Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 262

Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:42:23
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bên , Đường Thư Nghi lập kế hoạch khởi động và kinh doanh cho hội quán. Sau khi cân nhắc hồi lâu, nàng bảo Tiêu Ngọc Châu chép một bản, dặn Triệu quản gia ngày mai tới Tề phủ, đích đưa cho Tề nhị công tử.

 

Nàng rõ Tề Lương Sinh cự tuyệt mà cắt đứt liên hệ giữa hai nhà . nếu nàng đoạn tuyệt mối giao hảo, tất bày tỏ thái độ rõ ràng.

 

Chốn nhân gian, trưởng thành ai nấy đều thấu hiểu cuộc sống chỉ tình yêu nhi nữ, mà còn vạn sự khác. Thậm chí, chuyện tình ái vốn chỉ là một hạt cát nhỏ trong tổng thể cuộc đời. Bởi , hà tất vì những điều phù phiếm nhỏ nhặt mà gây ảnh hưởng đến đại cục.

 

Phủ Quốc Công của Tề Lương Sinh và phủ Vĩnh Ninh Hầu, xét về mặt chính trị, vốn là đồng minh vững chắc, cùng ở thế bất khả chiến bại triều đường. Đây mới là mục tiêu chung mà bọn họ dốc sức theo đuổi, đây mới chính là đại cục.

 

Ngày hôm , Triệu quản gia mang theo bản kế hoạch đến Tề phủ. Vừa , lão tới nơi thì gặp Tề Lương Sinh tan triều. Lão bước nhanh tới, cúi hành lễ: "Lão nô thỉnh an Tề đại nhân."

 

Tề Lương Sinh khẽ hừ một tiếng nhỏ, "Có việc gì?"

 

Triệu quản gia tủm tỉm dâng lên bản kế hoạch do Đường Thư Nghi biên soạn, "Đây là phu nhân nhà bảo đưa đến cho Nhị công tử."

 

Tề Lương Sinh duỗi tay , "Cứ đưa cho ."

 

Phạm Khắc Hiếu

Triệu quản gia lập tức trao bản kế hoạch, đó cung kính cáo từ lui xuống. Tề Lương Sinh cúi đầu xuống tập giấy dày cộm buộc bằng chỉ tay, bìa còn mấy chữ: "Phương sách vận hành hội quán".

 

Hắn lật xem nội dung bên trong, quả thực càng càng kinh ngạc, càng cảm thấy bội phục thôi. Phương sách vô cùng tỉ mỉ, chu , nhiều ý tưởng mới mẻ. Song, trong lòng dâng lên một tiếng thở dài thầm kín: Một nữ tử tài trí như thế, đáng tiếc cùng hữu duyên vô phận.

 

Đi đến viện của Tề Nhị, Tề Lương Sinh bước phòng, thấy đang sấp giường ăn điểm tâm, vẻ mặt đầy thỏa mãn. Thấy cha đến, Tề Nhị theo bản năng giấu đồ ăn , nhưng thấy kịp, đành ngượng nghịu mỉm : "Cha, ngài dùng chút ?"

 

Tử bất giáo, phụ chi quá (Con dạy là của cha). Chứng kiến bộ dạng của con trai, Tề Lương Sinh chợt cảm thấy áy náy khôn nguôi, chính là dạy dỗ con đến nơi đến chốn.

 

Tiến tới bên giường Tề Nhị, Tề Lương Sinh hỏi: "Vết thương còn đau ?"

 

Tề Nhị hiếm khi cha quan tâm như , nhất thời cảm thấy quen, khuôn mặt cứng đờ đáp: "Vẫn... vẫn ạ."

 

"Con thành nông nỗi , cũng trách nhiệm. Ban đầu phó mặc con cho tổ mẫu nuôi dưỡng, nghiêm khắc dạy dỗ con cho ." Tề Lương Sinh tiếp: "Con vẫn tròn mười lăm tuổi, tương lai còn dài. Ta cần con tạo tiền đồ hiển hách, cần con rạng danh gia tộc, thậm chí cũng từng nghĩ đến việc để con gánh vác bất cứ chuyện lớn nào trong nhà. con trách nhiệm với chính bản , thể cứ mãi tiếp tục buông thả như thế ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-262.html.]

