Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 215

Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:53:59
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiêu Ngọc Minh quan tâm lắm, sải bước ngoài, miệng : "Đi nhanh thôi, còn trở về dùng cơm tối."

 

Triệu quản gia đáp lời ai một tiếng, nhanh chóng theo phía .

 

Tiêu Ngọc Minh khi ngoài bình thường đều xe ngựa mà cưỡi ngựa. Đồng hành cùng Triệu quản gia, hai mỗi một ngựa, lộc cộc thẳng đến phủ Vũ Uy tướng quân. Sau khi đến nơi, Triệu quản gia đưa danh của Vĩnh Ninh Hầu phủ . Người gác cổng của phủ Vũ Uy tướng quân lập tức trong báo cáo, đồng thời mời hai đến sảnh đường tiếp khách.

 

Một lúc , của Vũ Uy tướng quân là Vũ Khang sải bước đến, thấy Tiêu Ngọc Minh thì ngẩn . Danh tiếng về vị Nhị công tử phủ Vĩnh Ninh hầu , từng qua, rằng là kẻ chí tiến thủ, còn ăn chơi trác táng. bây giờ tận mắt thấy, những lời đồn thổi hình như chút sai lệch!

 

Mặc dù trong lòng nghĩ như , nhưng hành lễ xong, mặt Vũ Khang vẫn nở nụ : "Không Nhị công tử hôm nay quang lâm quý phủ là vì chuyện gì?"

 

Mặc dù ở Tây Bắc, quan hệ giữa Vũ Uy tướng quân với Tiêu Hoài tệ, nhưng ở Thượng Kinh, hai nhà vốn qua nhiều. Hắn đoán , vị Nhị công tử ăn chơi của Vĩnh Ninh Hầu phủ đến nhà bọn họ để gì.

 

"Hôm nay mẫu nhận thư đưa đến phủ, mới Vũ Uy tướng quân hồi Kinh." Tiêu Ngọc Minh : "Mẫu hỏi thăm mới , lão thái gia quý phủ đang lâm trọng bệnh. Ngày , phụ luôn nhắc về Vũ Uy tướng quân với mẫu , hai ý khí tương đầu, mẫu lão thái gia bệnh, cũng lo lắng, liền bảo mang một chút nhân sâm hơn trăm năm tuổi trân quý trong phủ tới, hy vọng thể dùng ."

 

"Thật , nhân sâm hơn trăm năm tuổi?" Vũ Khang kinh ngạc bật dậy hỏi.

 

" ." Tiêu Ngọc Minh cầm miếng nhân sâm , Vũ Khang nhận lấy, bàn tay run rẩy.

 

Hắn biểu hiện như cũng gì đáng trách, Vũ Uy tướng quân xuất bần hàn, khi tham gia võ cử, một nhà đều là nông dân ruộng, thậm chí gặp năm mất mùa còn chịu cảnh đói rét.

 

Về quan vị của Vũ Uy tướng quân càng ngày càng lớn, cuộc sống của Vũ gia cũng dần khấm khá, nhưng một chuyện ăn sâu xương cốt vẫn thể đổi. Ví dụ, tính tiết kiệm hà khắc, nỗi sợ hãi khi thấy quyền quý, vân vân.

 

Lần , phụ của Vũ Uy tướng quân lâm bệnh, từ bệnh nhẹ tích thành bệnh nặng. Ban đầu chỉ là phong hàn nhẹ, cho rằng cần đến thăm đại phu, chỉ cần uống thêm chén nước nóng, đắp thêm vài tấm chăn, cứ thế an giấc sẽ bình phục. Nếu một đêm khỏi, thì cứ ngủ thêm vài giấc nữa.

 

đắp chăn lì ba bốn ngày mà bệnh tình chẳng thuyên giảm, chỉ đành mời đại phu. Lúc bệnh phần nghiêm trọng. Đại phu bắt mạch kê đơn thuốc, nhưng phụ của Vũ Uy tướng quân cứ một mực đòi kê phương t.h.u.ố.c rẻ tiền, cố chấp cho rằng năm xưa lúc ruộng bệnh cũng từng uống thuốc, bây giờ chỉ cần chút t.h.u.ố.c mộc mạc là thể khỏi.

