Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 268

Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:42:30
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hướng tam phu nhân xong thì hân hoan khôn xiết. Bọn họ vốn là chi thứ, dựa Đại phòng mà sinh sống, nay nữ nhi thể gả phủ Nam Lăng bá, thật là một mối lương duyên trời cho, bà lập tức đồng ý. khi Tứ cô nương tin gia đình gả cho một công tử hư hỏng, nàng lập tức chán nản, ngày đêm lấy nước mắt bạn, cuối cùng sinh bệnh nặng.

 

Sự việc đến nước , dù Tứ cô nương cũng là phận khuê các, nếu nàng thuận lòng, Hướng tam phu nhân cũng dám cưỡng ép. Bà đành tiếc nuối nhờ Hướng Đại tướng quân phu nhân chuyển lời từ chối đến Nam Lăng bá phu nhân. Chuyện cứ thế xem như chấm dứt, nào ngờ hôm nay đụng mặt giữa đường.

 

Người buông lời mỉa mai Nghiêm Ngũ "cóc ghẻ ăn thịt thiên nga" chính là ca ca ruột của Hướng Tứ cô nương, Hướng tam công tử. Hắn cho rằng đổ bệnh đều là do Nghiêm Ngũ gây , nên thấy mặt liền buông lời châm chọc.

 

Tiểu bá vương Nghiêm Ngũ thể nuốt trôi lời sỉ nhục , lập tức vung roi quật thẳng về phía Hướng tam công tử. roi kịp chạm , một chiếc roi khác quấn chặt. Người tay chính là đích nữ Hướng ngũ tiểu thư, con gái của Hướng Đại tướng quân.

 

Hướng ngũ tiểu thư thẳng Nghiêm Ngũ, dõng dạc cất lời: "Hắn lỡ lời, mặt xin ngươi. Chuyện đến đây coi như chấm dứt ."

 

Giọng nàng tuy vẻ hòa nhã, nhưng lọt tai Nghiêm Ngũ mang theo sự chế giễu khó tả. Hơn nữa, phía còn vọng đến tiếng khẩy của Hướng tam công tử, khiến Nghiêm Ngũ càng thêm bực bội. Hắn cảm thấy Hướng gia cố tình tìm cớ gây chuyện với .

 

Kỳ thực, vị Hướng ngũ cô nương mối quan hệ sâu xa với Nghiêm Ngũ. Nam Lăng bá phu nhân và Hướng Đại tướng quân phu nhân vốn giao hảo , nên hai phủ cũng qua mật thiết, Nghiêm Ngũ và Hướng ngũ cô nương quen từ tấm bé.

 

Hồi Nghiêm Ngũ năm sáu tuổi, theo Nam Lăng bá phu nhân đến Hướng gia chơi. Các phu nhân trò chuyện, để đám tiểu hài tử tự chơi đùa. Hướng ngũ cô nương lúc mới lên bốn lên năm, đang cầm một thanh kiếm gỗ nhỏ chơi trong sân.

 

Phạm Khắc Hiếu

Thanh kiếm do chính tay Hướng Đại tướng quân tặng, những đ.á.n.h bóng nhẵn nhụi, mà còn chạm khắc hoa văn trẻ con yêu thích. Hướng Đại tướng quân còn hào phóng khảm một viên bảo thạch lên chuôi kiếm, trông vô cùng rực rỡ hút mắt.

 

Nghiêm Ngũ thấy sinh lòng chơi, liền tiến đến Hướng ngũ cô nương đòi lấy. Hướng ngũ cô nương chịu đưa, liền thò tay giật cướp. Hắn nghĩ lớn hơn nàng, là nam nhi, đương nhiên thể dễ dàng đoạt thanh kiếm gỗ nhỏ .

 

điều ngờ tới là, thò tay , một bàn chân nhỏ đạp thẳng bụng khiến ngã chổng vó. Chưa kịp hồn, Hướng ngũ cô nương cưỡi lên , nắm đ.ấ.m nhỏ cứ thế giáng xuống thể ngừng nghỉ.

 

Lúc đau đớn đến mức nào Nghiêm Ngũ còn nhớ rõ, nhưng nỗi hổ thẹn thì vẫn cứ mới nguyên trong tâm trí .

 

May mắn nha , bà tử vội vàng tách họ , nếu khuôn mặt mũm mĩm như bánh bao của sưng vù. Kể từ đó về , hận sợ Hướng ngũ cô nương. Hơn nữa, chuyện hổ hiểu lan truyền ngoài, gần như truyền khắp Hướng phủ. Cho đến tận bây giờ, vài vị công tử trẻ tuổi Hướng gia vẫn thỉnh thoảng lấy chuyện trò , mỉa mai .

 

đối với Nghiêm Ngũ mà , đó là trò đùa vô hại. Đó là vết nhơ lớn nhất trong đời ! Một vết nhơ mà rửa cả đời cũng sạch .

