Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 348
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:44:20
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các hài tử tông thất đều trở về chỗ cũ. Hoàng đế thất nhi tử của , dặn dò: "Sau ngươi hết lòng hiếu thuận Thái phi, hiếu thuận với phụ... phụ vương của ngươi."
Lý Cảnh Tập gật đầu tuân theo. Hoàng đế liếc Tiêu Khang Thịnh. Tiêu Khang Thịnh vội vã bưng một chén đến. Lý Cảnh Tập nhận lấy chén , quỳ xuống đất dâng lên, cung kính : "Tôn nhi dâng tổ mẫu."
Thái phi kìm xúc động, vành mắt đỏ hoe. Bà đón lấy chén , nhấp một ngụm nhỏ, đó đỡ Lý Cảnh Tập dậy, miệng liên tục khen: "Hài tử ngoan, hài tử ngoan của ."
Hoàng đế bày vẻ mặt hài lòng, lớn tiếng tuyên bố: "Lý Cảnh Tập, con thừa tự của Tiêu Dao Vương, nay thừa kế tước vị Thân vương, phong hiệu là Khang!"
Các triều thần bên tức khắc đồng thanh chúc mừng: "Cung chúc Hoàng đế, chúc mừng Thái phi, cung chúc Khang Thân vương!"
Hoàng đế lớn sảng khoái, đó phất tay. Cung nữ, thái giám lập tức mang sơn hào hải vị tiến , yến hội chính thức bắt đầu. Bất kể trong thâm tâm mỗi đang toan tính gì, thì ngoài mặt tất cả đều tỏ vẻ vui vẻ hòa thuận.
Thái phi giữ Lý Cảnh Tập bên cạnh , nhỏ giọng dặn dò bé: "Chuyện qua . Từ nay về , con chính là nhi tử của Tiêu Dao Vương."
Ánh mắt Lý Cảnh Tập nóng lên, bé gật đầu nặng nề, giọng chứa đựng sự chân thành: "Đa tạ tổ mẫu giải cứu tôn nhi thoát khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng."
Thái phi thấy vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt kiên định của bé, khẽ thở dài một , tự nhủ trong lòng: Thôi bỏ , chuyện xưa cũng liên quan gì đến hài tử . Bà đưa tay sờ lên đầu bé, ôn nhu : "Cứ yên tâm theo , chuyện sẽ cả."
Lý Cảnh Tập gật đầu một nữa.
Một lát , bé khẽ cựa , đầu tìm xem Vĩnh Ninh Hầu phu nhân đang ở , nhưng kìm nén. Lúc chắc chắn nhiều đang chú ý đến , mặc dù hiện tại y là con thừa tự của Tiêu Dao Vương, nhưng hành sự vẫn cần cẩn trọng.
Đường Thư Nghi cũng quá bận tâm đến Lý Cảnh Tập. Ý nghĩ lời cảm tạ dặn dò đều gác , bởi nàng hiểu, cơ hội phía còn nhiều, chẳng cần vội vàng lúc . Yến tiệc diễn êm ả, kết thúc trong sự an lạc và hòa hợp. Khang Thân vương tấn phong theo Thái phi trở về Tiêu Dao Vương phủ, còn Đường Thư Nghi cùng đoàn cũng về Vĩnh Ninh Hầu phủ.
Phủ Tiêu Dao Vương.
Tại chính sảnh Tiêu Dao Vương phủ, Thái phi đang an tọa ở ghế chủ vị. Lý Cảnh Tập thẳng tắp, giữ phép tắc cung đình mặt bà. Thái phi phất tay bảo bé xuống, giọng hiền hòa: "Đây hoàng cung, con cần câu nệ đến từng chi tiết như ."
Lý Cảnh Tập khẽ gật đầu, nhưng thói quen đề phòng khác ăn sâu cốt tủy trong những năm tháng dài đằng đẵng vẫn khiến lòng bé thấp thỏm yên. Dẫu đến Vương phủ, rời xa chốn thâm cung khiến luôn căng thẳng đề phòng, bé vẫn thể thả lỏng.
Thái phi thấu sự căng thẳng của , song như hề . Bà chuyển đề tài hỏi: "Trước Ngọc Châu gặp nạn trong cung, là con tay cứu giúp ?"
Lý Cảnh Tập do dự, mới khẽ gật.
"Sau đó con liền giao dịch với Vĩnh Ninh Hầu phủ?" Thái phi truy vấn. Bà thấy rõ ràng, hài tử đích thực hề tầm thường.
"Tôn nhi... Ta bẩm với Vĩnh Ninh Hầu phu nhân là sách, Hầu phu nhân liền sai cách một quãng thời gian mang sách tới cho ." Lý Cảnh Tập rốt cuộc vẫn giấu chuyện Đường Thư Nghi đích chú giải sách cho . Cậu bé quen với việc đề phòng, giữ cảnh giác với tất cả .
