Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 248

Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:42:09
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không thể đoán nguyên do, Đường Thư Nghi đành giữ sự nghi hoặc trong lòng.

 

Trò chuyện một hồi, Gia Thư Thái phi đề nghị cùng hai mẫu tử nàng ngắm cảnh núi non. Ba rời khỏi viện, về phía ngọn núi Sùng Quang Tự. Phong cảnh của Sùng Quang Tự quả thực mỹ lệ, cành khô chớm nở sắc xanh, bộ ngọn núi bừng lên sinh khí dồi dào.

 

Tản bộ núi hơn một canh giờ, ba trở tiền viện dâng hương. Lần , Đường Thư Nghi thắp một ngọn trường minh đăng tại đây cho chính của kiếp . Sau khi thắp hương, nàng ngọn đèn, khe khẽ kể những chuyện xảy trong phủ, cùng với sự trưởng thành từng ngày của ba Tiêu Ngọc Thần.

 

Nàng tin rằng, dù cho 'Đường Thư Nghi' quy tiên về nơi , nhất định cũng sẽ luôn lo lắng cho ba hài tử yêu của .

 

Rời khỏi Sùng Quang Tự trở về phủ, mẫu tử Đường Thư Nghi vẫn cùng Thái phi. Lúc sắp lên xe ngựa, Gia Thư Thái phi nắm lấy tay Tiêu Ngọc Châu, : "Tiểu nha đầu nhà ngươi thật khiến yêu mến. Cho con bé cùng xe ngựa với , để trò chuyện cùng nó."

 

Mặc dù Đường Thư Nghi vẫn hoài nghi về sự nhiệt tình đột ngột của Gia Thư Thái phi, nhưng nàng tiện từ chối. Nàng , Gia Thư Thái phi thực tâm yêu quý Tiêu Ngọc Châu, bèn : "Chỉ sợ con bé nghịch ngợm, quấy nhiễu đến ngài."

 

Thái phi xua tay: "Nào , yêu thích còn hết đây."

 

Đoạn , bà kéo tay Tiêu Ngọc Châu cùng bước lên xe ngựa. Tiêu Ngọc Châu ngoan ngoãn đỡ bà, Gia Thư Thái phi càng thêm vui mừng, khi yên vị xe liền ôm con bé lòng, hỏi: "Ở nhà, con thường những gì?"

 

Tiểu hài tử thường mẫn cảm với tình cảm của lớn. Tiêu Ngọc Châu cảm nhận Gia Thư Thái phi hề ác ý, mà thực lòng yêu thương , cho nên cũng thả lỏng và tự nhiên hơn nhiều.

 

Con bé đáp: "Mỗi ngày khi mẫu việc, đều bảo tiểu nữ ở bên cạnh quan sát, còn cho tiểu nữ đến tộc học để đèn sách."

Phạm Khắc Hiếu

 

Thái phi mỉm đưa một khối điểm tâm cho con bé, hỏi: "Ở tộc học, con học những gì?"

 

Tiêu Ngọc Châu tay cầm điểm tâm, đáp: "Trong tộc học phu tử dạy chữ nghĩa, còn phu tử dạy nữ công, cầm kỳ thi họa."

 

"Con học hành ?" Thái phi hỏi.

 

Vốn là một học sinh yếu kém trong gia thục, hỏi như khiến Tiêu Ngọc Châu mang theo chút hổ. Con bé cúi đầu c.ắ.n miếng điểm tâm, dám cất lời.

 

Thái phi thấy liền hiểu rõ vấn đề, lập tức : "Những thứ như nữ công, cầm kỳ thi họa, học cũng chẳng hề gì. Nữ nhi của gia tộc chúng , bên đều tú nương hầu hạ, cần đến cầm kỳ thi họa thì ? Đó chẳng qua chỉ là hư danh để thổi phồng tiếng tăm mà thôi. Ngọc Châu nhà chúng cần bận tâm đến việc đó."

 

Tiêu Ngọc Châu Thái phi , hai mắt lập tức sáng rực lên, con bé : "Mẫu và ngoại công của tiểu nữ cũng y như . Chỉ là tiểu nữ vẫn đèn sách, mẫu bảo tiểu nữ Tứ Thư Ngũ Kinh. Mẫu dù tiểu nữ cần tham gia khoa cử, nhưng những bộ sách đó giúp tiểu nữ thấu hiểu lẽ đời."

 

Những cuốn sách mà Đường Thư Nghi thường chú thích cho Lý Cảnh Tập, Tiêu Ngọc Châu cũng qua, suýt chút nữa con bé buột miệng lỡ lời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-248.html.]

Thái phi để ý đến điều đó, bà gật đầu tán thành: "Mẫu con đúng đắn, con nên lấy mẫu gương."