 

Giờ phút , một nữa đối diện với khắc tinh, căm ghét hoảng loạn, nhưng vẫn cố giữ vẻ trấn định. Hắn nghiêng cằm, giọng cứng rắn: "Ngươi qua là qua ? Tuyệt đối !"

 

Hướng ngũ tiểu thư vốn hiền lành, thế, liền hỏi : "Vậy rốt cuộc ngươi thế nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-268.html.]

 

Muốn thế nào? Nghiêm Ngũ nhất thời cũng nên đáp .

 

lúc , Hướng tam công tử khẩy, khinh thường : "Đánh một trận , đơn đấu. Nghiêm Ngũ, ngươi dám ?"

 

Nghiêm Ngũ đầu Tiêu Ngọc Minh. Trong ba bọn họ, thủ của Tiêu Ngọc Minh là hơn cả. Tiêu Ngọc Minh lúc cũng đang phẫn nộ, bởi trong đám Hướng gia, luôn hai kẻ cố tình gây sự, chịu lý.

 

Hắn sang đám Hướng gia: bốn tiểu cô nương độ tuổi mười mấy, cùng hai vị công tử ca mười lăm, mười sáu. Nhìn cử chỉ hành động mềm yếu rụt rè của hai vị công tử , liếc mắt từng luyện võ, mà còn đòi đơn đấu, quả là tự lượng sức .

 

Hắn dõng dạc : "Được thôi, đơn đấu thì đơn đấu. Các ngươi, ai sẽ lên đài?"

 

Lời thốt , ánh mắt của tất thảy Hướng gia đều đổ dồn lên Hướng ngũ cô nương. Tiêu Ngọc Minh cũng về phía nàng, chỉ thấy tiểu cô nương chừng mười ba tuổi, khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt to tròn, trông vô cùng khả ái. Vóc dáng nàng thấp bé, e chừng chỉ cao đến ngang vai , còn gầy. Nhìn chiếc cổ trắng ngần tinh tế , còn thầm nghĩ, chỉ cần một tay là thể bóp gãy.

 

lúc , tiểu cô nương bước , cất giọng : "Ta sẽ tỷ thí với ngươi. , nếu thương phép lóc, càng báo với trưởng bối trong nhà."

 

Tiêu Ngọc Minh vốn còn đang nghĩ, tỷ thí với một tiểu cô nương như thế chẳng khác nào ỷ lớn h.i.ế.p nhỏ. nàng , cơn nóng giận bốc lên, lập tức đáp: "Được! Vậy thì cũng , đến lúc đó đừng về nhà mách trưởng bối, bảo bắt nạt tiểu cô nương nhà ngươi."

 

Hướng ngũ cô nương nhún vai, vung roi ngựa trong tay, lạnh nhạt : "Đến đây."

 

Nàng dứt lời, đám Hướng gia nhanh chóng lùi hẳn về phía . Nghiêm Ngũ và Tề Nhị dù hiểu chuyện gì, nhưng cũng vội vã lùi theo. Tề Nhị còn hạ thấp giọng hỏi Nghiêm Ngũ: "Hướng ngũ mạnh lắm ư? Nhìn chẳng giống chút nào!"

 

Nghiêm Ngũ lắc đầu: "Ta cũng rõ, thuở bé chỉ đùa giỡn với hai thôi."

 

Hai đang trò chuyện, bên Tiêu Ngọc Minh và Hướng ngũ cô nương bắt đầu giao đấu. Tiêu Ngọc Minh dùng đao, còn Hướng ngũ cô nương sử dụng roi. Hai đ.á.n.h qua đ.á.n.h , nhưng sáng suốt đều thể nhận , Tiêu Ngọc Minh càng lúc càng lùi bước, thể Hướng ngũ cô nương áp chế.

 

Tiêu Ngọc Minh quả thật quá coi thường cô nương mặt. Hắn cứ nghĩ một tiểu cô nương, cho dù học một hai chiêu của phụ nữa thì cũng chỉ là múa may cuồng mà thôi. khi thực sự giao chiến, mới nhận , chính mới là kẻ khoa chân múa tay thực sự. Bây giờ hối hận cũng kịp, chỉ còn cách dốc hết sức bình sinh để đối phó.

 

Hướng ngũ cô nương từng bước ép sát. Tiêu Ngọc Minh vội vàng rút lui, ngờ lùi đến bên cạnh vũng nước đọng. Hướng ngũ cô nương thấy thế, giơ chân lên, tung một cú đá mạnh n.g.ự.c . Tiêu Ngọc Minh tránh né nhưng kịp, đạp mạnh, liền trượt chân vấp cỗ xe ngựa của Hướng gia. Chỉ một tiếng rắc, đau đớn kêu lên ngã vật xuống đất.

 

Xương sườn gãy!

 

 

Loading...