Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 253
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:42:14
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vì e ngại Tiêu Ngọc Minh lên cơn sốt buổi tối, Đường Thư Nghi dọn dẹp một gian phòng tại Thế An Uyển bảo dọn qua đó ở. Làm , nếu đêm khuya chuyện bất trắc, nàng cũng thể tiện bề chăm sóc.
Phía Nam Lăng bá phủ, Nam Lăng bá xe ngựa về đến cổng. Vừa xuống xe, túm cổ áo Nghiêm Ngũ lôi thẳng trong. Hắn hề ghé qua viện của Nam Lăng phu nhân, mà thẳng tới thư phòng ở tiền viện. Nghiêm Ngũ thấy , vội vàng lóc kêu gào: "Cha, con sai , nương ơi, nương... phụ g.i.ế.c con mất thôi!"
Nam Lăng Bá tức giận đến mức thật sự đ.á.n.h c.h.ế.t Nghiêm Ngũ, một tay túm cổ áo lôi , gầm lên: "Hôm nay ngươi gọi ai đến cứu cũng vô dụng, lão tử quyết đ.á.n.h c.h.ế.t tên nghiệp chướng nhà ngươi!"
Nghiêm Ngũ ngoái đầu , thấy lũ hạ nhân trong phủ đều cúi gằm mặt, bất động như tượng gỗ, một ai dám báo tin cho mẫu . Giờ khắc , mới thực sự hoảng sợ, vội vàng cầu xin Nam Lăng Bá: "Phụ , nhi tử . Vả , nhi tử cũng gì quá đáng, chỉ ca khúc mà thôi."
Nam Lăng Bá thèm đếm xỉa đến lời , nghiến răng nghiến lợi xách Nghiêm Ngũ quẳng ngoài thư phòng, quát lớn với hạ nhân trong viện: "Canh chừng cẩn thận! Nếu để chạy thoát, sẽ lấy mạng lũ các ngươi!"
Mấy tên hạ nhân , vội vàng vây quanh Nghiêm Ngũ. Hắn xổm mặt đất, tứ phía đều là chân, trong lòng suy sụp, buông thả bệt xuống. Hắn , xong , thực sự ai dám đến cứu nữa.
Một lát , Nam Lăng Bá cầm một chiếc roi da hổ bước từ thư phòng. Mấy tên hạ nhân đang vây quanh Nghiêm Ngũ vội vàng tránh đường. Vị Bá gia mặt con trai, gầm lên một tiếng: "Quỳ xuống!"
Nghiêm Ngũ ngoan ngoãn quỳ rạp xuống. Hắn hiểu, nếu giờ phút tuân lệnh, chắc chắn chỉ đ.á.n.h càng nặng hơn mà thôi.
"Ta dặn dò ngươi thế nào? Dù ngươi ăn chơi bên ngoài , tuyệt đối bước chân sòng bạc, ngươi cam đoan với , đúng ?" Nam Lăng Bá chất vấn.
Nghiêm Ngũ khẽ gật đầu: "Phụ , nhi tử... nhi tử chỉ là nhất thời tò mò mà thôi."
Nam Lăng Bá giơ roi quất mạnh : "Hôm nay ngươi tò mò nữ sắc liền bước chân kỹ viện! Ngày mai ngươi tò mò cờ bạc, ngươi còn định sòng bạc ư? Ngày mốt, ngươi tò mò chuyện cướp bóc h.i.ế.p dâm, g.i.ế.c phóng hỏa, lẽ nào ngươi cũng thử cho bằng ?!"
Nam Lăng Bá càng nghĩ càng giận, giơ roi lên quất thêm mấy nữa.
"Chuyện gì đang xảy ? Con gây chuyện gì?" Lúc , Nam Lăng Bá phu nhân nha vội vã dìu tới. Vừa trông thấy những vết roi lưng Nghiêm Ngũ, trái tim nàng lập tức nhói lên một trận đau âm ỉ, cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Nương tử đến đây gì? E rằng lát nữa khiến nàng đau tim." Nam Lăng Bá , vội vàng tiến tới đỡ lấy Phu nhân.
"Gây động tĩnh lớn như thế, thể đến xem qua một phen? Nó phạm gì mà hạ thủ nặng tay đến ?" Nam Lăng Bá phu nhân hỏi.
Nàng cảm thấy tim đau nhói hơn. Mặc dù ngày thường nàng thường giả vờ bệnh tật, nhưng chứng bệnh tim đau nhức mỗi khi tức giận thì là thật.
