Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 204
Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:53:48
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy Tiêu Ngọc Minh thích sách, cả ngày rong chơi lêu lổng ngoài phố, nhưng mấy chuyện khinh nam bá nữ, hãm hại dân lành, cũng hề cờ b.ạ.c rượu chè, chỉ là quá ham chơi mà thôi. Đường Thư Nghi vẫn khá yên tâm về .
Dù , tương lai của cũng vạch rõ ràng, luyện võ cho , chờ lúc thích hợp sẽ đưa tới chỗ Hướng đại tướng quân. Nếu Hướng tướng quân cảm thấy mắt, thì đưa Cấm vệ quân hoặc đại doanh Kinh Giao, rèn luyện hai năm đưa đến đại quân Tây Bắc.
Ở đó bộ hạ của Tiêu Hoài và Lão Hầu gia, qua đó nếu bản lĩnh, cũng thể tích góp một ít quân công mang về, đến lúc đó chừng nhà bọn họ thêm một Đại tướng quân.
Nếu ở đó mà đường tiến thì cứ xem như là mài giũa thanh danh. Ở trong quân Tây Bắc mấy năm, khi trở về tiến cử triều, tới Binh bộ hoặc một bộ khác, thì đời cũng còn là kẻ tầm thường vô vi.
“Phu nhân, Quốc công phủ gửi tới một ít hoa, là lấy từ phòng ấm .”
Thúy Vân lên tiếng cắt ngang mạch suy tư của Đường Thư Nghi, đầu chỉ thấy một tiểu nha đang ôm một chậu hoa trong tay, hoa nở vô cùng rực rỡ. Nàng nhịn nở nụ , với Thúy Vân Thúy Trúc: “Mấy hôm đại tẩu còn thủ thỉ năm nay giao nhà ấm cho nhị tẩu quán xuyến, ai ngờ tẩu trồng hoa cảnh, mùa đông năm nay rau củ quả của Quốc công phủ xem dựa nhà ấm của Hầu phủ nhà .”
Thúy Trúc Thúy Vân cũng theo.
“Dặn xem xét các loại rau củ trồng trong nhà ấm phát triển .” Đường Thư Nghi dặn dò: “Bảo phòng bếp khi dọn cơm thì nhớ gửi sang Quốc công phủ một phần.”
Nàng ngẫm nghĩ một lúc tiếp: “Cũng đưa qua chỗ Phương đại Nho một phần, là cảm tạ Phương đại Nho dạy dỗ đại công tử nhà .”
Thật nàng còn đưa sang chỗ Hướng đại tướng quân một phần, nhưng hiện tại bọn họ từng qua với Hầu phủ đó, đột nhiên đưa đồ ăn sang thì quá mức đường đột. Suy nghĩ một hồi vẫn là thôi . mà vẫn tìm cơ hội tạo quan hệ với Hướng đại tướng quân phủ, cần tạo sự quen, qua thường xuyên sẽ dễ việc hơn.
Qua mấy ngày, Phương đại Nho phu nhân nhận mấy giỏ rau tươi xanh mơn mởn Vĩnh Ninh Hầu phủ đưa tới thì phần ngẩn ngơ, nhà bọn họ và Vĩnh Ninh Hầu phủ ít khi qua , thậm chí bà còn quen Vĩnh Ninh Hầu phu nhân.
“Người Vĩnh Ninh Hầu phủ là cảm tạ lão thái gia nhà chúng dạy dỗ đại công tử nhà bọn họ.” Ma ma cận bên cạnh Phương lão phu nhân đáp lời.
Phương lão phu nhân xong sửng sốt, đó mỉm , khen ngợi: “Vĩnh Ninh Hầu phu nhân quả là một diệu nhân hiếm .”
Cho dù lão gia nhà bà chỉ điểm Vĩnh Ninh Hầu thế tử, thì bình thường cũng chỉ gửi lễ vật dịp lễ tết mừng thọ, việc tặng lễ các dịp hỉ sự như , trong lòng đều rõ là ý gì.
Không lễ tết mà gửi lễ vật như Vĩnh Ninh Hầu phu nhân, thì ngay cả những vật bình thường cũng trở nên vô cùng trân quý. Hành vi khó tránh khỏi mang ý tứ lấy lòng, nhưng hề khiến cảm thấy nhàm chán.
Bà trầm ngâm một lúc với ma ma bên cạnh: “Bánh hạt dẻ Thủy Tinh do tự tay còn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-204.html.]
“Có, Cửu công tử thích ăn bánh hạt dẻ Thủy Tinh do ngài , vẫn còn chừa cho công tử ạ.” Ma ma .
