Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 307
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:43:29
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy , Hướng phu nhân kề gần nàng, thủ thỉ : "Hay là để Ngọc Minh tỷ thí với Tiểu Ngũ một trận?"
Nụ gương mặt Đường Thư Nghi khựng , đó nàng thản nhiên đáp: "Được, cũng xem nó tiến bộ đến ."
Hướng phu nhân liếc nàng một cái, đầu dặn dò vài câu với nha bên cạnh. Nha lui xuống. Một lát , Tiêu Ngọc Minh và Hướng Ngũ cùng tiến giữa võ trường.
Lúc , Đường Thư Nghi chợt nghĩ , nhi tử nhà những mặt bằng , cần dũng cảm thừa nhận và đối diện. Không chỉ nàng cần đối diện, mà Tiêu Ngọc Minh cũng đối diện. Chỉ trực diện với khiếm khuyết thì mới thể vươn lên tiến bộ.
Trong khi nàng đang miên man suy nghĩ, Tiêu Ngọc Minh và Hướng Ngũ bắt đầu giao thủ. Tiêu Ngọc Minh vẫn sử dụng trường đao, còn Hướng Ngũ dùng roi dài. Xem khác so đấu nhiều, Đường Thư Nghi giờ đây cũng đủ nhãn lực để chút môn đạo.
Vừa mới bắt đầu, Tiêu Ngọc Minh và Hướng Ngũ coi như kỳ phùng địch thủ. Chiêu thức, lực đạo và tốc độ của Tiêu Ngọc Minh tiến bộ vượt bậc so với . Đường Thư Nghi trong lòng cảm thấy hãnh diện. Nàng rõ thời gian gần đây, Tiêu Ngọc Minh mỗi đêm đều khắc khổ luyện võ, thời gian rảnh rỗi liền tra cứu binh thư.
Chỉ cần chịu khó, cho dù là ngu độn đến mấy cũng sẽ tiến bộ, huống hồ Tiêu Ngọc Minh tư chất bất phàm.
Mà võ trường, Tiêu Ngọc Minh càng đ.á.n.h càng thấy uất ức, bởi Hướng Ngũ rõ ràng đang nương tay với . Đấng nam nhi đại trượng phu, tỷ thí với khác nhường nhịn, nghĩ đến thấy thẹn thùng. Vung đao về phía Hướng Ngũ, gằn giọng: "Không cần nhường !"
Lòng sinh phẫn nộ, giọng điệu của tự nhiên cũng dễ . Hướng Ngũ cũng là dễ dãi, nàng hừ lạnh một tiếng, roi da quật mạnh về phía Tiêu Ngọc Minh, tốc độ và lực đạo đều tăng lên gấp bội.
Nàng thật sự nhường ? Nếu mẫu dặn dò, nàng sẽ bao giờ nương tay!
Tiêu Ngọc Minh thấy thế liền nhanh chóng lách né tránh. May mắn , tốc độ của cải thiện, nếu roi quật trúng. Dẫu , trong lòng cảm thấy thoải mái hơn hẳn. Tỷ thí thì cả hai bên đều dốc hết bản lĩnh thật sự, như mới thỏa chí.
Khoảng thời gian tiến bộ rõ rệt. Lần đầu tiên đối chiến với Hướng Ngũ, gần như bất lực kháng cự, nhưng giờ thể giao thủ vài chục chiêu. Hướng Ngũ cũng cảm nhận sự tiến bộ , nàng sảng khoái : "Tiểu tử ngươi quả nhiên tệ, tiến bộ ít, nhưng nếu đuổi kịp , ngươi vẫn còn nỗ lực nhiều đấy!"
Bàn tay Tiêu Ngọc Minh đang nắm chuôi đao siết , đó tăng nhanh tốc độ công kích. Hai giao đấu với khí thế hào hùng, sôi sục. Hướng Đại tướng quân đang an tọa bên cạnh võ trường khẽ gật đầu. Một thiếu niên tuỳ tùng bên cạnh khen ngợi: "Quả hổ là con cháu tướng môn, sự tiến bộ đúng là thần tốc!"
Hướng Đại tướng quân nhấp một ngụm , trầm giọng : "Vẫn cần rèn giũa thêm tính khí của . Bình thường các ngươi cứ chăm sóc một chút."
Thiếu niên đáp: "Bọn vẫn đang chăm sóc đây thôi."
Phạm Khắc Hiếu
Còn đang giúp rèn luyện ? Mấy bọn họ bây giờ gần như đều coi vị công tử Hầu môn như tên tiểu tử sai vặt mà sai bảo. Bình thường tỷ thí, bọn họ cũng hề nương tay. Ai da, chỉ e trưởng thành sẽ báo thù cho xem.
