Xuyên Nhầm Thành Kẻ Ác: Tại Sao Lại Ngon Thế Này? - Chương 153
Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:50:25
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngoại bà!” Ngô Tĩnh Vân kinh hãi kêu lên. Nàng rõ Đường Thư Nghi gì. Nàng vạch trần những chuyện mà nàng tại Sùng Quang tự. Một khi việc bại lộ, nàng chắc chắn sẽ phụ bỏ rơi.
Nếu phụ ruồng bỏ, cho dù ngoại bà che chở, nàng cũng khó lòng kết cục nào.
Mà Trương lão phu nhân lúc về phía nàng , một lời, nhưng trong ánh mắt tràn đầy thất vọng, xót thương và cả một chút hối hận.
Hạnh Nhi và Đào Nhi đang ngoài cửa, mất một lúc lâu mới vén mành bước . Nhìn thấy tình huống trong phòng, đặc biệt là vết m.á.u loang lổ Tiêu Ngọc Thần, hai sợ hãi đến mức hai chân nhũn , run rẩy thôi. Chuyện ở Sùng Quang tự, Đường Thư Nghi từng thẩm tra bọn họ, hiện tại thấy cảnh , cần suy nghĩ cũng việc ắt liên quan. Hai dám hé răng, lập tức quỳ sụp xuống đất.
Trương lão phu nhân thấy bọn họ run rẩy bần bật, sang với Đường Thư Nghi: “Hầu phu nhân, tới, ngươi cứ việc .”
“Lão phu nhân, chuyện ở Sùng Quang tự khi thực tình hề đơn giản như những gì khác thấy, nội tình bên trong còn ẩn khuất. Mà hai vị tỳ nữ đều tường tận.” Đường Thư Nghi .
“Cái gì?” Ngô Quốc Lương lập tức bật dậy: “Còn ẩn tình? Ẩn tình gì nữa?”
Mọi rắc rối của y đều khởi phát từ vụ Sùng Quang tự, bây giờ cứ tới ba chữ là y nổi trận lôi đình.
Đường Thư Nghi đáp lời y mà chỉ Trương lão phu nhân : “Ta lẽ các vị sẽ tin, chi bằng cứ để các nàng tự .”
“Nói! Các ngươi mau !” Ngô Quốc Lương sớm chẳng còn vẻ trấn định như .
Trương lão phu nhân bất mãn y, với Hạnh Nhi và Đào Nhi: “Hai các ngươi hãy rõ một chút .”
Hạnh Nhi và Đào Nhi run rẩy, về phía Ngô Tĩnh Vân cầu cứu. Ngô Tĩnh Vân cúi gằm đầu, hề ý bảo vệ bọn họ. Ngô Quốc Lương thấy hai chịu , lập tức bước tới mặt họ, lạnh giọng quát: “Mau thành thật khai báo! Nếu , sẽ lập tức bán cả nhà các ngươi, cha các ngươi cũng thoát!”
Hạnh Nhi và Đào Nhi đều là nô bộc của Ngô phủ, khế của gia họ đều trong tay Ngô phủ, Ngô Quốc Lương bán bọn họ là việc dễ như trở bàn tay. Hai về phía Ngô Tĩnh Vân, thấy nàng vẫn quỳ ở đó cúi đầu im lặng, bọn họ đành hết những gì .
Bao gồm cả chuyện Ngô Tĩnh Vân sai nhi tử Lưu Đại Dũng của bà v.ú tới Sùng Quang tự một ngày, bỏ Mị hương phòng Tiêu Ngọc Thần buổi trưa hôm đó, cả chuyện Ngô Tĩnh Vân sai hai bọn họ hạ d.ư.ợ.c Ngô Tĩnh Xu và Thường Tịnh hòa thượng. Bọn họ đều kể chuyện từ đầu đến cuối, dám bỏ sót.
Hai xong, trong phòng an tĩnh đến mức thể cả tiếng kim rơi xuống đất. Ngô Quốc Lương, Trương lão phu nhân và Trương Ngũ công tử đều thể tin nổi mà Ngô Tĩnh Vân. Bọn họ dám tin rằng nàng thể chuyện thất đức đến .
Lúc , Ngô Tĩnh Vân tê liệt cả , ngã quỵ mặt đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-thanh-ke-ac-tai-sao-lai-ngon-the-nay/chuong-153.html.]
Mấy năm nay Ngô Quốc Lương quan đều cẩn trọng chặt chẽ, một lòng theo đuổi danh lợi. Tuy Ngô gia là thư hương thế gia, mấy thế hệ đều quan nhưng đại quan, chức quan Tứ phẩm của ông là chức vị cao nhất của Ngô gia.
Y thể leo lên đến vị trí hiện tại phần lớn đều nhờ cưới chính thê là nữ nhi Trương gia. Tuy Trương gia triều quan nhưng Trương gia một vị đại nho là Sơn trưởng của Thư viện Thượng Lâm, thể là môn sinh khắp thiên hạ. Cũng nhờ nhân mạch của Trương gia và bản y luồn cúi, nịnh bợ mới ngày hôm nay.
