Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 436
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:46:50
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bây giờ trái tim Lý Huệ Tâm đau đớn đến mức chẳng còn cảm giác, đôi mắt đẫm lệ thẳng Tiêu Ngọc Thần, buông lời: "Tiêu Ngọc Thần, cho ngươi rõ! Kiếp cả hai chúng đều trói buộc với . Phụ vương cầu xin Hoàng đế ban hạ thánh chỉ ban hôn cho chúng . Thánh chỉ ban hôn sẽ nhanh truyền đến thôi. Tiêu thế tử, ngươi cứ chờ thành với !"
Nói đến đây, Lý Huệ Tâm cảm thấy sự oán hận và buồn sầu trong lòng vơi nhiều, cho nên ngữ khí mang theo chút đắc ý khó che giấu.
Hai tay Tiêu Ngọc Thần nắm chặt thành nắm đấm, hàm răng nghiến chặt . Hắn ngờ bức đến bước đường cùng . Hắn thốt lên: "Bây giờ thánh chỉ còn hạ xuống, xuất gia hẳn là ."
Phạm Khắc Hiếu
Lời của khiến tất cả mặt đều sửng sốt, ngay cả Tiêu Ngọc Châu cũng ngoại lệ. Ban đầu bọn họ sẽ diễn như thế ! Nàng về phía Tiêu Ngọc Thần, thấy vẻ mặt nghiêm túc, Tiêu Ngọc Châu nhất thời cũng đoán , lời là thật lòng chỉ là lời trêu ngươi.
cho dù là thật , đều ngăn cản. Hơn nữa màn kịch cũng nên đến lúc nàng xuất hiện. Chỉ thấy nàng đầu , giận dữ Lý Huệ Tâm, nước mắt lưng tròng thốt lên:
"Người Hoàng tộc các ngươi đều độc ác ngang ngài, chỉ ỷ quyền thế mà ức h.i.ế.p khác ? Động một chút liền cầu thánh chỉ! Hoàng thượng là minh, mới hạ loại thánh chỉ vô lý như . Ta sẽ về bẩm với phụ rằng ngài bức bách ca ca cạo đầu tu!"
Nói nàng đầu chạy . Thúy Trúc, Thúy Vân vội vàng theo. Tiêu Ngọc Thần Lý Huệ Tâm, chất vấn: "Bây giờ liền xuất gia, Quận chúa hài lòng ?"
Lý Huệ Tâm nghĩ thế nào cũng ngờ tới, chuyện đến bước đường . Nàng mở miệng , nhưng nhất thời thốt bất cứ lời nào.
"Hỗn xược!" Lúc , giọng uy nghiêm của Tiêu Hoài truyền đến. Mọi về phía âm thanh phát , liền thấy dẫn theo Tiêu Ngọc Châu khuôn mặt nhuốm đầy nước mắt đến.
Khi đến gần hơn, từ cao xuống Lý Huệ Tâm, trầm giọng : "Ngươi chỉ là một thứ nữ hèn kém, dám vọng tưởng trở thành tông phụ của Định Quốc Công phủ , còn dám vu khống cả thánh chỉ. Bổn quan ngược hỏi Hoàng thượng, gia giáo của Hoàng gia bây giờ đều dung túng loại hành vi ?"
Tiêu Hoài hình cao lớn, khắp toả sát khí lạnh lẽo. Lúc , Lý Huệ Tâm dọa đến sắc mặt tái nhợt, run rẩy.
Mà Tiêu Hoài đầu Tiêu Ngọc Thần: "Con là Thế tử của Định Quốc Công phủ , là chủ nhân tương lai của Quốc Công phủ, dẫu Hoàng thượng phân biệt trắng đen, cũng sẽ ban hôn một thứ nữ liêm sỉ cho con. Đi, cùng cung diện kiến Hoàng thượng."
Tiêu Ngọc Thần gật đầu. Tiêu Hoài dịu giọng với Tiêu Ngọc Châu: "Con về phủ với mẫu , bảo nương con cũng gửi thẻ bài tiến cung bái kiến Hoàng hậu."
Tiêu Ngọc Châu vội vàng gật đầu. Tiêu Hoài dẫn theo Tiêu Ngọc Thần rời , thẳng cung gặp Hoàng thượng. Tiêu Ngọc Châu cũng lập tức cáo từ với các vị tiểu thư, nhanh chóng về Quốc Công phủ. Đương nhiên những vị tiểu thư cũng ở , tất cả đều vội vàng về nhà, các nàng về kể bộ chuyện xảy với trong nhà.
Mọi , chỉ còn Lý Huệ Tâm và tỳ nữ của nàng .