Cuộc tỷ võ trong võ trường sắp đến hồi kết. Tay chân Tiêu Ngọc Minh bắt đầu trở nên chậm chạp. Chỉ thấy vung đao c.h.é.m về phía Hướng Ngũ. Nàng khẽ động bước chân, xoay tay vung roi quấn lấy cánh tay Tiêu Ngọc Minh. Sau đó, nàng dùng sức kéo mạnh, Tiêu Ngọc Minh đau đớn, trường đao trong tay rơi xuống đất, phát tiếng kêu loảng xoảng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-307.html.]
Hướng Ngũ cầm roi thẳng, chắp tay về phía Tiêu Ngọc Minh: "Ta nhường ."
Tiêu Ngọc Minh cũng chắp tay đáp lễ nàng: "Là võ nghệ của thua kém ."
Hướng Ngũ bước đến bên cạnh Tiêu Ngọc Minh, cùng về phía mép võ trường. Nàng : "Vấn đề của ngươi bây giờ là chiêu thức đủ linh hoạt, hơn nữa tốc độ vẫn đủ tinh thuần. Về mặt tốc độ, ngươi chỉ thể khắc khổ tu luyện, còn về mặt chiêu thức, ngươi cần tinh chỉnh..."
Hướng Ngũ truyền đạt kinh nghiệm của cho Tiêu Ngọc Minh, chăm chú lắng . Vừa nãy vì một nữa thất bại tay Hướng Ngũ mà cảm thấy hổ, nhưng giờ đây cảm giác đó tiêu tan. Thắng bại là chuyện thường tình của binh gia, quan trọng là thắng như thế nào.
Đường Thư Nghi và Hướng phu nhân ở một góc võ trường quan sát Tiêu Ngọc Minh và Hướng Ngũ. Thấy hai tỷ thí xong, hai vị phu nhân liền rời khỏi võ trường để trở về nội viện.
"Tướng quân nhà mấy ngày nay thường xuyên khen ngợi Ngọc Minh, rằng nó tiến bộ nhanh, nhẫn nại và chịu đựng gian khổ."
Hướng phu nhân cảm thấy chút hổ thẹn. Chính nàng đề xuất để Hướng Ngũ so tài với Tiêu Ngọc Minh. Vốn dĩ nàng tính toán để Hướng Ngũ nhường nhịn một chút, cuối cùng để Tiêu Ngọc Minh giành phần thắng. Nào ngờ, Hướng Ngũ lời, tay đ.á.n.h bại Tiêu Ngọc Minh một cách triệt để.
Dù Vĩnh Ninh Hầu phu nhân nhi tử bằng lăng kính ưu ái đến mức nào, nàng vẫn hết sức minh bạch về thực lực của con . Tiêu Ngọc Minh quả thực tiềm năng, nếu bồi dưỡng kỹ lưỡng ắt sẽ thành tài, nhưng hiện tại tuyệt đối thể gọi là nhân kiệt.
"Mấy năm quản giáo nghiêm, nó là đứa bướng bỉnh, nên lỡ dở ít thời gian tu tập. Giờ đây còn phiền nhiễu đến Đại tướng quân." Nàng hạ giọng đáp.
Hướng phu nhân mỉm : "Không gì đáng ngại."
Hai trò chuyện cùng tới hậu viện. Khi gần đến giờ Ngọ, Hướng phu nhân mời Đường Thư Nghi lưu Phủ Đại tướng quân dùng bữa trưa, nàng cũng chối từ. Vừa đến viện của Hướng phu nhân an tọa, liền bà tử vội vã đến bẩm báo, tam phòng Hướng gia tới lấy đồ vật.
Nghe xong, Hướng phu nhân ôn tồn dặn dò: "Báo với nàng , bên đang khách quý. Thiếu vật gì thì cứ lấy mau chóng lui ."
Ma ma cúi đáp lời rời . Vị phu nhân sang Đường Thư Nghi giải thích: "Khoảng thời gian trong phủ phân chia gia sản, thứ chút xáo trộn. Mãi đến mấy ngày nay mới yên tĩnh trở ."
Đường Thư Nghi khẽ gật đầu: "Cây lớn phân cành, chi gia là điều tất yếu."
Nhắc đến việc Tiêu Ngọc Minh và Hướng Ngũ tỷ thí, nguyên nhân ban đầu vốn là vì cô nương của Hướng gia tam phòng, đó đến công tử tam phòng những lời khiếm nhã. Có thể thấy, chi tam phòng thật sự an phận thủ thường.
Hai uống đàm đạo một lát, Hướng Ngũ bước . Nàng một bộ y phục mới, còn là võ phục ở sân luyện võ. Chiếc váy cũng loại tay rộng thướt tha như những tiểu thư khuê các khác thường mặc, mà phần tay áo bó sát hơn, tà váy chỉ dài đến mắt cá chân. Tuy nhiên, tổng thể trông vô cùng gọn gàng và lanh lợi.
"Tham kiến Hầu phu nhân." Hướng Ngũ chắp tay thi lễ với Đường Thư Nghi.