Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 439
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:46:54
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng đế và của Túc vương đều hổ đến còn chỗ chôn.
"Xuất vốn là thứ thể tự lựa chọn." Lý Huệ Tâm hai mắt đẫm lệ, nghẹn ngào .
Phạm Khắc Hiếu
Đường Thư Nghi sắc mặt đạm mạc nàng , hỏi: "Nếu cơ hội chọn lựa, ngài nắm lấy ?"
Lý Huệ Tâm lau nước mắt, kiên định đáp: "Đương nhiên."
"Chính xác là như !" Đường Thư Nghi khẽ thở dài một tiếng, : "Mỗi một đều mong cơ hội để tự lựa chọn vận mệnh của . Huệ Tâm quận chúa, ngài mong , và nhi tử nhà , nó cũng mong tương tự."
Lời nàng vô cùng nghiêm túc, hy vọng Lý Huệ Tâm thể lĩnh hội ý tứ sâu xa: Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân. [1] Lý Huệ Tâm rõ ràng mê tỉnh ngộ, nàng lóc : "Phu nhân Định Quốc Công, lẽ nào ngài ép c.h.ế.t ? Ta từ , nếu thể gả cho Tiêu thế tử, sẽ lấy cái c.h.ế.t để chứng minh chí hướng của ."
[1] Ý : Những gì thì đừng gây cho khác.
Đường Thư Nghi thấy nàng quá đỗi cố chấp, sắc mặt cũng trở nên lạnh lùng. Nàng đầu hỏi Tiêu Hoài: "Quốc Công gia, đây từng kết oán gì sâu đậm với Túc vương phủ ?"
Tiêu Hoài lắc đầu: "Ta hề ."
Đường Thư Nghi Túc vương, chất vấn: "Túc vương gia, trong Định Quốc Công phủ từng mạo phạm đến ngài ?"
Túc vương nàng đang cố ý đào hố, nhưng ông tuyệt đối thể hai nhà bọn họ thù oán! Nếu , thì còn thể kết ? Cho nên ông chỉ thể nghiến răng , "Không ."
"Vậy hai nhà chúng thù oán, tại ngài đẩy Định Quốc Công phủ chỗ c.h.ế.t?" Đường Thư Nghi chằm chằm Túc vương, lạnh lùng hỏi .
Căn phòng nữa rơi yên tĩnh đến đáng sợ. Sau đó, Túc vương đột nhiên phắt dậy, chỉ thẳng Đường Thư Nghi, cao giọng: "Nữ nhân ngươi, thật là ngậm m.á.u phun !"
"Túc vương!" Tiêu Hoài cũng đột ngột lên, khí thế lạnh lẽo bức . Giờ phút , giống như bước từ chiến trường đẫm máu, sát khí cuồn cuộn bốc lên. Túc vương kinh hãi, thể bất giác co rụt , dán chặt ghế .
Lúc , Tiêu Hoài cất lời, giọng nặng như chì: "Phu nhân sai ? Ngài bắt nữ nhi nhà ngài lấy cái c.h.ế.t uy hiếp, ép buộc trưởng tử nhà cưới nàng thê ."
“Chưa bàn đến phận thứ nữ, chỉ riêng hành vi phóng đãng, vô cớ tìm c.h.ế.t của nàng , hậu duệ sinh ắt khó tránh khỏi bại hoại. Chẳng lẽ phủ Định Quốc Công nối dõi, các mưu đồ diệt vong gia tộc ?"
"Hoàng thượng," Tiêu Hoài chắp tay sang Hoàng đế : "Thần xông pha chiến trường, giờ từng sợ hãi điều gì, bởi thần tin rằng dù hy sinh, Bệ hạ vẫn sẽ ban ân huệ cho thê nhi của thần. Thế nhưng giờ đây, thần khiếp sợ..."
Hắn duỗi tay chỉ Túc vương, : "Có kẻ tiểu nhân gian nịnh bợ như thế , dùng thủ đoạn hèn hạ hãm hại thần lưng. Thần còn đang ở Thượng Kinh thì còn thể đối phó, nhưng nếu ở chiến trường xa xôi, dẫu sức cũng khó mà , lẽ nào thê nhi của thần sẽ kẻ khác ức h.i.ế.p đến c.h.ế.t ?"
"Ngươi.... Ngươi ....." Túc vương giận đến đỏ bừng mặt, ngón tay y run rẩy chỉ Tiêu Hoài, nhưng chẳng thốt nên lời trọn vẹn. Cuối cùng, y trợn trắng mắt ngất xỉu ngay tại chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-439.html.]
