Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 410
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:46:24
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Ngọc Thần từ trong ánh mắt Tiêu Hoài sự khó hiểu, hoài nghi rằng suy đoán lúc của sai lầm. Hắn bèn đổi câu hỏi: "Vì hồi phủ, phụ tỏ lạnh nhạt với mẫu như ?"
Tiêu Hoài chợt hiểu. Việc nghỉ Thế An Uyển hai đêm khiến nhi tử nghi ngờ mắc chứng bệnh kín đáo ! là hết đứa đến đứa khác, cái đầu nhỏ bé ngày ngày rốt cuộc đang suy tính những chuyện gì?
Phạm Khắc Hiếu
"Thân thể vẫn cường tráng, vấn đề giữa và mẫu con, con cần lo lắng. Hai sẽ tự giải quyết."
Tiêu Ngọc Thần Tiêu Hoài thế, sắc mặt đột ngột trầm hẳn xuống: "Lẽ nào phụ thật sự nuôi dưỡng ngoại thất bên ngoài?"
Tiêu Hoài: "..." Hắn còn kịp đáp lời, Tiêu Ngọc Thần tiếp tục chất vấn: "Phụ thể đối xử với mẫu như thế? Ngài chăng, những năm tháng ngài vắng nhà, mẫu thương nhớ ngài bao? Con kể với phụ , chuyện xảy trong phủ những năm qua. Nếu mẫu gánh vác, e rằng Vĩnh Ninh Hầu phủ sớm còn. Thậm chí, nếu sự trợ giúp của phủ Đường Quốc Công, ngài cũng thể thuận lợi đ.á.n.h hạ Nhu Lợi Quốc như !"
Tiêu Ngọc Thần thẳng Tiêu Hoài, ánh mắt khác gì đang một kẻ phụ bạc vong ân.
Tiêu Hoài thật sự nên nổi giận bật . Cuối cùng, chỉ thể bất lực giải thích: "Ta hề ngoại thất. Mẫu con trả giá những gì, đều tường tận cả. Sự việc hề như con nghĩ ."
"Vậy rốt cuộc là vì lẽ gì?" Tiêu Ngọc Thần truy hỏi.
Tiêu Hoài: "..." Hắn thở dài một đầy bất đắc dĩ, trịnh trọng : "Ta cam đoan với con, ngoại thất, cũng hề cố ý tỏ lạnh nhạt với mẫu con. Những chuyện khác con cần hỏi nhiều, và mẫu con sẽ tự tìm cách giải quyết thỏa đáng."
Tiêu Ngọc Thần thấy phụ năng nghiêm túc như thế, nhưng trong lòng càng thêm nghi hoặc, khó hiểu. Nếu ngoại thất, cũng chẳng ý lạnh nhạt, rốt cuộc là vì lý do gì?
"Được , con lui xuống . Ngày mai, sẽ đích cùng con đến bái kiến sư phụ của con." Tiêu Hoài dứt lời liền nhanh chóng rời . Sự việc cần giải quyết gọn gàng, bằng , ba đứa trẻ trong phủ sẽ khiến nhức đầu thôi.
Tiêu Hoài khỏi than thầm về việc Tiêu Ngọc Châu và Tiêu Ngọc Thần lượt tìm đến chất vấn, cảm thấy bất lực vô cùng. Hắn trở thư phòng, thả lỏng thể tựa lưng xuống chiếc ghế rộng rãi, nhíu mày suy tính kế sách vẹn .
Sau khi trở thành Tiêu Hoài, cũng chỉ thể tùy ý, thoải mái như trong những lúc ngoài.
Hắn thành thật khai báo với Đường Thư Nghi, nhưng sợ nàng . Loại chuyện thần kỳ đến mức nghịch lẽ thường như đoạt xá , đời đều tuyệt đối khác , trừ khi đó là tuyệt đối tín nhiệm. Hiển nhiên, hiện giờ và Đường Thư Nghi vẫn chỉ là xa lạ.
, nếu thành thật khai báo, bây giờ hai đứa trẻ tìm đến chất vấn , đứa thứ ba chắc chắn sẽ nhanh chóng xuất hiện. Hơn nữa, nếu quan hệ giữa và Đường Thư Nghi tiếp tục xa cách như thế , còn ba hài tử sẽ chuyện gì kinh động thiên hạ.