"Bây giờ còn tại vị, con thể dựa , nhưng sẽ một ngày mất , con sẽ đối mặt với chuyện phân gia. Sau khi phân gia, con chính là chủ một gia đình. Con định gầy dựng cơ nghiệp và dạy dỗ hậu nhân của như thế nào? Chẳng lẽ con con cháu cũng trở thành những chi thứ yếu kém, chỉ thể sống dựa chủ gia ?"

 

Trong các gia tộc lớn tại Thượng Kinh, mỗi nhà đều vài ba chi phụ như thế. Những chi phụ , kỳ thực, chính là những thế hệ phân tách ngoài, bởi vì thành tựu gì, dần dần chỉ thể trở thành kẻ lệ thuộc, sống bám chủ gia.

 

Tề Nhị mím môi im lặng. Cho dù là một công tử bột ăn chơi, nhưng cũng hẳn trở thành một kẻ bất tài vô dụng.

 

"Con kinh doanh ăn, Tiêu gia thẩm thẩm cũng phương diện con chút thiên phú. Vậy thì con hãy theo nàng mà nghiêm túc học tập ." Tề Lương Sinh đặt bản kế hoạch do Đường Thư Nghi xuống mặt Tề Nhị, dặn dò: "Thật , con chỉ thể học hỏi nàng cách kinh doanh, mà còn thể học cách đối nhân xử thế, và cách trù tính việc."

 

Tề Nhị nghiêm túc gật đầu, cầm lấy kế hoạch lật xem. Tề Lương Sinh thấy thái độ của chuyên tâm hơn nhiều, trong lòng như an ủi phần nào, liền thêm: "Lát nữa con hỏi Tiêu gia thẩm thẩm, chúng thể đầu tư hội quán bao nhiêu ngân lượng. Đến lúc đó sẽ trích tiền từ tư phòng ngân lượng của , coi như là con tự đầu tư."

 

Cho dù nhi tử bướng bỉnh đến , thì đó cũng là cốt nhục của , Tề Lương Sinh đương nhiên lên kế hoạch chu cho . Đại nhi tử của thi đậu khoa cử thuận lợi, con đường quan trường mở đường, về tất nhiên sẽ suôn sẻ. Tiểu nhi tử triều quan, cũng sẽ bù đắp cho ở lĩnh vực khác.

 

Tề Nhị ngờ tới phụ sẽ với những lời như , càng ngờ tới Tề Lương Sinh để lấy danh nghĩa của chính mà đầu tư hội quán của Đường Thư Nghi. Hắn ngây một lát, trịnh trọng đáp: "Về con nhất định sẽ dốc sức nỗ lực."

 

Tề Lương Sinh khẽ "ừm" một tiếng, đó dậy ngoài. Đi hai bước, dừng : "Dốc lòng học hỏi, đừng thất vọng."

 

"Người " hiển nhiên là chỉ Đường Thư Nghi. Tề Nhị cũng hiểu, nghiêm túc gật đầu đồng ý. Tề Lương Sinh gì thêm, xoay rời .

 

Tề Nhị giường sững sờ một lúc lâu mới xuống bản kế hoạch do Đường Thư Nghi . Hắn càng xem càng thể yên, chỉ lập tức tìm Đường Thư Nghi. Thứ nhất, những điều trong đó như mở cho một thế giới mới lạ; thứ hai, nhiều chỗ hiểu thấu, cần hỏi cho rõ.

 

Quả nhiên, ngay ngày hôm , lúc Đường Thư Nghi cùng nhà đang dùng bữa sáng, Tề Nhị khập khiễng bước tới. Đường Thư Nghi , bảo đỡ sấp ghế gấm, : "Ta gửi bản kế hoạch qua là ngươi xem , đợi khi nào vết thương lành lặn sẽ đích giảng giải cho ngươi."

 

"Thẩm thẩm, cháu đợi nữa, thẩm thẩm quá chừng." Xét về độ ngọt miệng, bình thường thật khó mà bì kịp Tề Nhị.

 

Đường Thư Nghi nhịn bật : "Được , xuống . Ta ăn cơm xong đến Hồ Quang Tạ, ngươi thể theo."

 

Tề Nhị vội vàng gật đầu như gà mổ thóc.

 

Đường Thư Nghi trở bàn tiếp tục dùng cơm, trong lòng cũng thấy yên tâm. Tề Lương Sinh thể để Tề Nhị qua đây, chứng tỏ chuyện xảy đó qua , hề gây ảnh hưởng gì đến sự hợp tác giữa hai phủ.

 

 

Loading...