Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 356

Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:44:28
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Tử trận chiến trường." Giọng của Tiêu Dịch Nguyên chút trầm trọng, "Nội tử Tiêu Hoài của tổ phụ cũng tử trận."

 

Tiêu Thành Minh , bàn tay già nua vỗ mạnh đùi bật nức nở, bi thương vô cùng. "Lúc rời , mới mười một mười hai tuổi, dặn chăm sóc cha nương, tranh tiền đồ, để chúng cuộc sống . cuộc sống nào sánh bằng cảnh gia đình đoàn tụ chứ...".

 

Tiêu Dịch Nguyên vỗ nhẹ lưng ông, ôn tồn : "Nhị gia gia, đều qua ."

 

Tiêu Thành Minh một hồi, dùng tay áo lau nước mắt, thở dài : "Có dịp, cần hỏi rõ phần mộ của tổ phụ cháu chôn cất ở nơi nào, đến tế bái ông ."

 

Tiêu Dịch Nguyên gật đầu: "Vâng."

 

"Tổ phụ cháu .... cưới hỏi từ gia đình nào?" Tiêu Thành Minh hỏi.

 

Tiêu Dịch Nguyên: "Đích nữ của phủ Võ Dương bá."

 

"Võ Dương bá phủ hiển hách chăng?" Tiêu Thành Minh hỏi.

 

Tiêu Dịch Nguyên đại khái hiểu ý của ông, nhưng một việc quả thực là một mớ hỗn độn khó giải. Hắn : "Những gia đình tước vị tại Thượng Kinh, cũng chỉ hơn mười nhà mà thôi, đương nhiên là hiển hách ."

 

"Cái ..." Tiêu Thành Minh nắm lấy tay Tiêu Dịch Nguyên : "Nãi nãi cháu (Lục thị) những năm qua tận tâm hầu hạ cha chồng, sinh nhi dưỡng nữ hề sai sót. Không thể để đến cuối cùng, một danh phận chính đáng cũng chẳng ."

 

Trưởng tẩu như mẫu, khi ông còn nhỏ, Lục thị chăm sóc ông nhiều. Sau đó một nhà chạy nạn, cùng đồng cam cộng khổ, tình nghĩa thúc tẩu càng thêm sâu nặng, thể xem thường. Tiêu Thành Minh cảm thấy nghĩa vụ đấu tranh giành danh phận mà Lục thị nên .

 

"Nhị gia gia," Tiêu Dịch Nguyên xuống bên cạnh ông, : "Nếu Hầu phủ cử đón chúng từ Nam Cương về, chính là thừa nhận chúng ."

 

" đúng," Tiêu Thành Minh vội vàng : "Ta thể , họ đối đãi với chúng chân thành, chỉ là chuyện hậu sự… nên thế nào?"

 

Tiêu Dịch Nguyên hiểu, ý ông đến chuyện hợp táng khi c.h.ế.t. Việc quả thực khiến cũng cảm thấy khó xử. Với sự hiểu của đối với Hầu phu nhân, nàng nhất định sẽ nhượng bộ chuyện hợp táng thế nào, mà phủ Võ Dương bá bên cũng sẽ chịu lùi bước.

 

"Việc , chúng để hẵng bàn, ngày mai chúng cứ gặp mặt ." Tiêu Thành Minh .

 

"Vâng."

 

Tiêu Dịch Nguyên chuyện với Tiêu Thành Minh một lát, đó đến viện của Lục thị. Sau khi bước , liền thấy phụ , mẫu đều đang ở đó, bốn quây quần bên , vẻ mặt đều mang nét căng thẳng lo âu.

 

Nhìn thấy bước phòng, bốn họ dường như nhiều điều thổ lộ, nhưng nhất thời gì. Tiêu Dịch Nguyên thở dài, xuống bên cạnh Lục thị : "Hầu phu nhân là phân rõ trái đúng sai, cần lo lắng quá mức."

 

"Ta vốn đến, khuất , phủ cũng thuộc về khác. Ta ở đây, thì ích lợi gì đây?" Lục thị thở dài một : "Nhị gia gia của cháu , bọn họ đều đến đây, để một ở Nam Cương, đều lo lắng."

 

"Tôn tử cũng luôn ở bên cạnh ngài." Tiêu Dịch Nguyên phụ mẫu và , : "Nếu như đến đây, cứ yên tâm an cư, chuyện cứ để tôn tử lo liệu chu ."

 

"Nương, con thấy là nương suy nghĩ quá nhiều," Lúc , mẫu của Tiêu Dịch Nguyên Đào thị : "Người cũng là cưới gả chính thức, danh chính ngôn thuận. Người hầu hạ cha chồng, chăm sóc tiểu thúc, sống ở đây cũng ai thể gì ngài. Vị mà cha chồng cưới, từng hầu hạ cha chồng của bao giờ, bà thể Hầu phu nhân, tại ngài thể..."

 

"Đừng luyên thuyên nữa!" Phụ của Tiêu Dịch Nguyên Tiêu Đại Dũng lên tiếng trách mắng: "Ngày mai đến Hầu phủ, cẩn thận cái miệng của bà, đừng nhảm."