Vào ngày Túc vương xin Hoàng đế ban hôn, y ý thức chính chuyện ngu ngốc. Khi về đến phủ, y hối hận đến nỗi cả đêm ngủ, suy nghĩ thế nào để bù đắp cho lầm .
Sau một đêm trằn trọc suy tính, y nghĩ cách giải quyết: đó là án binh bất động, theo ý chỉ của Thánh thượng. Dù Hoàng đế hạ chiếu , về y cũng sẽ rút lui an phận. Đợi qua một đoạn thời gian, chừng Thánh thượng sẽ quên chuyện .
y ngờ tới, y ẩn an phận, mà nữ nhi của y thế nào là khiêm tốn, còn gây chuyện lớn như . Bây giờ, Định Quốc Công chỉ mặt y, y là tiểu nhân gian nịnh, y còn thể gì nữa? Chỉ thể giả c.h.ế.t.
Cho nên y mới trợn trắng mắt ngất xỉu.
Hầu như mặt đều đoán y giả vờ ngất, nhưng ai cũng nhanh chóng giải quyết chuyện , cho nên một ai vạch trần.
"Đỡ Túc vương đến thiên điện, gọi thái y đến xem." Hoàng đế .
Y ngờ việc phát triển đến nông nỗi . Không chỉ thể ban hôn cho Huệ Tâm và Tiêu Ngọc Thần, y còn Tiêu Hoài ám chỉ công kích một phen. Thế nhưng, y đành nín nhịn, bởi lẽ y vẫn giữ tiếng là một minh quân.
Thấy Túc vương vài tiểu thái giám khiêng xuống, Hoàng đế âm thầm thở phào nhẹ nhõm, dịu cơn đau trong cổ họng. Y Tiêu Hoài :
"Túc vương lớn tuổi nên phần hồ đồ, vả Huệ Tâm là nữ nhi mà y khi luống tuổi, nên phần nuông chiều quá mức. Lúc Túc vương thỉnh cầu trẫm ban hôn, trẫm thấy hai hài tử phù hợp, cho nên đồng ý. Không ngờ gây nhiều chuyện như ."
Tiêu Hoài và Đường Thư Nghi đều lạnh trong tâm. Quả nhiên là y độc chiếm lời lẽ nhân nghĩa, tự nhận là . cho dù trong lòng bọn họ oán thầm thế nào, bây giờ cũng là lúc xé rách mặt với Hoàng đế, mặt cũng thể để lộ .
Tiêu Hoài chắp tay về phía Hoàng đế, "Hoàng thượng minh."
Hoàng đế xua tay, đó ban thưởng cho Tiêu Hoài vài món để bọn họ rời . Y thật sự đến dung nhan của gia đình thêm chút nào nữa.
Một nhà ba khỏi ngự thư phòng, liền thấy kiệu chuẩn sẵn. Nếu như Hoàng đế biểu hiện sự ưu ái, bọn họ cũng từ chối, lên kiệu rời khỏi Hoàng cung.
Hoàng hậu chờ Đường Thư Nghi cùng nhà rời , cũng dậy cáo từ. Nàng lĩnh hội rằng, Thánh thượng khó lòng chế ngự đôi phu thê Định Quốc Công. Về nên hành xử , nàng càng thêm thấu hiểu. Huệ Tâm quận chúa hồn bay phách lạc theo Hoàng hậu rời khỏi, nàng sẽ ở trong cung Hoàng hậu để học tập quy củ và lễ nghi.
Sau khi Hoàng hậu rời , phu thê thế tử Túc vương cũng cáo từ. Bọn họ nghĩ bụng, hôm nay quả là vô cớ vướng họa trời giáng. Đang yên vui ở nhà gọi cung. Đến Hoàng cung, bọn họ mới chuyện Túc vương và Lý Huệ Tâm gây , lúc bọn họ chỉ hận thể cho Lý Huệ Tâm c.h.ế.t ngay lập tức.
Tuy bề ngoài chuyện vẻ qua, nhưng bọn họ Thánh thượng ghét bỏ, đồng thời kết mối thù sâu sắc với Định Quốc Công. Hai khỏi ngự thư phòng, đến thiên điện đón Túc vương, cùng về phủ.
Trên đường , Thế tử phi với thế tử Túc vương: "Trước , Vinh di nương dựa sự sủng ái của Vương gia mà loạn khắp nơi, nhẫn nhịn hết đến khác. Lần thể nhẫn nhịn nữa, cho dù Vương gia ngăn cản, cũng xử lý nàng ."
Thế tử Túc vương mặt vẫn đen như đáy nồi, : "Nàng cứ tùy ý xử lý, chuyện bên phụ vương cứ để ."