 

Kết quả, dùng t.h.u.ố.c gần nửa tháng mà bệnh tình vẫn khá hơn, bệnh càng ngày càng nặng, cuối cùng liệt giường. Tuổi tác cao, trải qua một phen giày vò như , e rằng chẳng lành, chừng còn mất mạng. Lúc Vũ gia cũng dám bảo đại phu kê t.h.u.ố.c rẻ tiền nữa, nhưng đơn t.h.u.ố.c đại phu kê , ngay cả nhân sâm trăm năm tuổi cũng khó lòng tìm mua cho kịp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-215.html.]

Chuyện khiến Vũ gia lo sốt vó. Trong các y quán ở Thượng Kinh đều loại nhân sâm thượng hạng . Đại phu trong các gia đình quyền quý ở Thượng Kinh ít tàng trữ, bảo bọn họ nên hỏi thăm một chút. Chỉ là, những gia tộc khả năng tàng trữ nhân sâm ngàn năm đều hạng tầm thường. Vũ gia bọn họ ở Thượng Kinh, dù đang ở trong phủ tướng quân nhưng cơ bản qua với ngoài, hơn nữa họ cảm thấy những quyền quý đều khó chung sống, thành thử cũng vay mượn ở nơi nào.

 

Vũ Khang vốn từng nhắc đến phủ Vĩnh Ninh hầu, song lão thái gia gạt , cho rằng tính mạng nào đáng giá bằng một gốc sâm quý như thế, kiên quyết cho Vũ Khang mạo tới phiền. Cuối cùng, bệnh kéo dài đến mức sắp còn t.h.u.ố.c thang nào cứu chữa nữa.

 

Lúc , Vũ Khang thấy nhân sâm trăm năm quý giá, thể kích động?

 

Vũ Khang cầm nhân sâm trong tay, lập tức sai mời đại phu đến tận nơi để giám định. Đối với chuyện , Triệu quản gia nhíu mày vui. Rõ ràng là vật cứu mạng do họ tặng tới, mà Vũ gia còn cho gọi đại phu đến tận nơi để kiểm nghiệm thực hư.

 

Song, nghĩ đến xuất của Vũ gia, trong lòng hừ một tiếng, thèm để ý nhiều. Người Vũ gia mới từ thôn dấp lên Thượng Kinh vài năm, thêm Vũ Uy tướng quân quanh năm chinh chiến nơi Tây Bắc, căn bản ai chỉ bảo họ lễ nghi phép tắc chốn kinh kỳ. Không cần so đo chuyện với họ.

 

Tiêu Ngọc Minh ngược nghĩ nhiều như , để đại phu xem thì cứ xem , dù đó cũng đồ giả.

 

Đại phu vốn đang ở trong phòng lão thái gia, lâu liền đến. Sau khi thấy quả thực là nhân sâm trăm năm tuổi, ông mỉm : "Tính mạng lão thái gia bảo !"

 

Vũ Khang , nước mắt suýt nữa chảy . Hắn dậy cúi thật sâu hành lễ với Tiêu Ngọc Minh: "Thật sự cảm ơn ngài vô cùng."

 

Tiêu Ngọc Minh tùy ý phất tay, "Nếu thể dùng, chúng hồi phủ."

 

Nói đoạn liền ngoài. Vũ Khang vội vàng tiễn , tiễn đến tận cửa lớn mới về. Quay phòng lão thái gia, thấy t.h.u.ố.c đang sắc, tức phụ đang ở bên cạnh đích canh giữ. Bước phòng trong, liền thấy đại tẩu của , tức Vũ Uy phu nhân, đang canh bên giường. Thấy trở , Vũ Uy phu nhân hỏi: "Người của phủ Vĩnh Ninh hầu ?"

 

Vũ Khang gật đầu. Vũ Uy phu nhân thở dài: "Hầu phu nhân quả là hiền lương, nhưng mệnh , Hầu gia trẻ tuổi ..."

 

"Nàng ba hài tử, là cáo mệnh phu nhân, còn nương gia là phủ Quốc Công, cuộc sống sẽ quá tệ." Vũ thái phu nhân ở bên cạnh .

Phạm Khắc Hiếu

 

Lúc Vũ Khang xuống : "Nhị công tử nhà nàng , tuy ngoài đồn đãi là kẻ ăn chơi lêu lổng, nhưng thấy là một tiểu tử khá , hoạt bát lanh lợi, lời lẽ cử chỉ cũng chừng mực."

 

"Chắc chắn chỉ là lời đồn vô căn cứ của ngoài mà thôi." Vũ Uy tướng quân phu nhân . Ấn tượng của nàng về phủ Vĩnh Ninh hầu , tự nhiên cảm thấy của phủ Vĩnh Ninh hầu đều là những thiện lương.

 

 

Loading...