Phương lão phu nhân khoát tay: “Đưa qua Vĩnh Ninh Hầu phu nhân, là do đích , biếu tặng bọn họ nếm thử một chút đồ mới lạ.”
Phàm cha , bậc tổ tông, ai nấy đều tính toán lo liệu cho hài tử trong nhà . Vĩnh Ninh Hầu phu nhân tặng quà bánh sang đây đơn giản là thắt chặt mối giao hảo giữa hai phủ, để vị lão nhân gia dốc lòng dạy dỗ Vĩnh Ninh Hầu thế tử nhiều hơn. Nàng cũng cận với Hầu phủ, kết giao thêm mấy nhà quyền quý khác, sẽ hữu dụng cho tương lai của con cái bọn họ.
Phương Đại Nho từ Thư viện trở về thì Phương lão phu nhân thuật chuyện. Nghe xong, Phương Đại Nho cau mày, biểu cảm khó thể dùng lời mà diễn tả hết . Ông rõ vì vị ái nữ của Đường quốc công, đương gia phu nhân của Vĩnh Ninh Hầu phủ, thể việc trắng trợn lộ liễu đến , tùy tiện mang lễ vật đến phủ của ông.
Nhớ những chuyện xảy , ông chỉ thể thở dài một tiếng: “Duy nữ nhân và tiểu nhân là khó bề chung sống!”
Phương lão phu nhân hừ lạnh một tiếng: “Ta cảm thấy Vĩnh Ninh Hầu phu nhân là phi thường, tính tình phóng khoáng, thẳng thắn. Nếu lão gia thích mấy thứ nàng đưa, thì tối nay nhịn đói .”
Phương Đại Nho: “...”
Loại phòng sưởi ấm ngay cả những gia đình giàu bình thường cũng khó lòng xây dựng nổi. Hơn nữa, ông vẫn luôn đề cao sự tiết kiệm, càng xây thứ xa hoa tốn kém tiền bạc trong nhà. Do đó, cứ mùa đông, nhà ông phần lớn rau xanh tươi để ăn. Bây giờ nhớ tới những thứ tươi , miệng lưỡi ông bắt đầu thèm thuồng thôi.
Phạm Khắc Hiếu
Phương lão phu nhân thấy ông còn lời nào để biện minh thì mỉm : “Thế nên mới Vĩnh Ninh Hầu phu nhân là diệu nhân, tặng lễ vật cũng chọn đúng thứ khó lòng chối từ. Được , ăn đồ nhà , dạy dỗ hài tử nhà cho là .”
Phương Đại Nho chợt bật , cảm thấy vô cùng phức tạp, bản quả thực chút cổ hủ . Ông : “Có lẽ Vĩnh Ninh Hầu thế tử học hỏi từ mẫu của ít, vănChương cũng trở nên phong phú, phóng khoáng hơn bội phần.”
Bên , Đường Thư Nghi nhận bánh hạt dẻ thủy tinh của Phương lão phu nhân cũng vô cùng vui vẻ. Có , giao tình cứ thế mà vun đắp. Chờ sang năm mãn tang, nàng tìm cơ hội bái phỏng lão phu nhân, quan hệ sẽ càng thêm mật thiết.
Nàng cũng chẳng thấy việc vấn đề gì. Nàng quả thật đang tìm cách nịnh bợ Phương gia, nhưng để tìm một danh sư cho hài tử, nịnh bợ một chút thì ? Ở thế gian , phàm cha đều vì chuyện học hành của con cái mà khổ tâm lo liệu đó ? Lẽ nào bằng hiện đại ư!
Nàng tính toán, chỉ Phương Đại Nho lão sư cho Tiêu Ngọc Thần thôi e là đủ, tìm cho thêm một vị hướng dẫn thể kết hợp cả lý luận và thực tiễn, chắc chắn là Tề Lương Sinh.
Tề Lương Sinh từng đỗ Trạng Nguyên, là học vấn uyên thâm là đầu bảng vàng thi cử, lăn lộn trong quan trường nhiều năm như , những chuyện chính trị triều đình tất nhiên là rõ ràng tường tận. Có dạy dỗ, dù là đối với việc khoa cử chuyện tiến quan trường của công tử nhà bọn họ đều lợi ích nhỏ.
để khiến Tề Lương Sinh đồng ý dạy dỗ Tiêu Ngọc Thần? Tuy quan hệ của và Đường quốc công phủ tệ nhưng cũng đến mức nhận lời chỉ giáo hài tử của phủ Đường quốc công.
Việc tính toán kỹ lưỡng một phen.