Chính thất của y hiền lương thục đức, chuyện gì cũng nghĩ cho y tiên, trừ việc thể yếu ớt thì thứ đều . Y vẫn luôn nghĩ nữ nhi mà bà mạo hiểm tính mạng sinh thì chỗ nào cũng , nhưng ngờ nàng độc ác đến mức .
Trước đây Phùng thị từng với y việc Ngô Tĩnh Xu Ngô Tĩnh Vân hại. Ngô Quốc Lương lúc đang sứt đầu mẻ trán lo lắng, nghĩ chỉ cần chuyện yên là , mặc kệ ân oán tỷ bọn họ, dù thì ai cũng chỗ sai. Y căn bản nghĩ sâu xa hơn.
bây giờ mới Ngô Tĩnh Xu gặp chuyện đều là do chính tay nữ nhi sắp đặt. Vì chứ? Nếu chuyện của Ngô Tĩnh Xu truyền ngoài thì nàng cũng lợi lộc gì! Chuyện hại vô ích như thế, tại nàng ?
“Con... tại con cơ sự ?” Ngô Quốc Lương run rẩy, bước nhanh tới mặt Ngô Tĩnh Vân, quỳ rạp xuống, khó hiểu nàng: “Tuy nguyên phối khuất sớm, nhưng tự nhận từ nhỏ đến lớn hề bạc đãi con. Con... dù kế mẫu cướp đoạt hôn sự của con, con cứ thẳng với , ắt sẽ chủ cho con, cớ con hành động hồ đồ như thế? Con há chẳng một khi chuyện bại lộ, bộ nữ quyến Ngô gia đều gặp tai họa ngập đầu ư? Vì con hành động nông nổi như ?”
Ngô Tĩnh Vân vốn dĩ đang cúi đầu đột ngột ngẩng mặt lên. Nàng châm biếm thẳng Ngô Quốc Lương, cất lời: “Ngài từng bạc đãi ? Ha! Quả thực là lời lẽ nực nhất mà từng . Năm tám tuổi, Ngô Tĩnh Xu đẩy xuống hồ, suýt chút nữa mất mạng. Sau khi cứu vớt, với ngài rằng Ngô Tĩnh Xu hãm hại, nhưng nàng chịu thừa nhận. Phùng thị tuy ngoài miệng vẻ bênh vực , nhưng mỗi lời ám chỉ ghen ghét, cố tình hãm hại Ngô Tĩnh Xu. Sau đó thì ? Chuyện chẳng cứ thế chìm quên lãng, chẳng ai truy cứu nữa ?”
“Năm mười tuổi nhiễm phong hàn, uống thang t.h.u.ố.c cả tháng trời mà bệnh tình vẫn thuyên giảm, ngài vì cớ gì ?” Ngô Tĩnh Vân nở một nụ khinh miệt, : “Là do Phùng thị sai thêm thứ tính hàn thang t.h.u.ố.c của . Bởi vì cứ đau ốm triền miên, Phùng thị liền lấy cớ tìm nơi yên tĩnh để tiện dưỡng bệnh, bắt dọn đến sân viện hoang lạnh, cũ nát hiện nay. Sau đó, Ngô Tĩnh Xu liền đường hoàng dọn sân viện vốn dĩ thuộc về .”
“Cái ... những chuyện con từng với !” Ngô Quốc Lương mặt mày đỏ tía, thẹn thùng vô cùng. Ông thật ngờ Phùng thị dùng thủ đoạn ác độc đến mức .
Ngô Tĩnh Vân nhạt: “Phụ , là do con từng , là do căn bản từng bận tâm?”
“Ách...” Ngô Quốc Lương nghẹn họng, thể thốt nên lời.
“Những chuyện tủi nhục như thế nhiều đếm xuể, nhiều đến mức chồng chất. Y phục, trang sức, vật dụng bài trí trong phòng qua thì vẻ đủ đầy, nhưng tất cả đều là đồ thừa thãi mà Ngô Tĩnh Xu cùng Ngô Tĩnh Nhã thải , phần lớn đều hợp với .” Ngô Tĩnh Vân thêm, giọng lạnh lùng.
Lúc , Trương lão phu nhân bật nức nở, chỉ tay Ngô Quốc Lương mắng: “Ngươi... Ngươi căn bản xứng trượng phu, xứng phụ ! Hối hận cho năm xưa gả con gái cưng cho một kẻ như ngươi!”
Trương ngũ công tử hận thấu xương, nắm c.h.ặ.t t.a.y đến mức gân xanh nổi lên, tựa như giáng nắm đ.ấ.m xuống Ngô Quốc Lương ngay lập tức.
Đường Thư Nghi nặng nề thở dài. Nàng vốn dĩ đoán cuộc sống thường nhật của Ngô Tĩnh Vân chẳng hề vui vẻ, nhưng đến khi tận tai thấy những lời , nàng mới thực sự thấu hiểu sự gian nan mà cô nương trải qua.
Phạm Khắc Hiếu