Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 386
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:45:47
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Hoài và tướng sĩ phía đồng loạt dậy, theo chân Hoàng đế cùng bá quan văn võ tiến thành đô. Chỉ là, trong đội ngũ tướng sĩ một chiếc xe tù vô cùng nổi bật.
Tướng sĩ khải , dẫn theo tù binh nước địch về cũng là chuyện thường tình. nguyên nhân khiến chiếc xe tù nổi bật chính là, bên trong nhốt một nữ tử vận hồng y. Dù thể nàng nhếch nhác, nhưng ngũ quan đoan chính, hiển nhiên là một tuyệt sắc giai nhân.
Nhất thời, dân chúng xem náo nhiệt xung quanh bắt đầu xôn xao bàn tán.
Phía , Tiêu Hoài cưỡi ngựa bên cạnh kiệu của Hoàng đế, phía là Tiêu Ngọc Minh cũng đang cưỡi ngựa. Hoàng đế liếc mắt , mỉm với Tiêu Hoài: "Hài tử Ngọc Minh quả nhiên giống ngươi, dũng mưu."
"Thần hồi niên thiếu cũng bướng bỉnh đến độ như nó." Tiêu Hoài đáp.
Hoàng đế xua tay: "Người trẻ tuổi chính là như . Lần , nó vì chút hiểu lầm với Cảnh Minh mà tay động thủ, than ôi..."
Hoàng đế nặng nề thở dài một tiếng: "Cảnh Minh vong mạng. Lúc đó, Trẫm vì quá đỗi thống khổ mà trách cứ nó vài lời."
"Nó bẩm báo chuyện với thần," Tiêu Hoài : "Thần xong cũng nghiêm khắc trách phạt nó. Làm thần tử, nó nên động thủ với Nhị hoàng tử Điện hạ."
Hoàng đế xua tay: "Người trẻ tuổi, kiêu ngạo cũng là chuyện dễ hiểu thôi."
"Thần về nhất định sẽ quản giáo nó thật nghiêm khắc." Tiêu Hoài cam đoan.
Hoàng đế thêm lời nào, chỉ tựa lưng kiệu, đưa mắt bách tính chật như nêm cối hai bên đường, tất cả đều đang chờ đón Tiêu Hoài khải .
"Cha!"
Từ cao đột nhiên truyền xuống một giọng trong trẻo. Tiêu Hoài thuận theo âm thanh, thấy một tiểu nữ hài nhi vận hồng y nhoài bậu cửa sổ lầu hai, nở nụ rạng rỡ vẫy tay với . Nụ xán lạn như ánh dương quang, khiến cảm thấy chói mắt.
Tiêu Hoài chỉ thấy tim tan chảy thành nước, bất giác đưa tay phất nhẹ về phía con bé. Tiểu hài nhi thấy đáp thì càng vui vẻ, đầu trò chuyện với bên cạnh. lúc con bé xoay , thấy một nữ nhân dung mạo mỹ lệ, phong thái phú quý tựa như tranh vẽ.
Hôm qua, Đường Thư Nghi sai đặt một vị trí trong quán . Cửa sổ sát đường, chỉ cần thoáng liếc mắt là thể thu trọn cảnh vật, vặn thoả mãn ý nguyện mong ngóng thấy phụ của Tiêu Ngọc Châu.
Phạm Khắc Hiếu
Bọn họ đợi ở quán một lúc, đội ngũ Hoàng đế nghênh đón tướng sĩ khải liền đến. Trên đường phố tràn ngập khí hân hoan. Tiêu Ngọc Châu dài bậu cửa sổ ngóng trông. Khi thấy Tiêu Hoài ở cách xa, con bé mừng rỡ đến nỗi kìm mà vẫy tay gọi cha.
Âm thanh giòn tan thu hút ánh của nhiều , tất nhiên Tiêu Hoài cũng ngoại lệ. Y thuận theo tiếng gọi mà ngước lên, thấy một nữ hài nhi tươi rạng rỡ vẫy tay về phía y, miệng còn gọi cha. Hắn cũng bất giác khẽ vẫy tay đáp nữ hài nhi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-386.html.]
Tiêu Ngọc Châu thấy càng thêm hoan hỉ, đầu với Đường Thư Nghi: "Nương, nương, cha thấy con, cha thật sự thấy con !"