 

Phạm Khắc Hiếu

"Lời chỗ nào đúng ư?" Đào thị bĩu môi vặn .

 

Tiêu Đại Dũng trừng mắt thị, "Tóc dài kiến thức ngắn! Chuyện tiền đồ của Dịch Nguyên, là bà thể lo liệu thể lo liệu?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-356.html.]

 

Đào thị im bặt. Lục thị liếc thị một cái: "Đại Dũng đúng. Ta hề cảm thấy chịu oan ức gì. Chỉ cần cháu trai , thế nào cũng ."

 

Tiêu Dịch Nguyên lời , lồng n.g.ự.c như chẹn bởi tơ mềm, khó chịu vô cùng. Hắn Lục thị, : "Nãi nãi yên tâm, tôn nhi nhất định sẽ cầu một chức Cáo mệnh phu nhân về dâng cho ."

 

Lục thị mỉm hiền hậu: "Được, chờ ngày đó."

 

Đào thị chút vui, nhưng đành cố nén sự bất mãn. Đứa con trai rõ ràng là do nàng dứt ruột đẻ , mà trừ nàng , thiết với tất cả khác.

 

Người một nhà trò chuyện một lát mới lui về nghỉ ngơi. Vừa khỏi tẩm phòng của Lục thị, Tiêu Đại Dũng dặn dò Tiêu Dịch Nguyên: "Con chớ lời con. Giữ quan hệ thật với Hầu phủ, như mới là phúc trạch của chúng . Chúng nào tư cách gì mà tranh đấu với ? Hơn nữa, cũng đấu ."

 

Tiêu Dịch Nguyên gật đầu: "Nhi tử rõ."

 

Tiêu Đại Dũng khẽ ừ một tiếng, vỗ vỗ vai Tiêu Dịch Nguyên: "Đi nghỉ ngơi . Đừng để chuyện ảnh hưởng tới việc học hành và giấc ngủ của con."

 

Tiêu Dịch Nguyên một tiếng, Tiêu Đại Dũng bước phòng mới cáo lui.

 

Sáng hôm , Tiêu Ngọc Minh sớm đến phủ Tướng quân, thỉnh Hướng Đại tướng quân dạy vẽ địa đồ. Đường Thư Nghi tất nhiên sẽ vì chuyện gia tộc mà lỡ việc học của , còn dặn dò cần bận tâm chuyện trong nhà.

 

Dùng bữa sáng xong, nàng gọi Triệu quản gia đến đón . Khoảng nửa canh giờ , Tiêu Thành Minh và Lục thị cùng đoàn Tiêu gia đến. Đường Thư Nghi đích ở cửa tiền sảnh nghênh đón. Thấy đoàn tiến , nàng chắp tay lễ về phía Tiêu Thành Minh, cất lời: "Gặp qua thúc phụ."

 

Tiêu Thành Minh ngờ nàng hành lễ với , chút hoảng hốt lùi hai bước vội vã đáp: "Không... Không cần đa lễ."

 

Đường Thư Nghi mỉm : "Xin mời thúc phụ và trong sảnh uống ."

 

Nàng Lâm quản sự báo rằng, Tiêu Thành Minh cùng Tiêu Dịch Nguyên vẫn phân gia, cả nhà vẫn sống chung một mái, và Tiêu Thành Minh hiện là tộc trưởng trong nhà. Điều đối với nàng là một điều , giúp cho việc thương lượng các vấn đề trở nên dễ dàng hơn nhiều.

 

Ví dụ như lúc , nàng cần trực tiếp đối diện với Lục thị, tránh những mâu thuẫn cần thiết.

 

Mọi bước Chính sảnh, Đường Thư Nghi ung dung ghế chủ vị. Nàng mỉm hỏi Tiêu Thành Minh: "Hôm qua thúc phụ nghỉ ngơi an ?"

 

Tiêu Thành Minh vội vàng đáp lời: "Tốt, ."

 

Đường Thư Nghi sang Lục thị: "Về khoản ẩm thực, ngài thấy hợp khẩu vị ?"

 

"Quen cả, món nào cũng thơm ngon tuyệt vời." Lục thị hoảng loạn đáp.

 

"Năm xưa, Lão Hầu gia phái ít tìm thích, nhưng tìm kiếm nhiều năm đều thấy kết quả. Giờ đây cuối cùng cũng tìm , ngài trời cũng thể nhắm mắt mỉm ." Đường Thư Nghi thấy những thành thật, phận, liền an tâm hơn vài phần.

 

Nhắc đến Tiêu Thành Côn (Lão Hầu gia), sắc mặt Tiêu Thành Minh và Lục thị đều trở nên ảm đạm. Tiêu Thành Minh khẽ : "Chúng đến bái tế hương hỏa...."

 

"Phu nhân cứu mạng!"

 

Nghiễn Đài đột nhiên xông , quỳ rạp mặt Đường Thư Nghi, gào : "Phu nhân, Nhị hoàng tử t.ử v.o.n.g! Nhị công tử bắt Hoàng cung !"

 

Đường Thư Nghi xong lời , phắt một tiếng bật dậy.

 

 

Loading...