Tiêu Ngọc Thần hoảng sợ trở về Hầu phủ, bước nhanh về phía viện của Đường Thư Nghi. Đầu gối thương, cộng thêm vội vã, cả đường thể coi là nghiêng ngả lảo đảo. Đường Thư Nghi thấy dáng vẻ của , còn ngỡ là quỷ nhà?
"Chuyện gì xảy ?" Nàng hỏi.
"Mẫu ." Tiêu Ngọc Thần Đường Thư Nghi, nên gì, như thế nào, quá đỗi sợ hãi. Hắn vẫn luôn cho rằng chuyện quỷ thần , cũng từng nghĩ đến nếu phát hiện thì sẽ xảy chuyện gì.
Giờ khắc , y sợ hãi áy náy, trong lòng khỏi tự trách bản .
Đường Thư Nghi thấy y căng thẳng như , trong lòng cũng khẽ nhíu . Nàng hỏi: "Đã xảy chuyện gì? Chẳng lẽ Ngoại công giáo huấn ngươi?"
Tiêu Ngọc Thần lắc đầu, yên đó chẳng một lời.
Lúc Thúy Trúc rót một chén đặt tay y. Tiêu Ngọc Thần đưa lên miệng, tu ừng ực vài ngụm. Các nha trong phòng đều kinh ngạc, vị đại công tử phong quang tễ nguyệt của họ, bao giờ màng đến hình tượng như thế ?
"Rốt cuộc xảy chuyện gì?" Đường Thư Nghi sốt ruột đến mức cạy miệng y hỏi cho rõ.
Tiêu Ngọc Thần nàng, dáng vẻ hệt như một chú ch.ó nhỏ sợ hãi: "Vừa ... Vừa , của Lương gia kéo đến ngõ Mai Hoa, xông căn trạch viện đó."
Đường Thư Nghi sững sờ trong giây lát, nhưng vẻ lo lắng mặt cũng nhanh chóng tan biến.
Quả nhiên, động tác của Ngô Tĩnh Vân nhanh nhẹn hơn dự kiến.
"Mẫu , chút kinh ngạc nào ư?" Tiêu Ngọc Thần hỏi, đến giờ tay y vẫn còn run rẩy.
Đường Thư Nghi nhấp một ngụm , ôn tồn : "Ta với ngươi , giấy thể bọc nổi lửa. Phàm là chuyện , trong lòng lường sẽ ngày khác phát hiện. Nếu bại lộ, hối hận sợ hãi cũng chẳng còn tác dụng gì nữa. Điều quan trọng là giải quyết sự việc ."
Tiêu Ngọc Thần thấy nàng trấn tĩnh như , chợt nhận quá gấp gáp nên loạn mất phương hướng. Y thẳng lưng, ánh mắt khẩn thiết về phía Đường Thư Nghi, mong nàng sẽ đối sách gì.
Đường Thư Nghi sang hỏi: "Ngươi xem, giờ phút chúng nên gì đây?"
Trong lòng Tiêu Ngọc Thần lúc bình tĩnh hơn nhiều. Y mím môi, suy nghĩ nghiêm túc, đó đáp: "Nếu Lương gia đ.á.n.h tiếng đến ngõ Mai Hoa, chắc chắn chúng cũng sẽ đến Hình bộ điều tra. Kế hoạch ban đầu là tối nay tẩu tán Phan Sơn rời khỏi Thượng Kinh, bây giờ chúng thực hiện sớm hơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-29.html.]
Đường Thư Nghi trao cho y một ánh mắt tán thưởng: "Tuy nhiên, lúc thể động thủ. Ban ngày đông mắt tạp, của Lương gia hẳn đang dõi theo nhất cử nhất động của chúng ."
"Vậy thì giấu Phan Sơn , đợi khi Lương gia buông lỏng cảnh giác tống y ." Tiêu Ngọc Thần .
Đường Thư Nghi gật đầu, hỏi thêm: "Còn gì nữa ?"
Tiêu Ngọc Thần vì nhận sự tán đồng của mẫu mà vô cùng hưng phấn, nghiêm túc suy nghĩ, tiếp: "Phải phái theo dõi nhất cử nhất động của Lương gia, để hiểu rõ đối phương. Tri bỉ tri kỷ, bách chiến bách thắng."
"Rất ." Đường Thư Nghi mỉm hài lòng, đứa con trai quả tiến bộ.
"Giao chuyện cho Triệu quản gia." Đường Thư Nghi tiếp lời: "Lão đây từng là Tham lĩnh trướng tổ phụ ngươi. Những từng chinh chiến trong quân đội hành sự sẽ càng khiến an tâm."
Tiêu Ngọc Thần hưng phấn siết chặt nắm đấm, lập tức bảo Trường Phong gọi Triệu quản gia đến.
Đường Thư Nghi rót chén Thanh Ngọc nhấp một ngụm, bên ngoài cửa sổ, khẽ: "Có qua mới toại lòng . Lương gia dám đ.á.n.h đến cửa, chúng cũng thể đáp lễ."
"Đánh... Đánh trả ?" Ánh mắt Tiêu Ngọc Thần phát sáng Đường Thư Nghi, mẫu y quả thực quá cao minh.
Phạm Khắc Hiếu
"Lương gia vô duyên vô cớ đột nhiên xông trạch viện của , đập phá đồ đạc trong sân, phủ Vĩnh Ninh Hầu chúng thể nuốt trôi uất ức ?" Đường Thư Nghi chậm rãi .
Tiêu Ngọc Thần thầm nghĩ: Hình như bọn họ chẳng đập vỡ món đồ nào cả.
điều đó quan trọng. Y hỏi: "Mẫu định xử trí ?"
Đường Thư Nghi đáp: "Đến nha môn tố cáo bọn chúng. Lập một danh sách thiệt hại, bắt chúng bồi thường bằng bạc."
Hai mắt Tiêu Ngọc Thần sáng ngời, rõ vì lẽ gì mà khi trông thấy mẫu hành sự, y thấy hân hoan đến .
Lúc , Triệu quản gia đến. Đường Thư Nghi cần lên tiếng, Tiêu Ngọc Thần phân phó từng chuyện một. Triệu quản gia vô cùng cung kính, cẩn thận ghi từng lời, đó hỏi: "Xin hỏi bồi thường bao nhiêu bạc, và chứng cứ để tố cáo Lương gia là gì ạ?"
Tiêu Ngọc Thần mẫu . Y từng bận tâm đến chuyện tiền nong, tất nhiên đòi Lương gia bồi thường cho lẽ.