Thấy con gái vui vẻ, Đường Thư Nghi mỉm , ánh mắt nàng cũng vô tình xuống cửa sổ, chạm một đôi mắt sâu thẳm. Nàng sững sờ trong giây lát, đó khách khí khẽ gật đầu về phía đối phương.
Tiêu Hoài ngờ chạm ánh mắt của Đường Thư Nghi. Trong lúc y còn đang bối rối, thấy đối phương gật đầu, y cũng lập tức gật đầu đáp lễ, cả hai đều mặt nơi khác, tựa như sự việc từng xảy .
đó chỉ là vẻ ngoài mà thôi. Chỉ chính họ mới thấu rõ, nội tâm hai đang dậy sóng phức tạp nhường nào.
"Tiểu nha đầu nhà khanh cũng lớn đến nhường ." Hoàng đế cũng trông thấy Tiêu Ngọc Châu, thở dài với Tiêu Hoài: "Lúc trong cung yến, hài tử chịu chút oan ức, khiến trẫm cảm thấy đau lòng khôn xiết, liền đặc cách phong con bé quận chúa, ban thưởng một mảnh đất đai trù phú đất phong."
Tiêu Hoài lời y , trong lòng lạnh. Chuyện y hai Tiêu Ngọc Minh và Tiêu Ngọc Trần thuật tường tận. Hoàng đế vẫn giả dối như khi, rõ ràng tiểu nha đầu cuốn vòng tranh đấu hậu cung mà suýt mất mạng, mà ở đây y dùng giọng điệu hờ hững con bé chỉ chịu chút oan ức.
Mặc dù trong lòng nghĩ thế, giọng điệu của y vẫn giữ vẻ cung kính, đáp lời: "Thần tạ ơn Hoàng thượng ân điển."
Hoàng đế đầu liếc y, quả thực thể thấu tâm tư của Tiêu Hoài. Chẳng lẽ y thật sự chút ý niệm tạo phản nào ?
Y tin, vì Tiêu Hoài còn công khai oai phủ đầu mặt y. Nghĩ đến đây, trong lòng y thầm oán hận, hận chính lúc đó tại hoảng loạn đến mức ngã lăn đất.
Quân thần hai , mỗi một tâm tư, nhanh tiến Hoàng cung. Đến chính điện, Hoàng đế ngự long ỷ cao vút, xuống văn võ bá quan bên , trong lòng nhất thời dâng lên niềm tự hào và kích động khôn cùng.
Hùng hồn phát biểu một hồi, y cất lời: "Tiêu Hoài ẩn trong lòng địch ba năm, dốc hết tâm huyết, vì Đại Càn mà lập nên công trạng hiển hách nhường , Tiêu khanh quả thực là nhất công thần của Đại Càn ! Trẫm phong Tiêu Hoài tước vị Quốc Công, ban hiệu Định. Ngoài còn thưởng hoàng kim vạn lượng, đất đai mười khoảnh đất màu mỡ...."
Hoàng đế liên tiếp ban thưởng, một nữa bày tỏ ân sủng cực độ đối với Tiêu Hoài.
Tiêu Hoài quỳ xuống tạ ơn, Hoàng đế dậy tiến đến mặt y, cúi đỡ y dậy: "Tiêu khanh là công thần của Đại Càn , công lao của ngươi bách tính Đại Càn vĩnh viễn thể nào quên."
"Thần dám nhận." Tiêu Hoài lập tức khiêm nhường .
"Đây chính là điều mà ái khanh xứng đáng hưởng."
Quân thần hai bày một màn hòa hợp, mặt các triều thần đều nở nụ ẩn ý, nhưng tất cả đều hiểu rõ chuyện gì đang diễn . Lời "bắt lấy" mà Tiêu Hoài thốt ở cổng thành , rõ ràng là ý oai phủ đầu.
Hoàng đế ban thưởng cho Tiêu Hoài xong, bắt đầu ban thưởng cho các tướng lĩnh khác. Sau đó đến giờ ngọ, Hoàng đế tổ chức một bữa yến tiệc thịnh soạn để chiêu đãi tướng sĩ Tây Bắc. Trong yến tiệc, ăn uống linh đình, các triều thần lượt đến chúc mừng Tiêu Hoài, chúc mừng y tấn phong Định Quốc công.