vì Tiêu Ngọc Thần ngoài săn, nữ tỳ liền đưa thư cho Thường Phong. Đợi rời , Thường Phong bức thư tay, mặt nở nụ hiền hoà, thế tử nhà bọn họ và Giai Ninh quận chúa bắt đầu trao đổi thư từ .
Bên , Đường Thư Nghi Giai Ninh quận chúa gửi thư tới, cũng vui vẻ. Nàng với Tiêu Ngọc Châu đang bên cạnh: "Nhân duyên chi sự, nhiều khi chính là do ý trời sắp đặt."
Tiêu Ngọc Châu lời nàng , nghiêng đầu suy nghĩ: "Nhân duyên của Nhị ca con mặc dù tính toán, nhưng Tạ tỷ tỷ cũng ."
Đường Thư Nghi nghĩ đến Tạ Hi Hoa, mỉm : "Chỉ cần Nhị ca con thích, điều khác đều quan trọng."
Tiêu Ngọc Châu gật đầu, Đường Thư Nghi nhẹ giọng với con bé, "Con đều ích kỷ, tình huống quen thuộc, đều sẽ suy xét vấn đề dựa lợi ích cá nhân, chuyện gì đáng trách, ngay cả mẫu con cũng ngoại lệ. Chỉ là khi trở thành quen, nếu lúc nào cũng đặt lợi ích của bản lên hàng đầu, thì thể qua nữa."
Tiêu Ngọc Châu cau mày suy nghĩ một hồi, : "Vậy việc Tạ tộc trưởng lúc nào cũng trù tính chuyện cũng thể coi là sai?"
Đường Thư Nghi gật đầu: " khi ở chung với những như ông , cực kỳ thận trọng."
"Vâng, ông là lão hồ ly." Tiêu Ngọc Châu .
Đường Thư Nghi xong thì lớn, đó : "Khi đối phó với những lão cáo già như thế, con chỉ cần giữ vững nguyên tắc và điểm mấu chốt của , nhường bước, sẽ chịu thiệt lớn."
Tiêu Ngọc Châu thầm nhủ trong lòng, giữ vững nguyên tắc và giới hạn của bản , chịu nhượng bộ. Đường Thư Nghi thấy con bé nghiêm túc lắng , vẻ mặt hài lòng, ba đứa trẻ nhà nàng đều là những đứa ngoan ngoãn.
Trong lúc trò chuyện, sắc trời dần tối sầm , ba nam nhân săn cũng trở về. Là chủ soái thống lĩnh một quân tay, đương nhiên thu hoạch vô cùng phong phú. Ba cha con họ săn một con nai, một con lợn rừng, ba con chim núi, cùng hai con thỏ rừng.
Đường Thư Nghi đống chiến lợi phẩm, mỉm : "Quốc Công gia vất vả nhọc lòng ."
Nụ của nàng giữa màn đêm giá lạnh càng thêm phần ấm áp đặc biệt. Tiêu Hoài bất giác bước đến bên cạnh, mỉm đáp lời: "Hôm nay gặp một con hồ ly trắng muốt như tuyết, vốn bắt về áo choàng tặng phu nhân, tiếc nó thoát . Lần , nhất định sẽ săn nó về cho phu nhân."
Nam tử phong thần tuấn lãng, tiêu sái thoát tục, hạ giọng nỉ non như lấy lòng. Tấm lòng sắt đá nào thể cưỡng đây? Trái tim Đường Thư Nghi như bao bọc trong gió xuân ấm áp. Nàng khẽ , đáp: "Được."
Tiêu Hoài thấy nàng đồng ý, trong lòng thầm nghĩ tết săn một con hồ ly trắng, để năm mới phu nhân thể mặc chiếc áo choàng do chính tay tặng.