Giờ đây hoài nghi bệnh tật, ngoại thất, về chẳng sẽ ép hòa ly ? Nhìn dáng vẻ dứt khoát của Tiêu Ngọc Châu khi nhắc đến chuyện hòa ly hôm nay, hề chút do dự ngần ngại nào, loại chuyện e rằng đến lúc đó sẽ khó lòng tránh khỏi.
Tiêu Hoài tựa lưng ghế, thở dài một . Quả là tiến thoái lưỡng nan!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-410.html.]
Tuy nhiên, dù khó khăn đến mấy, đêm nay vẫn nghỉ ngơi tại thư phòng. Kết quả nên đến vẫn đến. Ngày hôm , khi thức giấc mở cửa phòng, liền thấy Nhị nhi tử Tiêu Ngọc Minh, tay cầm thanh trường đao, chờ ở ngưỡng cửa.
Tiêu Hoài: ".... Con đây là gì?"
Tiêu Ngọc Minh lạnh lùng : "Cha, khai mau, rốt cuộc giấu nữ tử ở nơi nào?"
Tiêu Hoài: "........"
Quả thực chẳng thốt nửa lời.
Hắn mở miệng, Tiêu Ngọc Minh liền coi như ngầm thừa nhận, liền : "Cha, con cho , cho dù nương con hòa ly với , nữ tử cũng đừng mơ bước chân cửa phủ ."
Tiêu Hoài khẽ hít một thật sâu : "Con dựa mà dám chắc ngoại thất?"
Tiêu Ngọc Châu và Tiêu Ngọc Thần còn hỏi một chút, đứa thì , nhất quyết định tội . Hơn nữa, xem, mở miệng nhắc đến hai từ hòa ly. Mẫu bọn nó còn gì mà!
Tiêu Ngọc Minh lúc căn bản nhận định ngoại thất, trong mắt hiện lên sự thất vọng xen lẫn tức giận, : "Mấy năm qua, sự tưởng nhớ cùng chờ đợi của nương và ba chúng con dành cho , quả thực là vô ích ."
Lúc Tiêu Hoài chẳng đôi co thêm, liếc mắt Tiêu Ngọc Minh, xoay phòng. Lúc trở , tay là thanh Yển Nguyệt trường đao quen thuộc của chính .
"Tỷ thí một phen hãy ." Hắn .
Bàn tay nắm chuôi đao của Tiêu Ngọc Minh siết , bước vài bước sang trái, ở chính giữa sân viện. Tiêu Hoài cũng tiến đến, trầm giọng: "Con chiêu ."
Tiêu Ngọc Minh mím môi, đó cầm đao c.h.é.m về phía Tiêu Hoài. Tiêu Hoài hề tránh né, chỉ giơ đao lên đỡ. Hai cha con bắt đầu giao đấu, một chiêu, một chiêu.
Bây giờ nếu cao thủ võ lâm xem, chỉ cần liếc mắt liền Tiêu Ngọc Minh rơi thế yếu, mà Tiêu Hoài căn bản dùng hết sức lực.
Khi Lý Thừa Duẫn còn là Vương gia, mặc dù mỗi ngày chỉ sách chữ, ngâm thơ phú, nhưng cũng hề bỏ bê phương diện võ thuật. Sau khi trở thành Tiêu Hoài, mặc dù trong đầu ký ức của Tiêu Hoài, nhưng ký ức cơ thể của xác vẫn còn tồn tại.
Những chiêu thức võ học của Tiêu Hoài dường như khắc sâu xương tủy. Sau một thời gian dò xét và thử nghiệm, nắm bảy tám phần tinh túy trong võ học của Tiêu Hoài. Cộng thêm những chiêu thức từng lĩnh hội đây, hai bộ công pháp dung hợp , uy lực còn hơn hẳn lúc .
Cho dù Tiêu Ngọc Minh tiến bộ hơn nhiều, cũng thể so sánh với Tiêu Hoài hiện tại. Chẳng mấy chốc, Tiêu Hoài nhanh chóng phản công, chấn động khiến trường đao của Tiêu Ngọc Minh văng ngoài. Thanh Yển Nguyệt đao của xoay một vòng sắc lạnh, lưỡi đao kề sát cổ họng Tiêu Ngọc Minh.