"Quận chúa, chúng ... nên chăng?" Tỳ nữ lo lắng hỏi, chúng cũng khí thế kinh của Tiêu Hoài cho hoảng hốt.
"Về... Về Vương phủ." Lý Huệ Tâm khẽ đáp.
Về phần , khi Tiêu Ngọc Châu về phủ thuật sự tình, Đường Thư Nghi xong lập tức dậy tẩm thất y phục, đoạn xuất phát Hoàng cung. Vừa đến cửa cung, nàng thấy Tiêu Hoài và Tiêu Ngọc Thần đang đợi sẵn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-436.html.]
Nàng bước xuống xe ngựa, tiến về phía hai . Tiêu Hoài nàng, khẽ mỉm : "Phu nhân cùng chúng binh phân hai ngả ."
Đường Thư Nghi cũng đáp nụ , giọng trầm tĩnh: "Hoàng hậu nương nương hẳn sẽ khó . Chỉ là về phía Hoàng thượng, Quốc Công gia cần hết sức cẩn trọng."
Tiêu Hoài gật đầu đồng tình: "Được, phu nhân cũng cần đề phòng."
Đường Thư Nghi đáp "Vâng", cả hai trao một cái thấu hiểu, cùng bước về phía cổng cung. Tiêu Ngọc Thần theo phụ mẫu, thỉnh thoảng đầu ngắm họ. Bộ dạng tuyệt nhiên giống những cặp phu thê mâu thuẫn, cớ sống cùng ? Thật khó lòng lý giải!
Tiêu Hoài nhận thấy ánh mắt dò xét của , liếc mắt cảnh cáo: "Đừng cả ngày suy nghĩ những chuyện viển vông, nên đặt tâm tư chính sự ."
Tiêu Ngọc Thần vô duyên vô cớ trách mắng, chỉ đành ngoan ngoãn gật đầu đáp "Vâng", dù vị cũng là phụ của .
Ba tiến Hoàng cung, cùng chung một đoạn đường mới phân tán. Một tiến đến Ngự Thư phòng ở tiền điện, một về tẩm cung của Hoàng hậu.
Đường Thư Nghi đến cửa cung Hoàng hậu, thấy Chưởng sự cô cô cận của Hoàng hậu đó, mặt mày tươi đón tiếp.
"Định Quốc Công phu nhân vạn phúc." Chưởng sự cô cô cung kính hành lễ.
Đường Thư Nghi mỉm đáp: "Cô cô miễn lễ."
Chưởng sự cô cô dậy, dẫn Đường Thư Nghi chính điện. Hoàng hậu đang an tọa ở vị trí trung tâm, Đường Thư Nghi tiến lên hành đại lễ. Hoàng hậu vội vàng bước xuống đỡ nàng dậy, mỉm ôn hòa: "Đã lâu gặp phu nhân."
Đường Thư Nghi lui về một bên an tọa, đáp: "Trong nhà nhiều tạp sự quấn ."
Hoàng hậu xua tay bảo cung nữ dâng , đoạn : "Bổn cung cả ngày ở trong cung rảnh rỗi vô vị, phu nhân khi nào rỗi rãi thể đến tìm bổn cung hàn huyên tâm sự."
Đường Thư Nghi gật đầu: "Thần phụ ghi nhớ."
Hai hàn huyên đôi ba câu xã giao mặn nhạt, Hoàng hậu liền hỏi việc chính: "Hôm nay phu nhân tiến cung, là vì chuyện gì cần bàn bạc?"
Đường Thư Nghi khẽ thở dài: "Vốn dám quấy rầy nương nương, nhưng việc thực sự quá đáng, khiến phẫn nộ, thần phụ đành mạo cầu kiến ngài để trình bày."
Tuy Hoàng hậu thấu hiểu Đường Thư Nghi, nhưng thông qua những hành động đây của nàng, nàng rõ đây hành sự tùy tiện. Nếu đích tìm đến đây, chắc chắn chuyện nhỏ. Lợi ích của Hoàng hậu khác biệt với Hoàng đế; nàng quan tâm Tiêu Hoài công danh hiển hách đến , mà chỉ lưu tâm đến việc Tiêu Hoài sẽ về phía nào trong cuộc tranh đoạt trữ vị giữa các hoàng tử, và liệu nàng thể thu phục Định Quốc Công ủng hộ Tam hoàng tử . Dù gì nữa, Tam hoàng tử hiện tại đang nuôi dưỡng danh nghĩa của nàng , lợi ích giữa hai bên là đồng nhất.
Vì , Đường Thư Nghi , Hoàng hậu lập tức thẳng , phong thái trang nghiêm : "Phu nhân cứ hết lẽ ."