Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 180

Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:51:23
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đường Thư Nghi từ Thanh Phong Uyển trở về Thế An Uyển, rửa mặt chải đầu đơn giản, y phục lên giường ngủ. Gánh nặng Liễu Bích Cầm xem như trút bỏ, nàng yên tâm ít, giấc ngủ vô cùng nhẹ nhàng, vui vẻ.

 

lúc nàng đang ngủ say thì Thượng Kinh xảy chuyện lớn.

 

Nhà Ngự Sử Tào Hoành Thịnh một nô bộc chạy trốn, trốn tới một tòa nhà ở phố Dương Môn thành Đông. Quản gia Tào gia dẫn theo một đám chạy tới tòa nhà , gõ cửa một hồi lâu mới một tiểu nha mở. Quản gia Tào gia trong tìm , tiểu nha đồng ý, hai bên bắt đầu tranh chấp.

 

Trong lúc tranh chấp, một bà tử của Tào gia nhân lúc hỗn loạn mà lẻn tòa nhà, phát hiện bên trong trông vô cùng quen mắt. Khi kỹ , bà nhận đó chính là cố chủ nhân của , nữ nhi của tội thần Liễu Ngọc Sơn – Liễu Bích Cầm.

 

Đây là chuyện lớn. Liễu Ngọc Sơn phạm tội tru di tam tộc, nữ quyến nhà đều bán nô tỳ, thể đường hoàng sống như chủ nhân của tòa nhà ? Hơn nữa, đồn vị Liễu tiểu thư khi giam ngục lâu bệnh c.h.ế.t cơ mà!

 

Quản gia Tào gia nhận thấy sự tình trọng đại, liền truyền lệnh cho gia đinh bao vây tòa nhà, vội vàng chạy về bẩm báo Tào Ngự sử. Tào Ngự sử xong, dám chậm trễ, tức tốc chạy tới. Vừa đến nơi, thấy đám gia đinh nhà đang giằng co với Mạnh công tử. Nguyên do là Mạnh công tử tòa nhà là tư sản của tỷ phu , Lương Kiến An, đến đây thăm viếng Tào gia ngăn cản.

 

Vị Ngự sử tiến lên định hỏi rõ ngọn ngành, nhưng còn kịp cất lời thì Mạnh Thành Thiên chĩa thẳng ngón tay mũi ông mắng nhiếc: “Bọn Ngự sử các ngươi chuyện bé xé to cũng rình rập buộc tội. Lão tử cho ngươi , lão tử vô quan vô chức, tùy ngươi buộc tội thế nào thì buộc.”

 

Tào Ngự sử từng kẻ nào giáp mặt lăng mạ như , tức khắc nghẹn ứ nơi cổ họng, chỉ Mạnh Thành Thiên: “Bản quan thèm so đo với tiểu tử nhà ngươi. Bản quan hỏi phụ và tổ phụ ngươi xem, bọn họ rốt cuộc dạy dỗ tôn nhi trong nhà .”

 

Ông hừ lạnh một tiếng, đẩy cửa lớn bước . Mạnh Thành Thiên định ngăn cản, nhưng Tào Ngự sử sớm chuẩn , khi đến đây mang theo ít gia đinh và hộ vệ. Bọn họ lập tức tiến lên, giữ chặt Mạnh Thành Thiên.

 

Mạnh Thành Thiên từng chịu nhục nhã thế , cả quỳ rạp đất, mặt áp sát mặt đường, theo bóng dáng Tào Ngự sử mà rống lên: “Tào Hoành Thịnh! Ngươi đây là nhà ai ? Ngươi dám xông loạn!”

 

Tào Ngự sử đầu , hỏi ngược: “Đây là nhà ai?”

 

Mạnh Thành Thiên hừ một tiếng: “Tòa nhà là của tỷ phu , Lương Kiến An. Lương Kiến An là ai, hẳn ngươi rõ, đó chính là của Quý phi nương nương.”

 

Tào Ngự sử “À” một tiếng, tỏ vẻ thấu triệt, đó hỏi: “Nói cách khác, kẻ ở trong tòa nhà cũng là của Lương Kiến An?”

 

Mạnh Thành Thiên ông hỏi, ánh mắt do dự chớp động, dứt khoát đáp: “ , bên trong là của tỷ phu . Các ngươi dám động thử xem!”

 

Bởi lẽ cọp trong nhà quá hung dữ, dám Liễu Bích Cầm là tình của , chỉ đành mượn cớ như để lừa gạt cho qua chuyện tính toán .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-180.html.]