Nam Lăng Bá và Nghiêm Ngũ thấy sắc mặt nàng vẻ tái nhợt, đều vô cùng lo lắng. Nam Lăng Bá vội vuốt n.g.ự.c trấn an nàng, gọi khiêng ghế tới. Nghiêm Ngũ cũng lập tức dậy tới đỡ mẫu . Sau khi Nam Lăng Bá phu nhân xuống, thấy đỡ hơn một chút, nàng tiếp tục hỏi: "Nó gây chuyện gì ?"
Nam Lăng Bá trừng mắt Nghiêm Ngũ. Nghiêm Ngũ liền lập tức quỳ xuống ngay ngắn. Vừa còn cho rằng phạm quá lớn, nhưng giờ thấy mẫu phát bệnh, thực sự hối hận vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-253.html.]
"Chàng cứ ." Nam Lăng Bá phu nhân trượng phu, giọng vẻ yếu ớt: "Chàng càng giấu, càng thêm lo lắng."
Nam Lăng Bá bất đắc dĩ, đành đáp: "Nó bén mảng đến kỹ viện."
Nam Lăng Bá phu nhân , tim nhói lên một trận đau đớn, nhưng nàng gắng gượng chịu đựng, : "Cứ đánh! Đánh thật mạnh !"
Nam Lăng Bá lo lắng cho nương tử, nhẹ giọng khuyên nhủ: "Nàng mau về nghỉ ngơi . Đánh xong tên nghiệt tử , sẽ đến thăm nàng ngay."
Nam Lăng Bá phu nhân khẽ xua tay: "Không cả, cứ để xem xử lý."
"Nàng thật sự chứ?" Nam Lăng Bá vẫn yên tâm.
Phu nhân trả lời: "Tình trạng của , lẽ nào còn rõ ? Thiếp ."
Thấy sắc mặt nương tử chuyển biến hơn một chút, Nam Lăng Bá mới thở phào. Đoạn, mặt Nghiêm Ngũ, giơ roi lên quất tiếp. Lần , Nghiêm Ngũ hề kêu la. Hắn thực sự .
Ở Tề phủ, Tề Lương Sinh xuống xe ngựa, đầu thấy Tề Nhị (Tề Hòa Quang) đang thở hổn hển theo . Hắn hừ lạnh một tiếng bước trong. Vừa đặt chân qua cánh cửa, thấy ma ma cận bên cạnh Tề lão phu nhân mỉm tới: "Lão gia về. Nhị công tử về ? Lão phu nhân đang nhớ đó."
Tề Lương Sinh lời đó, cơn giận trong lòng càng bốc lên dữ dội. dù đây cũng là cận bên mẫu , tiện phát tiết, bèn : "Ngươi trở về bẩm với Lão phu nhân rằng, tên nghiệp chướng tối nay ở thư phòng sách sám hối."
Ma ma vẫn cố nặn một nụ : "Lão gia, ngài cũng rõ tính khí của Lão phu nhân mà. Nếu Người đợi Nhị công tử, đêm nay chắc chắn Người sẽ yên lòng mà ngủ ."
Cơn giận của Tề Lương Sinh lúc thể kìm nén nữa, giận dữ quát: "Vậy thì ngươi cứ với Lão phu nhân rằng, Tề Hòa Quang dám bén mảng tới kỹ viện! Ta quyết đ.á.n.h c.h.ế.t nó, tránh để Tề phủ nuôi dưỡng một tên cặn bã bại hoại gia phong!"
Ma ma tin Nhị công tử dám tới kỹ viện, kinh ngạc há hốc miệng, hiểu rằng đây là một sai lầm lớn thể che giấu. Bà vội vàng hành lễ với Tề Lương Sinh, đầu chạy nhanh về viện của Tề lão phu nhân để bẩm báo. Tề Lương Sinh đầu trừng mắt Tề Nhị, lạnh lùng lệnh: "Theo ."
Tề Nhị bộ theo xe ngựa suốt gần một khắc, giờ mệt mỏi, nhưng trong tình cảnh nào dám than thở lấy một tiếng, lập tức bước nhanh theo Phụ . Đến thư phòng, Tề Lương Sinh tự rót cho một chén , uống hai ngụm, Tề Nhị hỏi: "Tại ngươi dám bước chân đến nơi ô uế như ?"
Tề Nhị cúi gằm đầu, rầm rì đáp: "Tò mò."
Phạm Khắc Hiếu
Tề Lương Sinh rõ, nặng nề đặt chén tay xuống bàn, tức giận quát: "Nói lớn lên!"
"Chỉ là... chỉ là vì tò mò thôi ạ." Tề Nhị lắp bắp.