Thái phi "ừm" một tiếng, bắt đầu hỏi về tình hình sách của bé. Lý Cảnh Tập trả lời cặn kẽ từng câu. Nghe xong, Thái phi ôn tồn : "Nếu con là tôn tử quá kế của , tự nhiên sẽ dạy dỗ con thật chu đáo, mời những vị lão sư tài đức nhất tới chỉ dạy."
Lý Cảnh Tập mím môi. Thật , bé thỉnh cầu Hầu phu nhân dạy dỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-348.html.]
"Vĩnh Ninh Hầu phu nhân đại ân với , đích tạ ơn ." Cậu .
Thái phi : "Đó là lẽ đương nhiên. Sau , Tiêu Dao Vương phủ chúng cần thường xuyên qua với Vĩnh Ninh Hầu phủ."
Lý Cảnh Tập rõ ý tứ sâu xa trong lời của bà, nhưng đây chính là điều bé hằng mong mỏi.
Mấy ngày đó, Đường Thư Nghi nhận mời từ Thái phi, thỉnh nàng cùng đến Hồ Quang Tạ để hội họp. Đường Thư Nghi tự nhiên hề chối từ. Sáng sớm hôm , nàng dẫn Tiêu Ngọc Châu tới Hồ Quang Tạ.
Bọn họ đến bao lâu thì Thái phi và Lý Cảnh Tập cũng mặt. Đường Thư Nghi dẫn Tiêu Ngọc Châu cửa nghênh đón. Sau khi hành lễ xong, ánh mắt Lý Cảnh Tập sáng rực về phía Đường Thư Nghi, cảm xúc vô cùng kích động. Nàng mỉm đáp , cùng tiến "phòng việc" của nàng.
Vừa phòng, Lý Cảnh Tập cúi đầu thật sâu hành đại lễ với Đường Thư Nghi: "Cảm tạ phu nhân tay giúp đỡ, càng cảm kích hơn vì phu nhân ban tặng sách quý."
Đường Thư Nghi hề né tránh, bình tĩnh nhận lễ, đó đưa tay đỡ bé dậy, hỏi: "Gần đây Vương gia sống chứ?"
Lý Cảnh Tập nàng gọi là Vương gia, vội vã thưa: "Phu nhân cứ gọi là Cảnh Tập là ."
"Được lắm, Cảnh Tập." Đường Thư Nghi từ chối, bởi lẽ giữa nàng và Lý Cảnh Tập ngầm định mối quan hệ nghĩa sư đồ.
"Mọi cứ an tọa , cần quá nhiều lễ nghi như ." Thái phi mỉm căn dặn.
Phạm Khắc Hiếu
Bốn lượt xuống, Đường Thư Nghi và Thái phi một bên, Tiêu Ngọc Châu và Lý Cảnh Tập đối diện. Tiêu Ngọc Châu đôi mắt lấp lánh Lý Cảnh Tập, mỉm : "Đa tạ ân cứu mạng của Vương gia."
Lý Cảnh Tập nụ rạng ngời của cô bé cho thoáng lúng túng, khẽ dừng một chút mới đáp: "Không... Không cần khách khí. Ngươi đừng gọi là Vương gia nữa."
Tiêu Ngọc Châu thấy vẻ lúng túng của bé thật đáng yêu, liền nghiêng đầu hỏi: "Vậy nên gọi ngươi là gì đây?"
"Lý Cảnh Tập, tên là Lý Cảnh Tập." Cậu bé . Trong lòng , Vĩnh Ninh Hầu phu nhân là lão sư, thì nữ nhi của lão sư chính là sư , tự nhiên cần gọi bằng danh xưng Vương gia xa cách.
Tiêu Ngọc Châu lắc đầu: "Như hợp lễ. Sao thể tùy tiện gọi thẳng tên húy của khác, huống hồ đối phương là một Thân vương tôn quý."
Lý Cảnh Tập sang Đường Thư Nghi, thấy nàng đang trò chuyện cùng Thái phi, đành nhỏ giọng với Tiêu Ngọc Châu: "Hầu phu nhân chỉ dạy nhiều, ngươi... cứ gọi là Sư ."
"Chuyện ... e là tiện lắm." Tiêu Ngọc Châu đáp.
Lý Cảnh Tập dứt khoát: "Như là nhất."
Tiêu Ngọc Châu liếc mắt trộm mẫu , đoán chừng mẫu cuộc đối thoại của hai nhưng hề ngăn cản, lẽ là ngầm đồng ý. Nàng bèn mỉm , khẽ gọi một tiếng: "Sư ."
Lý Cảnh Tập tiếng "Sư " , lòng hân hoan xen lẫn chút ngượng ngùng, hai gò má đỏ bừng. Cậu bé cũng đáp một tiếng: "Sư ."