Phạm Khắc Hiếu

Tào Ngự sử , liếc đám đông vây bên ngoài đang xem náo nhiệt, mặt lộ nụ đắc ý, : “Bản quan rõ.”

 

Nói xong, lập tức bước thẳng trong, chạm mặt nhân vật chính của cơn sóng gió – Nữ nhi nhà họ Liễu, Liễu Bích Cầm. Tào Ngự sử đ.á.n.h giá nàng một lượt, trong lòng thở dài: là hồng nhan họa thủy! Ban đầu là Thế tử Vĩnh Ninh hầu, giờ tới Mạnh Thành Thiên.

 

Tuy nhiên, họa thủy vẫn là tai họa. nàng chẳng quan hệ gì thực chất với Lương Kiến An Nhị hoàng tử. Thật đúng là một vở tuồng khôi hài!

 

“Ngươi là Liễu Bích Cầm? Phụ ngươi là Liễu Ngọc Sơn?” Tào Ngự sử chằm chằm nàng , chất vấn.

 

Liễu Bích Cầm sợ đến mức run rẩy . Tình cảnh hiện giờ quả thực giống hệt như khi nhà nàng xét nhà . Nàng phủ nhận là nữ nhi của Liễu Ngọc Sơn, nhưng bên cạnh v.ú nuôi kiêm ma ma cận ngày xưa, khiến nàng thể nào chối cãi, chỉ đành cúi đầu rơi lệ, dám thốt lên một tiếng nào.

 

, mỹ nhân vẫn là mỹ nhân. Tào Ngự sử ngoài ngũ tuần, chuyện gì mà từng trải qua, tự nhiên sẽ vì dung nhan mà động lòng. Ông lãnh đạm hỏi: “Ngươi là nữ nhi tội thần. Theo ghi chép của Hình bộ thì ngươi qua đời. Cớ giờ xuất hiện ở nơi đây?”

 

Liễu Bích Cầm vẫn chỉ lóc, hé răng nửa lời. Tào Ngự sử hỏi: “Mạnh Thành Thiên ngươi là của Lương Kiến An. Phải chăng ngươi Lương Kiến An lén lút giấu ở đây?”

 

Liễu Bích Cầm vẫn nức nở , nhưng Tào Ngự sử mang bộ dạng như nắm rõ chuyện. Ông tiếp lời: “Ngươi giả c.h.ế.t trốn ngục, hiện tại ẩn náu tại đây, tất cả đều do Lương Kiến An bày mưu tính kế, đúng ?”

 

Liễu Bích Cầm tiếp tục lặng lẽ rơi lệ. Tào Ngự sử xem đây là sự thừa nhận ngầm, ông hỏi dồn: “Trước phụ ngươi tham ô quân lương, Lương Kiến An tham dự vụ án đó ?”

 

Liễu Bích Cầm mờ mịt, tâm trí trống rỗng. Nàng nào ngờ rằng khi dứt áo rời khỏi Vĩnh Ninh Hầu phủ để trèo lên Mạnh Thành Thiên dẫn đến kết cục bi t.h.ả.m . Hiện giờ đây? Nàng , gì cả.

 

Lúc nàng nhớ tới Tiêu Ngọc Thần. Nàng hy vọng thể giống như , cứu vớt nàng thoát khỏi hố lửa. nàng cũng rõ ràng, khả năng đó vô cùng nhỏ nhoi. Khoảnh khắc nàng theo Mạnh Thành Thiên chẳng khác nào tự tay cắt đứt duyên phận với Tiêu Ngọc Thần.

 

“Được , bản quan nắm rõ.” Tào Ngự sử Liễu Bích Cầm một cái đầy thâm ý, đó xoay rời , đồng thời phân phó gia đinh canh gác tòa nhà nghiêm ngặt, chờ của Hình bộ đến tiếp quản.

 

Ông trèo lên xe ngựa rời , Mạnh Thành Thiên vẫn còn ngây dại. Hắn giữ chặt bên ngoài, hề Tào Ngự sử hỏi những gì bên trong. mơ hồ nhận rằng lẽ gây họa lớn.

 

Vừa thoát khỏi trói buộc, chẳng còn tâm trí nào để nhớ tới việc mỹ nhân bên trong kinh sợ , lập tức trèo lên xe ngựa của nhà , gắt gao quát xà phu: “Về nhà! Về nhà! Mau về nhà ngay!”

 

Hành động của Tào Ngự sử vô cùng mau lẹ, đến một khắc, của Hình bộ áp giải Liễu Bích Cầm rời . Nửa canh giờ , tấu sớ hạch tội Lương Kiện An chứa chấp nữ nhi tội thần trình lên Hoàng thượng.

 

 

Loading...