 

Những việc Đường Thư Nghi , Thái phi đều rõ. Đôi khi, bà cũng kìm mà tán thưởng trí tuệ và tầm thấu đáo của Đường Thư Nghi. Đồng thời, bà cũng thở dài trong lòng: Đường Thư Nghi thực sự chịu đựng ít khó khăn.

 

"Năm ngoái, mẫu mua cho tiểu nữ một con ngựa nhỏ trắng như tuyết, lẫn một sợi lông màu nào khác, trông vô cùng xinh ." Tiêu Ngọc Châu chuyển sang kể về con ngựa của , "Mấy hôm , tiểu nữ cùng mẫu học cưỡi ngựa. Đạp Tuyết ngoan ngoãn."

 

Thái phi mỉm : "Con ngựa đó đặt tên là Đạp Tuyết ?"

 

Tiêu Ngọc Châu líu lo dứt về chuyện học cưỡi ngựa, Gia Thư thái phi mỉm lắng , thỉnh thoảng đưa đồ điểm tâm và nước uống, còn cầm khăn tay lau miệng giúp tiểu cô nương.

 

Ma ma đối diện cảnh cũng nở nụ mãn nguyện. Chỉ lúc ở bên cạnh tiểu cô nương , Thái phi mới thực sự sinh khí, dáng vẻ của một đang sống.

 

Xe ngựa vô tình tiến thành, đến ngã ba đường thể chia tay. Thái phi bất đắc dĩ tiễn Tiêu Ngọc Châu xuống xe, với Đường Thư Nghi: "Ngày mai ngươi đến Vương phủ cầm khế thư, sẽ bảo nhà bếp thêm chút điểm tâm mà Ngọc Châu yêu thích."

 

Đường Thư Nghi mỉm đáp , Gia Thư thái phi lên xe ngựa mới xoay leo lên xe ngựa của . Sau khi an tọa, nàng hỏi Tiêu Ngọc Châu chuyện gì với Gia Thư thái phi, Tiêu Ngọc Châu kể từng chuyện một. Đường Thư Nghi càng trong lòng càng thêm nghi hoặc, nhưng trạch viện , nàng vẫn hạ quyết tâm mua .

 

Cho dù nàng mua trạch viện , thái độ và mục đích của Thái phi đối với bọn họ cũng sẽ chẳng đổi. Nàng thực sự trì hoãn thêm nữa, dứt khoát cứ mua nó.

 

Đợi đến khi về đến Hầu phủ, trời nhá nhem tối. Vừa an tọa tại Thế An Uyển, Triệu quản gia đến, mang theo một phong thư dày cộp từ trong cung gửi tới. Đường Thư Nghi cầm lấy mở thư , hỏi Triệu quản gia: "Nhị công tử ở nhà ?"

 

Triệu quản gia lắc đầu: "Hôm nay dùng bữa sáng xong Nhị công tử liền ngoài, đến giờ vẫn thấy hồi phủ."

 

Đường Thư Nghi khẽ cau mày, Tiêu Ngọc Minh hễ ngoài du ngoạn, giờ về phủ. Hôm nay chuyện gì mà nán lâu đến ? nàng gì thêm, dự định chờ thêm một lúc.

 

Mở thư , thấy nét chữ giấy rõ ràng hơn nhiều so với đây, thoáng lộ vài phần sắc bén. Đường Thư Nghi một nữa cảm thấy, khoản đầu tư của lẽ sẽ thu về hồi báo vô cùng khả quan.

 

Nghĩ như , nàng cẩn thận kỹ nội dung từng trang thư, vẫn là những chỗ hiểu trong sách vở, nhưng cuối thư hôm nay, cuối cùng một dòng chữ khác biệt: Phu nhân thấy, nên gì để cải biến hiện trạng?

 

Đường Thư Nghi trầm ngâm suy nghĩ, cầm thư đến thư phòng. Nàng xuống bàn, cầm bút lên : Khiêm tốn thủ thế, tích lũy nội lực, chờ đợi thời cơ, chớ nên hành động bốc đồng.

 

Viết xong, nàng suy xét, thận trọng giải thích cặn kẽ cho , cuối cùng thêm: Những chuyện khi bốc đồng, luôn luôn mang theo yếu tố cá cược và mạo hiểm. Ngươi thử nghĩ xem, với tình hình hiện tại của ngươi, liệu thể gánh vác nổi hậu quả thất bại .

 

Có lẽ Thất hoàng tử học xong những thứ , cảm thấy chính hiểu nhiều, vội vàng đổi hiện trạng. Đường Thư Nghi thể hiểu , chịu đựng bao năm trời, nay thấy hy vọng đổi, tất nhiên đứa trẻ lập tức hành động.

 

 

Loading...